[Dịch] Vĩnh Sinh

Chương 951 : TUYỀN CHÂU CỔ THÀNH




Trải qua suốt một ngày, đến buổi tối, mặt trăng Thiên giới nhô lên, tỏa ra ánh sáng băng lãnh thanh hàn, mọi vật đều chìm trong tĩnh lặng.

Phương Hàn vẫn ngồi im trên không gian Mang Cổ Thành, Chư Thần Quốc Độ khuếch tán ra bên ngoài, bao phủ vô hạn sơn mạch, bình nguyên, hồ nước, cơ hồ Mang Sơn ba nghìn sáu mươi ức dặm đều trong phạm vi khống chế của Chư Thần Quốc Độ.

Ở thế tục, với tu vi hiện tại của Phương Hàn có thể bao phủ hơn vạn tinh vực, ngàn đại thế giới, thậm chí hắn có thể miễn cưỡng luyện hóa một đại thế giới. Tại Thiên giới tự nhiên không thể làm được, thế nhưng vẫn có thể bao phủ một dãy núi ngàn ức dặm.

"Tiền bối, hiện tại cả Mang Sơn từ trên xuống dưới tổng cộng có hai ngàn tám trăm tông phái, toàn bộ đều nguyện ý quy phụ tiền bối, bọn họ cũng nguyện ý xác nhập tất cả linh mạch, đầu nhập dưới trướng tiền bối." Trần Yến tiến lên bẩm báo, đồng thời lấy ra một cái hồ lô.

"Đây là Nguyên Thủy đan mà bọn hắn cung phụng cho tiền bối, tổng cộng có một trăm triệu viên."

Khi nói chuyện, bàn tay Trần Yến cũng hơi run lên, nàng chưa từng được cầm qua một trăm triệu Nguyên Thủy đan. Đây quả thực là một khoản tiền cực lớn.

"Tốt, những môn phái này đều đã cung phụng, ta tự nhiên thu hạ rồi, tương lai xông pha Thiên giới cũng phải dùng tới."

Phương Hàn chiếm được sáu ức Nguyên Thủy đan trên người Thương Tử Lạc, nhưng mà cũng không chịu buông tha một trăm triệu Nguyên Thủy đan này, tự nhiên sẽ thu. Thời điểm hắn thi triển ba mươi ba lần chiến lực, cần có cần đại lượng Nguyên Thủy chi khí, với bản thân hấp thụ, căn bản không đủ để tiêu hao.

"Huyền Trinh đạo nhân, Trần Yến, hiện tại ta truyền thụ cho các ngươi một số thần thông tuyệt thế, các ngươi tu luyện cho tốt, thay ta đào tạo lực lượng, chưởng quản tu sĩ của những môn phái này." Trong lúc nói chuyện, Phương Hàn điểm ra nhất chỉ, liền đem vô số lạc ấn tu luyện dung nhập vào trong cơ thể hai người, thâm chí kể cả Đại Khôi Lỗi Thuật.

Những lạc ấn, kinh nghiệm tu luyện kia, đại đa số đều là của Thương Tử Lạc.

Thương Tử Lạc là bán Kim Tiên đại năng, tuyệt thế thiên tài, tuy bị Phương Hàn giết, thế nhưng một số kinh nghiệm tu đạo, lĩnh ngộ đại đạo của hắn vẫn phi thường thích hợp với Huyền Trinh đạo nhân.

Hiện tại Huyền Trinh đạo nhân cũng gần có thể lĩnh ngộ pháp tắc Đại La, sau khi chỉnh hợp Mang Cổ Minh xong, hắn sẽ trở thành người có quyền thế lớn nhất, sau một thời gian cũng sẽ tu thành bán Kim Tiên đại năng, đến lúc đó chính thức nắm đại quyền của Mang Sơn, người của Thiên Đình tới cũng phải cố kỵ.

Thiên Đình cũng sẽ không phái ra một vị Kim Tiên tới loại địa phương nhỏ như Mang Sơn này.

"Được rồi, Huyền Trinh đạo nhân, ta hi vọng ngươi mau chóng tham ngộ đến cảnh giới bán Kim Tiên đại năng. Sau đó ta phải rời khỏi Mang Sơn. Nhưng mà hết thảy chuyện của Mang Sơn ta đều nắm rõ, ngươi phải siêng năng quản lý, không nên lười biếng."Sau khi truyền thụ thần thông Phương Hàn lập tức đứng dậy.

