[Dịch] Vĩnh Sinh

Chương 1122 : PHẠM KHÍ VƯƠNG




Tiên khí vương phẩm, không phải chuyện nhỏ.

Một tiên khí vương phẩm chân chính, bản thân có thể sánh ngang thánh nhân, pháp lực mạnh mẽ, giống như Thất Lạc Chi Kiếm, Phục Cừu Chi Mâu, Thẩm Phán Chi Thương, những tiên khí vương phẩm tuyệt đỉnh này đều tương đương với hoàng giả Chí Tiên. Còn kém một bước trở thành tiên khí thánh phẩm, địa vị ngang hàng cùng thiên quân.

Truyền Thuyết chi trượng, Tự Do Chi Dực trong tiên khí thánh phẩm tương đương với tồn tại thiên quân.

Tiên khí vương phẩm cùng tiên khí tuyệt phẩm sai biệt lẫn nhau tuy chỉ đơn giản là một cấp, nhưng lại là ranh giới quyết định tất cả.

Nếu như hiện tại Phương Hàn chiếm được một tiên khí vương phẩm, tuyệt đối có thể đại sát bốn phương. Loại như Nam Cung Thương Tâm cũng phải nhượng bộ thối lui. Đối với Thiên Đình mà nói, đều là đại sát khí nhất định nắm trong lòng bàn tay, sao để nó xuất hiện ở trong Thái Cổ Chi Khư?

"Tiên khí vương phẩm, không phải chuyện nhỏ, là đại biểu trấn áp vạn cổ, thủ hộ chí bảo bốn phương. Vũ Hóa Môn chúng ta nhiều năm như vậy, chư vị lão cổ đồng cũng liên thủ luyện chế được một, Thái Cổ Chi Khư mặc dù ẩn chứa nhiều ảo diệu, nhưng cũng không thể chứa kiện đồ như vậy". Phương Hàn nói ra nghi ngờ trong lòng.

"Không nhất định, Thái Cổ Chi Khư đối với Thiên Đình mà nói, cũng là một địa vực thâm sâu, rất nhiều không gian dị độ đều bị phong tỏa, trong truyền thuyết, là địa phương Tạo Hóa Tiên Vương nhốt một số yêu ma mạnh mẽ. Lúc ấy Tạo Hóa Tiên Vương chinh phạt bốn phương, hảo hảo phong ấn tất cả tồn tại cường đại của Thiên Giới, đánh nát trăm ngàn ức vạn không gian dị độ, thống nhất thành Thái Cổ Chi Khư, lại hạ xuống tầng tầng phong ấn, thiên quân Thiên Đình cũng vô pháp mở ra. Càng không dám động đến". Tôn Thi Họa nói: "Hiện tại Thiên Đình mạo hiểm mở ra một số phong ấn, mà ngay cả những tồn tại cường đại của thiên đình cũng không dám đi vào thám hiểm, sợ Tạo Hóa Tiên Vương có ngày trở về, trách phạt bọn họ, mà những tiểu nhân vật như chúng ta dò đường, thì không sao. Huống chi trong không gian dị độ có tiên khí vương phẩm, cũng chỉ là thân xác, nguyên linh pháp bảo đã mất đi, chuyển thế đầu thai, hay là hoàn toàn diệt vong rồi, ta biết một bí mật, cũng không tiện nói ra ở đây".

"Bí mật gì?"

Phương Hàn nhìn thấy bộ dáng ngưng trọng của Tôn Thi Họa, không khỏi liền hỏi.

"Ta biết lần này tiến vào trong đây có một thánh tử, bản thân là khí linh một kiện tiên khí vương phẩm chuyển thế. Hiện tại tiến vào Thái Cổ Chi Khư này, chính là vì tìm bản thể mình". Trên mặt Tôn Thi Họa hiện ra nụ cười nhàn nhạt.

"Ai?"

Đạo Húc thánh tử, Hư Mộ Vân, Từ Băng Thanh còn có những thánh tử Vũ Hóa Môn khác đồng thời hỏi, khí linh tiên khí vương phẩm chuyển thế không phải chuyện nhỏ.

