[Dịch] Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 282 : MỘT TRÀNG PHONG BA 2




Tên đang chạy tới là Mạnh Ba, trước kia là đồng học với ta, ta tốt nghiệp liền đi công tác, còn Mạnh Ba thì ở lại làm nghiên cứu sinh, giờ đã là nghiên cứu sinh năm 2, Mạnh Ba theo ngành thể dục chuyên nghiệp, tính cách táo bạo, thích đánh nhau, là lão đại của bọn lưu manh trong đại học Hoa Hạ.

Mạnh Ba thích được tiểu đệ vây quanh vì hắn cảm thấy đó là một phong cách, hắn thường nói: hy vọng quốc gia có thể đánh giặc, cho hắn một cơ hội đại triển thân thủ, hắn khẳng định sẽ mang theo bọn tiểu đệ xông lên phía trước.

"Lâm ca, khai giảng bận quá, không có thời gian đi tìm anh, học kì này không thể mời anh ăn cơm rồi." Mạnh ba chạy tới rồi tiếp tục nói.

"Lâm ca, các huynh đệ có mang theo một ít đặc sản, đang chuẩn bị đi tới tặng cho ngươi đây."

Người được xưng là Lâm ca là ai?

Nghe thấy lão đại cùng Nhị ca mở miệng là Lâm ca, ngậm miệng cũng Lâm ca, đều là xuất phát từ nội tâm, nhóm tân sinh âm thầm đoán thân phận của nam tử này, đặc biệt là tên đeo bông tai cùng tên mặc áo đen đến thở mạnh cũng không dám, đến bây giờ vẫn chưa rõ tình hình.

Chẳng lẽ này nam tử này là trùm của trường?

Đúng vậy, rất có thể, cái khí thế này trường đã khai giảng lâu như vậy, như thế nào vẫn chưa có nghe nói qua nam tử này, cũng chưa từng gặp qua, càng chưa từng nghe qua lão Đại Mạnh Ba nói trên hắn còn có ông trùm.

Nhóm tân sinh chẳng những đoán không ra quan hệ trong đó, ngược lại càng thêm hỗn loạn, thỉnh thoảng lại có kẻ nhìn trộm về phía nam tử này, đánh giá cẩn thận xem nam nhân này là ai.

Nhìn khá là quen mắt!

A!

Nhìn kỹ lại nam nhân này, nhóm tân sinh tim đột nhiên đập mạnh, thậm chí có mấy tên nhịn không được thấp giọng kinh hô một tiếng.

Nam nhân này có phải..

Vừa rồi bị tiếng gào của tên đeo bông tai thu hút, mọi người mới phát hiện 4 em bên cạnh nam nhân này đẹp đến mức hoa nhường nguyệt thẹn nói nghiêng nước ngiêng thành cũng không ngoa, chẳng khác gì những nàng tiên trong truyền thuyết, nhìn thấy đủ loại mỹ nữ xinh đẹp trước mắt, nhóm tân sinh hận không thể mọc thêm mấy con mắt để nhìn cho sướng, làm sao có thời giờ quan tâm tên nam nhân bên cạnh 4 mỹ nữ, tội nghiệp cho Lâm đại ca hoàn toàn bị mọi người quên mất.

Nhị ca đột nhiên phát hỏa, tiểu tử đeo bông tai nhanh chóng bị đánh ngã, tốc độ vô cùng nhanh, nhóm tân sinh còn chưa kịp phản ứng, làm sao có thời giờ để ý tới nam nhân này, đến hiện tại, bọn họ chỉ cảm thấy nam nhân này khí thế phi phàm, khí chất hiên ngang, nhưng vẫn chưa có ai để ý tới dung mạo của hắn ( ai bảo 4 em bên cạnh đại ka Lâm xinh quá làm chi )

Lâm Phong! Nam nhân này là Lâm Phong!

Nhóm tân sinh đến hiện tại mới nhìn rõ dung mạo của ta. Rốt cục họ cũng nhận ra ta, nhất thời một trận xao động, thiếu chút nữa cả bọn kinh hô đứng lên, tuy rằng kiểu tóc của ta cùng khí chất có một ít thay đổi, tuy rằng thiếu đi cái khí phách cùng ngạo khí khi chơi bóng rổ nhưng trong đám tân sinh này vẫn không ít người đam mê bóng rổ, họ vẫn nhận ra ta.

Nếu không là lão Đại Mạnh Ba cùng ta đang nói chuyện với nhau, không có chỗ cho bọn họ xen mồm vào, có mấy tiểu tử thiếu chút nữa thì đi lên xin chữ ký của ta, may mà có bạn bè bên cạnh nhắc nhở không thì …đã toi rồi.

"Lâm Phong! Nam nhân này là lâm phong, sinh viên nổi danh cả nước nhờ những trận bóng rỗ toàn thắng, người mà những ai yêu thích bóng rổ đều si mê, Lâm Phong."

Tên đeo bông tai cùng tên mặc áo đen, hận không thể tự tát mình vài cái tát, vừa rồi thế mà lại vô lễ với lâm phong, thần tượng của cả bọn, thật sự là điên rồi.

Tiểu tử đeo bông tai cùng tiểu tử mặc áo đen, chính là nhìn các trận bóng rổ của ta mà trưởng thành, bọn họ đăng ký thi vào đại học Hoa hạ hoàn toàn là bởi vì hâm mộ ta, nghĩ đến vừa rồi vô lễ với thần tượng, quả thật là vô cùng hối hận.

Lâm phong dĩ nhiên lại là lão Đại của bọn họ!

Nhìn tình hình trước mắt, nhóm tân sinh hưng phấn muốn chết, sau này có thể cùng thần tượng trao đổi nhiều hơn rồi.

