[Dịch] Vĩnh Sinh

Chương 645 : Thái Nhan Thiên




Trước tiên không nói trong Bát Bộ Phù Đồ có Ba Lập Minh, chín đại cao thủ Bất Tử Chi Thân cộng lại, chính là mười vị Bất Tử Chi Thân, mà còn có đám người cảnh giới Vạn cổ cự đầu Già Lam, Hắc U Vương, một dám thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh, Tinh Vân bảo bảo, Long Huyên,... những người này đều được Phương Hàn trợ giúp, Nhân Hoàng Bút chỉ điểm chỉ thiếu chút nữa là tiến vào Trường Sinh Bí Cảnh, nhưng mà một bước quan trọng này vẫn chậm chạp không thể đột phá. Cho dù có lực lượng lớn hơn cũng không đủ khiến bọn họ đột phá.

Nhưng mà hiện tại Phương Hàn thoáng cái trấn áp Thái Hồng Thiên, mười đại cao thủ Bất Tử Chi Thân cùng những cao thủ ở trong, còn có trọn vẹn hơn ức Thiên ma thúc dục bốn kiện thượng phẩm đạo khí. Trực tiếp đánh tan Thái Hồng Thiên.

Tuy Thái Hồng Thiên đã lĩnh ngộ Pháp tắc không gian, là cao thủ Động Thiên Cảnh, thế nhưng bản thân bị trọng thương. Bị Hoàng Thiên chi nhãn của Phong Dao Quang xuyên thủng, toàn thân bốc cháy, tinh khí tổn hao, lại bị Phương Hàn hung hăng đánh một kích, hiện tại đang trong trạng thái đèn tắt dầu cạn, há có thể ngăn cản được đám người như lang như hổ trong Bát Bộ Phù Đồ.

Hơn nữa cho dù hiện tại hắn còn toàn thịnh cũng không thể ngăn cản được mười vị cao thủ Bất Tử Chi Thân cộng thêm bốn kiện thượng phẩm đạo khí liên thủ công kích.

Cao thủ Động Thiên Cảnh có lẽ bằng vào Pháp tắc không gian thắng được mười vị cao thủ Bất Tử Chi Thân liên hợp, thế nhưng lại còn thêm bốn kiện thượng phẩm đạo khí nữa, vậy thậm chí có thể bị cứng rắn luyện hóa, bởi vì trong bốn kiện thượng phẩm đạo khí cũng có Pháp tắc không gian.

Có thượng phẩm đạo khí thậm chí còn có thế giới chi lực.

Trong khoảnh khắc bản thân Thái Hồng Thiên bị trọng thương trấn áp trong Bát Bộ Phù Đồ, liền bị rất nhiều cao thủ hung hăng thi triển ra các loại thần thông nghiền áp, độ hóa. Phương Hàn còn phân ra một cỗ thần niệm kết hợp với nguyên khí của Bát Bộ Phù Đồ làm cho uy lực của kiện bổn mạng pháp bảo này tăng vọt, lập tức xoay tròn liền ma luyện Thái Hồng Thiên thành bột mịn.

Thái Hồng Thiên gầm thét, nhưng mà vô ích.

“Phương Hàn, ngươi dám giết ta, ngươi biết không? Ta là Thái thượng trưởng lão của Thái Nhất Môn, trên người có lạc ấn của Tiên Giới, ta có người thủ hộ trên Tiên Giới, nếu như ngươi giết ta, tương lai sẽ gặp tao ngộ bất trắc không thể tưởng nổi.”

“Nói nhảm nhiều quá đấy!” Thần niệm của Phương Hàn liên tục biến hóa, đột nhiên thoáng cái nguyên khí của Bát Bộ Phù Đồ hợp thành một khuôn mặt, đồng thời khuôn mặt này há miệng liền lấy ra rất nhiều mãnh vỡ Pháp tắc không gian trên người Thái Hồng Thiên, sau đó những mãnh vỡ này hoàn toàn dung nhập vào thân tháp của Bát Bộ Phù Đồ. Rất nhiều pháp bảo trên người Thái Hồng Thiên cũng bay ra, bị mười đại cao thủ Bất Tử Chi Thân chấn nát bấy, sau đó phân giải.

