[Dịch] Vĩnh Sinh

Chương 483 : Sở Nam công tử




Hiện tại ở đây có khoảng chừng mấy trăm đạo bảo quang cùng với Vương Phục Long, đại biểu cho mấy trăm kiện pháp bảo cường đại, nhưng mà người đem pháp bảo ra sử dụng lại không có được mấy mống, thế nhưng cũng không ít, trọn vẹn hai mươi ba mươi người.

Không ngờ mỗi người đều là cao thủ kim đan, thần thông thất trọng thiên cổ tiểu cự đầu.

Mỗi người đều có trên mười kiện pháp bảo. Y phục, đồ trang sức, thậm chí ngay cả giầy, toàn bộ đều là tuyệt phẩm bảo khí.

Rực rỡ muôn màu hiện ra chiến lực cường hoành!

Nhiều cao thủ kim đan như vậy, nhiều bảo bối như vậy, nếu ở Huyền Hoàng đại thế giới thật không cách nào tưởng tượng.

Ngoại trừ Thái Nhất Môn, cũng không có môn phái nào mà có nhiều chân truyền đệ tử là cao thủ kim đan như vậy.

Cho đến hiện tại Vũ Hóa Môn cũng chỉ có Phương Hàn, Hoa Thiên Đô, Già Lam, Vạn La, Linh Tiêu, Dao Quang, Phương Thanh Tuyết, Mạnh Thiểu Bạch tám đại cao thủ trên kim đan.

Mà tại Vô Cực Tinh Cung tùy tiện một cái Bắc Đấu Điện đã có hai ba mươi tên cao thủ kim đan.

Đây là khái niệm gì?

Phải biết rằng, Vô Cực Tinh Cung có ba trăm sáu mươi điện đại biểu cho Chu Thiên tinh tú.

Cẩn thận tính toán, liệu có bao nhiêu cao thủ kim đan? Có bao nhiêu cường giả? Khó trách bọn họ lại có dã tâm tiến công Huyền Hoàng đại thế giới.

Tại Huyền Hoàng đại thế giới, phải Tiên Ma Yêu ba đạo cộng lại mới có thể chống lại Vô Cực Tinh Cung.

Đương nhiên Vô Cực Tinh Cung chiếm được Vô Cực đại thế giới, cho nên cũng khó trách bọn họ có thế lực lớn như vậy.

Trong đám cao thủ kim đan, ít nhất cũng là cô đọng được năm loại thần thông, nhiều nhất là trọn vẹn cô đọng được hai mười bốn loại thần thông!

"Một viên, Hai viên..." Trong chốc lát Phương Hàn quét mắt, đã thấy được ba mươi bốn viên kim đan.

Từng ấy kim đan bốc lên không ngừng oanh kích Phương Hàn, mà liên tiếp tạo thành một mảnh, lực lượng vận chuyển hợp thành một Tinh đồ, uy lực của Tinh đồ này vô cùng mênh mông, một lần nữa áp bách tới Phương Hàn.

Trong Tinh đồ, liên tiếp bắn ra Lưu Tinh, sau đó nổ mạnh, hàng tỉ tinh thần lôi lèn chặt cả không gian.

Loại uy lực này đủ có thể khiến vạn cổ cự đầu trọng thương! Mau mau mà chạy trốn!

Năm đó mười hai đại đệ tử kim đan của Thái Nhất Môn tung ra bổn mạng kim đan của mình tạo thành Mạt Nhật Thiên Tai cũng có thể chống lại vạn cổ cự đầu, hiện tại Vô Cực Tinh Cung trọn vẹn có bao nhiêu đệ tử?

Ba mươi bốn đại cao thủ kim đan liên hợp lại cơ hồ là tương đương gấp ba lần uy lực của Mạt Nhật Thiên Tai!

Loại uy lực này có thể đánh bại vạn cổ cự đầu. Đây cũng là vì Vương Phục Long mất đi đạo khí thẹn quá hoá giận muốn triệt để hủy diệt Phương Hàn.

Hơn ba mươi đệ tử kim đan hợp thành Bắc Đấu đại trận tuy không bằng Đại Tai Nan Thuật thế nhưng có nhiều người, trọn vẹn ba mười bốn viên kim đan, lực lượng hợp lại trở nên rất cường hoành khủng bố.

