Trong chín mươi ba loại thần thông của Phương Hàn có Ðại Thiết Cát Thuật, Đại Ngũ Hành Thuật, Đại Bổn Nguyên Thuật, Đại Phổ Độ Thuật, Đại Thôn Phệ Thuật...đây đều là những đại đạo thâm ảo khó lường, còn có Tổ Mã Cổ Thần Khí, Ðại Tu Di Sơn Vương Quyền, Chúng Tinh Vô Cực Thư, Đồ Tiên Đại Pháp...Những vô thượng thần thông này vô cùng thâm ảo, vượt trội hơn hẳn so với sáu mươi bốn loại thần thông của Mộc đạo nhân.
Chính bởi vì như thế muốn luyện hóa kim đan, tu thành Thiên Địa Pháp Tướng là vô cùng khó khăn.
Thần thông Bàn Vũ Đại Lực có tên gọi chính thức là Đại Bổn Nguyên Thuật.
Chỉ luyện hóa tinh hoa của Mộc đạo nhân thì vẫn không đủ lực lượng nguyên khí để ngưng luyện thành Thiên Địa Pháp Tướng. Huống chi, đại bộ phận tinh hoa, nguyên khí của Mộc đạo nhân đều bị Phương Hàn dùng để bồi bổ cho thân thể.
Muốn ngưng luyện ra Thiên Địa Pháp Tướng ngay bây giờ thì trừ khi Phương Hàn thôn phệ luôn Chu Sa La Mộc Nguyên Thần, Thiên Địa Pháp Tướng của Mộc đạo nhân, cường hoành cướp đoạt tinh hoa tính mạng ở trong đó thì có thể lập tức luyện thành Thiên Địa Pháp Tướng, thậm chí lực lượng tăng vọt, đột phá tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch
Thiên Cải Mệnh
"Ta muốn tu luyện tới tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh! Hắc hắc! Khi đó sẽ dùng Thất Mệnh Huyền Môn Đan cướp được từ bảy đại Thần Vương! Trường Sinh Bí Cảnh đã rất gần rồi! Thậm chí không phải là tầng thứ nhất Trường Sinh Bí Cảnh, Vạn Thọ Cảnh mà là tầng thứ hai, Bất Tử Chi Thân” Phương Hàn biết rõ hiện tại hắn đã có tích lũy hùng hậu, chỉ chờ bước vào Trường Sinh Bí Cảnh thì có thể ngay tức khắc đột phá, luyện thành Bất Tử Chi Thân.
“Phương Hàn! Ngươi thật ngoan độc, hung ác! Ta hận! Tu vi cả đời của ta đều hóa thành bọt nước! Con đường tới trường sinh đã bị chặt đứt! Phương Hàn, ta và ngươi không đội trời chung, ta muốn đời đời kiếp kiếp nguyền rủa ngươi! Nguyền rủa ngươi vĩnh viễn không thể được trường sinh.”
Mộc đạo nhân thấy những luồng huyết quang bị cắn nuốt thì biết tai họa đã giáng xuống. Tuy hiện tại Phương Hàn không có khả năng triệt để luyện hóa hắn nhưng nếu cứ tiếp tục như thế này thì rồi cũng có một ngày hắn bị luyện hóa, khó mà tránh thoát được kiếp số này.
“Hừ! Khi ngươi đuổi giết ta từng có ý đồ luyện hóa toàn bộ sinh linh trong phương viên mấy ngàn vạn dặm. Như vậy thì ngươi còn tàn nhẫn, ác độc hơn ta nhiều, còn ma hơn cả người trong ma đạo. Lần này ngươi rơi vào tay ta coi như là nhân quả báo ứng, không có gì oan uổng cả". Phương Hàn cười hà hả, “Huống hồ ngươi cho rằng ngươi học được Đại
Nguyền Rủa Thuật trong ba nghìn đại đạo, có thể nguyền rủa được ta sao? Ngươi đời đời kiếp kiếp cùng ta không đội trời chung, nhưng hiện tại ngươi đã rơi vào trong tay ta, sớm muộn gì cũng hình thần câu diệt. Khi đó, trong thiên địa này cũng không còn một Mộc đạo nhân nào nữa."
