[Dịch] Vô Hạn Huyền Thoại - 레전드 오브 레전드

Chương 9 : Cái chết của anh da đen




Sẽ thật tốt nếu xung quanh có vài cành cây khô để buộc chân của Michael, nhưng, nhìn vào khu rừng, hắn không dám đi vào. Junhyuk suy nghĩ một lúc nhớ thanh kiếm của mình. Hắn rút thanh kiếm ra và bắt đầu cắt lấy miếng vải từ quần của Michael.

Khi xong việc, hắn đặt thanh kiếm vào chân Michael, và quấn quanh nó với chân của ông ta. Michael rất ngạc nhiên và đưa thanh kiếm của mình cho Junhyuk, nhưng Junhyuk lắc đầu qua một bên và nhặt chiếc khiên ở bên cạnh.

“Vậy là đủ rồi.”

Hắn chưa từng nghĩ sẽ dùng thanh kiếm đó để chém một ai cả. Trong một tình huống nguy hiểm, một lá chắn sẽ vẫn tốt hơn. Junhyuk nhìn Michael và hỏi:

“Chúng ta có nên đi tiếp không?”

Hắn đứng dậy và nói với Michael ý định của mình. “Chân phải của anh bị đau, nhưng anh có thể tự chống đỡ bên trái. Tôi sẽ hỗ trợ anh tốt nhất.” Junhyuk nhặt chiếc khiên của mình bằng tay trái, còn Michael treo khiên của hắn ở trên lưng và gập người xuống lấy thanh kiếm của mình để chống.

Cùng nhau, họ bắt đầu đi tiếp. Nếu họ thật sự muốn đến cạnh chỗ nhóm dẫn đầu kia, thật sự không thể nào rút ngắn được khoảng cách, họ chỉ có thể đi bộ, còn nhóm dẫn đầu là chạy, khoảng cách sẽ ngày một xa hơn. Họ đã đi được một lúc thì Junhyuk đột nhiên cảm thấy ớn lạnh và dừng lại. Ngay lập tức, Michael nhìn Junhyuk. Nhận ra điều gì đó đang xảy ra, và ông ta nhìn quanh.

“Dừng một chút! Tôi cảm thấy có cái gì đó vừa đạp lên những chiếc lá.”

Soạt soạt, một con sói to bằng con bò chui ra từ rừng cây. Nhìn thấy kích thước của nó khiến Junhyuk bối rối không thể tập trung được. Tuy rất hồi hộp, nhưng hắn vẫn đưa cái khiên của mình ra phía trước.

Hắn có thể cảm thấy Michael run rẩy. Junhyuk siết lấy cánh tay Michael ghé thật gần và nói:

“Phải thật bình tĩnh”

Junhyuk nâng khiên lên.

“Tôi sẽ chặn nó, còn anh sẽ đâm nó,”

Michael nhìn vào khiên Junhyuk, và giơ thanh kiếm lên. Junhyuk gật đầu và nói lại:

“Nhớ nhé, tôi sẽ cố chặn nó, còn anh đẩy hết sức.”

“Cậu định bảo vệ chúng ta, tấn công sẽ giao cho tôi?”

"ĐƯỢC!"

Junhyuk buông Michael ra và giữ khiên bằng cả hai tay. Hắn bước vài bước về phía trước, khiến con sói hạ thấp cơ thể. Có kích thước của một con bò, mặc dù nó hạ thấp cơ thể, con sói vẫn cao bằng eo Junhyuk. Michael đặt tay lên vai Junhyuk và nắm chặt hắn khi hắn bước tới.

Hú…!

Con sói nhảy lên trên đầu Junhyuk, bất giác hắn cố che trụ bản thân.

Thụp!

Con sói bước lên chiếc khiên bằng hai chân trước và cố gắng cắn Junhyuk. Junhyuk có thể cảm nhận được sức nặng của cơ thể sói sói trên khiên của mình. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ chờ Michael sẽ tấn công.

Keng!

Khi Michael vung thanh kiếm của mình, con sói đã nhanh chóng cắn chặn thanh kiếm. Michael cầm thanh kiếm bằng cả hai tay, nhưng con sói rõ ràng mạnh hơn. Con sói lấy đi thanh kiếm trong răng và nhảy trở lại. Sau dư chấn, Junhyuk lăn lộn trên mặt đất và nhìn Michael.