"Đạo hữu lưu lại đạo khí rồi mau mau đào tẩu đi!" La Ngân sợ hãi than.

"Đào tẩu? Hừ! Các ngươi cho rằng chỉ với chút thủ đoạn này là có thể làm gì được ta sao?" Phương Hàn ngạo nghễ nói.

Lực lượng mênh mông từ trong cơ thể bốc ra, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, Bất Diệt Điện Phù quấn quanh lẫn nhau hợp thành một đạo thần lôi đủ có thể khai thiên tích địa chấn động dâng lên.

Bùm bùm bùm! Bùm bùm bùm! Trăm ngàn ngọn núi lửa cùng phun trào, trăm ngàn biển rộng cùng một chỗ dâng lên thủy triều, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của Phương Hàn cùng hòa với nguyên thần của bốn đại vạn cổ cự đầu cộng thêm lực lượng của hai kiện thượng phẩm đạo khí, tại thời gian 1/5000 sát na ầm ầm nổ mạnh.

Như ngôi sao nổ tung quét ngang qua thiên hà. Như số mệnh của con sông chảy xuôi, xuyên qua vũ trụ, xuyên qua ba mươi bốn viên kim đan tạo thành tinh đồ, Bắc Đấu đại trận, giống như đậu hủ, toàn bộ bị vỡ tan!

Ba mười bốn đệ tử kim đan toàn bộ phun ra một ngụm tiên huyết, mặt xám như tro, bổn mạng kim đan của bọn họ phát ra trận trận gào thét, giống như những viên đạn bay múa lộn xộn trên bầu trời.

Vương Phục Long trọn vẹn thối lui ra khỏi vòng chiến mấy chục dặm, thân thể thiếu chút nữa bị cỗ lực lượng khổng lồ này xé rách, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của hắn, Tinh vương nguyên thần cũng bị áp bách trở lại trong đầu không ngoi lên được.

"Tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy! Bắc Đấu Điện ta gồm có ba mười bốn vị cao thủ kim đan, tạo thành Bắc Đấu đại trận, nhưng bây giờ lại không chịu nổi một kích của người, tại sao lại như vậy. Cho dù là vạn cổ cự đầu cũng phải bị thương a, chẳng lẽ hắn là cường giả Bất Tử Chi Thân coi trời bằng vung? Không có khả năng, hắn rõ ràng là thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh mà."

Trên mặt của Vương Phục Long hiện ra thần sắc khủng bố, vô cùng khủng bố, trong lòng hắn gầm thét, rống giận.

Vèo! Lúc thân thể hắn bay ra còn chưa có đình chỉ, một bóng người hiện ra bên cạnh hắn, túm lấy cổ hắn, cứng rắn chế trụ hắn.

Hắn chỉ cảm giác cổ mình như bị một cái vòng sắt xiết chặt, thiếu chút nữa hít thở không thông, thiên địa nguyên khí quanh thân đều bị đình trụ, Thiên Địa Pháp Tương trong thức hải cũng bị một cỗ đại lực chế trụ.

Sau khi bị người ta chế trụ, hết thảy thần thông của hắn đều không thể thi triển ra, chỉ giống như một con gà bị người ta xách cổ. Hai chân mãnh liệt vùng vẫy, giống như phàm nhân hoàn toàn mất đi lực lượng.

"Ngươi nói ta giết ngươi có dễ không? Móc Thiên Địa Pháp Tương của ngươi ra, luyện chế thành đan dược có tốt không? Bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của ngươi ẩn chứa nhiều thần thông như vậy, ta có thể cứng rắn cướp đoạt bán cho người khác, liệu có thể đổi được bao nhiêu Thuần Dương đan nhỉ? Ngươi nói xem? Muốn tự bạo Thiên Địa Pháp Tương sao? Vô ích thôi, ta có hành trăm thủ đoạn khiến ngươi không cách nào tự bạo."

Sau khi Phương Hàn nắm lấy cổ Vương Phục Long rồi chậm chạp nói. Trong mắt Vương Phục Long toàn bộ đều là một vẻ sợ hãi, không còn nửa điểm ngang ngược nữa. Hắn có thể cảm nhận được khí tức trên thân thể Phương Hàn giống như khí tức thiên địa Ma thần, nhân vật khủng bố như vậy, căn bản hắn không cách nào chống lại được.