"Đạo hữu chậm đã!"

Huyền Trinh đạo nhân vội vàng nói: "Thương Tử Lạc đã chết, hắn tốt xấu gì cũng là người của Thiên Đình, vạn nhất Thiên Đình thật sự truy tra, chúng ta không thể ngăn cản a."

"Không sao, hiện tại Thiên Đình khai chiến cùng Thần tộc, trong chốc lát cũng không rỗi rãi mà truy tra, huống chi cả Tuyền Châu cũng không phải là chỉ có một mình Thương Tử Lạc là Giám sát sứ, còn có mấy người nữa thường xuyên xảy ra tranh đấu gay gắt, thậm chí muốn giết chết đối phương. Ta tự nhiên có mưu kế, dẫn họa lên kẻ khác." Phương Hàn phất phất tay, hắn luyện hóa Thương Tử Lạc, thu được trí nhớ khổng lồ, biết một số sự tình của Tuyền Châu, Thiên Đình, Vũ Hóa Môn, Thái Nhất Môn.

Thương Tử Lạc là đệ tử kiệt xuất của Vũ Hóa Môn, cho nên hắn biết rất nhiều chuyện, Phương Hàn cũng phải mất một hồi mới tiêu hóa được hết trí nhớ khổng lồ kia.

Bất quá về hắn cũng biết rất rõ về vài vị Giám sát sứ của Thiên Đình tại Tuyền Châu.

Mang Sơn này quá nhỏ, không thích hợp để phát triển, thành lập một thế lực nho nhỏ làm quân cờ là đủ rồi. Phương Hàn là một đầu đại long, không thể ở trong chỗ này.

"Vâng, tiền bối, ta nhất định sẽ chỉnh lý thật tốt những môn phái này." Trần Yến trái lại tràn đầy tin tưởng. Thực lực bây giờ của nàng rất nhanh tấn thăng làm Thần Tiên, hơn nữa trong người còn có tiên khí Mang Cổ Tháp, còn có một vị Huyền Tiên Thác Bạt Dã làm nô tài, cũng đủ có thể khống chế cục diện.

"Được, chờ sau này ta còn trở lại. Nhìn xem năng lực của các ngươi như thế nào, nếu như có tác dụng, ta nhất định sẽ mang bọn ngươi tiến vào cảnh giới cao hơn."

Trong lúc nói chuyện Phương Hàn lóe lên, Chư Thần Quốc Độ biến mất, bản thân cũng lẫn vào hư không, tan biến mất.

"Người này xuất hiện, khẳng định sẽ khiến Thiên giới chấn động lớn." Huyền Trinh đạo nhân lắc đầu thở dài nhìn theo địa phương mà Phương Hàn biến mất.

"Đối với chúng ta mà nói lại là kỳ ngộ, nếu như không có tiền bối, chúng ta cứ như vậy liều mạng tu luyện, cuối cùng sẽ chết già, bị người ức hiếp, uất ức cả đời. Mà hiện tại tay nắm đại quyền, nhân sinh tỏa sáng, còn có hi vọng." Trần Yến nói: "Cho dù ngày mai có chết đi cũng đáng."

"Đúng vậy, hiện tại chúng ta có hi vọng, không như trước đây, một điểm hi vọng cũng không có, có đầy đủ linh mạch, Nguyên Thủy đan, có thể rất nhanh khiến tu vi tăng lên."

Huyền Trinh lão đạo cũng tin tưởng mười phần: "Chỉ cần ta tu thành bán Kim Tiên đại năng, Thiên Đình cũng phải cố kỵ, chỉ có thể mời chào ta."...

Giờ khắc này Phương Hàn đã hoàn toàn rời khỏi Mang Sơn.

Hiện tại mục tiêu của hắn là phải đi Trung Châu, Vũ Hóa Môn, nghĩ biện pháp trà trộn vào. Đồng thời nghe ngóng tin tức của Yên Thủy Thiên.

Yên Thủy Thiên được Vĩnh Hằng Thần Lô đưa tới Thiên giới, không biết thế nào rồi, năm đó mới là Trường Sinh ngũ trọng Tạo Vật Cảnh, tiến vào Thiên giới, ngay cả nô lệ cũng không bằng. Là con kiến nhỏ hen mọn nhất.