Chiếc gang tay bọc thép của Michael bị rách và chảy máu. Lực cắn xé của con sói đã quá sức với ông ta. Khi cố cầm lấy thanh kiếm bằng hai tay.

Junhyuk nuốt ực nước bọt một cái. Hắn thật cần nhiều hơn thứ gì đó cứng cáp hơn chiếc khiên chắn trước mặt này, tay nâng khiên và xoay đầu nói:

"Trốn đi!”

"Sao?"

Junhyuk biết rằng hắn không phải là một người cha sứ hay thiên thần mới có lòng vị tha, hắn chỉ nghĩ rằng đã liều mạng để cứu một người khác, nhưng hắn không thể bỏ lại một người đàn ông bị thương. Hắn đẩy mạnh cái khiên xuống đất, sau đó đẩy đất bắn lên, rồi đột ngột quay lưng hét:

"Chạy!"

Như đúng dự tính trong đầu Junhuyk, nó không để ý tới Michael nữa, con sói chỉ nhắm vào đầu hắn. Junhyuk nâng khiên của mình che đậy.

Keng!

Hắn có thể cảm nhận được sức nặng của con sói chống lại chiếc khiên, khiến đôi chân hắn run lên, nhưng Junhyuk đặt chiếc khiên của hắn lên vai cố chắn lại đòn tấn công của con sói thêm một lần nữa!

Kéo! Kéo!

Con sói vẫn một mực nhảy lên người Junhuyk cắn, nhưng hắn đang giữ chặt lấy khiên của mình ngăn cản. Hắn biết rằng ngay cả khi hắn tiếp tục giữ thêm thời gian, kết quả của hắn cũng chỉ có một, nhưng đó là tất cả những gì hắn có thể làm vào lúc này.

Giữ khiên, Junhyuk nhìn Michael, Michael đứng yên lại một lúc, sau đó ông ta cắn răng chạy tới phía trước Junhuyk. Hắn rút thanh kiếm ra khỏi chân trong khi vẫn chạy và bổ xuống người con sói.

Cái đầu con sói thật không chém tới. Junhyuk nhớ rằng còn sói rất linh hoạt, nhưng giờ có vẻ hơi khác một chút, hắn chầm chầm thả lỏng tay.

Xoẹt

Thanh kiếm Michael đâm vào vai con sói. Chưa hết mừng rỡ, cổ của Michael liền có cảm giác đau nhói.

ROÀM! Con sói đã nhảy tới cắn lấy cổ của ông ta. Hạ khiên xuống, Junhyuk có thể thấy con sói đang giữ chặt cổ Michael. Michael rùng mình và run rẩy. Toàn bộ tình huống rất chân thật. Sau đó, Michael nhìn Junhyuk và nói:

"Chạy... ngay lúc này."

Michael hầu như không thể thốt ra những lời đó, cổ anh bị con sói cắt đứt. Trong khi xem Michael đầu lăn lộn trên mặt đất, Junhyuk nhận ra những gì họ đã làm cùng nhau, con sói này thật sự không thể giải quyết bằng sức lực của một con người.

Tỏng! Loạt xoạt!

Con sói đầu quay chậm, máu rỉ ra từ miệng nó. Nhìn vào con sói, Junhyuk tràn ngập nỗi sợ hãi. Trên thế giới, loài đi săn nhanh nhất và cơ trí nhất chắc chắn chỉ có thể là loài sói này.

Junhyuk lùi lại thật chậm. Con sói nhìn hắn và sẵn sàng vồ lấy. Nó lao theo Junhyuk.

"Ahhhh"

Junhyuk hoảng loạn sợ hãi cố chạy về phía trước, nhưng con sói nhanh hơn. Thanh kiếm cắm vào vai của nó cũng không kìm hãm lại nó chút ít tốc độ nào.

Trong khi chạy trốn, hắn cảm nhận được một luồng khí lạnh thẳng tấp vào cổ, tự giác nâng khiên lên che chắn.

Rột!

Hắn không ở trong tư thế tốt để chịu được sức nặng của cuộc tấn công này. Chẳng mấy chốc, tất cả trọng lượng đó đã đẩy Junhyuk xuống đất. Con sói ở trên đỉnh đầu Junhyuk cùng với tấm khiên đang che chắn tạm bợ đó. Con sói mở miệng rỉ máu về phía Junhyuk. Đó là máu của Michael, Junhyuk hoảng loạn tột độ và nhắm mắt lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.