[Dịch] Vĩnh Sinh

Chương 620 : Động Thiên Cảnh (Thượng)




Trong tia chớp dày đặc, hai thế lực lớn đang không ngừng qua lại như con thoi. Hai thế lực lớn này đương nhiên là A Hoàn Long Hoàng của Long tộc cùng Nghiêu Ly Thần Tử.

Vừa rồi cả hai thế lực lớn này đều bị tổn thất nặng nề.

A Hoàn Long Hoàng bị Phương Hàn đánh lén bắt mất hai đại cao thủ thủ hạ là Ngao Phương cùng Ngao Chính. Mà phe Nghiêu Ly Thần Tử lại bị bắt đi Hận Thiên Thần Hoàng, Ba Hào Thần Hoàng.

Tổn thất này cũng không ai có thể chịu nổi,hai người có thể nói là hận Phương Hàn thấu xương, thậm chí còn nghĩ tại Cuồng Lôi Tuyệt Ngục này làm thế nào mới có thể bắt được Phương Hàn, cứng rắn luyện hóa sau đó bầm thây vạn đoạn. Đáng tiếc chính là lôi bạo trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục này quá hung mãnh, không có tuyệt phẩm đạo khí căn bản không cách nào thông hành.

Cho dù hai cao thủ này đã lĩnh ngộ pháp tắc không gian cực kỳ thâm ảo, nhưng muốn tiến sâu vào bên trong vẫn phải cẩn thận từng ly từng tí, sợ phân thân toái cốt khi bị cuốn vào lôi bạo.

“A Hoàn Long Hoàng, tuy Thần tộc chúng ta đối địch với Long tộc các ngươi, thế nhưng hiện tại tiểu tử Phương Hàn này với tu vi kém hơn đã lừa gạt chúng ta, thật sự là không thể nhẫn được nữa. Không bằng hai người chúng ta liên thủ bắt tiểu tử này rồi nói tiếp. Cũng không nên đối địch nữa, như vậy sẽ khiến tiểu tặc này chạy trốn mất.”

Sắc mặt của Nghiêu Ly Thần Tử âm lãnh, nói.

“Đúng vậy tên tiểu tặc Phương Hàn này rất đáng ghét, nếu không giết chết hắn, ta thật không cam lòng. Ta chưa bao giờ bị trêu đùa như vậy, lần này Ngao Phương, Ngao Chính chỉ sợ lành ít dữ nhiều rồi. Hai người này là cao thủ ưu tú trong Long tộc ta, cứ như vậy chết đi, ta biết ăn nói thế nào đây? Nhất định là phải bắt được tên tiểu tặc Phương Hàn, cướp lấy pháp bảo trên người ắn.” A Hoàn Long Hoàng cũng rất tức giận.

“Thủ hạ của ta cũng là hai đại Thần Hoàng địa vị cực cao, tổn thất lần này ta cũng không biết phải nói thế nào. Phải đem huyết nhục của Phương Hàn về để dập tắt lửa giận trong Thần tộc.”

Hai đại cao thủ tụ hợp lại một chỗ, tạm thời giảng hòa.

“Ngươi có phát hiện ra lôi đình cuồng bạo trong đây đột nhiên giảm bớt rất nhiều hay không?” A Hoàn Long Hoàng đột nhiên nói.

“Ừm, quả thật là như vậy.” Thời điểm sau khi hai người giảng hòa, muốn đồng thời đối phó với Phương Hàn, lôi đình trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục quả thực đã giảm đi rất nhiều.

“Không biết xảy ra chuyện gì, lôi đình trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục quanh năm không bao giờ suy yếu, sao đột nhiên lại yếu đi như vậy, từ xưa đến nay có rất nhiều cao thủ tới thăm dò, biết vị trí trong lòng đất Mạt Nhật Phần Tràng này có cực từ, không ngừng tụ tập âm dương khí sinh ra lôi bạo.”

Nghiêu LyThần Tử nói.

“Giảm bớt cũng tốt, chúng ta càng có thêm phần nắm chắc bắt được Phương Hàn.”