Nhưng mà các bộ châu của Thiên giới cũng đã rộng lớn mênh mông, mỗi một châu đều lớn hơn trăm vạn "triệu" Lần so với Mang Sơn, cho dù Phương Hàn có bổn sự vượt qua hư không, cũng rất dễ bị lạc đường, cho nên phải rất cẩn trọng.

"Trước tiên hãy đi Tuyền Châu đã, trong đại thành Tuyền Châu có truyền tống cổ trận, có thể truyền tống tới những đại châu xa xôi. Tại Thiên giới muốn xé rách hư không, di chuyển với cự ly xa, tu vi của ta thật khó có thể làm."

Phương Hàn đã quen thuộc với thời không pháp tắc của Thiên giới, vượt qua cự ly siêu cường rất nguy hiểm, trong đó có rất nhiều thời không bí động, mê vụ, có thể khiến người ta lạc lối, vĩnh viễn ở trong đó.

Chỉ có Kim Tiên mới có thể tiến hành di chuyển với cự ly xa, triệt triệt để để lĩnh ngộ pháp tắc Đại La, chân lý của vĩnh hằng bất hủ mới có thể di chuyển xa tại thời không Thiên giới mà không sợ bị lạc.

Còn lại chỉ có thể dựa vào từng toàn truyền tống cổ trận tiến hành qua lại.

Những truyền tống cổ trận kia đều là do viễn cổ Thiên Đình tạo nên. Vì khống chế đại bộ phận các châu, nhưng mà hiện tại thế lực của Thiên Đình đã yếu bớt, các lộ cường hào vùng lên, đã khống chế những truyền tống cổ trận này.

Truyền tống cổ trận của Tuyền Châu chính là bị Thiên Tuyền Môn khống chế, thậm chí có một đoạn linh mạch thật lớn, nghe đồn là Sinh Mệnh Cổ Tuyền, cũng bị môn phái này chiếm cứ. Trong môn phái này có cao thủ Kim Tiên chính thức tọa trấn, kẻ này cổ xưa mà thần bí, cường đại vô địch.

Phương Hàn một mặt phi hành qua lại như con thoi lĩnh ngộ cảnh tượng Thiên giới, một mặt yên lặng ngưng luyện tu vi, lúc trước hắn ở trong Mang Sơn chẳng những thu được một đoạn linh mạch, còn giết chết Thương Tử Lạc, cướp đoạt được rất nhiều pháp tắc Đại La.

Điều này khiến con đường tấn chức thành Kim Tiên của hắn càng thêm rộng lớn.

Nhưng mà tấn chức Kim Tiên không phải là chuyện dễ dàng, cho dù lĩnh ngộ đủ, trong tích tắc tấn chức, cũng cần vô tận Nguyên Thủy chi khí, hiện tại trên người hắn mặc dù có bảy tám trăm triệu Nguyên Thủy đan, thế nhưng căn bản chưa đủ tấn chức. Một sợi lông của chín châu cũng không đủ để ví dụ.

Một vị Kim Tiên, tại Thiên giới tọa trấn hùng bá một muôn phương, gọi là bá chủ cái thế cũng không quá phận.

Đừng xem hiện tại Phương Hàn tu thành bán Kim Tiên đại năng, lại có thể phát huy ra ba mươi ba lần chiến lực, thế nhưng đụng phải Kim Tiên chính thức, cản bản vẫn không phải là đối thủ.

Trong trí nhớ của Thương Tử Lạc, muốn tấn chức Kim Tiên, ngoại trừ trong thân thể có tích súc pháp tắc Đại La tới mức đỉnh phong ra, còn phải chuẩn bị Nguyên Thủy đan nhiều như núi, tối thiểu cũng phải là trăm ngàn "triệu", thậm chí còn hơn.

Hơn nữa còn có nguy hiểm, khi trùng kích rất dễ tử vong. Giống như vị bán Kim Tiên đại năng của Thiết Huyết Môn kia, tẩu hỏa nhập ma chỉ còn lại thi hài.

