[Dịch] Vĩnh Sinh

Chương 698 : Nguyên Ngẫu




"Đúng vậy, chính là Đại Khôi Lỗi Thuật luyện chế thành đàn tế này, luyện hóa được tòa tế đàn này là có thể khống chế được linh hồn lạc ấn của đám Khôi Lỗi, vô luận là Khôi Lỗi ở nơi nào cũng có thể từ hư không triệu hoán về, khiến cho bọn chúng phải nghe lời, nếu không chỉ cần thần niệm khẽ động cũng có thể khiến cho đám Khôi Lỗi này sống không bằng chết."

Yên Thủy Thiên cũng trầm tĩnh nói.

Ba nghìn đại đạo.

Đại Khôi Lỗi Thuật.

Trong lúc nói chuyện, đầu ngón tay của nàng chuẩn bị chạm tới chuỗi phù văn kia. Thế nhưng Diêm bỗng ngăn lại, nói: "Ngàn vạn lần không nên chạm vào chuỗi phù văn này, nếu không sẽ biến thành Khôi Lỗi, linh hồn lạc ấn sẽ vĩnh viễn bị giam cầm trên đài, không thể thoát thân được!"

"Vậy sao?"

Yên Thủy Thiên vội vàng thu nhiếp tinh thần, không dám phát ra pháp lực, khắp nơi trên đàn tế của Bàn Vũ Tiên Tôn này đều lộ ra vẻ thần bí, tốt nhất là không nên động vào những thứ mà mình không biết.

"Tốt, thứ cường đại nhất trong Thiên Vũ Chi Khố chính là Hoang Thần Khôi Lỗi, Hoang Thần Vương, cộng thêm tám mươi đầu Hoang Thần cường đại, còn có đám thần thú, Thiên Thận Vương, Tỳ Hưu Vương, Hoang Xà Vương, Huyền Khôi Vương, Ô Mông Vương. Nếu như toàn bộ đám Khôi Lỗi này bị ta khống chế, để Yên Thủy Thiên thao túng, nghe nàng chỉ huy, vậy còn lợi hại hơn nhiều so với một kiện Hắc Đế Triều Tịch Phiên. Trong cơ thể của ta có khí tức của Bàn Vũ Chân Huyết, là chủ nhân chân chính của Hoang Thần Chi Thi, ta lại muốn nhìn xem phù văn phù văn Đại Khôi Lỗi Thuật lợi hại cỡ nào, nhất định phải luyện hóa mới có thể khống chế được đám Hoang Thần Khôi Lỗi, thần thú Khôi Lỗi." Phương Hàn khẽ động tâm thần, một cỗ pháp lực thần niệm bao phủ cả đàn tế.

Lập tức Bàn Vũ Chân Huyết trong thân thể hắn không biết làm cách nào khuấy động cấm chế. Phù ăn Khôi Lỗi lưu động, một chuỗi phù văn hỗn hợp cùng pháp lực, trong những chuỗi phù văn kia chất chứa ý niệm huyền ảo tiến nhập vào trong đầu Phương Hàn.

"Đây là? Phù văn của Đại Khôi Lỗi Thuật?"

Ý niệm của Phương Hàn hơi động, lập tức nhận ra đây là phương pháp tu luyện Đại Khôi Lỗi Thuật, một đoạn kinh văn trong ba nghìn đại đạo, đoạn kinh văn này rất huyền ảo, người bình thường căn bản không cách nào lĩnh ngộ, thế nhưng Phương Hàn nghiên cứu tu luyện phi thường quen thuộc với thần thông trong ba nghìn đại đạo, hơi chút phân tích, thôi toán đã nhận ra bản chất của Đại Khôi Lỗi Thuật.

Huống chi Đại Phổ Độ Thuật của hắn cũng có phần tương tự với Đại Khôi Lỗi Thuật. Hai thứ ấn chứng cư nhiên có thể hiểu được không ít huyền ảo. Lĩnh ngộ được rất nhiều thứ.

"Tốt, Đại Khôi Lỗi Thuật!"