Phương Hàn tuy ra tay ngoan độc, tàn ác nhưng cũng không vì giết một người mà luyện hóa ngàn vạn dân cư. Ðối với Mộc đạo nhân mà nói, hắn cảm thấy bản thân rất là lương thiện. Cho nên hiện tại hằn chỉ trích Mộc đạo nhân, giọng nói tràn đầy chính khí, hơn nữa còn có một tâm lý rất là thoải mái, không hổ danh là đệ tử Vũ Hóa Môn, đệ tử danh môn chính phái.
“Phương Hàn! Ngươi xảo trá như vậy thì không có hi vọng bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, cánh cửa truờng sinh sẽ luôn luôn đóng lại với ngươi! Ta nguyền rủa ngươi, đời đời kiếp kiếp đều nguyền rủa ngươi!"
Mộc đạo nhân tiếp tục phát ra những lời nguyến rủa thê lương.
"Hừ! Ta không cách nào bước vào Trường Sinh Bí Cảnh sao? Ngươi xem đây là đan dược gì! Chỉ cần ta tu luyện tới tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh thì dùng nó, ngươi nói xem thử ta có cơ hội bước vào Trường Sinh Bí Cảnh hay không? Trong thế giới này, nguyền rủa là thứ vô dụng, vật chất mới hữu dụng."
Phương Hàn cố ý muốn đả kích tâm linh của Mộc đạo nhân nên vung tay lên, để lộ ra Thất Mệnh Huyền Môn Đan phát ra ánh sáng bảy màu. Dược khí của mỗi một khỏa đan dược tỏa ra, hòa quyện kết hợp lại làm một, tạo thành một cánh cửa, sinh ra một luống linh tính cường đại.
Thất Mệnh Huyền Môn Ðan! Ngươi sao có thể có được loại đan dược này! Cái này đã gần như là tiên đan rồi. Hơn nữa còn là bảy viên, còn trân qúy hơn cả tiên đan. Nó có thể mở ra bảy mệnh môn của cơ thể, là đan dược giúp vuợt qua giai đoạn mấu chốt, đột phá Trường Sinh Bí Cảnh. Chuyện này...Ta không cam lòng...Sao ngươi lại có vận khí tốt như vậy?"
Quả nhiên thấy được Thất Mệnh Huyền Môn Đan, Thiên Địa Pháp Tướng của Mộc đạo nhân liền run rẩy, tâm thần đại loạn.
“Cơ hội tốt!”
Khi tâm thần của Mộc đạo nhân trở nên hoảng loạn, Phương Hàn liền phát động từ trong mi tâm xuất ra trăm ngàn rễ cây, chính là rễ của Cây Thế Giới. Những cái rễ này lao ra, cắm sâu vào Thiên Địa Pháp Tướng của Mộc đạo nhân, sau đó hấp thu nguyên khí của hắn.
Lúc này, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng của Mộc đạo nhân đã yếu đi không ít, lực chấn động tạo nên càng ngày càng nhỏ. Diêm có thể thoải mái thúc dục A Tỳ Môn, Nại Hà Kiều trấn áp hắn. Thiện Ðịa Pháp Tướng của Mộc đạo nhân một lần nữa bị áp bách.
Sa La Thụ Nguyên Thần lại bị áp chế, đè nén còn cao chừng mấy trượng.
“A! A! A!” Mộc đạo nhân tựa như bị ngàn vạn con muỗi đốt, phát ra tiếng kêu gào thống khổ. Thiên Ðịa Pháp Tướng biến hóa một hồi, đáng tiếc là hắn bị trói buộc đến sít sao, căn bản không thể tự bạo được.
“Phương Hàn! Ðây là thánh vật gì của mộc hệ? Sao lại có thể khắc chế được nguyên khí mộc hệ của ta? Phải biết rằng ta chính là đầu sỏ muôn đời, tất cả mộc hệ nguyên khí đều bị ta chi phối, thậm chí Thanh Đế Mộc Hoàng Công của ngươi bởi vì tu vi còn thấp mà cũng bị ta khắc chế!” Mộc đạo nhân kêu gào, phát ra tiếng thở dốc ồ ồ, “Ngươi nói cho ta biết đây là thánh vật gì của mộc hệ, nếu không thì ta chết cũng không cam lòng!"
