Cũng thở dài một hơi như Sở Hao Châu, Hạ Nhất Minh nói:
- Sở huynh. Cứu tính mạng Độc giác mã một lần, lúc này không lấy đi tính mạng của nó, quả thực là trọn tình trọn nghĩa.
Đột nhiên vẻ mặt Sở Hao Châu có chút đỏ lên, lão ho nhẹ một tiếng, nói:
- Có một việc Hạ huynh không biết. Hai mươi năm trước lão phu ngưng luyện bảo giáp từng tẩu hỏa nhập ma khiến thiên địa chân khí bị xáo động, đám Hắc Ngột Thứu khi đó thừa dịp lão phu không thể động đậy tới đây đánh lén. Đang khi lão phu nghĩ chắc chết không ngờ Độc giác mã đột nhiên xuất hiện cứu lại một mạng của lão.
Hạ Nhất Minh vẻ mặt nhất thời trở lên vô cùng cổ quái. Một người một ngựa trên hoang đảo này thời gian không ngắn, lại từng có ơn cứu mạng lẫn nhau. Lão nhân lại muốn lấy máu của nó để luyện chế thần khí.
Quan hệ phức tạp như thế nhất thời khiến hắn cũng cảm thấy đau đầu.
Bất quá cùng lão nhân nói chuyện, Hạ Nhất Minh cũng hiểu được vì sao vừa rồi lão lại có thái độ do dự không quyết.
Sau bốn mươi năm ở chung tại đây, bọn họ nhìn qua như đối chọi nhau, nhưng thật sự xuống tay lấy đi tính mạng đối phương e là không thể.
Sở Hao Châu đột nhiên ngẩng đầu, phát ra một tiếng thở phào nhẹ nhõm. Lão cười lớn mấy tiếng, âm thanh không giấu được sự vui vẻ.
Hạ Nhất Minh ngơ ngác ngẩng đầu nhìn, không biết lão đang nghĩ gì nữa.
Sở Hao Châu vung tay áo nói:
- Hạ huynh đệ. Xin hãy theo ta.
Lão rất nhanh xoay người rời đi, sau một lát đã rời khỏi hốc núi đi về phía rừng cây.
Chỉ cần nhìn hướng lão bước đi Hạ Nhất Minh cũng biết khẳng định là tiến về nơi ở của lão.
Mặc dù Hạ Nhất Minh sớm biết nơi ở của lão nhưng cũng không từng qua đó, cũng hạn chế bảo trư hoạt động gần đó.
Dù sao đối với một vị Tôn giả cấp bậc cũng cần phải bảo trì thái độ tôn kính.
Chỉ là Sở Hao Châu dẫn đường lẽ nào Hạ Nhất Minh còn phải cố kỵ nữa.
Sở Hao Châu trở lại động phủ tự mình tạo lên. Mặc dù lão nhân gia hắn cũng không yêu cầu cao nhưng hơn bốn mươi năm ở đây dù gì thì nơi ra vào cũng không thể quá sơ sài được.
Bất quá khiến Hạ Nhất Minh giật mình lại là nơi phòng ngủ của lão nhân trong sơn động này.
Phòng ngủ của lão không ngờ xếp đầy những vật lão đã từng đưa cho Hạ Nhất Minh, chính là huyền thiết.
Số lượng mặc dù không nhiều chỉ tương đương với hai bắp đùi của người bình thường. Nhưng Hạ Nhất Minh biết, muốn tự thân luyện chế số huyền thiết này, tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản. Nếu như bản thân hắn đoán không nhầm, nơi đây ắt hẳn là toàn bộ bốn mươi năm tích lũy của Sở Hao Châu.
Quả nhiên ánh mắt lưu luyến của Sở Hao Châu liếc nhìn rất kỹ, sau đó nói:
- Hạ huynh đệ. Lão phu ở đây bốn mươi hai năm, trừ năm đầu tiên ra, thời gian còn lại đa phần đều dành luyện chế huyền thiết. Nơi này cũng là công sức bốn mươi năm của lão phu.
Lão ngẩng đầu, tự hào nói:
- Muốn luyện chế huyền thiết, ít nhất tu vi cũng phải Tiên thiên trở lên, nhưng Tiên thiên sao có thể so sánh với lão phu. Bốn mươi năm luyện chế được số huyền thiết này, trong thiên hạ ngoài lão phu hiếm ai có thể làm được.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, trong lòng hắn đối với khoáng mạch trên đảo càng cảm nhận được nhiều chỗ tốt. Bất quá, biết được đối phương dùng hơn bốn mươi năm mới luyện chế được chỗ huyền thiết này, hắn quả thực không còn cảm giác nóng lòng làm theo nữa.