"Thái Nhất Môn, Tống Đằng Phi". Tôn Thi Họa hoành không vẽ ra từng đạo đường cung ở trong không khí, những đường cung này tạo thành một người nam tử thanh niên thân mặc đạo y, đứng chắp tay, tràn ngập uy nghiêm, bộ dáng ước chừng ba mươi tuổi, trong lúc đi lại, sông núi mở đường, long hổ dẫn lối, chân khí phương hoàng loan điểu xuất hiện ở trên đỉnh đầu.

"Cái gì? Chính là Thạch Hoàng Tống Đằng Phi của Thái Nhất Môn? Hắn không phải xưng là hoàng giả Chí Tiên thượng cổ chuyển thế sao? Sao là tiên khí vương phẩm chuyển thế?" Từ Băng Thanh kinh ngạc nói: "Tôn sư huynh, huynh không nói sai đó chứ?"

"Ta sao có thể nói sai? Người này tuy được xung là hoàng giả Chí Tiên thượng cổ chuyển thế, nhưng kỳ thật đó là tung hỏa mù, tinh thần chân chính của hắn chính là tiên khí vương phẩm thượng cổ Phong Thần Thạch Bi chuyển thế. Cho nên được xưng là Thạch Hoàng, hắn kể từ sau khi chuyển thế, vẫn muốn tìm kiếm bản thể mình, một khi phát hiện ra, sẽ dung hợp cùng bản thể, có thể bạo tăng, đột phá cảnh giới, trực tiếp tới Nguyên Tiên, sau đó rất nhanh liền trở thánh Thánh Nhân, thậm chí là hoàng giả Chí Tiên. Ta ở trong Thái Nhất Môn, đã dò hỏi ra, gần đây tu vi hắn tăng vọt, đã dần dần cảm ứng được bản thể, biết nó ở trong Thái Cổ Chi Khư, cho nên lần này tiến vào Thái Cổ Chi Khư, là tình thế bắt buộc".

Tôn Thi Họa vung thủ chưởng lên, đánh nát hình thể nam tử được tạo thành trên không trung: "Ta cũng không thể thôi toán quá nhiều về hắn, đạo thuật hắn, câu thông quỷ thần, còn trên cả ta. Hơn nữa rất có thể, hắn có lần thí luyện máu huyết này, sẽ đột phá tới cảnh giới Nguyên Tiên. Theo ta được biết, lần này hắn tiến vào, mang theo rất nhiều dược phẩm tấn thăng, thậm chí còn có một viên tiên đan thánh phẩm. Hai luồng linh mạch vương giai, chính là muốn nhất cử tấn thăng, sau đó đại sát bốn phương".

"Này, nếu như hắn ở trong thí luyện huyết sắc, tấn thăng đến cảnh giới Nguyên Tiên, vậy Vũ Hóa Môn chúng ta không phải gặp nguy sao?" Đạo Húc thánh tử sắc mặt không đổi nói: "Thực lực Tống Đằng Phi, vốn đã cơ hồ như vô địch, hoàn toàn có thể chống lại Nguyên Tiên, cho dù không tìm ra bản thể Phong Thần Thạch Bi kia, tấn thăng Nguyên Tiên, cũng đủ quét ngang tất cả thánh tử rồi".

"Cho nên, nhất định phải trước khi hắn tấn thăng Nguyên Tiên, triệt để giết chết hắn, nếu không thánh tử Vũ Hóa Môn chúng ta lần này sẽ chết thảm trọng, tinh hoa cạn kiệt, năm tháng sau này, rất khó khôi phục lại". Lúc Tôn Thi Họa nói, trên mặt đã hiện ra thần sắc quyết định.

"Phong Thần Thạch Bi?" Phương Hàn cũng có chút sửng sốt, hắn cảm nhận tiên khí vương phẩm Phong Thần Thạch Bi kia giống như có chút quan hệ cùng Phong Thần Đại Thế Giới trong thế tục, liên quan đến Đại Phong Thần Thuật một trong ba nghìn đại đạo.