"Lâm ca, nếu không hôm nay đi uống rượu đi, vừa lúc ta còn nợ ngươi một chầu rượu."

"Không cần, hôm khác đi."

Đã lâu không có uống rượu, thật đúng là muốn đi hét lớn một chút, bất quá Mạnh Ba cùng đám tiểu đệ của hắn đang có hoạt động, ta sẽ không quấy rầy bọn họ.

Đương nhiên, Mạnh Ba tuy rằng gọi ta là Lâm ca, thoạt nhìn giống như lão Đại của bọn hắn, chính là ta cùng lưu manh không có quan hệ gì, chẳng những không phải lưu manh, lại càng không là cái gì lão Đại của lưu manh.

Ta trước kia khi còn ở trường học, chính là một học trò ngoan ngoãn!

Mạnh Ba cùng ta đều là hội viên hội học sinh, bởi vậy thường xuyên tiếp xúc, nhận biết lẫn nhau, khi ta gia nhập hiệp hội bóng rổ, chứng kiến thực lực bóng rổ của ta, với tình yêu bóng rổ mãnh liệt Mạnh Ba lập tức trở thành của fan hâm mộ của ta, làm cho ta và Mạnh Ba có quan hệ không tồi.

Sau này, ta mấy lần giúp đỡ họ lúc khó khăn, từ đó về sau, Mạnh Ba cùng tiểu Lỗi liền gọi ta là Lâm ca, thế là ta trở thành huynh đệ của bọn họ.

Bất quá, để cho mạnh ba cùng tiểu lỗi phải cảm phục cũng là lần thứ 2 ta phát hỏa, lúc ấy lão Đại bọn lưu manh còn chưa phải là Mạnh Ba, là lão Đại của một xã đoàn đặc biệt luôn đối nghịch cùng Mạnh Ba.

Tên lão đại của cái xã đoàn kia ở trước mặt ta dám gây sự, ta nổi trận lôi đình, trực tiếp làm cho hắn toàn thân thương tích, đúng là bởi vì hành động điên cuồng của ta, làm cho tên đó danh dự mất hết, về sau thì cái xã đoàn đó giải tán, Mạnh Ba cũng vì vậy mà trở thành lão Đại của bọn học sinh lưu manh trong đại học Hoa Hạ.

Tuy rằng ta hiện tại đã tốt nghiệp và ly khai trường học. Nhưng bởi vì nhà của ta ở ngay bên cạnh trường học, nên vẫn thường xuyên cùng bọn Mạnh Ba đi uống rượu, hoặc là cùng bọn họ tới sân bóng rổ của trường học chơi bóng.

Bởi vì nghỉ hè, nên đã hai tháng không chưa có cùng nhau uống rượu.

"Hảo, lâm ca, vậy hôm nào đi, trong nhà ta vẫn còn một ít hảo tửu, đến lúc đó chúng ta hảo hảo cùng nhau uống vài chén."

Mạnh Ba nói xong, nhìn 4 em mỹ nữ bên cạnh ta, đặc biệt là Lý Đồng, cảm khái một trận, sau đó cười tủm tỉm nói.

"Lâm ca, chúc mừng ngươi, xem ra ta về sau phải xưng hô mấy vị sư tỷ làm chị dâu rồi."

"Hảo, Mạnh Ba, đến đây ta giới thiệu một chút."

Ta chỉ chỉ Lý Đồng nói.

"Giới thiệu, đây là chị dâu của chú."

Sau đó ta chỉ chỉ tiểu muội Ngọc Hân, Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp cùng lạnh như băng Nam Cung Ngọc Băng nói.

"Mạnh Ba, các nàng là tiểu muội của ta..."

"Lâm ca, chuyện của ngươi, cũng là chuyện của ta, ngươi yên tâm."

Không đợi ta nói xong, Mạnh Ba liền vỗ vỗ ngực nói, tuyệt đối không có vấn đề.

"Mạnh ba, tạm biệt, chúng ta đi trước."

Đã sắp đến thời gian lên lớp rồi. Lý Đồng các nàng chạy nhanh đi học, làm cho ta tiếc nuối chính là tiểu mỹ nữ Nam Cung Ngọc Điệp thế mà lại không ở lại cùng ta, ngược lại đi theo tiểu muội Lâm Ngọc Hân đi học, để lại mình ta cô đơn.

Hai Tiểu ma nữ này thế mà có quan hệ tốt thật, thật sự là làm cho ta ghen tị.

Không có biện pháp, một mình ta cô đơn giữa sân thể dục hoàn thành nốt buổi luyện tập, sau đó về nhà tiến vào trò chơi, tiếp tục cuộc hành trình trở thành .

Thăng cấp đi!

Không nói hai lời, chuẩn bị đi thăng cấp, ta muốn đem phi long thánh kỵ sĩ Lỵ An Nhã cùng hồ tộc nữ vương quyến rũ tăng cấp thật nhanh, làm cho các nàng cũng đột phá ba mươi cấp.

Hơn nữa!

Nhìn xem đẳng cấp bài hành bảng, tên thứ 2 Lý Hỏa đã sắp đột phá ba mươi cấp, có thể sẽ vượt qua ta.

Nhiệm vụ cứu Tư Mã U Lan tuy rằng thu hoạch phong phú, nhưng cũng chính bởi vì nhiệm vụ này ảnh hưởng, làm ta vẫn không có thời gian thăng cấp, thừa dịp hiện tại không có gì chuyện khẩn cấp, thăng cấp sát quái đi.

Tốt nhất đi tìm boss mà sát, với năng lực hiện tại của ta, chỉ có boss mới có thể làm cho ta phát huy hết thực lực.

Bất quá!

Đi nơi nào thăng cấp đây, lại phải hảo hảo lo lắng một phen.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.