[Dịch]Vô Song Chi Chủ

Chương 29 : Lam Anh mở ra




Vân Hoàng nhíu mày, viên linh thạch thứ năm đã bị hắn Hoàng toàn hấp thu, nhưng như cũ không đột phá đến Nhất mạch.

Trước khi khai Nhất mạch, tu sĩ có một giai đoạn nhập môn là súc khí, đơn thuần chỉ là tích xúc cùng thổ nạp thiên địa linh khí, xung kích Nhất mạch, vô cùng dễ dàng.

Người bình thường chủ cần hai, ba viên linh thạch là đã đạt tới súc khí đỉnh phong, vậy mà Vân Hoàng đã thổ nạp năm viên mà vẫn chưa có cảm giác gì.

”Chẳng lẽ là do nhục thể của ta?”

Vân Hoàng lập tức minh ngộ.

Nhục thể của hắn đã suýt soát Luyện khí cảnh, hoàn thành bốn bước Nhưng dịch, Tế cốt, Thối tủy, Long đạo, toàn bộ cơ thể đã được thông suốt, thoát hoan thoái cốt, việc tu luyện linh lực trở nên dễ dàng dù tư chất của Vân Hoàng chỉ là phổ thông, nhưng cũng vì thế mà tổng lượng linh khí cần thiết cho hắn so với tu sĩ bình thường thì nhiều gấp mấy lần.

Máu khi thổ nạp viên thứ hạ phẩm linh thạch thứ hai mươi tám, Vân Hoàng mới nhẹ nhõm đột phá lên Nhất mạch.

Vân Hoàng âm thầm chửi rủa.

”Đây căn bản là đốt tiền mà!”

Tuy có bất mãn như thế nào nhưng tu luyện vẫn là tu luyện, Vân Hoàng đen toàn bộ tinh lực của mình một bên tu luyện thần thức, một bên thổ nạp linh thạch tăng tu vi.

Ba ngày sau, Vân Hoàng đã hấp thu trọn vẹn 100 khối hạ phẩm linh thạch, tu vi của hắn mới đột phá đến Nhị mạch.

Vân Hoàng càng là quên ăn quên ngủ tu luyện, nhưng chỉ sau một tuần, linh thạch hao hết, tu vi của hắn mới chỉ đạt đến Tứ mạch.

Vân Hoàng với cùng phiền muộn, Tứ mạch tu vi của hắn tuy mạnh hơn so với tu sĩ cùng cảnh giới, nhưng nếu đặt vào Lam Anh bí cảnh thi đấu thì cũng chỉ như tăng thêm một chút trợ lực. Muốn chân chính tăng lên thực lực, ít nhất hắn cần có Thất mạch tu vi.

Vân Hoàng kế hoạch tăng gấp đôi thực lực trước khi đi vào Lam Anh bí cảnh đã phá sản, chỉ có thể tăng được bao nhiêu thì tăng thôi.

Mười ba ngày sau.

Xung quanh Vân Hoàng lúc này lưu động nhang nhạt mấy đạo hơi nước, mất đạo hơi nước này là do hắn tu luyện mà thành, Vân Hoàng thở ta một ngụm trọc khí, đình chỉ tu luyện.

”Mười ba ngày, tu luyện không linh thạch cũng chỉ đủ cho ta đạt tới Tứ mạch trung kì”

Hắn chỉ than thở một câu sau đó mặc y phục vào, đi ra phía sơn môn Phong Ngân tông.

Trưởng lão Phong Ngân tông nhìn những đệ tử trước mắt, giọng nói dõng dạc.

”Lần này vào Lam Anh bí cảnh phải chú ta đến tính mạng, bảo bối dù tốt nhưng phải có mạng mới hưởng được, ta đưa cho các ngươi một cái truyền tin phù, đây là phù lục Linh giai trung cấp do Linh phù sư của Phong Ngân tông chế tác, dù là Lam Anh bí cảnh cũng có thể truyền tin ra ngoài”

Mọi người thật sâu kinh ngạc, Linh giai trung cấp phù lục đối với một tông môn như Phong Ngân tông như là vật chí bảo, vậy mà lại vì bảo toàn tính mạng mà giao cho những người trẻ như bọn họ.

Những đệ tử ở đây càng quyết tâm hơn, bọn hắn không muốn làm xấu mặt Phong Ngân tông.

