[Dịch] Vô Hạn Huyền Thoại - 레전드 오브 레전드

Chương 11 : Vô thức tiềm lực




Junhyuk di chuyển đồng tiền vàng trong tay, điều này khiến anh suy nghĩ về cái chết của Michael. Sau đó, anh nhận thấy mọi người xung quanh có chút rục rịch. Junhyuk hướng mắt tới bọn họ và nhìn thấy một người phụ nữ đứng bên tháp. Cô ấy có một chiếc áo choàng giống như một pháp sư, chiếc áo choàng có nhiều lỗ hở xen kẽ. Cô gần như khỏa thân và lộ nhiều da thịt, nhưng anh không nghĩ cô gợi cảm. Cô ấy cao ít nhất hai mét.

Cô ngoắt tay hướng Junhyuk và gật đầu. Junhyuk nghiêng đầu đưa ngón tay vào mặt mình. Người phụ nữ mỉm cười gật đầu.

"Cậu tới đây.."

Junhyuk tiếp cận cô. Mọi người đang nói chuyện sau lưng anh, nhưng anh lờ họ đi khi anh đứng trước mặt cô. Cô nhìn anh và nói:

"Theo tôi."

Theo sau cô phù thủy, Junhyuk đã có thể vào trong tòa tháp. Tòa tháp đặc biệt ở chỗ nó không được làm từ gạch, mà toàn bộ cấu trúc bên trong đều làm từ gỗ, những cây cầu nối tiếp nhau như những con mãng xà uốn lượn. Người phụ nữ lặng lẽ đi lên cầu thang, Junhyuk đi theo cô. Trên đỉnh tháp, cô nhìn Artlan và nói:

"Tôi có thể giải thích cho anh ta không?"

"Hắn thật sự đã đủ điều kiện để nghe toàn bộ"

Artlan không có thêm một lời nói nào sau đó nói:

"Tôi sẽ đi ra ngoài ngay bây giờ."

"Đi thật nhanh và sớm quay lại nha." Cô nàng nũng nịu một cái

Artlan nở một nụ cười lạnh lùng và trả lời:

"Sớm? Muốn như thế cũng phải xem gã điên kia lần này sẽ làm gì."

Artlan đã đi xuống. Người phụ nữ khoanh tay và nói:

"Cậu từng yêu cầu Artlan giải thích?"

"Có, tôi đã làm..."

"Wow, cậu thật may mắn khi không bị hắn giết lúc đó."

Thành thật mà nói, Junhyuk đã biết rằng anh ta có thể bị giết chết. Nhưng mọi thứ lúc đó quả thật rất kỳ lạ.

Cô gái mỉm cười: "Tên tôi là Vera. Nếu bạn tò mò về bất cứ điều gì, hãy hỏi tôi. Nếu tôi thật sự biết sẽ trả lời cho bạn"

Junhyuk hỏi về những gì anh ấy đã tò mò nhất.

"Đây là chỗ nào?"

"Thung Lũng của Thần Chết"

Junhyuk nhíu mày. "Cô nghĩ đây là điều mà tôi muốn biết ?."

Vera mỉm cười. Mặc dù cao hơn hai mét, nhưng nhìn tổng thể cô rất đẹp. " Nếu chính xác nhất mà cậu muốn biết, đây được gọi là cổng không gian chiến trường hay chiến trường không gian."

"Chiến trường không gian?" Junhyuk lầu bầu.

"Đúng, mỗi chiều không gian sẽ gửi tình nguyện viên đến chiến đấu. Vì vậy, nơi này gọi là Chiến Trường Không Gian."

Junhuyk lắc đầu cảm giác có điều gì đó không đúng. "Chắc chắn đây là mơ ngủ rồi?"

"Chính xác, chiều không gian này sẽ đưa cơ thể bên hướng kia rơi vào trạng thái ngủ."

Đột nhiên, một ý nghĩ đáng sợ lướt qua đầu anh. "Hội chứng hôn mê bất thường?"

Vera nhún vai và trả lời: "Nếu linh hồn của cậu đã được Phù Thủy Không Gian triệu tập. Một khi cậu chết tại đây, linh hồn sẽ mãi mãi chết ở đây đừng mong quay về không gian cũ."

Junhyuk không thể thoát khỏi cảm giác rùng rợn. "Cho đến nay thế giới đã có hơn 100.000 người bị hôn mê, 100.000 người đã được đưa đến đây? Có phải tất cả họ đã chết?"

"100k người sao? Dù gì cũng chưa bao lâu cả."

"Ý cô là gì?" Vera bước một bước về phía Junhyuk. "Các triệu hồi sư lần trước chỉ mới bắt đầu, con số sẽ càng ngày tăng lên."

Junhyuk nổi nóng hét lớn: "Kẻ nào là người đứng sau kế hoạch quá đáng này? Tại sao chúng tôi đến đây mà không có lý do và chết?"