Hắn không có nhiều thời gian dừng lại ở đây, bởi vậy cho dù biết nơi này có khoáng mạch, nhưng cũng không thể ở lại được.
Sở Hao Châu đột nhiên xoay người nói:
- Hạ huynh đệ. Lão phu muốn thương lượng cùng ngươi một việc. Mong ngươi có thể nhận lời.
Hạ Nhất Minh hơi do dự, nói:
- Sở huynh cứ nói.
- Hạ huynh đệ là môn hạ của Thiên Trì, mà theo lão phu biết, Thiên Trì nhất mạch chính là Tây Bắc đệ nhất môn phái, địa vị tại Tây Bắc cũng sánh ngang với Đại Thân Linh Tiêu Bảo Điện.
Ánh mắt Sở Hao Châu càng lúc càng sáng lên, nói:
- Nếu Hạ Nhất Minh có thể tìm giúp ta một thần binh lợi khí phù hợp, vậy chỗ huyền thiết này tất cả đều thuộc về Hạ huynh.
Hạ Nhất Minh hai mắt sáng người, nhưng hắn trầm giọng nói:
- Sở huynh. Tiểu đệ chỉ bất quá là một người vô danh trên Thiên Trì mà thôi, với điều này quả thực không dám làm chủ.
Mặc dù Hạ Nhất Minh với chỗ huyền thiết này vô cùng thèm muốn cũng biết giá trị của nó vượt xa cao giai thần binh lợi khí, nhưng hắn càng biết, cao giai thần binh lợi khí trong các đại môn phái đều chỉ có thể ngộ không thể cầu, căn bản hắn không thể tác động được.
Sở Hao Châu mỉm cười, nói:
- Hạ huynh ngươi cũng biết đây là vật gì.
Hạ Nhất Minh nghiêm mặt nói:
- Tiểu đệ mặc dù kiến thức nông cạn nhưng đối với Kim hệ chí bảo này cũng biết vài phần.
Sở Hao Châu hài lòng gật đầu. Điều lão băn khoăn nhất là Hạ Nhất Minh không nhìn ra hoặc không nhận biết giá trị của nó. Nhưng giờ phút này thấy được vẻ mặt Hạ Nhất Minh, lão biết hắn biết rõ thứ này là gì.
- Hạ huynh đệ. Ngươi xem nếu ta xuất chỗ huyền thiết này trao đổi liệu có thể đổi lại một kiện cao giai thần binh lợi khí không?
Hạ Nhất Minh nhất thời im lặng, sau một lát hắn nói:
- Sở huynh. Người thật không nói lời gian. Với chỗ huyền thiết này, nếu chỉ đổi một kiện cao giai thần binh lợi khí còn dư. Nhưng ngươi cũng biết, cao giai thần binh lợi khí còn phải xem cơ duyên mới được. Nếu vận khí không tốt, chỉ sợ khó có thể đạt được.
Sở Hao Châu ánh mặt hiện lên vẻ tán đồng.
Hạ Nhất Minh sau khi gặp được nhiều huyền thiết như vậy cũng không thừa cơ ép tới mà cẩn thận phân tích. Điều này nói rõ là hắn thật tâm nói lên suy nghĩ của mình mà không phải lấy hết thứ này rồi phủi mông bỏ đi.
- Hạ huynh đệ. Ngươi nói một câu cũng không sai. Kỳ thực mỗi kiện thần binh lợi khí đều có những thuộc tính đặc biệt. Như lão phu kiêm tu Thủy, Hỏa, Phong tam hệ lực lượng, trong lịch sử cũng vô cùng hiếm có. Bởi vậy đừng nói cao giai thần binh lợi khí phù hợp vô cùng khó. Cho dù là kiện thần binh lợi khí bình thường cũng đã khó tìm rồi.
Hạ Nhất Minh gật đầu thật sâu, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, nói:
- Sở huynh. Trước đây ngươi sử dụng kiện thần binh lợi khí nào vậy?
Sở Hao Châu cười khổ một tiếng, nói:
- Lão phu trước đây sử dụng một đại đao Hỏa hệ, khi công kích không thể phát huy toàn bộ lực lượng nên mới để thua khi báo thù.
Hạ Nhất Minh chợt hiểu, nếu chỉ cần tấn giai Tôn giả, tùy ý tìm một kiện binh khí thuộc tính tương đồng cũng có thể thành công. Nhưng muốn phát huy toàn bộ thực lực nhất định phải tìm một kiện thần binh lợi khí phù hợp, điều này quả thực không đơn giản. Do dự giây lát, Hạ Nhất Minh dò hỏi:
- Sở huynh. Vấn đề ngươi lo lắng cũng không phải ngày một ngày hai. Không biết có tính toán gì, không ngại cứ nói thẳng ra.
