[Dịch] Vĩnh Sinh

Chương 207 : Tam Đại Kim Đan




"Thế lực phía sau như thế nào? Ta ngay cả Yêu Thần còn không sợ, Hoa Thiên Đô cũng không sợ, chẳng lẽ lại sợ thế lực phía sau người này? Chẳng lẽ phía sau người này là tiên nhân hay sao?" Phương Hàn ngẩn ra, ngược lại cũng không có tiếp tục sát nhân đoạt bảo nữa, hắn biết Diêm tuyệt đối sẽ không bắn tên không đích, tuy Bích Huyết Diệt Hồn Kiếm phi thường mê người, thế nhưng nhiệm vụ trọng yếu lúc này là đi tìm Ngũ Hành linh căn, nếu quả thật dẫn đến thiên đại phiền toái, vậy được không bù mất.

Nào biết đâu rằng, thoáng cái do dự, tên trẻ tuổi mặc bích lục trường bào kia mạnh mẽ cắn răng một cái, móc từ trong lòng ngực ra một viên bích lục tiên đào dường như là Đại Âm Lôi, khiến chân không chấn động.

Ba!

Đại Âm Lôi này lăng không tạo nên thanh âm trầm đục giống như trăm vạn cân hỏa dược nổ dưới đáy nước, khiến tất cả không khí xung quanh ba động, làm cho phong bạo màu đen Hắc Nhật Phong Tai của Phương Hàn đều nổ tung, thanh Bích Huyết Diệt Hồn Kiếm như một con lục long chui ra, mau chóng né tránh khỏi đại thủ chưởng của Huyết Dạ Chi Vương đang bao vây lấy người tuổi trẻ, nháy mắt hắn đã biến mất không còn thấy cái bóng.

"Ngươi chờ đó! Kết quả của ngươi cũng không được tốt đâu." Người tuổi trẻ mặc bích lục trường bào để lại một câu nói: "Ngươi đã cướp đi toàn bộ sát phạt chi khí chiến tranh mà ta đã tân tân khổ khổ thu thập, ngươi nhất định phải chết, ngươi nhất định phải chết a a a!"

Hừ!

Phương Hàn hừ lạnh một tiếng, muốn đuổi theo. Giết chết tên trẻ tuổi kia.

Thế nhưng Diêm lại nói: "Giặc cùng đường chớ đuổi, vài ngàn năm trước Bích Huyết Diệt Hồn Kiếm chính là pháp bảo do Bích Huyết lão quái luyện chế, người này có thù tất báo. Ai đắc tội với hắn, hắn sẽ nghĩ ra ngàn phương trăm kế để giết người đó, cho dù là tiểu bối cũng không ngoại lệ. Ngươi tuy đắc tội với Yêu Thần, thế nhưng Yêu Thần lại đi tìm Phong Bạch Vũ báo thù, mà không đi đuổi giết ngươi. Vạn cổ cự đầu cũng phải có phong độ này. Thế nhưng Bích Huyết lão quái lại là một loại người khác. Ngươi nếu như giết người của hắn, mỗi ngày hắn sẽ dán mắt vào ngươi, trừ phi ngươi không ra khỏi Vũ Hóa sơn, nếu bước chân ra khỏi Vũ Hóa sơn, hắn sẽ tới giết ngươi. Hơn nữa lão quái này quỷ kế đa đoan tinh thông vô số loại ma giáo thần thông, như Vạn Lý Động Sát Thuật, Tinh Nguyên Cảm Ứng Thuật. Chỉ cần ngửi thấy mùi của ngươi, sẽ biết ngươi ở đâu. Cho dù cách xa ngàn dặm, hắn cũng phát hiện ra. Năm đó Hoàng Tuyền Đại Đế mấy lần nghĩ muốn diệt trừ hắn, đều không có thành công. Đều để hắn thoát, người này có thể nói là cự đầu trong đám Trường Sinh Bí Cảnh, thế nhưng lại là người duy nhất không có phong phạm của bậc cao nhân."

"Là nhân vật lợi hại như vậy sao?"