Thân thể Phương Hàn một lần nữa run lên, rất nhiều phù văn trên cương thi, tượng gỗ tại tế đàn đều lưu chuyển, nhảy lên liên tục, tiến vào trong thân thể Phương Hàn, hơi chút lưu chuyển một lần nữa hấp thụ, dần dần ngưng tụ thành một đoàn phù văn liên tục nhảy lên, liên tục lưu chuyển.

Đoàn phù văn này chính là Đại Khôi Lỗi Phù.

Nguyên lai tất cả phù văn trên đàn tế này đều là Đại Khôi Lỗi Thuật, là thần thông thành hình. Dường như là đích thân Bàn Vũ Tiên Tôn luyện chế. Cao thủ bình thường vừa tiếp xúc với chuỗi phù văn này liều sẽ biến thành Khôi Lỗi, bị hút vào trong tế đàn.

Nhưng mà trong cơ thể Phương Hàn có Bàn Vũ Chân Huyết, vừa gặp, những phù văn này liền cảm nhận được khí tức, giống như gặp được chủ nhân vậy, đều tiến nhập, thân cận với thân thể hắn.

Cuối cùng đoàn phù văn này không ngừng biến hóa, ngưng kết thành một pho tượng nguyên khí Khôi Lỗi nho nhỏ trên bàn tay Phương Hàn. Ngũ quan trên mặt nguyên khí Khôi Lỗi này cũng không rõ ràng, nhưng mà bàn tay, thân thể đều là một vòng mập mạp, giống như thân thể của tiểu hài nhi vậy.

"Trong truyền thuyết Đại Khôi Lỗi Thuật này có bản chất khác với Đại Phổ Độ Thuật, Đại Khôi Lỗi Thuật có thể khiến cho thiên địa vạn vật không có linh hồn biến thành Khôi Lỗi, một ngọn núi bị Đại Khôi Lỗi Thuật làm phép cũng có thể trở thành Khôi Lỗi. Bởi vì Khôi Lỗi vốn chính là những thứ không có linh hồn. Mà Đại Phổ Độ Thuật chỉ có thể độ hóa những thứ có linh hồn, có tư tưởng, có huyết nhục."

Phương Hàn tinh tế phân tích tượng người "Đại Khôi Lỗi Thuật" trong lòng bàn tay.

Nguyên bản nếu như Phương Hàn tự mình minh bạch phù văn của Đại Khôi Lỗi Thuật, chỉ sợ phải khổ tu mất mấy ngàn năm, trên vặn năm. Nhưng mà Bàn Vũ Tiên Tôn đã lưu lại phù văn trên đàn tế này, hiện tại chỉ cần thu thập những phù văn này biến thành một pho tượng "Nguyên Ngẫu" là có thể làm phép vạn vật thành Khôi Lỗi.

Phải tu luyện Đại Khôi Lỗi Thuật đến cảnh giới cực cao mới có thể ngưng luyện ra "Nguyên Ngẫu".

"Thiên địa Khôi Lỗi, làm phép!"

Phương Hàn thúc dục Nguyên Ngẫu trong lòng bàn tay, "Nguyên Ngẫu" liền phát ra một tiếng một tiếng thét kẽo kẹt khó nghe tới cực điểm. Cỗ thanh âm này cực khó nghe, như là trăm ngàn đầu heo trước khi bị giết mà kêu lên, lại giống như thanh âm tuyệt vọng của vô số nhân loài, linh hồn bị đọa lạc mà phát ra tiếng hò hét.

Trời thấy còn phải thương xót, Yên Thủy Thiên cũng chưa từng nghe qua thanh âm khó nghe như vậy, loại thanh âm này tựa hồ như làm cho linh hồn bổ nguyên của nàng giao động như bị một con dao hung hăng cứa, giống như tra tấn vậy. Toàn thân nàng tựa hồ như cũng muốn cuồng bạo, nhảy lên mà điên cuồng hò hét, biến thành một kẻ điên.

Diêm cũng liên tục thét dài: "Thanh âm này thật khó nghe. Thật sự là quá khó nghe! Không được, Phương Hàn mau dừng lại!"