Chu Thiên Nghi bắt đầu thôi toán.

Mơ hồ, có một chút dấu vết xuất hiện trong lòng.

"Không ổn, nguy hiểm".

Đúng lúc này sắc mặt Tôn Thi Họa biến đổi, điên cuồng rống lên một tiếng, đột nhiên phóng lên cao, biến thành một quyển đồ họa vô thượng, quấn bọn người Phương Hàn vào trong, hoàng không phóng đi ước chừng ba mươi ức dặm.

Ầm.

Ngay chỗ bọn hắn vừa thoát khỏi, một đại thủ chưởng ấn khổng lồ xuất hiện.

Thủ chưởng ấn này, trực tiếp san bằng một mảnh không gian, biến thành một khối bằng phẳng, trong đó có một số sơn thể, đều biến thành bánh tráng, có thể thấy rõ uy lực một chưởng này.

"Đây là Phạm Thiên Thần Chưởng".

Sắc mặt Tôn Thi Họa cực kỳ khó coi.

"Không sai, là Phạm Thiên Thần Chưởng".

Một thanh âm chậm rãi truyền đến, ở trên trời cao, phóng ra một người, chính là người vừa tiến vào đã bắt lấy trên trăm con thần thú Côn Bằng cấp bậc Kim Tiên, Phạm Khí Vương.

Thánh tử tuyệt đại của Phạm Vân Tông.

Được xưng là thánh nhân thượng cổ chuyển thế.

Một chưởng hoành không vừa rồi, đánh dẹp không gian, chính là hắn thi triển ra. Thần chưởng người này, đã ngộ ra huyền cơ cửu thiên thập địa, một chưởng vừa rồi, Phương Hàn cảm thấy cho dù là cao thủ như Tâm Hoàng thánh tử Trần Chính Hoa, cũng phải bị một chưởng đánh dẹp, hóa thành bánh tráng.

Phương Hàn từng giết một chủng tử đệ tử hạch tâm của Phạm Vân Tông, Phạm Thần, để cho Bích Ngư Nhi Thần Hâu Môn luyện hóa.

Phạm Khí Vương từ trong hư không phóng ra, nhìn đám người Phương Hàn, Đạo Húc thánh tử, Tôn Thi Họa: "Tôn Thi Họa, không ngờ được, ngươi lại biết huyền bí của Tống Đằng Phi sư huynh, xem ra, phải giết các ngươi diệt khẩu rồi".

"Chỉ bằng vào một mình ngươi?" Ánh mắt Tôn Thi Họa quét qua bốn phía: "Xem ra nhất định phải giết chết ngươi, diệt trừ hậu hoạn".

"Ha ha, Tôn Thi Họa, tai mắt ngươi hết linh rồi, cư nhiên không phát hiện ra ta bên cạnh". Một tiếng rồng dài, trong hư không lại một người bay ra, thân thể thon dài, cao chín thước, tướng mạo trung niên, mặt chữ quốc, trong mi tâm có một điểm ấn ký.

"Thái Nhất Môn, Triệu Phong Hoa" Tôn Thi Họa nhìn thấy người này, ánh mắt khẽ biến.

"Phong Duyên sư huynh, người này là Thái Nhất Môn Triệu Phong Hoa, mặc dù không phải thánh nhân thượng cổ chuyển thế, nhưng mà hắn từng nhận được một vị hoàng giả Thiên Đình trực tiếp truyền công, tay mang tiên khí tuyệt phẩm, ở trong thánh tử Thái Nhất Môn, chính là nhân vật siêu quần".

Từ Bằng Thanh giải thích với Phương Hàn, vị nữ tử lạnh lùng như băng này, cư nhiên cũng bắt đầu gọi Phương Hàn là sư huynh, hiển nhiên là thực lực Phương Hàn đã làm cho tâm linh nàng rung động.

Bất quá vừa nói xong sắc mặt nàng liền thay đổi, bởi vì nhìn thấy bên cạnh Triệu Phong Hoa kia, lại xuất hiện vài thánh tử, đều là cao thủ tuyệt đỉnh của Thái Nhất Môn.