Mấy tên đệ tử kim đan ở chung quanh đều bị chấn khai lúc này đền sợ hãi rụt rè, ánh mắt nhìn Phương Hàn như gà con nhìn lão ưng, không tên nào dám hành động thiếu suy nghĩ, vừa rồi một đòn của Phương Hàn đã phá vỡ Bắc Đấu đại trận, thật sự là hù bọn chúng khiếp vía.

Đệ tử kim đan không phải người ngu, lập tức biết Phương Hàn người này căn bản không phải bọn họ có thể kháng cự được.

Hơn nữa vừa rồi Phương Hàn xuất thủ quá nhanh bọn họ cũng không biết Phương Hàn đã thi triển ra thần thông hay pháp bảo gì.

Chỉ nghe thấy sét đánh chấn động, đại trận vỡ tan, kim đan của bọn họ bị hao tổn, bản thân lại bị chấn khai.

"Chúng ta đã đụng phải nhân vật khủng bố gì vậy a?" Trông thấy một màn này, vẻ mặt La Ngân, Mạc Kim hai kim đan nam nữ thần thông thất trọng chết lặng, thân thể vẫn không nhúc nhích, cơ hồ hô hấp cũng ngừng lại.

Ngay cả hô hấp cũng quên.

"Đạo hữu xin hãy hạ thủ lưu tình!"

Khi Phương Hàn nắm cổ Vương Phục Long, lại dùng ngữ khí lạnh lùng đe dọa đối phương, một cỗ đại lực bỗng xé rách hư không. Một cái Tinh Không Toa xuất hiện.

Nhưng mà trên Tinh Không Toa lại là một lão giả, bên người lão giả này có một thiếu nữ che mặt.

Tâm thần Phương Hàn khẽ động hắn đã nhìn ra lão giả kia chính là một vị vạn cổ cự đầu!

Mà tu vi của thiếu nữ che mặt bên cạnh lại khiến người ta nhìn không thấu, tựa hồ như còn trên cả lão giả kia. Phương Hàn cảm giác được tấm vải mỏng che mặt của người thiếu nữ này chính là một kiện hạ phẩm đạo khí.

Hai người này đều là cao thủ! Tuyệt đối là cao thủ, tuy khí tức không bằng Sâm La điện chủ Ba Lập Minh, đệ nhất phó chưởng môn Hỏa Thần chuyển thế Xích Dung Thiên của Thái Nhất Môn, nhưng mà tuyệt đối nổi bật trong đám người Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh!

Thậm chí còn lợi hại hơn cả Như Ý Tử, Thiên Hình trường lão.

“Chúng ta là Vô Cực Tinh Cung, tả hữu Phó điện chủ Bắc Đấu Điện, Thương Ảnh Tử, Lạc Thủy Bắc. Đạo hữu cùng Vương Phục Long chỉ là tranh đấu trên miệng không tính là thâm cừu đại hận gì. Kính xin hãy thả choVương Phục Long một con đường, trả đạo khí lại cho hắn, Bắc Đấu Điện chúng ta nhất định sẽ đền bù tổn thất cho đạo hữu. Đạo hữu cũng là cường giả vạn cổ cự đầu, Trường Sinh Bí Cảnh, chỉ là che dấu thân phận mà thôi, Vương Phục Long tự nhiên nhìn không ra cho nên mới đắc tội với đạo hữu, hiện tại đã nhận được sự trừng phạt. Người ta nói con người phải có lòng khoan dung, đạo hữu coi như bỏ qua đi."

Lão giả vừa xuất hiện mỉm cười nói với Phương Hàn, thế nhưng khí thế trên thân lại âm thầm tỏa ra bốn phía, chuẩn bị động thủ, đồng thời cẩn thận đề phòng.

"Hả? Các ngươi tại sao có thể nhìn ra ta là vạn cổ cự đầu?" Phương Hàn ném một cái, thân thể Vương Phục Long giống như một con bù nhìn bị ném đi thật xa. Hắn vỗ vỗ tay, nét mặt giống như cười mà không phải cười, nói.