Phương Hàn nghe xong, ngược lại hít sâu một ngụm lương khí. Nếu như thời khắc nào mình cũng bị một lão quái cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh nhìn chằm chằm, đối phương chỉ cần chờ mình xuất sơn, liền đuổi giết. Vậy sao còn có thể tu tiên đạo được nữa?

Chính mình tuy đắc tội với Yêu Thần, thế nhưng Yêu Thần lại có phong độ, một năm đủ bốn mùa sẽ không đi nhìn chằm chằm vào một tên tiểu bối như mình. Muốn giết đầu tiên cũng phải đi giết Phong Bạch Vũ trước.

"Thì ra là vậy, may mắn là trước đó ta đã biến đổi bộ dạng, cũng không ai nhận ra ta? Hiện tại ly khai khỏi chỗ này thôi. Nhìn lại xem trong hồ lô của bảy người bị Thiên Sư nuốt vào rốt cuộc bao nhiêu sát phạt chi khí." Trong lúc nói chuyện Phương Hàn thu lại Thiên Sư. Mạnh mẽ bay vút đi, trọn vẹn bay hơn một canh giờ, sau đó lưu lại trên một mảnh thảo nguyên, lúc này mới khôi phục tướng mạo vốn có.

Thực lực bây giờ của hắn có thể nói là cực kỳ cường đại, có thể thắng thần thông thất trọng Kim Đan cấp bậc như Vạn La.

Thế nhưng đối với cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, quả thực giống như tiểu hài tử, căn bản không thể so được.

Đừng nói là Trường Sinh Bí Cảnh, cho dù cao thủ thần thông bát trọng Phong Hỏa Đại Kiếp, thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tương, cũng chỉ hắn cũng không thắng được, tuy có đạo khí Huyết Dạ Chi Vương, thế nhưng cảnh giới lại chênh lệch quá xa.

Hiện tại bản thân hắn chẳng qua là thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh, cũng chưa tới mức đỉnh phong, Ngũ Hành còn chưa có luyện đủ. Nếu như hắn tu thành Kim Đan lại bất đồng. Nhưng mà hiện tại còn cách Kim Đan rất xa.

Lấy ra hồ lô của bảy người mặc Khô Lâu trường bào vừa bị Thiên Sư nuốt vào, Phương Hàn biết bọn chúng là đệ tử của Huyết Ảnh Ma Tông, là một trong những đại phái trong Ma Môn thất mạch, thực lực hùng hậu không kém Vũ Hóa Môn. Nhưng mà Phương Hàn đối với đám cao thủ chưa tới Thần Thông Bí Cảnh cũng không để vào mắt, dùng Vong Tình Thủy xóa đi trí nhớ của bảy người này, sau đó thu lấy hồ lô cùng "Khô Lâu trường bào" trên người bọn chúng.

Khô Lâu trường bào là hạ phẩm bảo khí, có thể thấy được Huyết Ảnh Ma Tông giàu có đến mức nào.

Phương Hàn tự nhiên vui lòng nhất nhất thu tới tay, tuy hắn không cần những y phục này, thế nhưng có thể cầm tới thị trường Đại Huyền đế quốc bán, người mua không biết là nhiều tới mức nào a. Ba loại bán chạy nhất trên thị trường, đầu tiên là đan dược, thứ nhì là phi kiếm, đệ tam là pháp y. Bởi vì những thứ này đều vật mà tất cả các môn phái dùng để bồi dưỡng, thưởng cho đám đệ tử.

Nhưng mà Phương Hàn lại đem chú ý bỏ vào trên bảy cái hồ lô.

Bảy cái hồ lô này có điểm giống Thất Sát Hồ Lô, phẩm chất vô cùng tốt, nhưng không có công năng phòng thân, giết địch. Công năng duy nhất chính là hấp thu. Bên trong chỉ có một tòa đại trận rất mạnh, có điểm tương đồng với đại trận nuốt linh của Ngũ Ngục Vương Đỉnh.

Chẳng qua là trong mỗi một hồ lô, lại hơi lay động, giống như có vô vàn thanh âm của thiên quân vạn mã chém giết, trống trận nổ vang truyền ra, khiến cho người người nhiệt huyết sôi trào, tựa hồ như bản thân trở về chiến trường thời viễn cổ.