“Nói cho ngươi biết cũng không sao, dù sao thì trước sau gì ngươi cũng chết chắc rồi. Có lẽ ngươi đã từng nghe nói qua rằng vào thời thượng cổ, ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới có một Cây Thế Giới nối liền với Tiên Giới, còn được gọi là Kiến Mộc" Phương Hàn để cho Cây Thế Giới từ trong mi tâm bay ra, lơ lửng giữa không trung, "Cây này là bổn nguyên của vạn
mộc, sao có thể kém ngươi được chứ? Ngươi có thể luyện hóa nó sao? Nó là ngọn nguồn của tất cả bổn nguyên mộc hệ, cũng là khắc tinh của ngươi. Ngươi gặp nó thì xem như là số mệnh ngươi đã hết rồi"
"Cây Thế Giới! Lại là Cây Thế Giới! Không phải cây này đã sớm bị Thần Tộc chém đứt, đánh cho vỡ tan rồi sao, làm sao lại còn có cây non thế này. Vốn tuởng nó chỉ có trong truyền thuyết, thần thoại, không ngờ nó thật sự có thật. Ngươi làm sao có thể có được cây non này? Khó trách ngươi có thể khắc chế được bổn nguyên của ta. Không có cây này thì đầu
của ngươi sớm đã bị đánh cho nát bấy, ngươi không thể nào là đối thủ của ta được. Đáng tiếc, đáng hận! Nếu như ta có được cây này, kết hợp làm một với nó thì pháp lực sẽ tăng vọt, đạt thành Bất Tử Chi Thân, tu vi tăng lên đến mức không thể nào tưởng tượng nổi!"
So với khi thấy Thất Mệnh Huyền Môn Đan, bộ dáng của Mộc đạo nhân lúc này còn kinh hãi hơn gấp trăm lần. Hắn tuyệt đối không ngờ là Phương Hàn lại có thể có được mầm non của Cây Thế Giới, một tồn tại nghịch thiên như vậy.
Ðây là pháp bảo mà mộc yêu vẫn luôn hằng ao ước.
“Hiện tại ngươi cũng đã có thể chết minh bạch rồi không cần lãng phí sức lực chống lại nữa, hãy buông bỏ đi, ta sẽ cho ngươi một cái chết nhẹ nhàng. Thậm chí ta còn có thể giữ lại một phần hồn phách, trí nhớ của ngươi, chờ sau khi ta luyện thành Bát Bộ Phù Đồ, thì sẽ cho ngươi chuyển thế đầu thai. Sống lại một kiếp người khác đặt tên là Phương Thiện.” Phương Hàn thấy tâm thần của Mộc đạo nhân đã thất thủ thì trong lòng rất cao hứng, tăng cường lực hấp thu của Cây Thế Giới, quán chú nguyên khí thu được vào trong kim đan.
Hình ảnh viễn cổ ma thần với thiên thủ, thiên nhãn dần hiện ra, càng lúc càng thêm rõ ràng.
“Phương Hàn! Không nên! Hãy để ta đầu nhập dưới trướng của ngươi. Ta triệt để hàng phục ngươi. Bát Bộ Phù Đồ của ngươi uy lực mặc dù lớn nhưng vẫn còn rất nhiều sơ hở, thân tháp không đủ ngưng luyện, nếu như gặp khi ta toàn thịnh thì có tới trăm loại phương pháp để đánh tan nó. Hiện tại nếu như ngươi tha cho ta, ta sẽ tiển vào trong bảo tháp, giúp ngươi rèn luyện pháp bảo. Ta là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời, có thể luyện chế được hạ phẩm đạo khí đó. Ngươi ngẫm lại đi, khi bản thể của Bát Bộ Phù Đồ biến hóa, tăng lên thành hạ phẩm đạo khí t́hì uy lực sẽ tăng lên rất nhiều đó. Gấp mười? Gấp trăm? Hơn nữa ta còn có thể hấp thu nguyên khí Tiên Giới để nuôi dưỡng Thiên Ma. Ngươi có nhiều Thiên Ma như vậy, mỗi ngày phải tiêu hao không biết nhiều ít bao nhiêu đan dược, nguyên khí khẳng định là không đủ cung cấp. Hơn nữa ngươi còn phải tu luyện để ngưng tụ thành Thiện Địa Pháp Tướng, sau khi luyện thành còn cần rất nhiều pháp lực mới có thể vận dụng. Ta sẽ
cung cấp cho ngươi toàn bộ nguyên khí Tiên Giới mà ta hấp thu được, từ nay về sau ngươi cũng không cần phải vì chuyện khuyết thiếu nguyên khí mà sầu não nữa!”