Trên người Thái Hồng Thiên cũng không có thượng phẩm đạo khí, chỉ có trung phẩm đạo khí, thế nhưng đám khí linh của trung phẩm đạo khí bị mười đại cao thủ thoáng cái chấn vỡ, bản thể cũng dung nhập vào trong Bát Bộ Dong Lô.

Sau đó trong Bát Bộ Dong Lô phun ra cuồn cuộn tinh khí làm dịu rất nhiều pháp bảo.

Mà tất cả thần thông trên người Thái Hồng Thiên đều bị Phương Hàn thôn phệ, trong đó có thần thông Đại tai nạn thuật vừa vặn dung nhập vào trong phù lục Đại tai nạn thuật của Phương Hàn.

Oành! Nguyên bản Đại tai nan thuật của Phương Hàn là do tự mình tu luyện, một mực chưa tu thành viên mãn, hiện tại chiếm được Tai Nan chi khí mà Thái Hồng Thiên thiên tân vạn khổ tối thiểu tu luyện trong vài ngàn năm, rốt cuộc cũng đại thành!

Đại tai nan thuật là thần thông bài danh trước mười trong ba nghìn đại đạo quả thực có uy lực tuyệt luân, nhất là Thái Hồng Thiên này lại tu luyện rất cẩn thận, phù văn Đại tai nan thuật của hắn còn hoàn thiện hơn rất nhiều so với Phương Hàn. Sau khi Phương Hàn hấp thu Đại tai nan thuật của hắn, toàn thân đều bị nhộn nhạo bởi một loại khí tức như muốn hủy diệt thế giới, tùy ý khẽ động, các loại tai nan sẽ hạ xuống.

Thoáng cái Đại tai nan thuật viên mãn, trong động thiên của hắn, khắp nơi đều có núi lửa, địa chấn, băng phong dữ dội, ôn dịch, quỷ thần... lóe ra, mà sức bạo phát của hắn càng thêm cường hoành.

Nguyên lai lực lượng của hắn là hai mươi tỷ mã lực, hiện tại trọn vẹn gia tăng thêm năm tỷ, đạt tới hai lăm tỷ mã lực.

Hơn nữa công kích của hắn càng có thêm lực sát thương. Hiện tại hắn cơ hồ chỉ cần thổi nhẹ một hơi, một ngọn núi lớn cũng trực tiếp bị tan thành hư vô.

Toàn thân Thái Hồng Thiên cư nhiên đều là bảo bối, thần thông trực tiếp gia tăng lực lượng cho Phương Hàn, mảnh vỡ Pháp tắc không gian, còn có một số trung phẩm đạo khí trên người đều có năng lực giúp bản thể của Bát Bộ Phù Đồ tấn chức, về phần tinh khí toàn thân đều được rất nhiều Thiên ma, mười đại cao thủ, Già Lam, Tinh Vân bảo bảo, mọi người hấp thu.

“Tốt, tốt, tốt! Tinh khí của các ngươi đều đạt tới đỉnh rồi, hiện tại nếu như tới Trường Sinh dự khuyết bảng cũng có được vị trí trước mười.” Phương Hàn mừng rỡ nhìn lực lượng của Tinh Vân bảo bảo, Hạc tiên tử, Hồng Di quận chúa, đám người gia tăng, một số mãnh vỡ Pháp tắc không gian còn sót lại cũng dung nhập vào trong cơ thể bọn họ, khiến cho cơ thể bọn họ càng dung nhập được nhiều pháp lực.”

“Hoang Thần Chi Thi có thể điểm hóa cao thủ thần thông thập trọng đỉnh phong tới Trường Sinh Bí Cảnh, nếu như có thể tìm được, sẽ để cho Tinh Vân bảo bảo, những người này tấn thăng lên làm Vạn cổ cự đầu, như vậy sẽ rất thư sướng a.”

Hiện tại trong lòng Phương Hàn rất muốn có được Hoang Thần Chi Thi.

“Thái Phách Thiên, ngươi đã lĩnh ngộ Pháp tắc thời gian, ta tạm thời không thể giết được ngươi, thế nhưng ta đã thu thập tên Thái Hồng Thiên này! Đại tai nan thuật của ta rốt cuộc cũng viên mãn rồi!” Phương Hàn một lần nữa thúc dục lực lượng của Hoàng Tuyền Đồ, lại na di trực tiếp phá tan vách tường động thiên của Thái Phách Thiên.

