[Dịch] Vĩnh Sinh

Chương 642 : Oan gia tụ đầu




Trong một tòa cung điện xưa cũ, khắp nơi đều là Hỗn Độn chi khí mênh mông, một cây cột lớn trôi nổi trên không trung, dưới không thấy đáy trên không thấy đỉnh. Giờ khắc n ày có hai người đang đứng giữa cung điện tràn đầy Hỗn Độn chi khí này, trông giống như hai cây cột chống trời cự đại.

Hai người kia, một người là trung niên nho sinh có khí chất cỗ lão mà cao nhã. Mà còn lại là một người trẻ tuổi tràn đầy tà khí.

Người trẻ tuổi này chính là Diêm La điện chủ Tô Tú Y của Hoàng Tuyền Ma Tông.

Mà người trung niên kia rõ ràng chính là đệ nhất cao thủ Ma đạo Ứng Tiên Thiên, Tiên Thiên Đại Đế.

Cư nhiên hai cao thủ là đối thủ sinh tử này lại cùng xuất hiện một chỗ.

“Ha ha ha ha ha ha, Tô Tú Y, hiện tại chúng ta đều bị nhốt trong Hỗn Độn đại trận, có thể nói là duyên phận, tại sao vừa rồi ngươi tổn thất một cái phân thân vậy, là đụng phải nhân vật lợi hại sao?” Ứng Tiên Thiên nhìn nhìn Tô Tú Y, đột nhiên trường khiếu một hồi, khiến Hỗn Độn nguyên khí chấn động, sinh ra các loại hình thể như đao, kiếm, mũi tên đều kích xạ về hướng Ứng Tiên Thiên, thế nhưng đều bị hắn đánh cho tan rã.

“Ứng Tiên Thiên, ngươi còn chưa đột phá Thiên Vị Cảnh, đến Giới Vương cảnh? Chỉ có tu thành Giới Vương cảnh mới có thể dưỡng dục ra thế giới của mình, luyện chế tuyệt phẩm đạo khí, đối địch cùng người cũng ở thế bất bại. Thái Hoàng Thiên của Thái Nhất Môn đã trọn vẹn dừng ở cảnh giới Thiên Vị Cảnh một vạn năm, nếu không phải tìm được phù chiếu Tiên Giới,hắn căn bản cũng không đột phá được Thiên Vị Cảnh. Ngươi cho rằng ngươi có thể đột phá?” Tô Tú Y nhìn Ứng Tiên Thiên nói tiếp: “Rõ ràng ngươi không có lòng tin đối với lời khiêu chiến của ta, cho nên mới tìm tới Thiên Vũ Chi Khố này, nếu không phải thế ngươi đã bế quan tu luyện rồi.”

“Chẳng phải là ngươi cũng giống như vậy sao?” Ứng Tiên Thiên nhìn chằm chằm Tô Tú Y, nói: “Không thể tưởng được, ngươi cái tên tân tú này cư nhiên dám khiêu chiến ta, từ sau khi Hoàng Tuyền Đại Đế vẫn lạc, ta đã tịch mịch trong Ma môn cũng lâu rồi. Bất quá lần này ta dùng Tiên Thiên thần toán tính toán bản thân nhất định sẽ đột phá đến Giới Vương cảnh ở bên trong Thiên Vũ Chi Khố, luyện thành thế giới của mình.”

“Ta cũng đã dùng Hoàng Thư thôi toán, lần này ta cũng có thể tấn thăng tới Giới Vương cảnh.” Trên mặt Tô Tú Y hiện ra một tia tàn nhẫn tà ác, tựa hồ như thượng cổ Tà Tần chuyển thế vậy. “Ứng Tiên Thiên, ta muốn thống nhất Ma đạo hôm nay nếu như ngươi thần phục ta, ta sẽ không giết ngươi, ngược lại sẽ cho ngươi địa vị cực cao trong Ma đạo.”

“Vậy sao? Ngươi nói thật hay là tu luyện nhiều quá thành kẻ điên rồi?” Y phục trên thân thể Ứng Tiên Thiên phất phới bay, ha ha cười nói: “Tô Tú Y, ta không suy tính được ra lai lịch của ngươi, thế nhưng ta có thể khẳng định, ngươi có quan hệ rất lớn với vị Cửu Thiên Tà Thần tại viễn cổ bị Địa hoàng trấn áp. Có lẽ ngươi là truyền nhân của hắn, hoặc chính là bản thể chuyển thế của hắn, nhưng mà cũng chỉ là mây khói mà thôi, ngươi căn bản không thể nào đối kháng với ta. Thế nhưng hiện tại chúng ta đều bị nhốt trong đại trận Hỗn Độn của Thiên Vũ Chi Khố, không nên tránh đấu, tại ngày ước đấu, chúng ta sẽ phân thắng bại.”