Những đệ tử đã dành được danh ngạch đứng trên một cái truyền tống trận lớn, trưởng lão tứ phái liên thủ xứ mở Lam Anh bí cảnh hộ trận, những đệ tử đứng bên trong truyền tống trận hoá thành quanh mang, bay vọt vào trong lỗ hổng hộ trận kia.

Vân Hoàng chỉ cảm giác đầu óc choáng váng, thức hải có chút đau nhức, khi hắn lấy lại được tầm nhìn, trước mặt Vân Hoàng hiện ra là một mảnh thảo nguyên rộng lớn.

Vân Hoàng liếc nhìn xung quanh, không có ai ở đây với hắn cả.

”Thứ kia là cái gì?”

Vân Hoàng nhìn ra phía xa thì thấy một đồ vật rất lớn màu đen, hình dạng khá giống một ngọn tháp, nhô lên ở khu rừng bên cạnh thảo nguyên.

Vân Hoàng không thể nói lên chính xác vị trí của toà tháp ấy, nhưng hắn đoán chừng cũng gần một trăm dặm đi.

”Thí luyện này, là đi đến đó hả?”

Vân Hoàng không có dám chắc, nhưng hắn nhìn thấy toà tháp cũng có nghĩa là người khác cũng vậy, đến đó tụ họp cũng an toàn hơn. Nếu chẳng may lại bị vây công hoặc yêu thú tấn công thì không tốt chút nào.

Vân Hoàng thu liễm toàn bộ khí tức, đạp bộ pháp cực nhanh vào trong rừng, thần thức của hắn khuếch tán ra hết cỡ, mong tìm kiếm được một chút thiên tài địa bảo.

Hồn hải thực ra đã tồn tại từ khi tu sĩ bắt đầy tu luyện nhưng chưa quá rõ ràng, phải đến khi đột phá Luyện khí cảnh thì hồn hải mới bắt đầu có biến đổi về chất. Mà để hồn hải chính thức ngưng thực cần tu vi ít nhất là Luyện khí cảnh tam cấp, một số tu sĩ còn tận tứ cấp, ngũ cấp mới có thể triệt để ngưng thành. Vân Hoàng thức hồn cũng chỉ ngang bằng với Luyện khí cảnh nhị cấp nhưng đã hoàn thành giai đoạn ngưng hồn cũng là nhờ công pháp tu luyện thức hồn thần bí kia.

”A! Tìm được!”

Vân Hoàng chạy vọt về phía một bụi cỏ, tìm được mấy cây linh thảo.

”Ngưng chân thảo, Nhị cấp đê giai linh dược, mà có tới bốn nhánh!”

Vân Hoàng mừng rỡ, đem bốn nhánh Ngưng chân thảo cho vào nhẫn trữ vật. Nhẫn trữ vật này là cao tầng Phong Ngân tông đưa cho Vân Hoàng, hắn trong số các Phong Ngân tông đệ tử thực lực cũng là mạnh nhất, thích hợp để bảo vệ nhẫn trữ vật nhất.

Nhẫn này chỉ có không gian bốn trượng vuông, nhưng cũng quá đủ cho Vân Hoàng sử dụng rồi.

”Lại tới, lại tới!”

Vân Hoàng tóm ngay được một gốc Nhị cấp đê giai linh dược Huyền dịch thảo cùng một gốc Nhị cấp trung giai linh dược Ôn Thuỷ mộc. Không nói đến những thu hoạch khác, chuyến đi này đã đủ đáng giá để liều mạng.

Vân Hoàng không phải một luyện đan sư, nhưng hấp thu dược lực thuần tuý trong linh thảo thì hắn vẫn có thể làm được.

Thời gian trong Lam Anh bí cảnh chỉ có hai tháng, Vân Hoàng nếu không đề thăng chiến lực của mình lên Luyện khí cảnh thì hắn không yên tâm được.

Hắn tìm một hốc đá khuất tầm mắt, bắt đầu phục dụng linh dược.

Trực tiếp phục dụng linh dược, vận khí kém thì chỉ được hai thành dược lực, tốt lắm thì cũng chỉ bốn, năm thành, vô cùng lãng phí. Nhưng khác với những tu sĩ kia, Vân Hoàng có thể tuỳ ý không chế hồn lực của mình giống như một bộ phận thân thể, hắn có thể tách linh lực ẩn chứa trong linh dược mà không phá vỡ vỏ ngoài của nó, vì vậy dược lực bị thất thoát là việc bất khả thi.