Những thánh tử này, có nam có nữ, mỗi một người đều là tuyệt đại nhân tài, có khí thế hùng bá thiên hạ.

"Tôn Thi Họa quả nhiên trung tâm cảnh cảnh đối với Vũ Hóa Môn, ở thời điểm sắp chết, vẫn khôn quên đối phó Tống Đằng Phi sư huynh, cư nhiên còn muốn giết huynh ấy, thật sự là rung cây dọa khỉ, không biết tự lượng sức mình". Một thánh tử cường đại của Thái Nhất Môn quét mắt về Phương Hàn, Tôn Thi Họa, Hư Mộ Vân, Từ Băng Thanh….Nhìn đoàn thể nhỏ này, thật giống như nhìn một bầy kiến hôi.

"Tống Đằng Phi sư huynh thôi toán thiên cơ, Tôn Thi Họa ngươi có thể thôi toán hắn, thì hắn tự nhiên cũng có thể thôi toán ra ngươi. Ước chừng hiện giờ ngươi còn chưa biết, Tống Đằng Phi sư huynh đã nhanh tìm đến bản thể, Phong Thần Thạch Bi, hảo hảo dung hợp, trùng kích vào cảnh giới Nguyên Tiên vô thượng. Rất nhanh liền thành công, sau đó truy sát thánh tử Vũ Hóa Môn, diệt trừ toàn bộ tất cả mọi người Vũ Hóa Môn".

Lại một thánh tử Thái Nhất Môn phóng tới, trong tay hiện ra một đoàn hỏa diễm lưu ly, bốc cháy hừng hừng, làm người ta cảm thấy nóng bức không chịu nổi, đây là một môn dị bảo, thần hỏa tiên khí tuyệt phẩm, tùy thời đều muốn công kích tới.

"Toàn bộ các ngươi đều ra đi".

Phạm Khí Vương khẽ động, từ sau lưng hắn, cư nhiên xuất hiện thêm bảy tám hình thể thánh tử cường đại, đều là cao thủ của Phạm Vân Tông.

"Lần này Phạm Vân Tông chúng ta liên hiệp cùng Thái Nhất Môn, một lưới diệt sạch thánh tử Vũ Hóa Môn, sau khi thí luyện huyết sắc kết thúc, thánh tử Vũ Hóa Môn sẽ không còn ai, toàn bộ hóa thành tinh khí cùng pháp bảo cho chúng ta, chờ bảy ngày sau trở ra, những lão cổ đồng của Vũ Hóa Môn sẽ tức hộc máu cho xem".

"Phạm Khí Vương, hai người chúng ta, đối với Tôn Thi Họa, nhất định không cho hắn chạy thoát. Tốt nhất là đánh chết tại chỗ. Những thánh tử còn lại, đối phó người dư ra".

Triệu Phong Hoa nói với Phạm Khí Vương.

"Chúng ta nhiều người như vậy đối phó với một đoàn thể thánh tử nhỏ của Vũ Hóa Môn, thật đúng là dùng dao mổ trâu mà. Tôn Thi Họa thì để một mình ta đối phó đi". Phạm Khí Vương nói: "Hắn là Họa Thánh thượng cổ chuyển thế, bản thân ta muốn nhìn xem có phải là thật hay không. Triệu Phong Hoa, lúc ta đối phó Tôn Thi Họa, ta hy vọng ngươi trong nửa canh giờ, giết sạch những đệ tử còn lại, nhất là cái tên Phong Duyên kia. Tuổi còn trẻ, đã càn rỡ ngang ngược, nghe nói trong Vũ Hóa Môn, bắt người quỳ xuống nữa".

Phạm Khí Vương búng tay, chỉ vào Phương Hàn, vẻ mặt khinh bỉ, giống như đang nhìn một đống rác rưởi vậy.

Loại thánh nhân thượng cổ chuyển thế như hắn, căn bản khinh thường tu sĩ thiên tài bình thường khác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.