“Hừ? Ứng Tiên Thiên, ngươi cho rằng ta không thể phá vỡ được Hỗn Độn đại trận này sao? Chỉ là ta không muốn lãng phí Đạo thuật mà thôi, hiện tại ngươi đã nói như vậy, ta sẽ cho ngươi thấy sự lợi hại của ta. Luân Hồi thần nhãn, nghịch loạn âm dương, đảo loạn Thiên Cơ, thiên vị huyền bí!”

Trong lúc nói chuyện, Tô Tú Y đột nhiên hung hăng dậm chân, cả Hỗn Độn nguyên khí thoáng cái vỡ nát, sau đó tại mi tâm của hắn đột nhiên xuất hiện một con mắt cự đại, con mắt này cư nhiên có phần tương tự như Luân Hồi Chi Bàn, cao thấp lập lòe vận chuyển, lập tức tạo ra một thông đạo tại trong hư không, rất nhiều cảnh vật biến hóa trong thông đạo giống như cưỡi ngựa vùn vụt bay qua vậy.

Sau đó thân thể của hắn khẽ động qua lại như con thoi tiến vào, trong nháy mắt đã biến mất vô tung.

“Đại Luân Hồi thuật.”

Sau khi chứng kiến cảnh này, trên mặt Ứng Tiên Thiên hiện ra thần sắc ngưng trọng sau đó thần sắc ngưng trọng này dần dần lại chuyển thành mỉm cười: “Ngươi cho rằng ta cũng không thể phá vỡ được Hỗn Độn đại trận này sao? Tiên Thiên Thần Đạo, chuyển đổi nhật nguyệt, pháp hư vô vọng, Bát Quái chân cương, ba nghìn đại đạo, Đại bát quái thuật!” Tại thời điểm hắn thi triển ra môn đạo thuật này, thân thể bỗng lập lòe, trọn vẹn xuất hiện tám phương vị, sau đó tổng hợp lại, đột nhiên thân thể biết mất tại cung điện Hỗn Độn.

Hai đại cao thủ này đều thể hiện ra là kẻ kỳ mưu, qua lại như con thoi trong Thiên Vũ Chi Khố.

Thiên Vũ Chi Khố giống như một thế giới vô biên vô hạn, bên trong có ẩn chứa rất nhiều điều huyền bí...

Rắc ... rắc...!

Giờ khắc này Phương Hàn đã tiến nhập vào trong đại trận Nhược Thủy, nơi đây có chứa Nhược Thủy có lực lượng ăn mòn cực kỳ mãnh liệt, thế nhưng những thứ này lại không làm gì được hắn, ngược lại còn trợ giúp Đại Kịch Độc thuật, Đại Ngũ Hành Thuật của hắn không ngừng luyện hóa tăng lên uy lực.

Nhược Thủy cũng là nước, nếu như là nước sẽ bị Đại Ngũ Hành Thuật khắc chết.

“Bảy vị công chúa, ở chỗ sâu trong đại trận Nhược Thủy này có một kiện tuyệt phẩm đạo khí Hắc Đế Triều Tịch Phiên sao? Ngươi nói xem với thực lực của ta có thể thu được kiện tuyệt phẩm đạo khí này không?” Đối mặt với Thất công chúa Hồ tộc, Phương Hàn đột nhiên hỏi.

“Cái này ...” Thất công chúa thoáng do dự, vừa rồi nhìn thấy Phương Hàn xuất thủ kinh thiên động địa như vậy, trực tiếp độ hóa Ba Lập Minh của Hoàng Tuyền Ma Tông, luyện hóa Đồ La điện chủ nữa, còn luyện hóa cả Du Hồn Song Ma, hơn nữa một phần phân thân của Tô Tú Y cũng bị bắt giữ. Tin tức của Hồ tộc vạn phần linh thông. Các nàng đều có tư liệu liên quan đến đám cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh của Huyền Hoàng đại thế giới. Huống chi là cao thủ tuyệt thế như Tô Tú Y, đã bước chân vào thiên vị?