"Đạo hữu tuy giấu diếm được người khác, thế nhưng không thể giấu được chúng ta. Trường Sinh Bí Cảnh có thể câu thông Tiên giới hấp thu nguyên khí. Pháp lực liên tục không ngừng, vĩnh viễn không dứt, vĩnh viễn không khô kiệt. Trên người đạo hữu còn thể hiện ra trạng thái của Trường Sinh Bí Cảnh đó là tùy thời tùy khắc có thể hấp thu nguyên khí Tiên giới hơn nữa lực lượng vừa rồi của đạo hữu đã đột phá thái cổ Thiên Long chi lực, đột phá qua một ức. Không đến Trường Sinh Bí Cảnh, tuyệt đối không phát ra được."

Cô gái che mặt Lạc Thủy Bắc nói. Nguyên lai trên người Phương Hàn có bốn đại vạn cổ cự đầu, vừa rồi hắn vận dụng lực lượng của bốn đại vạn cổ cự đầu này khiến cho hai người kia đoán Phương Hàn chính là vạn cổ cự đầu.

Nhưng mà Phương Hàn cũng không phủ nhận, cũng không giải thích, địa vị của vạn cổ cự đầu cùng địa vị của Thần Thông Bí Cảnh tuyệt đối không cùng một cấp bậc, giống như Hoàng Đế cùng bình dân vậy.

Bởi vì chính mình để lộ ra khí tức vạn cổ cự đầu cho nên hai người kia mới có thể khách khí với mình như vậy, bằng không bọn họ đã coi mình như con dê béo, lập tức động thủ giết chết.

"Đạo hữu, nơi đây có mười vạn viên Thuần Dương đan. Ngươi có thể đem Cự Liêm trả lại cho Vương Phục Long hay không? Hậu sinh vãn bối thật không dễ dàng trải qua thiên tân vạn khổ mới tìm được một kiện đạo khí, cứ như vậy mất đi chẳng khác nào trực tiếp giết hắn."

Lão giả này Thương Ảnh Tử này liền vung tay lên, một cái túi pháp bảo bay đi.

Phương Hàn thuận tay tiếp lấy, dùng thần niệm quét qua liền phát hiện bên trong có chồng chất đan dược, phát tán ra trận trận Thuần Dương khí, quả nhiên là mười vạn viên Thuần Dương đan!

Một viên Thuần Dương đan tại Huyền Hoàng đại thế giới có thể đổi lấy một vạn viên Bạch Dương Đan, một trăm viên Nguyên Anh Đan. Hơn nữa có tiền cũng không thể mua, có ai ngu mà cầm Thuần Dương đan đi bán?

Thứ này chính là loại đan dược bảo vệ tính mạng tốt nhất. Trông thấy Phương Hàn đã nhận Thuần Dương đan rồi trầm ngâm không nói, nữ tử che mặt Lạc Thủy Bắc lại nói: "Không còn mấy ngày nữa là ngày Bắc Đấu điện chủ Sở Nam công tử cùng Phương Thanh Vi cô nương kết thành phu thê. Phương Thanh Vi cô nương sẽ trở thành vị thiếp thứ ba ngàn của Sở Nam công tử chúng ta, đại biểu cho việc ba nghìn đại đạo viên mãn, cho nên việc này rất quan trọng. Khi đó sẽ mở một đại yến hội, mời đạo hữu tới đó, cũng có thể chiếm được một chức vị Phó điện chủ của Bắc Đấu Điện chúng ta. Mỗi tháng bọn ta sẽ cho đạo hữu một vạn viên Thuần Dương đan, thế nào?"

"Gì? Bắc Đấu điện chủ nạp tiểu thiếp thứ ba ngàn? Người tiểu thiếp kia tên là Phương Thanh Vi? Không phải trùng hợp như vậy chứ? Phương Thanh Vi bị Phong Bạch Vũ biến thành một con mèo rồi cơ mà?" Phương Hàn nghe được cái tên Phương Thanh Vi, lập tức giật mình không thôi.

"Trong thiên địa vũ trụ này có rất nhiều người trùng tên, trùng họ, có lẽ Phương Thanh Vi kia không phải là Phương Thanh Vi a? Mà mình quản làm khỉ gì nhiều như vậy, mình vừa vặn thiếu Thuần Dương đan, mà Vô Cực Tinh Cung tựa hồ như có rất nhiều Thuần Dương đan. Một lần xuất thủ đã bồi thường cho mình mười vạn viên, tương đương với một tỷ đan dược a."