Trong lòng Phương Hàn cũng kinh ngạc, một lần nữa vận động. Sau khi thét lên "Nguyên Ngẫu" điểm một ngón tay, không gian liền tan vỡ, nhưng sau khi ngưng tụ lại, lại biến thành một Khôi Lỗi cự đại. Không gian Khôi Lỗi.

Đại Khôi Lỗi Thuật này cư nhiên có thể biến không gian thành một pho tượng Khôi Lỗi. Vị không gian Khôi Lỗi này cao to cường tráng, toàn thân đều là tinh thể nhúc nhích, những tinh thể này đều là không gian chi lực, hiện tại cũng giống như huyết nhục vậy.

"Kẽo kẹt, kẽo kẹt!"

Đầu không gian Khôi Lỗi này thoáng cái ngưng kết thành hình thể, phát ra thanh âm rất khó nghe, sau đó đánh ra một quyền, lập tức tạo thành một vòng xoáy trong hư không.

"Bạo!"

Ánh mắt của Phương Hàn khẽ động, đầu không gian Khôi Lỗi này liên tục đánh ra hơn mười vạn quyền, sau đó thét dài, thân thể lập tức nổ mạnh tạo thành một cỗ không gian chi lực hình nấm vọt lên, vô tận không gian phá diệt chi lực bắn tứ tán.

"Uy lực thật lớn, uy lực thật lớn...Đầu không gian Khôi Lỗi này tự bạo cư nhiên còn vượt qua cả cao thủ Động Thiên Cảnh tự bạo. Phương Hàn nếu như chàng liên tục thi triển ra Đại Khôi Lỗi Thuật làm phép với không gian, ngưng tụ thành không gian Khôi Lỗi mà nói, chẳng khác gì có thật nhiều cao thủ Động Thiên Cảnh, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên tự bạo, loại tình cảnh này quả thực là vô địch rồi."

Yên Thủy Thiên rung động nói.

"Quả thực là như vậy, nhưng mà tiêu hao pháp lực quá lớn." Phương Hàn lắc đầu: "Vừa rồi ta làm phép với không gian ngưng tụ thành không gian Khôi Lỗi, pháp lực tiêu hao ngang với việc trực tiếp thiêu đốt trên một tỷ Thuần Dương đan, như vậy mà thi triển liên tục, cho dù Hoang Thần Chi Thi cũng khó có thể thừa thụ. Nếu ta ngưng tụ ra thời gian Khôi Lỗi, uy lực tự bạo sẽ còn lớn hơn, có thể phá nát một khối tinh cầu. Nhưng mà cái giá phải trả cũng quá lớn. Thậm chí còn tiêu hao cả tuổi thọ."

"Phương Hàn, hiện tại ngươi đã chiếm được Đại Khôi Lỗi Thuật, cũng mau khống chế Hoang Thần Vương, năm đầu thần thú trên tế đan đi, hàng phục bọn nó, chúng ta sẽ tính kế hoạch ba tháng sau. Vạn nhất trong ba tháng này ngươi tham ngộ Thiên Vị bí cảnh có thể tiến vào tầng thứ tư trong Hoang Thần Chi Thi, không biết ở đó có thứ bảo bối gì đây."

Diêm ở bên cạnh thúc giục.

"Được, tránh cho đêm dài lắm mộng."

Phương Hàn lập tức bắt đầu thúc động "Nguyên Ngẫu" trong tay, Nguyên Ngẫu khẽ động, trong hai mắt cư nhiên kích xạ ra một tia hung ác chiếu tới người đám Khôi Lỗi.

Đầu tiên bị chiếu xạ tự nhiên là linh hồn lạc ấn của "Hoang Thần Vương".

Rống! Rống rống!

Nháy mắt hào quang chiếu tới linh hồn lạc ấn của Hoang Thần Vương, linh hồn lạc ấn lập tức phát ra tiếng gần rú thống khổ, một cái hư không khó hiểu được mở ra, trong không gian này tràn ngập tinh quang, trong tinh quang hiện ra Hoang Thần Vương, còn có tám mươi bóng dánh của Hoang Thần Khôi Lỗi khác nữa.

