"Này! Lâm Phong, đang ăn cơm à."
Khuôn mặt tuyệt mỹ kia của Lý Đồng xuất hiện trên màn hình, mỉm cười nhìn ta, tóc rối theo gió phiêu lãng tự nhiên, lông mày xuân khẽ cong cộng với ánh mắt sáng ngời làm cho người ta nhẹ nhàng khoan khoái vô cùng, bên trong vẻ mặt diễm lệ tựa như minh châu mỹ ngọc, làn da trắng nõn như ngọc, óng ánh sáng long lanh, một gương mặt ưu mỹ nhã trí khiến người ta say mê.
Cái mỉm cười nhu hòa kia phảng phất như ánh nắng bên trong mùa xuân, để cho người ta say mê, tràn đầy ấm áp, không có chút phiền não nào nữa.
Lý Đồng chính là xuất sắc như thế, đặc biệt là cái mỉm cười nhu hòa trên gương mặt kia của nàng là tuyệt thế lịch sự tao nhã, mang cho người ta một loại cảm giác thư thái mà thân thiết, đây là điều mà những cô gái ta đã từng gặp không cách nào có được, cho dù họ cũng là mỹ nhân tuyệt thế như giống như Lý Đồng.
Mỹ lệ của Lý Đồng vốn có thể mang cho người ta rung động rất sâu, khiến người ta cảm thấy cao không thể chạm, không cách nào liên hệ đến, thế nhưng là bởi vì cái mỉm cười nhu hoà mà lịch sự tao nhã này, Lý Đồng làm người thấy được nàng có thể coi nhẹ sự mỹ lệ cùng rung động của nàng, quên mất phiền não, toả ra một cỗ tình cảm thân thiết.
Mỉm cười nhu hoà mà ấm áp, đây là đặc điểm của Lý Đồng, như là cảnh xuân tươi đẹp, phảng phất một đoá bách hợp nở rộ, hương thơm sâu kín.
"Ừm."
"Thế nào, có chuyện gì không vậy? Tại sao lâu như vậy không gọi điện thoại cho ta?" Lý Đồng mỉm cười mân mê bờ môi, uỷ khuất chất vấn lấy người nào đó.
"Không có chuyện gì, nhớ ngươi, liền điện thoại cho ngươi, lúc nào về trường học vậy?"
"Hừ, lão ca thối, chỉ nhớ rõ mỹ nữ, cũng không quan tâm đến tiểu muội của ngươi." Một gương mặt tuyệt thế tinh xảo từ bên cạnh chen chúc tới, xuất hiện tại trên màn hình cuộc gọi video.
Hình dáng nàng tinh xảo vô cùng, phảng phất như điêu luyện sắc sảo của ông trời, không có bất kỳ cái tì vết gì, mũi ngọc miệng thơm, lông mi cong như lá liễu, phối hợp với con mắt đen nhánh của nàng, lộ ra thanh tú tuyệt luân, càng nhiều thêm một phần lanh lợi cùng thông minh, mà mái tóc đen nhánh kia buộc thành đuôi ngựa phiêu đãng ở sau ót, càng nhiều thêm một phần thanh xuân và sức sống.
Tại sao lại là nàng, nàng lúc nào lại ở cùng với Lý Đồng rồi?
Cái cô gái nhỏ có khuôn mặt tinh xảo linh lung, tràn ngập sức sống này chính là tiểu muội của ta, tiểu ma nữ Lâm Ngọc Hân thường xuyên để cho ta cảm thấy bất đắc dĩ.
Vô cùng giật mình, đến nỗi chấn kinh, hai khuôn mặt tuyệt mỹ xuất hiện tại trên cuộc gọi video, tạo thành một bộ hình ảnh tuyệt thế.
Một cái nhu hoà ấm áp mà cao nhã, mang theo một chút trách cứ và tủi thân, một cái tuổi trẻ thơm ngát mà nghịch ngợm, mang theo một phần đắc ý và sức sống, mặc dù ta hết sức quen thuộc đối với hai mỹ nữ này, thế nhưng cảnh lúc này, vẫn để ta chấn động vô cùng.
"Ha ha, lão ca thối, lần này mở to mắt ra. Không theo ta cùng đi du lịch, bỏ lỡ cơ hội tiếp xúc thân mật cùng với mỹ nữ, hối hận đi, thất vọng đi, đáng đời ngươi không may." Tiểu muội đắc ý nháy mắt với ta, vô tình đả kích cái người đàn ông không đi du lịch chung với nàng.
Chẳng qua đả kích của tiểu muội cũng không đưa đến cái tác dụng gì, bởi vì hai dung mạo tuyệt thế để lộ ra hơi thở tuyệt mỹ đã để đại não người nào đó xuất hiện chập mạch, đặc biệt là gương mặt tiểu muội cọ cọ trên mặt ngọc của Lý Đồng, lộ ra quyến rũ vô hạn, để người nào đó hâm mộ vô cùng.
"A! Đồng tỷ tỷ, ngươi mau nhìn, lão ca thối không chỉ có mắt to, miệng còn lớn nữa, sắp chảy ra cả nước miếng."
Cái gì, chảy nước miếng? Vậy mà chửi bới lão ca ngươi như thế, mặc dù lão ca của ngươi có chút thất lễ, thế nhưng là cũng sẽ không mất mặt như vậy à, chẳng qua ta tranh thủ thời gian điều chỉnh lại trạng thái, để tránh tổn thất hình tượng chói lọi.