“Không sai, lúc này Phương Hàn khẳng định còn đang được Hoàng Tuyền Đồ bảo vệ, luyện hóa Bảo Căn Bồ Tát, sau khi chúng ta tìm được, sẽ dễ dàng cướp lấy Hoàng Tuyền Đồ, thậm chí còn cướp đoạt thết thảy trân tàng của Bảo Căn Bồ Tát, nhắc tới cũng thật buồn cười, Bảo Căn Bồ Tát còn thảm hơn chúng ta rất nhiều, bản thân hắn cũng bị tiểu tặc Phương Hàn ám toán.”

Nhớ tới Bảo Căn Bồ Tát, hai người đều có chút khoái chí.

“Các ngươi không cần tìm kiếm, ta ở chỗ này.”

Đúng lúc này một thanh âm truyền tới từ trong lôi đình, sau đó lôi đình phía trước hai người đều tản ra, giống như tấm màn sân khấu vậy, Phương Hàn ngang tàng bước ra, khí chất uy vũ hiên ngang, ánh mắt lạnh lùng nhìn hai đại cao thủ.

“Phương Hàn! Ngươi cư nhiên dám hiện thân trước mặt bọn ta!”

Một tên Thần Hoàng bên người Nghiêu Ly Thần Tử thân thể rung lên, thanh âm sắc bén thét lên.

“Chậm đã?” Nghiêu Ly Thần Tử gắt gao nhìn Phương Hàn, đánh giá một hồi, sau đó cười nói: “Phương Hàn, ngươi đã luyện hóa Bảo Căn Bồ Tát? Tu vi thật không tồi, cư nhiên tăng lên mười tỷ mã lực, có thể vượt qua cường giả pháp tắc không gian. Nhưng mà ngươi còn chưa đột phá Động Thiên cảnh. Động Thiên cảnh chính là lĩnh ngộ pháp tắc, không phải chỉ tìm được một vài mãnh vỡ không gian là có thể đột phá được. Hiện tại ngươi cậy vào Hoàng Tuyền Đồ có thể chống lại ta, nhưng mà mỗi lần thúc dục Hoàng Tuyền Đồ cần phải tiêu hao vô số đan dược, ta xem ngươi có bao nhiêu đan dược để phung phí?”

“Ta cũng từng nghe nói qua về Luân Hồi Chi Bàn, nhưng mà cho dù cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh tầng thứ bảy Giới Vương cảnh thi triển ra cũng phải cố hết sức, chỉ có đạt tới cảnh giới Hỗn Độn cảnh mới có thể triệt để thúc dục. Thưc lực của ngươi quả là không biết tự lượng sức. Hôm nay ta sẽ chỉ cho ngươi biết cái gì gọi là cảnh giới khác biệt.”

A Hoàn Long Hoàng cũng đánh giá Phương Hàn, phát hiện hắn cũng không có thủ đoạn mai phục đặc biệt gì: “Trong Hoàng Tuyền Đồ của ngươi có ẩn núp Điện Mẫu Thiên Quân chuyển thế đúng không. Muốn tập kích trộm chúng ta? Vô ích, gọi nàng ta ra luôn đi, ta xem nàng ta có gì lợi hại?”

“Vậy à? Thanh Tuyết sư tỷ, đầu Long Hoàng này gọi tỷ ra đấy. Nhân Hoàng Bút tiền bối, người đối phó với tên Nghiêu Ly Thần Tử kia, triệt để trấn áp hắn, sau đó để ta tới luyện hóa rồi đột phá pháp tắc không gian, luyện thành vô thượng Tiên đạo!”

Phương Hàn vung tay lên, Phương Thanh Tuyết lặng lẽ từ trong Hoàng Tuyền Đồ phi ra, trên tay nàng xuất hiện một tòa lôi thành.

Bạo Lôi Chi Thành này thôi động, tất cả lôi đình dày đặc phong tỏa hư không, giam cầm toàn bộ đám người ở trong.

“Các ngươi tìm ta sao?” Phương Thanh Tuyết nhìn A Hoàn Long Hoàng, nói: “Đã như vậy ta sẽ xuất hiện đúng như ước nguyện của các ngươi.”

Lúc này hư ảnh của Nhân Hoàng Bút cũng yên lặng xuất hiện trước mặt Nghiêu Ly Thần Tử.