Sở Hao Châu gật đầu, nói:
- Hạ huynh đệ quả là người sảng khoái. Kỳ thực lão phu sớm đã tính tới vấn đề này.
Lão dừng một chút rồi nói tiếp:
- Biện pháp đầu tiên chính là lão phu tự mình luyện chế một kiện thần binh lợi khí hoàn toàn bằng huyền thiết, với chất dẫn là máu của siêu cấp linh thú. Hơn nữa không ngừng dùng máu tiếp vào khi thành công ắt hẳn sẽ là một kiện thần binh phù hợp.
Hạ Nhất Minh ngạc nhiên nhìn lão, hoài nghi hỏi:
- Sở huynh có thể tạo ra thần binh sao?
Sở Hao Châu vuốt râu mỉm cười, nói:
- Lão phu sớm biết bản thân tu luyện tam hệ thuộc tính, sau này sẽ rất khó kiếm được một kiện binh khí phù hợp bởi vậy từ hậu thiên đã học qua thuật luyện chế. Lúc này mặc dù không dám nói thiên hạ vô song nhưng để luyện chế một kiện thần binh lợi khí cho bản thân hẳn không có vấn đề.
Hạ Nhất Minh trong mắt hiện lên vẻ khâm phục, thậm chí trong lòng cũng cảm phục không ngớt. Luyện chế thuật ( rèn) cùng Luyện đan thuật đều được coi trọng vô cùng. Một vị Luyện chế sư ngay cả trong Linh Tiêu Bảo Điện cũng được coi như bảo bối phỏng tay.
Không nghĩ ra trên hoang đảo này hắn gặp được lại là một vị Luyện chế sư cường đại.
Chẳng qua hơi do dự một chút, Hạ Nhất Minh cười nói:
- Bản lĩnh của Sở huynh quả là cao minh. Bất quá hôm nay ngươi thả Độc giác mã đi chỉ sợ biện pháp này không thể thực hiện được nữa.
Quả thực muốn luyện chế huyền thiết thần binh nhất định phải sử dụng máu của siêu cấp linh thú làm chất dẫn. Trừ đầu Độc giác mã ra, Hạ Nhất Minh cũng chỉ gặp Long xà trên Quỷ Khốc Lĩnh kia mà thôi. Sở Hao Châu không đành lòng sát hại Độc giác mã, Hạ Nhất Minh cũng không tưởng tượng lão có gan chọc tới Long xà trên Quỷ Khốc Lĩnh kia.
Nếu đã vậy kế hoạch luyện chế thần binh coi như không thể thực hiện được.
- Mặc dù biện pháp này không được, nhưng lão phu có một biện pháp khác.
Sở Hao Châu trầm giọng nói.
- Không biết Hạ huynh đệ đã từng nghe qua Thần thú chưa?
Hạ Nhất Minh trong lòng chợt căng thẳng, nói:
- Người tu luyện võ đạo có ai chưa từng nghe qua Thần thú, chỉ e rằng số lượng vô cùng ít mà thôi.
Sở Hao Châu khẽ gật đầu, nói:
- Hạ huynh đệ. Thân thể Thần thú có năng lực giao tiếp với vạn vật. Bất luận là Thần thú thuộc tính nào sau khi chúng lột xác đều để lại những kiện thần binh lợi khí chí bảo. Nếu sử dụng chúng để luyện chế thần binh, khi thành công bất kỳ cao thủ thuộc tính nào đều có thể sử dụng.
Hạ Nhất Minh miệng mở lớn, nói:
- Ta hiểu rồi. Ngươi muốn chế tạo một kiện thần binh lợi khí từ thân thể Thần thú.
Sở Hao Châu lặng lẽ cười, nói:
- Thân thể thần thú mặc dù trân quý nhưng phần lớn chỉ có thể luyện chế một cao giai thần binh lợi khí. Bất quá số lượng rất ít, bởi vậy trong các đại môn phái chỉ có thể có một vài kiện.
Lão nhẹ giọng nói tiếp:
- Giá trị chỗ huyền thiết này tuyệt đối không dưới kiện cao giai thần binh lợi khí nào. Đối với các đại môn phái sợ rằng nó còn tốt hơn một kiện cao giai thần binh lợi khí.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, trong lòng hắn vừa động, nhướng mày nói:
- Sở huynh. Xin đợi một lát, tiểu đệ sẽ quay lại.
Hắn xoay người, trong nháy mắt đã rời đi.
Sở Hao Châu ngơ ngác nhìn bóng hắn rời đi, trong lòng đầy hoài nghi.