"Khó trách vị tiền bối của Thiết Huyết Môn kia lại bị tẩu hỏa nhập ma. Thế tục làm gì có nhiều Nguyên Thủy chi khí như vậy? Ta muốn tấn chức làm Kim Tiên còn cần ngưng đọng rất nhiều Nguyên Thủy đan. Linh mạch của Mang Cổ Sơn kia cho dù cố tinh luyện tinh khiết đi nữa, bất quá cũng chỉ tầm trăm ức mà thôi. Còn xa mới đủ."

Phương Hàn được chứng kiến qua, Nguyên Thủy đan tuy trân quý, thế nhưng hắn cũng không quan tâm, nhưng mà tấn chức lên Kim Tiên lại cần rất nhiều đan dược, trong khoảng thời gian ngắn hắn căn bản không cách nào gom góp đủ, chỉ có thể từ từ tìm cơ hội tích lũy.

Dù sao cừu nhân của hắn ở Thiên giới rất nhiều, đến lúc đó ai chọc tới mình, hắn sẽ cướp đoạt sạch sẽ của kẻ đó.

Trong cơ thể có vô số thánh pháp, nhất nhất được ngưng luyện, đều nhiễm pháp tắc Đại La, trong lúc phi hành, ngưng thần tĩnh khí, toàn thân đều trong trạng thái ngộ đạo, Bát Bộ Phù Đồ thu vào trong linh mạch Mang Sơn, không ngừng biến hóa, chiết xuất, hóa thành Nguyên Thủy chi khí.

Hiện tại hắn không nuôi dưỡng bất cứ thứ gì, bởi vì không đủ đan dược.

Nguyên bản muốn đem đám Huyền Tiên tại Mang Sơn kia tiến vào trong bảo tháp, thế nhưng nghĩ một chút, có thu vào cũng vô ích, trừ phi luyện hóa thành tiên khí, trực tiếp thôn phệ, nếu không không bằng để bọn họ tự thân tự diệt.

"Kim Tiên, ta nhất định phải đột phá đến cảnh giới Kim Tiên! Một khi đột phá cảnh giới này, mới chân chính là giai đoạn mở đầu tung hoành Thiên giới." Trái tim Phương Hàn sôi trào.

Vô số cảnh sắc của Thiên giới vùn vụt qua đi, trong chớp mắt, lúc thì hắn nhảy trong hư không, khi thì qua lại trong những đám mây, lướt ngang qua rất nhiều dãy núi, các toàn thành trì cự đại.

Trong mắt hắn, nguyên khí của những dãy núi, tòa thành kia hiện ra rõ mồn một, linh mạch dưới mặt đất đều được hắn cảm ứng.

Một số địa phương có linh mạch hùng hồn sẽ có môn phái tu đạo, thậm chí thành trì, quốc gia. Trong những quốc gia kia cư nhiên cũng có dân chúng bình thường như ở "Thế tục".

Đương nhiên tu vi của dân chúng bình thường cũng là Trường Sinh Bí Cảnh.

Ở thế tục, cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh được xưng là vạn cổ cự đầu, tại Thiên giới chỉ là dân chúng bình thường, hoặc là nô lệ. Thiên giới chính là Thiên giới, khắp nơi đều là Thuần Dương khí, giống như sông ngòi tỏa ra muôn phương.

"Đáng tiếc, trải qua vô số linh mạch, môn phái, cũng không thấy được môn phái nào cự phách, cũng không cảm ứng được khí tức của Kim Tiên bá chủ." Phương Hàn phi hành trọn vẹn ba ngày ba đêm, dựa theo lộ tuyến không sai biệt lắm đã gần tới Tuyền Châu.

Thời điểm trong lòng hắn còn đang nghi hoặc, đột nhiên phía trước xuất hiện vô số quang ảnh, thụy khí, hào quang từ dưới mặt đất phi lên tận trời, vô số khí tức của cao thủ cuồn cuộn xông lên thiên không, giống như phàm nhân đi tới Cực Nhạc Tịnh Thổ của Phật giới vậy.

Cổ thành cự đại xuất hiện trên bình nguyên.

Vô số tu sĩ lui tới, hạ xuống phía dưới Cổ thành.

Trong nháy mắt Phương Hàn liền thấy được vài đầu bán Kim Tiên đại năng.

"Nơi này chính là Tuyền Châu Cổ thành?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.