Răng rắc, răng rắc! Hoang Thần Vương, tám mươi đầu Hoang Thần Khôi Lỗi tựa hồ như cảm thấy chuyện gì đó, cho nên thân thể kịch liệt giãy dụa, thế nhưng trên người Nguyên Ngẫu tản mát ra từng sợi dây nhỏ qua lại như con thoi trong không gian này, lập tức trói lấy đám Khôi Lỗi này, tựa hồ như muốn khống chế bọn nó, kéo bọn nó ra khỏi không gian này. Mà có một vài đầu Thần Hoàng đang kiệt lực phản kháng.

"Hừ! Các ngươi cũng muốn phản kháng bí pháp Khôi Lỗi của ta? Hoang Thần Vương, ngươi hãy ngoan ngoãn làm Khôi Lỗi của ta đi!" Phương Hàn một lần nữa hừ lạnh, đại lượng pháp lực ẩn chứa bất hủ vật chất, Tạo Vật chi khí tràn vào trong Nguyên Ngẫu, những sợi dây trên người Nguyên Ngẫu đột nhiên to ra, lực khống chế càng tăng lên, Hoang Thần Vương, tám mươi đầu Hoang Thần liên tục gầm lên giận dữ, thế nhưng vô ích.

Thế nhưng đúng lúc này.

Đột nhiên một đạo phủ quang* đen nhánh từ trong vô số tinh quang bắn ra, chỉ một chém liền chặt đứt rất nhiều sợi dây của Khôi Lỗi.

* Ánh sáng của cái rìu.

"Không tốt!" Trong lòng Phương Hàn cảm nhận được một hồi nguy hiểm, ngón tay vội vàng rung lên, thúc dục ra Đại Hộ Thân Thuật, còn có một đạo phù văn hỏa diễm, một đạo phù văn thủy chi, Hoàng Tuyền Đồ đều chắn trước mặt mình.

Đại Hộ Thân Thuật, Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh, Hắc Đế Triều Tịch Phiên, Hoàng Tuyền Đồ toàn bộ được thi triển ra, muốn ngăn chặn đạo phủ quang đen nhánh này. Cùng lúc đó Phương Hàn thậm chí cảm nhận được Thế Giới Chi Thụ Hoang Thần Chi Thi đều run rẩy, tựa hồ như run rẩy phát ra từ số mệnh.

"Đây là loại phủ quang gì? Thế Giới Chi Thụ, Hoang Thần Chi Thi đều xuất hiện cảm giác sợ hãi từ bản năng, từ phi là... Là phủ đầu Tạo Hóa thần khí của Thủy Tổ Thánh Vương ở Thần tộc, chính nó đã từng chặt đứt Thế Giới Chi Thụ!" Trong nháy mắt Phương Hàn suy đoán.

Thế nhưng phủ quang chỉ loáng qua, cũng không có tập kích về phía hắn, chẳng qua chỉ hơi chút thay đổi, sau khi chặt đứt mấy sợi dây của Khôi Lỗi, liền lập tức trở về. Đột nhiên trong không gian tầng thứ ba của Hoang Thần Chi Thi chấn động, xuất hiện một cỗ phong bạo.

Rầm rầm rầm rầm!

Trong cỗ phong bạo mãnh liệt này, linh hồn lạc ấn của Hoang Thần Vương còn có tám mươi đầu Hoang Thần đều nổ mạnh, nổ thành từng đạo bột phấn, tiêu tán trong không khí, tại thời khắc này Đại Khôi Lỗi Thuật của đám Hoang Thần cư nhiên toàn bộ bị vỡ nát, có thể thấy được phủ quang hung mãnh cỡ nào.

Không gian kia thoáng cái biến mất.

Phương Hàn bước nhanh tiến lên, đã mất liên lạc với Nguyên Ngẫu cùng Hoang Thần Vương.

Trên mặt của hắn cũng không hiện ra vẻ khiếp sợ, mà hai mắt thâm trần, tựa hồ như đang suy nghĩ chuyện gì đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.