[Dịch] Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 538 : Ngũ Hành Huyết Long, Thiên Địa dị biến




- Vậy thì phải nhìn xem, rốt cuộc là ta nuốt Long Hồn nó hay là nó nuốt tinh huyết của ta! I

Sở Nam nói xong lập tức đánh ra một kích.

Hách Liên Anh nhìn thấy Sở Nam dám chủ động sát đến, lập tức giận dữ quát:

- Thận Li!

Ngay tức khắc, Thận Li bay về phía Sở Nam, bộ dạng dương nanh múa vuốt càng thơn hung ác, hiển nhiên là đã bị Sở Nam chọc giận, chỉ có điều sâu trong ánh mắt cùng hung cực ác kia lại ẩn chứa sợ hãi.

Sở Nam thấy Hách Liên Anh và Thận Li cùng sát đến, cười lạnh nói:

- Chỉ ngươi có trợ thủ, ta không có trợ thủ sao?

Nói xong, Sở Nam liền mỡ ra túi linh thú.

Ngọc Chỉ San Hô trùng sau khi hấp thu máu tươi của hai tên Võ Hoàng trung cấp, sát uy càng nồng, vừa mới xuất hiện liền khiến không khí hỗn loạn, giống như bị sát uy

dồn nén vậy.

Không cần Sở Nam hạ lệnh, Tiểu Lam lập tức dẫn dám Ngọc Chỉ San Hô trùng sát đến Thận Li.

- Hừ! Chỉ dựa vào đám tiểu trùng tử này, sao có thể là đối thủ của Thận Li?

Hách Liên Anh có ý đả kích, Sở Nam chỉ cười đáp:

- Ngươi nói dũng, có thể ta phải tìm thêm một trợ thủ nữa.

Sau đó, song thủ Sở Nam đồng thời tràn ra Ngũ Hành nguyên lực, Thủy là Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy, Hỏa là hành dã thôn phệ Thanh Tần Yêu Viêm, Phần Thiên chỉ hỏa, Tịch Diệt chỉ hỏa, Cực Dương Chần Hỏa, Tam Vị Chân Hỏa,... Mộc là Diệt Nguyên Minh Đằng, Kim, Thổ hai loại nguyên lực cũng bất phàm, còn có lực lượng cường đại Thương Son Quyết tầng thứ hai dung hòa trong đó.

- Dùng Long gân làm sống lưng, dùng Long nha làm xương, dùng Long lân làm giáp, dùng Ngũ Hành dung lực làm thân thể...

Sở Nam lẩm bẩm, trong đầu nghĩ đến chuyện trong Thập Vạn Đại Son, nhìn thấy Huyền Hỏa Huyết Mãng đã hóa rồng, lại bị hắn nuốt mất Long đan, song thủ không ngừng chuyển động.

Năm phút sau, một con rồng khoảng chừng ba thước phù hiện trong không trung.

Hách Liên Anh nhìn thấy con tiểu long này, không khỏi bật cười ha hà, nói:

- Đây cũng gọi là rồng sao? Như thế nào mà lão phu chưa từng nhìn qua, con rồng nhỏ nhất cũng là yếu nhất này thì dáng là gì, Thận Li của lão phu chỉ cắn một cái cũng nuốt được hơn vạn con.

Sở Nam không quan tầm đến lời chê bai của Hách Liên Anh, khẽ cắn đầu lưỡi, lập tức một dòng máu tươi phun lên người tiểu long dài ba thước, Sở Nam lẩm bẩm:

- Dùng máu rồng làm thần, Ngũ Hành Huyết Long, hiện!

Chữ “Hiện” vừa thốt ra, Ngũ Hành Huyết Long trong nháy mắt từ ba thước bạo trướng đến ba mươi trượng, lắc đầu quẫy đuôi, trông cực kỳ sống động, linh hoạt vô cùng, thân thể huyết hồng trong suốt, màu huyết hồng khiến người nhìn mà như mê như say, mây đen trong không trung như bọt nước bốc cao đến ngàn thước.

Hách Liên Anh vốn đang tham luyến nhìn tinh huyết trong miệng Sở Nam, đột nhiên thân thể kịch chấn, nhìn Ngũ Hành Huyết Long, lại nhìn mây đen trên đỉnh đầu, sắc mặt trở nên cực kỳ ngưng trọng, trong nháy mắt sau đó liền cuồng tiếu:

- Một con rồng không mắt, chưa đủ sợ hãi, khí thế dù mãnh liệt cũng chì là cái giá đỡ, mà thôi.

Sở Nam lúc này cũng cực kỳ ngưng trọng, sau nửa ngày, ánh mắt lóe lên, vẻ mặt hiện lên vẻ có chấp, gằn từng chữ:

- Nghịch! Ngũ Hành Huyết Long! Khai nhãn!