"Như vậy phải cần bao nhiêu sát phạt chi khí chiến tranh mới có thể ngưng tụ thành." Phương Hàn ngưng tụ pháp lực trên hai mắt loáng thoáng thăm dò vào bên trong, chỉ thấy bên trong hoàn toàn biến thành một thế giới hư ảo, không biết có bao nhiêu người chém giết, trong mỗi một cái hồ lô đều tràn đầy sát phạt chi khí chiến tranh, so với viên Chiến Hồn Xá Lợi mà mình ngưng tụ còn cường đại hơn gấp mười! Gấp trăm lần!

Cũng không biết là đã thu thập qua bao nhiêu trường chiến tranh rồi.

"Thật sự là đang ngủ gật lại có người tống gối, ta đang muốn mở não hải thứ hai, muốn cô đọng sát phạt chi khí, phải cần 108 viên Chiến Hồn Xá Lợi. Nếu muốn thành công cũng phải hao phí rất nhiều công phu, hiện tại giảm bớt được rất nhiều phiền toái rồi!" Phương Hàn mừng rỡ nói.

Trong thế tục tuy có rất nhiều quốc gia, khắp nơi đều có chiến tranh. Thế nhưng muốn thu thập chiến tranh sát phạt chi khí ngưng tụ thành 108 khỏa Chiến Hồn Xá Lợi tuyệt đối sẽ không dễ dàng, tối thiểu nhất cũng phải cần tới vài năm thậm chí mười năm thời gian.

Mà trong bảy hồ lô chiến tranh sát phạt chi khí này tựa hồ cũng đủ ngưng tụ 108 khỏa Chiến Hồn Xá Lợi rồi.

Có thể khiến Phương Hàn thuận lợi mở ra não hải thứ hai.

Đây không phải là vận khí thì còn là cái gì?

"Cũng không phải xuất nhiều lực... Xem ra vận khí đến. Mọi việc đều thuận lợi a." Phương Hàn khoanh chân ngồi xuống, thi triển ra Hải Thận Khí Công làm biến đổi cảnh vật xung quanh, ngoại trừ cao thủ thần thông thất trọng Kim Đan ra, ai cũng không thể nhìn ra bất luận mánh khóe gì.

Lúc này trên thảo nguyên, đang là mùa thu cho nên cây cỏ liên miên. Hắn ngồi ở trong bụi cỏ, ẩn núp rất an toàn. Huống chi còn có Diêm làm hộ pháp.

Đem bảy cái hồ lô dốc ra, Phương Hàn bắt đầu hấp thu sát phạt chi khí bên trong...

"Đáng giận, đáng giận a! Thật sự là quá ghê tởm! Ta tân tân khổ khổ dùng bảy tên nô bộc thu thập chiến tranh sát phạt chi khí trong chín năm, không biết đã trải qua bao nhiêu trận chiến, còn khơi mào rất nhiều trường chiến tranh! Hiện tại sắp thành công, trở về để phụ thân luyện Bích Huyết Diệt Hồn Kiếm thành đạo khí. Hiện tại lại thất bại trong gang tấc, thật là đáng giận! Người nọ rốt cuộc là ai? Chỉ trong chốc lát đã hủy hoại bao nhiêu khổ công trong nhiều năm của ta như vậy! Dám đoạt đồ của Linh công tử ta, đúng là chán sống rồi!"

Lúc này, người tuổi trẻ mặc trường bào màu xanh biếc kia mang theo khuôn mặt âm lãnh đã chạy tới chỗ sâu nhất trong thảo nguyên, hắn to tiếng chửi mắng. Kiếm khí dày đặc khiến phương viên mười dặm thổ địa đều bị chém thành từng vết rách lớn.

"Xem ra chỉ có mời sát thủ tới thôi!" Vị "Linh công tử" này nghĩ một lát, đột nhiên lấy ra một đạo hắc sắc phù lục, thoáng cái thiêu đốt. Lập tức vô số khói đen bay lẫn vào hư không.

Trọn vẹn qua hai, ba canh giờ, phía chân trời đột nhiên truyền đến một thanh âm phá không mà đến, sau đó vô số luồng không khí bị vặn vẹo, ba bóng người xuất hiện trước mắt Linh công tử.