“Thần tộc? Thần tộc lĩnh ngộ pháp tắc không gian? Đây chính là loại người nhược tiểu nhất. Năm đó ta không biết đã chém giết bao nhiêu Thần tộc như ngươi. Nguyên bản ta không muốn khi dễ tiểu bối, thế nhưng ai bảo tiểu tử Phương Hàn này dùng Thuần Dương đan để chèo kéo ta chứ?” Nhân Hoàng Bút nhìn Nghiêu Ly Thần Tử, giống như nhìn một con kiến nhỏ vậy.

(Nhân Hoàng Bút có thấy đại biểu chính đạo gì đâu ta, toàn đá đểu =)) )

Ngày đó hắn đánh ha Hận Thiên Thần Hoàng chỉ dùng vài thủ đoạn, bởi vì chín thành lực lượng dùng để trấn áp Thiên Phi Ô Ma, chỉ xuất ra một cái hư ảnh mà thôi, nhưng hiện tại Thiên Phi Ô Ma đã đào tẩu, tất cả lực lượng của hắn cũng được phóng thích.

“Nhân Hoàng Bút! Ngươi cư nhiên trợ giúp Phương Hàn! Đi mau! Nhanh chóng thoát khỏi đây thôi!” Nghiêu Ly Thần Tử nhìn Nhân Hoàng Bút, sắc mặt kịch liệt biến hóa điên cuồng gào thét lên, cái thần đăng nho nhỏ trong tay hắn nhoáng lên, hỏa đăng kịch liệt bốc cháy, thân thể hắn cũng lẫn vào trong ánh lửa như muốn biến mất.

Thế nhưng vô dụng...

Nhân Hoàng Bút giống như Thần long vẫy đuôi, vẽ lên một chữ “cầm” trong hư không.

Lập tức Nghiêu Ly Thần Tử đã bị giam cầm, thân thể không thể động đậy, mặc dù sử dụng hết lực lượng toàn thân thế nhưng không hề nhúc nhích được mảy may.

Vài đầu Thần Hoàng Bất Tử Chi Thân bên cạnh hắn cũng bị giam cầm.

Bên này Nhân Hoàng Bút động thủ giam cầm Nghiêu Ly Thần Tử, Phương Thanh Tuyết lại không có động thủ, mà nói chuyện với A Hoàn Long Hoàng: “Ngươi tự mình thúc thủ chịu trói hay là để ta động thủ.”

“Bạo Lôi Chi Thành? Là tuyệt phẩm đạo khí năm đó Điện Mẫu Thiên Quân dùng để trấn áp Chư Thiên, trong truyền thuyết Bất Hủ Cổ Lôi Pháo không biết đã giết chết bao nhiêu nhân vật cường đại, năm đó chí tôn cường giả Thiên Long nhất tộc chúng ta là Độc Long đế cũng bị Bất Hủ Cổ Lôi Pháo đánh. Ta không phải là đối thủ của ngươi, nguyên lai trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục có cất dấu kiện tuyệt phẩm đạo khí này, hiện tại ngươi đã chiếm được nó. Ta không phải là đối thủ của ngươi, muốn chém muốn giết thì tùy.”

Đột nhiên lúc này A Hoàn Long Hoàng vô cùng tỉnh táo nói.

“Ta cũng không giết ngươi, thế nhưng phải bố trí Chư Thiên Lôi Cấm để khống chế thân thể ngươi, ngươi sẽ là một nô bộc của ta.” Phương Thanh Tuyết nói: “Bên cạnh ta đang thiếu vài tỳ nữ, ngươi rất phù hợp, về phần đám Long tộc bên cạnh ngươi, làm tạp vụ hết là tốt nhất.”

“Không bao giờ, Long tộc chúng ta có địa vị cao quý, sao có thể làm việc vặt cho ngươi, ta thà chết chứ không chịu khuất phục, ta liều mạng với ngươi.” Một thanh niên Long tộc đột nhiên phát ra tiếng long ngâm, đánh ra một chưởng liều chết tới chỗ Phương Thanh Tuyết.

Phương Thanh Tuyết cũng không thèm liếc mắt, Bạo Lôi Chi Thành hơi chút xoay chuyển, sau đó hạ xuống liền ép thanh niên Long tộc này thành bánh thịt, sau đó vô thanh vô tức bắt bỏ vào trong tòa thành.