Mộc đạo nhân vội vàng rống lên.
Ngữ khí của hắn ẩn ẩn có vẻ cầu khẩn.
Làm cho một đầu sỏ muôn đời cầu khẩn. Phải biết rằng đầu sỏ muôn đời đều có tâm trí vô cùng kiên định, luôn luôn xem mình là trung tâm của vạn vật, cho dù Phương Hàn có thể triệt để trấn áp hắn thì hắn cũng vẫn phát ra những lời nguyền độc địa. Nhưng mà khi thấy Cây Thế Giới thì hắn lại chịu thua.
“A? Ngươi đem toàn bộ nguyên khí hấp thu được mỗi ngày cho ta?" Phương Hàn vừa nghe có vài phần động tâm, hỏi lại. “Vậy ngươi không tu luyện sao?”
“Không tu luyện, không tu luyện. Ta chỉ cần một chút nguyên khí để có thể bảo vệ tánh mạng. Bảo vệ được tánh mạng là được, còn lại toàn bộ nguyên khí đều sẽ để cho ngươi. Ta có thể vì ngươi làm nô dịch ba trăm năm sau đó, chờ khi nào ngươi tu luyện đại thành có thể triệt để kiềm chế ta thì hy vọng ngươi cho ta một con đường sống.”
Mộc đạo nhân vội vàng nó¡.
“Ðề nghị này thật là rất hấp dẫn. Thu hắn bỏ vào trong Bát Bộ Phù Ðồ. Lại để ngươi mỗi ngày hấp thu đại lượng nguyên khí tiên giới, nuôi dưỡng Thiên Ma, cống hiến pháp lực cho ta, càng quan trọng hơn là hắn có thể đem nguyên khí Tiên Giới tinh luyện thành thuần dương khí! Phương Hàn thu hắn chẳng khác nào có một tên tay sai Trường Sinh Bí Cảnh. Cái này còn tốt hơn so với luyện hóa hắn gấp trăm lần."
Diêm cũng động tâm.
Quả thật có một cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh làm nô dịch cho là chuyện chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
“Chuyện này quả thật không tệ! Có điều ta lại không có đủ lực lượng triệt để hàng phục hắn, vạn nhất hắn giở trò thì ta cũng khó mà đối phó hắn Phương Hàn trầm ngâm.
“Dùng Đại Phổ Độ Thiền Quang độ hoá hắn, biến hắn thành một tín đồ trung thành". Luân Chuyển Thánh Vương đột nhiên nói, “Tuy rằng dưới tình huống bình thường, Đại Phổ Độ Thiền Quang căn bản không thể độ hoá được cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời nhưng chỉ cần Mộc đạo nhân này thành tâm, kính ý, buông bỏ rào chắn tâm linh, kiệt lực phối hợp là được. Chúng ta cũng có thể xem thử hắn có nguyện ý hay không qua chuyện này, chúng ta có thể kiểm nghiệm xem thử hắn có phải âm mưu muốn hại ngươi hay không. Nếu như độ hóa hắn không được, vậy chính là hắn có âm mưu, nếu độ hóa được thì là hắn
toàn tâm toàn ý hàng phục chúng ta."
“Không sai, ta cũng nghĩ như vậy." Phuơng Hàn cười hắc hắc nhìn Mộc đạo nhân nói, "Mộc đạo nhân, ngươi có nghe rõ không? Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng. Ta hiểu rõ là ngươi nguyện ý là nô dịch cho ta cũng chỉ là để có cơ hội quật khởi. Hơn nữa ngươi còn có mưu đồ với Cây Thế Giới của ta có điều hiện tại ngươi hãy buông bỏ hết mọi rào chắn tâm linh thì mới có một con đường sống. Bằng không nếu Đại Phổ Độ Thiền Quang chiếu xuống mà không độ hoá được ngươi thì coi như ngươi xong rồi. Triệt để xong rồi. Ngươi hiểu không?"