Thiên vị, Trường Sinh Bí Cảnh đệ lục trọng rời đến thế giới của chính mình, cũng chỉ thiếu một chút là có thể luyện chế tuyệt phẩm đạo khí, mà Giới Vương cảnh tầng thứ bảy lại là một đường ranh giới đại biểu cho việc trên cơ bản thành Tiên Đạo.

Giới vương không phải tầm thường.

“Thất muội, Phương Hàn này tại sao lại hung mãnh tới tình trpangj như thế? Lúc này mới qua bao lâu?” Thần sắc của Đại công chúa cũng hoảng sợ nói.

“Đúng vậy a, người này quá mức hung hãn rồi, trông thấy người liền giết người, cướp lấy pháp bảo, nuốt tươi huyết nhục rồi luyện hóa. Tuy biểu hiện ra ngoài rất là ôn hòa, thật đúng là người thừa kế của Xích Uyên Ma Tôn.” Toàn thân Ngũ Linh công chúa cũng rùng mình một cái.

“Nhưng mà nếu như có được người này trợ giúp, Hồ tộc chúng ta rất có khả năng thu lại được Thương Sinh Đại Ấn trong Thiên Vũ Chi Khố.”

”Nếu như Hắc Đế Triều Tịch Phiên này vào trong tay hắn thì có thể ngăn chặn được Viêm Đế Hỏa Long Đỉnhl, đến lúc đó nước lửa song tu, Đại Ngũ Hành Thuật tăng trưởng tới trình độ không thể tưởng tượng nổi, đúng là không thể định lượng.”

“Lần này có không ít người tới đoạt bảo, Thái Nhất Môn là lực lượng lớn nhất, mưu đồ mấy ngàn năm nay, đặc biệt thu nhận nguyên linh Hỏa thần chuyển thế, Thủy thần chuyển thế làm đệ tử,chính là vì muốn cướp lấy hai kiện tuyệt phẩm đạo khí này. Nhưng chỉ sợ cũng không dễ thu vào tay, huống hồ thực lực của bản thân tuyệt phẩm đạo khí cũng quá cường hoành khủng bố, cho dù tuyệt phẩm đạo khí yếu nhất cũng tương đương với nhân vật tuyệt đỉnh Tạo Vật cảnh.”

“Nhìn xem Phương Hàn này làm thế nào.”

Bảy vị công chúa của Hồ tộc đều âm thầm nghị luận.

Phương Hàn tự nhiên là nghe thấy hết.

“Phương Hàn đạo hữu, ngươi đã muốn thu lấy Hắc Đế Triều Tịch Phiên, vậy phải lặn xuống phía dưới, đến hạch tâm của đại trận Nhược Thủy này mới có thể tìm được dấu vết. Nhưng mà ngươi phải cẩn thận Thái Nhất Môn tính toán.”

“Chuyện này ta tự nhiên sẽ để ý.”

Thân thể Phương Hàn qua lại như thiểm điện trong Nhược Thủy, kiệt lực di chuyển xuống sâu hơn, chung quanh thân thể hắn loáng thoáng xuất hiện một đạo hắc quang, giữa đạo hắc quang này hiện ra hư ảnh Hắc Đế, Thủy Hoàng, một quyền tung ra, Nhược Thủy cơ hồ không còn chút lực cản nào, một mạch nước ngầm trong đó bị phá ra.

Trong đại trận Nhược Thủy còn có rất nhiều mạch nước ngầm, những mạch nước ngầm kia cực kỳ hung mãnh, liên tiếp tạo ra dòng nước xoáy, dễ dàng cắt nát con người.

“Hắc đế thủy hoàng quyền tuyệt phách thiên hạ!” Hai tay Phương Hàn khua động, liên tục oanh kích ra một tỷ quyền, mỗi một quyền đềumang theo một trăm triệu mã lực. Lập tức tạo thành một hồi phong bạo trong đại trận Nhược Thủy, trong phong bạo chi thủy, tốc độ của Phương Hàn trở nên nhanh hơn, Thủy Hoàng cương khí tựa hồ như có một loại cảm ứng vi diệu với đại trận Nhược Thủy.