Hắn nhảy vào động thiên của Thái Phách Thiên trấn áp Thái Hồng Thiên, sau đó trong nháy mắt luyện hóa, cũng chỉ là chuyện xảy ra trong tích tắc. Lực lượng bản thân tăng vọt, lực lượng của Bát Bộ Phù Đồ cũng tăng vọt, phá tan động thiên thoát ra cũng hung ác như dã thú man hoang.

Giờ khắc này Phương Thanh Tuyết đã thi triển ra Bạo Lôi chi thành hoàn toàn bao phủ bốn đại Thái thượng trưởng lão của Vũ Hoá Môn là Đồ Ma Đại Tiên, Ngũ Kiếm lang quân, Thanh Diện tôn giả, Tây Hoa Tử vào trong đó. Bốn đại Thái thượng trưởng lão này gắng gượng chèo chống. Mà vị đại thủ lĩnh Đào tiên sinh đã lĩnh ngộ Pháp tắc thời gian Trụ Quang cảnh kia lại không có động thủ, hắn chỉ bảo vệ Hoa Thiên Đô, sau đó cùng với vị nữ Thái thượng trưởng lão mái tóc màu lục của Thái Nhất Môn ném Hoa Thiên Đô vào trong đại trận Nhược Thủy.

“Phương Thanh Tuyết, ngươi dám đối phó với chúng ta? Đào tiên sinh, ngươi còn không mau xuất thủ. Còn nữa Thái Nhan Thiên, ngươi cũng mau xuất thủ đi, ngăn chặn tên nghiệp chướng này! Ngươi tu luyện đến tạo vật cảnh, thi triển ra động thiên, tạo vậ chân khí có thể khắc chết hoàn toàn bọn chúng!” Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo điên cuồng hét lên từng đợt.

Vị nữ tử trưởng lão trông có vẻ bệnh hoạn của Thái Nhất Môn kia gọi là Thái Nhan Thiên. Nàng có tu vi cực cao, đã tới Trường Sinh Bí Cảnh ngũ trọng tạo vật cảnh, thế nhưng lại không động thủ, tựa hồ như đang phòng bị chuyện gì đó, nàng đương nhiên chính là đang phòng bị Nhân Hoàng Bút của Phương Hàn.

Nhân Hoàng Bút vẫn chưa xuất thủ.

Bất luận kẻ nào cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

“Nhan Trầm Ngư! Phương Hàn đã giết chết Thái thượng trưởng lão của Thái Nhất Môn các ngươi là Thái Hồng Thiên, ngươi còn không động thủ?” Đào tiên sinh thét dài. Nguyên lai vị Thái thượng trưởng lão này tên là Nhan Trầm Ngư, khi làm trưởng lão của Thái Nhất Môn lại được kêu là Thái Nhan Thiên.

(trầm ngư trong trầm ngư lạc nhạn à)

Lông mày trên khuôn mặt Thái Nhan Thiên khẽ động, tựa hồ như chuẩn bị xuất thủ, thế nhưng trong nháy mắt này, tất cả Nhược Thủy đột nhiên co rút lại, rất nhiều Nhược Thủy đều thẩm thấu vào trong hư không, sau đó ở chỗ sâu trong Nhược Thủy liền xuất hiện một chiếc khăn màu đen dài đến vạn dặm, chiếc khăn này tựa hồ giống như một dòng sông đang chảy xiết, phiêu đãng trong hư không, đều hấp thu tất cả Nhược Thủy vào trong đó.

Hắc Đế Triều Tịch Phiên!

Thái Nhan Thiên đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.

Đào tiên sinh cũng gào to một tiếng mà bay qua. Thái Phách Thiên lại điên cuồng hét lên: “Bảo vệ Yến Thuỷ Thiên, chiếm lấy Hắc Đế Triều Tịch Phiên, lúc đó có thể trấn áp Phương Hàn!” Hắn dùng tốc độ nhanh nhất phi lên.

“Cơ hội tuyệt hảo!” Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái, liền biết chỉ sợ Yến Thuỷ Thiên đã xảy ra biến cố gì đó, hoặc là nàng đang thu lấy Hắc Đế Triều Tịch Phiên.