Vera mở miệng cười to, ôm bụng lăn qua lăn lại.

"Chính mình bị đưa đến đây, không một kháng cự nào, giờ lại muốn bắt lỗi người khác còn muốn đập hắn một trận?"

"Cô nói cái gì?"

"Những người giống cậu đến đây, chí ít còn thua với loài ve bọ ở đây"

JunHyuk Lee cảm thấy sự tức giận dâng lên trong anh, nhưng không thể hiện điều đó vì anh có thể thấy sự lạnh lùng trong mắt cô. Đôi mắt cô sáng và tràn ngập lực lượng. Chúng không khốc liệt bằng ánh mắt Artlan, nhưng trông chúng rất nguy hiểm.

"Cậu thông minh lắm, lại học nhanh hơn rồi."

Junhyuk thở dài và nhìn Vera. "Nếu không tôn trọng cô, lại kháng cự đương nhiên sẽ bị bụng bự?"

Vera lại cười trước câu hỏi của anh. "Cậu không có chút sợ hãi nào sao? Chắc chắn điều này làm cho cậu bắt Artlan giải thích"

Vera ngừng cười và trả lời. "Artlan, tôi và những người khác chúng tôi thuộc đất nước này và đương nhiên đến chiến trường là làm theo hợp đồng. Để được đến đây chúng tôi sẽ nhận được một vài thứ đặc biệt, nhận được chứ không phải bị vứt bỏ như những người từ không gian khác của các anh."

Junhyuk không muốn làm Vera tức giận, vì vậy anh ta không hét nữa, cố giữ bình tĩnh hỏi những gì anh ta cần. "Tôi đã kích hoạt sức mạnh năng lực, điều này có nghĩa là gì?"

Vera nhíu nhíu mày mỉm cười nhìn hắn ta một cái. "Cậu thật sự đã mở ra năng lực và thức tỉnh nó, đến đây thi triển cho tôi xem, tôi có thể sẽ cho bạn biết được một số thứ?"

"Tôi không biết cách sử dụng nó."

Vera giơ hai tay lên trước mặt cô và tạo ra một quả cầu lửa mỏng manh từ không khí, quả cầu nhanh chóng ngưng tụ và nâng quả cầu một bên. "Cậu nói thật chứ??"

Vera sẽ ném quả cầu lửa bất cứ lúc nào. Junhyuk nghĩ về cách sống sót, và rồi một thứ gì đó di chuyển trong ngực hắn, hắn có thể tạo ra một trường lực màu vàng che lắp cơ thể hắn ta.

Vera ném quả cầu lửa vào hắn.

BAM!

Vera mở hai mắt chớp chớp, nhìn vào chỗ quả cầu lửa nổ, không thấy một vệt hư tổn nào, sau đó trường lực màu vàng dần dần mờ lại.

"Có thể đây là quyền năng thuộc rank S. Phòng ngự thuộc tính vật lý từ Artlan và cả sức mạnh ma thuật, trường lực này quả thật có tương lai."

Trường lực lúc này đã biến mất.

Veera vừa lại kinh ngạc "Sức mạnh duy trì là 10 giây cơ à?"

Anh ta đã không nghĩ về nó trước đây, nhưng nếu nó kéo dài 10 giây, ngoài lúc anh ta nghĩ đến cách bảo vệ sinh mạng sắp treo ngược. Nhưng nếu anh ta thành thạo hơn, sẽ có thể vận dụng năng lực theo suy nghĩ của anh ta. Vera đưa tay lên cằm.

"Cậu đã bao giờ dùng nó lên người khác chưa?"

"Cho người khác?" Năng lực này hắn ta chỉ là suy nghĩ vận dụng chút lý trí bảo vệ sinh mệnh. Làm thế nào hắn ta có thể sử dụng nó trên người khác? Junhyuk kiểm tra xem liệu anh ta có thể sử dụng nó trên Vera hay không bằng cách đưa tay về phía cô, nhưng không có gì xảy ra. Vera nhún vai.

"Có vẻ là sự thật. Cậu chưa thể sử dụng một sức mạnh cấp cao như vậy đối với người khác. Sức mạnh chưa hoàn chỉnh."

Junhyuk bình thản hỏi "Điều này có liên hệ tới sức mạnh?"

Vera trả lời trong khi mỉm cười. "Cậu có muốn biết lý do người như bọn cậu lại được triệu tập tới đây?"

"Vâng."

"Vì những người từ thế giới như bạn, có [vô thức tiềm lực]"

"Vô thức tiềm lực liên quan gì thế giới chúng tôi?"

Vera đi đến lan can và chỉ vào những người bên dưới.

"Tất cả đều có liên quan, cậu nhìn phía dưới kia, những người được triệu tập đều có [mầm tiềm lực] tuy nhiên phù thủy triệu hồi thật không biết bọn họ có những năng lực gì, dù yếu hoặc vô dụng."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.