“Ừm?” Trong quá trình cảm ứng này, Phương Hàn cũng cảm giác được, ở chỗ sâu trong đại trận Nhược Thủy có một loại lực lượng cường đại đang ngủ đông, loại lực lượng này có thể so sánh với lực lượng của Bạo Lôi chi thành, như vậy rất có thể chính là kiện tuyệt phẩm đạo khí Hắc Đế Triều Tịch Phiên kia.

Thân thể của hắn lại lần nữa khẽ động, tiếp tục phi xuống dưới.

Đột nhiên lúc này hắn đã nhìn thấy, tất cả Nhược Thủy xung quanh cô đọng gấp mười lần, mỗi một giọt Nhược Thủy đều nặng ngàn cân, trong Nhược Thủy còn cho ra đời một số Thủy thần trong suốt, thân mặc thủy giáp, tay cần tam xoa kích. Lực lượng của đám Thủy thần này ít nhất cũng là vvcd, đương nhiên bọn chúng cũng không thể hấp thu được nguyên khí Tiên Giới, chỉ là lực lượng có thể so với Vạn cổ cự đầu mà thôi.

Phương Hàn cũng không nói chuyện, cũng không có nhúc nhích, mà nhìn chằm chằm đám Thủy thần đang du động mà đám Thủy thần này cũng không công kích, phi thường bình thản ôn thuần.

“Làm sao vậy? Vì sao còn không đi vào, Phương Hàn đạo hữu?” Thất công chúa nghi hoặc nhìn Phương Hàn.

“Có người đến.” Thân thể Phương Hàn hơi chút khẽ động lẳng lặng chờ đợi: “Là người của Thái Nhất Môn muốn tới thu Hắc Đế Triều Tịch Phiên, nếu như ta đoán không lầm là thế.”

Lúc hắn vừa dứt lời, Nhược Thủy ở phía xa cư nhiên tự động tách ra, một đám người bước đi mạnh mẽ uy vũ tiến tới, không ngờ ở trong đó có Hoa Thiên Đô!

Còn có một người nữa, chính là Yến Thuỷ Thiên!

Người còn lại chia làm hai tổ, một tổ đi phía sau Hoa Thiên Đô, chính là đám Thái thượng trưởng lão Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo, Ngũ Kiếm lang quân, Tây Hoa Tử, Đào tiên sinh, vài vị Thái thượng trưởng lão của Vũ Hoá Môn.

Mà phía sau Yến Thuỷ Thiên lại là Xích Dung Thiên cùng vài vị Thái thượng trưởng lão Thái Hồng Thiên, Thái Phách Thiên của Thái Nhất Môn, những người này đều là nhân vật trên Động Thiên Cảnh Pháp tắc không gian.

Hai phe thế lực đều tới đây, thoáng cái đã nhìn thấy Phương Hàn, lập tức mỗi người đều thất kinh.

“Phương Hàn!”

Xoạt xoạt xoạt! Vô luận là người của Thái Nhất Môn hay Vũ Hoá Môn đều rút ra pháp bảo của mình. Sắc mặt của Hoa Thiên Đô càng thêm tái nhợt, cơ hồ không tin vào mắt mình.

“Phương Hàn, tên nghiệp chướng ngươi tại sao có thể ở trong này, ngươi cư nhiên không tuân mệnh môn phái, một mình tới thời không triều tịch cướp bảo tàng, là ai cho ngươi tới?” Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo đột nhiên tiến lên một bước chỉ vào Phương Hàn quát: “Lui ra, nếu không muốn sai lầm thì quay trở ra, hành động của ngươi phải bẩm báo cho dám Thái thượng trưởng lão chúng ta biết lúc đó mới có thể hành động, bằng không ngươi sẽ bị giam cầm.”

“Gì?” Thân thể Phương Hàn khẽ động, trên mặt xuất hiện sát khí: “Ha ha ha ha ha! Đằng Ngạo, ngươi đúng là kẻ sống lâu quá thành ngu rồi. Tại trong Vũ Hoá Môn ta đã cấp mặt mũi cho tam thánh cùng Phong Bạch Vũ, không muốn so đo cùng ngươi. Hôm nay ngươi cư n hiên còn dám trước mặt ta kiêu ngạo, lần trước giáo huấn còn chưa đủ sao? Không có đủ thưc lực cũng đừng có kiêu ngạo trước mặt ta! Ngươi đây là đang muốn chết có biết không? Bây giờ ngươi triệt triệt để để xong đời rồi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.