Mười vạn viên Thuần Dương đan tương đương với một tỷ viên Bạch Dương Đan!

Bạch Dương Đan là tiền tệ thông dụng tại Huyền Hoàng đại thế giới. Thế nhưng Thuần Dương đan lại càng cao cấp hơn, là đồ mà vạn cổ cự đầu đều phải dùng.

Nếu như Phương Hàn có đại lượng Thuần Dương đan chẳng những có thể thúc dục đạo khí, còn có thể cô đọng pháp lực tự thân. Thậm chí còn có thể trợ giúp Hoàng Tuyền Đồ cùng Diêm gia tăng uy lực.

Hiện tại tuy bốn đại vạn cổ cự đầu, Thế Giới Chi Thụ có thể liên tục không ngừng hấp thu nguyên khí Tiên giới, từ trong đó tinh luyện ra thuần dương nguyên khí, thế nhưng vì phải nuôi nấng Thiên Ma, mà bốn đại cự đầu cũng phải tự tu luyện duy trì pháp lực tự thân, cho nên một lần tiêu hao cũng không còn thừa được là mấy.

Nhẩm tính, hiện tại mỗi ngày nguyên khí Tiên giới còn lại cũng không đủ luyện ra một trăm viên Thuần Dương đan, thật sự ít đến mức đáng thương.

Ý niệm khẽ động, hiện tại hắn đang suy nghĩ làm sao có thể kiếm được đại lượng Thuần Dương đan trên người đám Vô Cực Tinh Cung.

"Hai vị Phó điện chủ đã khẩn khoản như thế, ta đây cũng đành bỏ qua. Kiện đạo khí Cự Liêm này trả lại cho ngươi, Vương Phục Long, bất quá ta muốn khuyên ngươi một câu, sau này làm việc nên cẩn trọng, bằng không nếu đụng vào cao thủ, chết không có chỗ chôn đâu! Nếu không phải ta có quan hệ sâu xa với Vô Cực Tinh Cung, ngươi sớm đã bị ta giết chết, linh hồn cũng bị tế luyện rồi."

Tâm thần Phương Hàn khẽ động liền thu hồi Đại Phổ Độ Thiện Quang ở trên thân Cự Liêm kiếm về. Lập tức khí linh lại khôi phục thanh tỉnh.

Đại Phổ Độ Thiện Quang của Phật môn có thể độ hóa địch nhân, nhưng cũng có thể phóng thích địch nhân.

Phóng thích địch nhân gọi là để cho người ta "Hoàn tục".

Nếu như hiện tại Phương Hàn thi triển Đại Phổ Độ Thiện Quang nghịch chuyển hào quang chiếu xạ, Long Đạo Nhân, Mộc Đạo Nhân, Kỵ Đô Pháp Vương, Lô Lan Bà cũng trở nên tỉnh táo, đấy gọi là "Hoàn tục".

Nhưng mà Phương Hàn không phải người ngu, cho nên không có làm vậy.

Hơn nữa Phương Hàn biết nếu như đụng phải cao thủ Phật môn tu luyện Đại Phổ Độ Thiện Quang cao minh hơn mình, cũng có thể khiến bốn đại vạn cổ cự đầu hoàn tục.

Cho nên hắn vẫn rất cẩn thận lưu ý điểm này.

Nhưng mà chỉ cần tìm hiểu được Tiểu Túc Mệnh Thuật, lĩnh ngộ được chân lý số mệnh, sẽ trồng hạt giống số mệnh tại trong tâm linh của bốn đại vạn cổ cự đầu, vậy cho dù có đụng phải cao thủ Phật môn Đại Phổ Độ Thiện Quang cũng vô sự. Căn bản bốn người không cách nào hoàn tục.

Tiểu Túc Mệnh Thuật là loại pháp môn xếp thứ nhất trong Đại Mệnh Vận thuật, có liên quan tới ba nghìn đại đạo, há là trò đùa? Ảo diệu trong đó còn hơn xa Đại Phổ Độ Thiện Quang, thậm chí còn trên cả Đại Nhân Quả thuật loại pháp môn lập giáo của Phật môn.

Hiện tại Phương Hàn đã lĩnh ngộ được một chút chân lý của Tiểu Túc Mệnh Thuật. Chỉ cần thêm thời gian là có thể tìm hiểu được vô thượng huyền bí của môn thần thông này.