Sau đó lực lượng của Phương Thanh Tuyết một lần nữa tăng lên. Hiển nhiên là vì trực tiếp luyện hóa thanh niên Long tộc này.

“Ta vừa vặn tìm hiểu thành công pháp tắc không gian, tu luyện tới Động Thiên cảnh, lực lượng đang khuyết thiếu để cô đọng ra động thiên, tinh huyết của Long tộc có chứa Thuần Dương đại bổ, sau khi ta luyện hóa sẽ càng có nhiều thành tựu.

Phương Thanh Tuyết thản nhiên nói.

“Tốt, làm tỳ nữ cho Điện Mẫu Thiên Quân cũng không tính là dọa người.” A Hoàn Long Hoàng thấy một màn như vậy, cũng có phần chua xót, một thanh niên Bất Tử Chi Thân của Long tộc cư nhiên cứ như vậy bị giết chết, ngay cả tiếng kêu cũng không kịp phát ra.

Căn bản bây giờ nàng không đủ thực lực để chống lại Phương Thanh Tuyết.

Nếu như nàng lĩnh ngộ pháp tắc thời gian có lẽ còn có khả năng thoát thân trước mặt Phương Thanh Tuyết. Đây cũng chỉ là có thể, cơ hội không lớn, Phương Thanh Tuyết hiện tại, trừ phi là cao thủ cấp bậc Phong Bạch Vũ mới có thể bỏ chạy mà không bị thương.

Huống chi ở đây còn có Nhân Hoàng Bút.

Thực lực kém xa như thế, hi sinh vô ích quả là không đáng.

A Hoàn Long Hoàng mặc dù tâm cao khí ngạo, cũng nhìn không được phải cúi đầu cao quý xuống.

Trông thấy A Hoàn Long Hoàng đã đầu hàng, Phương Thanh Tuyết ném ra Bạo Lôi Chi Thành, kiện đạo khí này chậm rãi xoay tròn bay tới đỉnh đầu Long tộc này, trên mặt lập tức xuất hiện vòng xoáy lôi đình hút A Hoàn Long Hoàng vào.

Ở bên trong Bạo Lôi Chi Thành, A Hoàn Long Hoàng bị bố trí Chư Thiên Lôi Cấm. Triệt để trở thành tỳ nữ của Phương Thanh Tuyết. Hiện tại cảnh giới của Phương Thanh Tuyết giống như đúc A Hoàn Long Hoàng, cũng không sợ nàng không chịu nổi khống chế.

(Ngay cả cái tên của con nhỏ Long Hoàng này cũng thấy là phải làm tỳ nữ rồi :)) )

Bên này Phương Thanh Tuyết hàng phục A Hoàn Long Hoàng, bên kia Nhân Hoàng Bút cũng lên tiếng: “Phương Hàn, tiểu tử Nghiêu Ly Thần Tử này đã bị ta khống chế, ngươi mau mau dùng Thế Giới Chi Thụ luyện chế hắn thành một viên Trường Sinh Quả, sau khi nuốt xuống có thể tham ngộ pháp tắc không gian đến Động Thiên cảnh. Ngươi tích súc đã đủ hùng hồn, tham ngộ ra động thiên khẳng định không nhỏ.

“Đa tạ tiền bối, nếu không phải tiền bối xuất thủ, ta còn không cách nào hàng phục được tên Nghiêu Ly Thần Tử này.” Phương Hàn vui mừng quá đỗi nói.

“Thật tiếc là Hoàng Tuyền Đồ của ngươi còn chưa khôi phục, bằng không, tuy không bằng ta cũng có thể vượt cấp giết người.” Nhân Hoàng Bút nói.

Diêm nghe thấy lời này cũng không dám phản bác, Nhân Hoàng Bút vốn chính là tiên khí còn lợi hại hơn nhiều so với Hoàng Tuyền Đồ khi còn toàn thịnh, niên đại càng lâu hơn nữa, thượng cổ Nhân Hoàng đã dùng nó để khống chế sinh tử của chúng sinh.

“Nghiêu Ly Thần Tử, cám ơn ngươi. Hôm nay ngươi đã thành toàn cho ta. Năm sau ta nhất định sẽ siêu độ cho ngươi.” Phương Hàn ha ha cười, một chưởng vỗ lên người Nghiêu Ly Thần Tử.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.