Nhưng việc có thể lọc lấy linh lực từ linh thảo còn tuỳ vào độ mạnh yếu của hồn lực, với cấp độ hiện tại, hắn không thể lấy được dược lực của Nhị cấp cao giai linh dược.

Vân Hoàng phục dụng Ngưng chân thảo trước tiên, loại linh thảo này có khả năng gia tăng linh lực, dùng để tu luyện cho tu sĩ Luyện khí cảnh.

Bành!

Linh lực thuần khiết được hắn hấp thu, thông qua kinh mạch của Vân Hoàng gột rửa nhục thể, tụ lại ở đan điền, chỉ trong phút chốc tu vi của hắn bạo tăng, đạt tới Tứ mạch đỉnh phong!

Vân Hoàng áp súc linh khí đang sôi trào trong kinh mạch và đan điền, nếu đột phá Ngũ mạch bây giờ thì vẫn quá sớm, dẫn tới căn cơ bất ổn. Vân Hoàng từ lâu đã thông hiểu đạo lí dục tốc bất đạt, đợi đến khi hắn triệt để luyện hoá cỗ dược lực này thì xung kích cũng không muộn.

Trong khi Vân Hoàng đang tu luyện, một vài bóng người đang đứng cách xa hắn bài chục thước nhìn thấy Ngưng chân thảo thì với cùng đỏ mắt, có xúc động muốn nhảy ra cướp của giết người ngay lập tức nhưng đã kịp thời dừng lại.

Chưa biết thực hư mà xông vào thì quá mức vọng động, bọn chúng cũng không ngu ngốc.

Thực ra Vân Hoàng đã che giấu rất kĩ, nhưng bọn chúng lại vận vứt chó nhìn thấy đúng lúc Vân Hoàng vừa lấy Ngưng chân thảo ra, thành ra như thế này.

Tên đứng đầu tu vi đã Là Bát mạch hậu kì, hắn đối với Ngưng chân thảo cũng phi thường động tâm, linh dược này có thể giúp hắn đề thăng đến Khai mạch đỉnh phong a!

Khai mạch đỉnh phong mới có quyền tranh đoạt bảo bối ở đây, bảo sao hắn không tham lam?

Mà tên kia hắn đã thăm dò, linh khí dao động cũng không mạnh lắm, đoán chừng cũng chỉ là Bát mạch sơ kì, với hắn và ba tên tiểu đệ đằng sau thì thừa sức đối phó.

Bọn hắn tổng cộng bốn người đã tế xuất pháp bảo, đỉnh một đòn tổng tấn công thì đột nhiên tên đằng sau cùng mắt trợn tròn, ngã gục xuống đất.

Thân ảnh Vân Hoàng cũng xuất hiện, nhưng hai tên kia còn chưa kịp động thủ thì đã bị Vân Hoàng một tay chặt vào ót, lập tức ngất xỉu ngã xuống. Tên đứng đầu kinh sợ nhìn Vân Hoàng, bước chân liền lui lại mấy bước.

Gã là một đệ tử Hư Kiếm tông, đối với hung danh của Vân Hoàng thì vô cùng rõ ràng, các trưởng bối cũng khuyên dặn Hư Kiếm tông đệ tử nên tránh giao phong với Vân Hoàng, vậy mà… gã lại tự chui vào hang cọp.

Tên kia thầm rủa vận khí của mình quá kém, lấy uy danh của Hư Kiếm tông ra dọa.

”Ngươi không thể…”

Nhưng hắn không kịp nói hết câu thì bàn tay của Vân Hoàng đã rất nhanh chặt vào ót gã, giống như ba tên kia hôn mê tại chỗ.

”Đen đùi thật!”

Vân Hoàng đem toàn bộ tư trang của chúng lột đi, hắn trói cả bốn lại, nhanh chóng li khai khu vực này. Sau đó Vân Hoàng tìm một gốc cây đại thụ, dùng linh thạch cướp được từ lũ Hư Kiếm tông đệ tử bố trí một cái ẩn giấu cùng phòng ngự trận, chuyên tâm bế quan.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.