"Vô thượng thiền công của Phật môn?" Nữ tử che mặt Lạc Thủy Bắc thấy Phương Hàn thi triển ra thần thông, trong ánh mắt bắn ra tinh quang sắc bén nói: "Chẳng lẽ Đạo hữu là người của người trong Phật môn? Ngươi vừa nói có quan hệ sâu xa với Vô Cực Tinh Cung chúng ta? Vậy sâu xa như thế nào?"

"Trước kia ta được một vị trưởng lão của Vô Cực Tinh Cung truyền thụ thần thông, người đó nói chỉ cần ta tu luyện tới Bất Tử Chi Thân có thế tới Vô Cực Tinh Cung. Cho nên Vô Cực Tinh Cung coi như là nửa phần ân sư với ta, nhưng mà vị trưởng lão kia cũng không nói cho ta biết tính danh, chỉ nói ta tu đến Bất Tử Chi Thân tự nhiên sẽ minh bạch, về phần công pháp Phật môn, là ta ngẫu nhiên gặp kỳ ngộ mà tu được."

Trong lúc nói chuyện Phương Hàn tuy là lừa gạt nhưng mà lại rất thật, nói: "Lần này ta đang tu luyện trên một tinh cầu, bất ngờ đụng phải hai vị La Ngân, Mạc Kim, cho nên mới trợ giúp bọn họ tìm kiếm Phệ Hồn thánh thú. Nghe nói Phệ Hồn thánh thú đang ở trên tinh cầu này?"

"Không sai! Lúc này Phệ Hồn thánh thú đang ở trên ngôi sao này. Con thú này phi thường nguy hiểm, hơn nữa đã thôn phệ vô số linh hồn, đã đại thành." Sắc mặt Thương Ảnh Tử ngưng trọng nói: "Hiện tại nó đã hoàn toàn trở thành một đoàn Ma Ảnh, một đạo Ma Hồn rồi, qua lại bất định. Hơn nữa mỗi lần thôn phệ một linh hồn, nó sẽ có trí tuệ của linh hồn đó, hiện tại trí tuệ của nó cao hơn cả chúng ta, giảo hoạt tới cực điểm, còn am hiểu thuật biến hóa, lừa gạt giấu diếm, cho dù có là vạn cổ cự đầu cũng bị nó ám toán, sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Nhưng mà đạo hữu đã có công pháp của Phật môn, thật quá tốt rồi, công pháp Phật môn lại khắc chế được năng lực của nó, có đạo hữu tương trợ, chúng ta rất có cơ hội bắt được đầu thánh thú này. Đầu thánh thú chính là vật mà Sở Nam công tử Bắc Đấu điện chủ chúng ta đích thân nói muốn, hắn muốn đầu thánh thú này là vì muốn luyện chế ra chín viên tạo thành một bộ Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan, vì Phương Thanh Vi cô nương phạt lông tẩy tủy gia tăng thọ nguyên, lại để nàng đi vào trong tiên khí Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ của Vô Cực Tinh Cung ta, làm cho nàng gia tăng đại thọ, ở trong đó tu luyện ngàn năm đột phá cảnh giới, ít nhất cũng tới kim đan. Như thế mới dễ nhìn trong tiệc cưới."

"Phương Thanh Vi cô nương là người ra sao? Cư nhiên lại được Sở Nam công tử yêu mến như vậy? Lại trở thành tiểu thiếp thứ hai ngàn chín trăm chín mươi chín phòng?"

Phương Hàn tùy ý hỏi.

"Không biết đạo hữu có biết Huyền Hoàng đại thế giới không?" Thương Ảnh Tử ha ha cười nói: "Đi, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện, đệ tử của Bắc Đấu Điện, mau bố trí đại trận! Theo chúng ta xuống dưới. La Ngân, Mạc Kim, hai người các ngươi ở ngoài tầng Thiên Cương Đại Khí này, tiếp vài tên chân truyền đệ tử khác chuẩn bị tới. Các ngươi có công lớn, trở lại Bắc Đấu Điện ta sẽ nói với Sở Nam công tử để hắn trực tiếp thông tri cho nguyên lão viện, ghi nhớ công lao của các ngươi, tuyệt đối không thiếu phần thưởng của các ngươi."