Ba nhân ảnh này, bề ngoài mỗi người đều là thon dài, che mặt. Làm cho người ta không thể nào nhìn ra tướng mạo, hiển nhiên là đám sát thủ trong thế tục! Thế nhưng khí tức trên người bọn này cường đại đến mức khiến người ta hít thở không thông! Không thấp hơn chút nào so với Triệu Huyền Nhất, Tống Duy Nhất hai nhân vật Kim Đan tiểu cự đầu kia!

Ba người bịt mặt này đều là thần thông thất trọng Kim Đan cao thủ!

"Thì ra là Linh công tử, ngươi phát ra phù lục đề ba người bọn ta cùng chạy tới, là muốn đối phó với người nào?" Trong đó, một người bịt mặt lên tiếng: "Ba người chúng ta cũng không phải là khó mời. Mỗi lần xuất động giết người, chỉ cần một kiện thượng phẩm bảo khí."

"Ta biết ba người các ngươi chính là bài danh thứ hai, thứ ba, thứ tư trong nhóm Tứ Thập Đại Đạo hải ngoại. Vạn Quy Tiên Đảo nhiều lần áp chế các ngươi. Đều không có thành công, ngược lại tổn binh hao tướng. Rất nhiều đệ tử của Thái Nhất Môn cũng muốn giết các ngươi. Thế nhưng các ngươi vẫn như cũ sống rất tốt, lần này ta mời các ngươi tới, đương nhiên sẽ trả thù lao hậu hĩnh rồi, các ngươi sẽ không cho rằng ta ngay cả thù lao cũng không trả được chứ." Linh công tử âm lãnh nói.

Nguyên lai ba người này cư nhiên bài danh thứ hai, thứ ba, thứ tư thuộc Tứ Thập Đại Đạo hải ngoại, cực kỳ hung ác làm bá chủ một phương!

Ngày đó Phương Hàn ở trên biển, đánh chết Tuyệt Mệnh đảo chủ bài danh thứ ba mươi tám của đám Tứ Thập Đại Đạo, chiếm được Ngũ Ngục Vương Đỉnh. Thần thông của Tuyệt Mệnh đảo chủ là thần thông tam trọng, Nguyên Cương Cảnh, đã luyện thành cương khí. Hết sức lợi hại.

Nhưng mà một người bài danh ba mươi tám, một người lại bài danh sau vị trí thứ năm! Chênh lệch quá lớn, dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng thấy được chênh lệch.

Trên biển rộng lớn mênh mông, thế lực hung ác nhất chính là Tứ Thập Đại Đạo, ngay cả Vạn Quy Tiên Đảo trong tiên đạo thập phái cũng khó có thể tiêu diệt bọn chúng. Hiện tại Linh công tử này thoáng cái gọi ra ba cao thủ bá chủ xếp hàng thứ 2, 3, 4 trong Tứ Thập Đại Đạo, hậu trường vững vàng như vậy, đích thật là mạnh mẽ.

"Phụ thân của Linh công tử là Bích Huyết lão tổ, chúng ta tự nhiên sẽ không hoài nghi ngươi không trả thù lao." Một người bịt mặt trong nhóm tinh tế nói: "Ngươi muốn giết người nào? Chỉ ra tướng mạo, thân phận của người nọ đi?"

"Tướng mạo của người nọ là thế này!" Linh công tử vung tay lên, bộ dáng của Phương Hàn dần dần hiện ra, đương nhiên là đây là bộ dáng do Hải Thận Khí Công biến thành.

"Người này dường như ta chưa từng gặp qua? Chỉ sợ không phải là bộ dạng thật!" Một người bịt mặt khác liếc mắt nhìn ảnh hình, trên người toát ra sát lực cường đại.

"Ta cũng đã bắt được khí tức của hắn! Trong bình ngọc này chính là khí tức của hắn." Linh công tử âm âm cười: "Các ngươi cứ theo khí này này mà đi giết người, sẽ không nhầm đâu! Sau khi giết hắn, cầm bảy cái hồ lô về cho ta!"

"Điều này không thành vấn đề!"

Ba người bịt mặt cùng lên tiếng đáp ứng, tiếp nhận bình ngọc, thân hình nhoáng lên đã biến mất không thấy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.