"Ngươi nói cái gì đó, không phải ngươi và bạn học đi du lịch cùng một chỗ sao? Làm sao lại ở cùng một chỗ với Đồng tỷ tỷ của ngươi vậy?"
"Chuyến du lịch của ta cùng bạn học đã kết thúc ba ngày trước, ngươi lại không theo ta đi chơi, nghĩ tới về nhà cũng không có chuyện gì, ta liền đến chỗ Đồng tỷ tỷ chơi đùa. Đồng tỷ tỷ thật sự là quá tốt, đặc biệt theo ta đến đài Hoa Vũ dạo chơi."
Tiểu muội nói xong đắc ý quay đầu ôm lấy cổ Lý Đồng, thật sự khiến người ta hâm mộ a.
"Tiểu muội, ngươi quá vô tình, nói sớm ta cũng đi rồi."
"Lão ca thối thật sự là dối trá quá đi, ngươi còn có mặt mũi nói sao, ngươi sao không mời Đồng tỷ tỷ cùng đi ra chơi hả, chẳng lẽ muốn Đồng tỷ tỷ mặt dày cầu ngươi nữa sao, ta khinh bỉ ngươi, lão ca."
"..." Tiểu muội làm cho ta không phản bác được.
"Ta cũng không muốn đi chơi một mình, ở nhà nhàm chán, tiểu muội vừa vặn tới, chúng ta liền đi ra ngoài chơi. Ta cùng tiểu muội mới chơi hai ngày, thêm hai ngày nữa liền phải trở về, nếu không ta sẽ gọi điện thoại bảo ngươi đến đây." Lý Đồng vẫn giống như là thường ngày giúp ta giải vây, Lý Đồng luôn luôn xuất hiện tại thời điểm ta cần nhất.
"Đồng tỷ tỷ chính là mềm lòng, lão ca thối chẳng những không theo ta, cũng không theo ngươi, chính là phải giáo huấn."
"Lý Đồng, trước khi về trường học thì gọi điện thoại cho ta, ta ra sân bay đón ngươi."
Hôm nay tiểu muội công kích quá lợi hại, trách cứ đến mức ta không còn lời nào để phản bác, đã như vậy, ta liền coi nhẹ sự tồn tại của nàng, chẳng quan tâm tới nàng, làm như không có nghe thấy.
"Ừm, khả năng còn muốn ở nhà nghỉ ngơi thêm mấy ngày, đến lúc đó ta điện thoại cho ngươi."
"Được." Lý Đồng mỉm cười làm say lòng người.
"Tiểu muội, chơi vui vẻ không, lần sau có cơ hội nhất định sẽ đi cùng ngươi, có mua quà gì không đấy?"
"Không có, sẽ không mua quà cho ngươi đâu. Bất quá, ảnh của hai đại mỹ nữ tuyệt sắc cũng có không ít, liền xem người nào đó có giác ngộ hay không, có phần vận khí này hay không." Tiểu muội đắc ý giơ giơ máy ảnh trong tay.
"Tiểu muội, đại ca ta sai rồi, trở về ta sẽ đấm bóp cho ngươi." Ta vội vàng lấy lòng tiểu muội, ảnh chụp du lịch của Lý Đồng nhất định phải thưởng thức.
"Không có quà à, thật sự là đáng tiếc, chẳng qua cũng không sao, nhớ kỹ chụp nhiều ảnh một chút, trở về để cho ta thưởng thức hai đại mỹ nữ thật tốt à." Cái nam nhân nào đó đã bắt đầu tưởng tượng.
"Ha ha, nhìn bộ dáng sắc lang của lão ca thối kìa. Biết không, mấy cái quản lý khu du lịch nhìn thấy Đồng tỷ tỷ, liền muốn để Đồng tỷ tỷ làm đại sứ hình tượng của khu du lịch, còn có mấy người mời Đồng tỷ tỷ đóng quảng cáo đấy."
"Không có chuyện đó đâu, đừng nghe tiểu muội nói lung tung." Lý Đồng vội vàng cắt ngang tiểu muội.
"Thật sao?" Rõ ràng ta tràn đầy nghi vấn đối với câu trả lời của Lý Đồng.
Dung mạo tuyệt thế của Lý Đồng, cùng với cái mỉm cười nhu hoà kia có lực sát thương cường hãn tuyệt đối, tuyệt đối có thực lực này, ta tin tưởng tiểu muội.
"Có cái khu du lịch liên lạc qua, chẳng qua là ta không có đáp ứng." Lý Đồng nhìn thấy ta tin tưởng tiểu muội, lập tức biện bạch, chỉ là trên mặt ngọc của Lý Đồng có chút đỏ ửng, để lộ ra vô cùng ngượng ngùng.
"Tốt, hy vọng lão ca ngươi sớm giác ngộ một chút, xe cáp đến, chúng ta muốn lên đài Hoa Vũ, cúp." Tiểu muội dập máy một cách vô tình.
Lý Đồng, thật sự là thật xin lỗi, mắc nợ ngươi nhiều lắm, trong lòng ta ảm đạm, một cỗ cảm xúc hạnh phúc mà ảo não tràn đầy trong tim.
"Lý Đồng!" Trong lòng ta yên lặng gọi, có lẽ ta nên vứt bỏ gánh nặng rồi.