Trong lúc nói chuyện hắn và Phương Hàn đã hạ xuống tinh cầu cự đại này.

"Huyền Hoàng đại thế giới, ta chẳng những biết, hơn nữa đã đi qua. Chẳng lẽ Phương Thanh Vi cô nương là người của Huyền Hoàng đại thế giới?" Phương Hàn bất động thanh sắc nói.

"Đúng vậy Phương Thanh Vi cô nương đúng là người ở Huyền Hoàng đại thế giới, khi Sở Nam công tử chúng ta đi tới đó một chuyến đã cứu nàng trở về, coi như là một đoạn nhân duyên. Hơn nữa vị trí thê tử thứ ba ngàn, Sở Nam công tử đã có dự định, chính là tỷ tỷ của Phương Thanh Vi, gọi là Phương Thanh Tuyết, chính là thượng cổ Điện Mẫu chuyển thế, có duyên phận với Sở Nam công tử của chúng ta. Khi cưới được nàng chính là hình thành xu thế viên mãn như ba nghìn đại đạo." Giọng nói của Lạc Thủy Bắc không có chút tình cảm nào.

"Muốn chết! Sở Nam công tử này muốn tìm chết. Ta muốn luyện hóa người này, cứng rắn luyện hóa hắn! Cư nhiên dám có dự định biến sư tỷ thành tiểu thiếp!" Phương Hàn rốt cuộc đã xác định, Phương Thanh Vi này chính là Phương Thanh Vi mà đã bị Phong Bạch Vũ biến thành con mèo nhỏ.

Giờ khắc này Phương Hàn lập tức sinh ra sát khí muốn giết chết tên Sở Nam công tử ở Vô Cực Tinh Cung, nhưng mà hắn là người thâm trầm, chẳng qua chỉ âm thầm cười lạnh, liếm liếm môi nói: "Nếu như là vậy, tại thời điểm Sở Nam công tử lấy Phương Thanh Vi cô nương, ta sẽ đưa tới một phần đại lễ."

"Chỉ cần đạo hữu có thể giúp chúng ta bắt được Phệ Hồn thánh thú, Sở Nam công tử nhất định sẽ rất vui, đây chính là lễ vật tốt nhất." Thương Ảnh Tử vung tay một cái đã thoát khỏi tầng Cửu Thiên Cương Phong, phía dưới là một mảnh rừng rậm nguyên thủy, cổ mộc che khuất cả bầu trờ, trong đó loáng thoáng truyền tới một loại khí tức man dại, thật giống như thượng cổ cự thú gầm rú, có một loại cảm giác sởn tóc gáy.

Vèo! Vèo! Vèo!

Đoàn người hạ xuống mảnh rừng rậm nguyên thủy này.

Vừa xuống tới mặt đất, Thương Ảnh Tử, Lạc Thủy Bắc đều móc ra một cái la bàn, trên mặt la bàn tản mát ra khí tức linh hồn nhàn nhạt, kim đồng hồ xoay tròn sau đó chỉ về một hướng.

"Không sai nơi này có khí tức của Phệ Hồn thánh thú lưu lại. Tuy nó xảo trá như ác ma, thế nhưng còn chưa tu luyện tới tình trạng bất diệt chi hồn tương đương với Bất Tử Chi Thân. Chúng ta còn có thể đối phó được, nếu như tại đây nó thôn phệ vài năm, triệt để lột xác, như vậy chúng ta thật sự không có cách nào ngăn trở nó."

Hai đại cự đầu đồng thời nói.

"Liệu có nên độ hóa hai đại cự đầu này không? Không ổn tuy ta đã luyện tới thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh, nhưng lại không cách nào cưỡng chế độ hóa. Hơn nữa thế lực của Vô Cực Tinh Cung rất lớn, sẽ rút rây động rừng! Ta phải đâm lén Sở Nam công tử một nhát, muốn vậy trước tiên phải lĩnh ngộ Tiểu Túc Mệnh Thuật rồi mới nói. Cứu sống Thanh Tuyết sư tỷ, hai người liên thủ mới có thể ổn thỏa, nhưng mà trước tiên phải bắt được đầu Phệ Hồn thánh thú này đã!" Trong lòng Phương Hàn lập lòe trăm ngàn ý niệm, cuối cùng bỏ qua ý nghĩ xuất thủ với hai đại cự đầu này.