Hắn lập tức xuất thủ, liên tục đánh tới đám người Đằng Ngạo, Tây Hoa Tử, Ngũ Kiếm lang quân, Thanh Diện tôn giả. Khí thế mạnh như thiểm điệm, một chưởng bổ ra, trong nháy mắt liền đánh phá tới động thiên của bốn người.

“Đặng Ngạo, ngươi nhiều lần gây bất lợi với ta, hôm nay ta sẽ triệt để giết chết ngươi, để cho ngươi biết cái gì gọi là thống khổ cùng tuyệt vọng!” Thủ chưởng của Phương Hàn đồng thời tung ra Đại đóng băng thuật, Đại phong ấn thuật tràn vào trong động thiên của bốn người, lập tức phong ấn đông chặt lại bản thể của bốn vị Thái thượng trưởng lão.

Hiện tại Phương Hàn đã luyện hóa Thái Hồng Thiên, tìm được Đại tai nan thuật đầy đủ, lực lượng lại lần nữa tăng lên, vận chuyển pháp lực càng thêm thuần thục, cộng thêm có Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang, Bạo Lôi chi thành, A Hoàn áp chế, bốn đại Thái thượng trưởng lão này căn bản không có chút năng lực phản kháng nào.

Toàn bộ đều bị phong ấn, liên tục giãy dụa nhưng vô ích, đều bị trán áp rồi cuốn vào trong Hoàng Tuyền Đồ.

“Phương Hàn, ngươi dám đối đãi với chúng ta như vậy? Ngươi cho rằng ngươi trấn áp được chúng ta, Vũ Hoá tam thánh, Phong Bạch Vũ sẽ bỏ qua cho ngươi? Ngươi đã phạm vào điều tối kỵ rồi đấy.” Ngũ Kiếm lang quân vừa sợ vừa tức giận thét lên.

“Chờ ta có được Thiên Vũ Chi Khố, Vũ Hoá tam thánh, Phong Bạch Vũ sẽ vứt bỏ các ngươi thôi.” Phương Hàn ha ha cười, từng bước một tiến tới chỗ Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo.

“Phương Hàn, chúng ta nên tạm thời trấn áp bốn đại Thái thượng trưởng lão này, trước tiên hãy xuyên qua đại trận Nhược Thủy đến đại trận Hỏa Long đã, Yến Thuỷ Thiên không biết dùng bản lĩnh gì cư nhiên chiếm được hảo cảm của Hắc Đế Triều Tịch Phiên, hiện tại nhất định nàng đang cùng trao đổi với Hắc Đế Triều Tịch Phiên đi thu Viêm Đế Hoả Long Đỉnh, nếu để cho Thái Nhất Môn thu lấy hai kiện pháp bảo này, hậu hoạn thật khó lường, cho dù ngươi có Hoàng Tuyền Đồ cũng không khắc chế được.”

Bảy vị công chúa Hồ tộc Thanh Khâu sơn trông thấy một màn đại chiến vô cùng hiểm ác, đều hãi hùng khiếp vía, bây giờ trông thấy Phương Hàn trấn áp được bốn vị Thái thượng trưởng lão của Vũ Hoá Môn, tựa hồ còn muốn gây chiến, cho nên các nàng vội vàng nói.

“Được, Hắc Đế Triều Tịch Phiên đã bị Yến Thuỷ Thiên chiếm đi, chúng ta không thể để cho Xích Dung Thiên tìm được Viêm Đế Hoả Long Đỉnh nữa, nếu không hai người này liên thủ, thủy hỏa tương hỗ, uy lực cực lớn, Bạo Lôi chi thành của ta cũng không phải là đối thủ.” Phương Thanh Tuyết cau mày nói. Phong Dao Quang trái lại nhắm chặt hai mắt lại, tựa hồ như đang suy tính chuyện gì đó.

Phương Hàn tùy ý khẽ động, thân thể qua lại như con thoi bay tới chỗ Hắc Đế Triều Tịch Phiên.

Lúc này Yến Thuỷ Thiên đang ở trong Hắc Đế Triều Tịch Phiên, nàng đang đối diện với một nữ tử mặc y phục màu đen.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.