Sở Nam quát lên, nhưng Ngũ Hành Huyết Long lại không khai nhãn, Hách Liên Anh càng cười đến phát cuồng, nói:

- Nực cười, thật đúng là nực cười, nghịch? Ngươi nghịch cái gì? Ngươi có thể nghịch được gì? Ngươi nghịch không được, hôm nay ngươi nhất định phải chết trong tay lão phu, ha ha ha....

Hách Liên Anh cười cợt không ngừng, nhưng Sở Nam vẫn không bỏ cuộc, hắn hồi tường lúc đến đại lục Thiên Vũ tới nay, trải nghiệm mười tám năm qua, mỗi một năm, mỗi một tháng, mỗi một ngày, mỗi một khắc, mỗi một nháy mắt đều là liều mạng với từ thần, đối kháng với vận mệnh, đều nghịch, Nghịch thiên! Nghịch địa! Nghịch sinh tử!

Kinh mạch đều đoạn, không thể tu võ, lúc còn là trẻ sơ sinh đã bị tiên đoán sư tiên đoán rằng mười tám tuổi nhất định phải chết, bị Bạch Trạch Vũ miệt thị, kinh mạch nát, xương cốt vỡ, bị Huyền Hỏa Huyết Mãng nuốt vào bụng, nuốt Long dan vào cơ thổ, bị Võ Tướng của Hứa gia truy sát, gặp Thiết Thương Hùng, Võ Tướng, Võ Quân, Võ Vương, cho đến hôm nay diệt sát Võ Hoàng....

Những tình cảnh này xẹt qua trong đầu Sở Nam, chỉ trong chốc lát đã lật qua mười tám trang, mười tám cái xuân, một cỗ ý “nghịch” từ trên người Sở Nam phát tán ra, ■'nghịch” ý như kiếm xé rách hư không, như phong nhận loạn vũ trong hư không, khí tức cuồng loạn tản ra, mây đen cũng bị "nghịch” ý hấp thu, trên đinh đầu Sở Nam xuất hiện một dòng xoáy xoay tròn.

Sắc mặt Hách Liên Anh đầy vẻ sợ hãi, rốt cuộc cũng không cười được nữa, thầm nhủ:

- Tiểu tử này rốt cuộc đã trải nghiệm nhũng gì? Sao có thể có được một cỗ nghịch ý nặng nề như vậy?

Điệp Y Tiên Tử ở phía xa tâm thần cũng chấn động.

Sở Nam đang đắm chìm trong không gian ‘'nghịch”, nhấm nháp, ngưng luyện cảm giác đó...

Sau chín nhịp hô hấp, Sở Nam mở mắt, trong mắt rục sáng như tinh quang!

Mái tóc trên đầu không gió tự lay.

Sở Nam phất tay một cái, Ngũ Hành Huyết Long quay ngược đầu lại, Long đầu to lớn đối diện Sở Nam, Sở Nam nhất chỉ vung ra, “nghịch” ý dâng tràn trong nháy mắt điên cuồng ngưng tụ về phía Sở Nam...

Ngay lúc đó, Hách Liên Anh rốt cuộc cũng cảm thấy không ổn, liền ngang nhiên xuất thủ, đồng thời quát lớn:

- Bớt ra vẻ thần bí trước mặt lão phu đi, lão phu lấy đầu ngươi, lấy máu ngươi, xem ngươi còn làm được trò trống gì.

- Linh Tê Kiếm Ba!

Dứt lời, quang kiếm thanh sắc của Hách Liên Anh lại lần nữa ngưng tụ, nâng kiếm vung ra, thanh kiếm quét ra một lớp ba văn sóng thanh sắc, giống như tiếng chuông vang vọng, kiếm ba khuếch tán đến Sở Nam, lập tức đem Sở Nam bao vây.

Đồng thời, Hách Liên Anh lại vung kiếm chém, kiếm đã không còn là quang kiếm thanh sắc nữa, mà trở thành một thanh mộc kiếm cổ xưa, một cỗ khí tức xa xưa lập tức tràn ra, Hách Liên Anh lạnh lùng nói:

- Lâm Vân tiểu tử, ngươi có thể chết dưới Xanh Thiên Kiếm này cũng xem như không thất bại rồi!

- Chịu chết đi!

Hách Liên Anh lập tức cầm kiếm sát đến, người và kiếm kết hợp thành một thể, thôi động Linh Tê Kiếm Ba, phá không mà đến.

Sở Nam vẫn vững như bàn thạch, thần sắc chăm chú, sắc mặt không hề biến đổi, kiếm ba ập đến, tả thủ của hắn vung một chì, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy uy lực đại tăng bắn ra, nghênh đón kiếm ba, thôn phô kiếm ý và kiếm mang bên trong kiếm ba.

- Ồ? Đây là...

Hách Liên Anh thấy kiếm ba bị năng lực Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy thôn phệ, không khỏi kinh ngạc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.