"Hai vị có thể tìm được khí tức của Phệ Hồn thánh thú, như vậy chúng ta lập tức tiến tới hàng phục trấn áp thôi!"

"Đạo hữu đừng nóng, Phệ Hồn thánh thú vô hình vô ảnh, chỉ là một đoàn Ma Hồn. Tán có thể hóa thành trăm ngàn U Linh, tụ có thể biến thành một con thái cổ ma thú, thiên biến vạn hóa, rất khó trấn áp. Chúng ta phải thận trọng, đẩy nó vào góc chết mới được!" Lạc Thủy Bắc lắc đầu. Sau lưng là ba mười bốn đại đệ tử kim đan, còn có Vương Phục Long nữa. "Các ngươi lập thành đại trận, che giấu thân thể đi!"

"Vâng!"

Ba mười bốn đại đệ tử kim đan này đột nhiên lại lần nữa ngưng tụ thành một đoàn tinh quang, cũng không biết sử dụng kiện pháp bảo gì che dấu, đều đi phía sau ba người.

"Chúng ta nên che dấu hơi thở đi rồi di chuyển trong rừng rậm này, nếu như bay cao sẽ bị Phệ Hồn thánh thú phát hiện. Nó sẽ thi triển ra các loại âm mưu để đối phó với chúng ta, luận trí tuệ chúng ta không phải đối thủ của nó."

Vài đại cự đầu di chuyển thật nhanh trong mảnh rừng rậm nguyên thủy, triệt để ẩn tàng khí tức, từng bước một đi theo hướng chiếc kim la bàn.

Phương Hàn đã biết, la bàn trong tay hai người kia gọi là la bàn Linh Hồn, là một kiện tuyệt phẩm bảo khí, không có lực công kích, nhưng lại có thể điều tra khí tức linh hồn, vài loại chức năng tìm kiếm đặc biệt gì đó.

"Khí tức linh hồn càng lúc càng mạnh! Chú ý Phệ Hồn thánh thú có thể tại trước mặt đấy!"

Vài đại cự đầu di chuyển qua khu rừng rậm nguyên thủy, bỗng trước mắt hiện ra một mảnh bình nguyên, trên mảnh bình nguyên này xuất hiện rất nhiều thành trì, dường như là một quốc gia.

Phương Hàn dõi mắt nhìn đi, dân cư ở quốc gia này này rất cường thịnh, phạm vi lên tới mấy ngàn dặm, khắp nơi đều là thành trì, dân cư, đường xá, tuy không bằng những đế quốc như Đại Ly vương triêu trong Huyền Hoàng đại thế giới, thế nhưng nhân khẩu thật sự lên tới mấy ngàn vạn.

Rất náo nhiệt, khắp nơi đều lộ ra cỗ khí tức hồng trần.

"Ừm! Khối tinh cầu này gọi là Cự Môn Tinh, cũng có hơn mười môn phái tu Đạo, vài chục quốc gia, nhưng mà cũng không có vạn cổ cự đầu tọa trấn, trên tinh cầu này cũng có chút khoáng sản tài nguyên, linh dược, khó trách Phệ Hồn thánh thú lại chọn nơi này. Nhưng mà la bàn Linh Hồn cư nhiên không còn phát hiện ra khí tức của nó nữa? Chúng ta thử đi tới tòa thành phía trước. Thuận tiện tìm tới hoàng cung của quốc gia này, hoàng thất của quốc gia này chính là tu sĩ gia tộc đấy."

Thương Ảnh Tử nói.

"Được! Chúng ta đi thôi!"

Phương Hàn cũng gật gật đầu.

Vèo!

Ba đại cự đầu cộng thêm ba mười bốn đệ tử kim đan liên hợp phi hành cực nhanh, trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm, thấy hoàng cung trong thành.

Chỉ chốc lát mọi người đều hạ xuống.

Thế nhưng lúc ba đại cự đầu hạ xuống, đột nhiên một đạo hắc khí kinh thiên từ trong hoàng cung vọt lên, bầu trời biến thành đen kịt bao phủ phạm vi mấy ngàn dặm, một quốc gia toàn bộ đều biến thành tử vực!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.