[Dịch] Vĩnh Hằng Chí Tôn

Chương 167 : Tông Chủ




“Cung kính nghênh đón Tông Chủ!”

Sau khi cúi đầu, 5 người Lý Phù Trần đồng thanh nói.

Người trung niên mặc đồ máu trắng mỉm cười, “Chuyện về các ngươi trong hành trình Bí Cảnh lần này ta đã được nghe kể lại, các ngươi làm rất tốt, không có đánh mất uy phong của Thương Lan Tông ta, ta thưởng cho các ngươi 10 ngày tìm hiểu kiếm bia, riêng Lý Phù Trần là một tháng.”

“Kiếm bia?”

Đám người Liễu Vô Hoàng trên mặt lộ vẻ cuồng nhiệt.

Kiếm bia là một trong những thánh địa của Thương Lan Tông, kiếm bia vang danh thiên hạ được biết tới là Võ Đạo Chi Thạch, bản thân Võ Đạo Chi Thạch cũng không có gì khác thường, thế nhưng nó có thể chứa đựng võ đạo chân ý của một người, từ khi Thương Lan Tông thành lập cho tới nay, tấm bia đá vẫn còn tồn tại, trên bề mặt bia đá có vô số vết kiếm, tất cả những vết kiếm này đều là do cường giả các đời của Thương Lan Tông lưu lại.

Nếu được ở gần kiếm bia để tìm hiểu, có thể nhanh chóng tăng lên nội tình kiếm đạo của một người, có rất nhiều đệ tử chân truyền, chính là ở bên cạnh kiếm bia tìm hiểu, liền đem một môn Huyền Cấp cấp thấp kiếm pháp tu luyện tới cảnh giới Xuất Thần Nhập Hóa, ngộ ra kiếm ý, tuy rằng Liễu Vô Hoàng cùng với tiêu Biệt Ly đều đã ngộ ra kiếm ý, nhưng kiếm đạo vốn không có giới hạn, 10 ngày, đã đủ để bọn họ có thể đem nội tình kiếm đạo tăng lên một mảng lớn, kiếm ý cũng có thể tăng lên rất nhiều, nếu như không có kiếm bia, đừng nói chỉ 10 ngày, 100 ngày cũng khó có thể làm được.

Phải biết rằng ở gần kiếm bia để tìm hiểu, trong thời gian một ngày đêm liền tiêu tốn 10 vạn điểm cống hiến, tác dụng không phải bàn.

“10 vạn điểm cống hiến một ngày đêm, một tháng là 300 vạn.”

Tiết kiệm được 300 vạn điểm cống hiến, Lý Phù Trần rất là phấn khởi.

Hắn quyết định, một tháng miễn phí này sẽ không dùng ngay, mà để đó cho tới khi nào kiếm đạo gặp phải bình cảnh, thì mới đi tới kiếm bia để tìm hiểu, có cơ hội tốt đến như vậy, tất nhiên phải lợi dụng một cách triệt để.

“Mấy người các ngươi , còn không mau tạ ơn Tông Chủ.” Triệu Vô Tẫn liền nói.

“Tạ ơn Tông Chủ!”

5 người Lý Phù Trần đồng thanh nói.

Tông Chủ phất phất tay, “Không cần cảm ơn ta, đây là thứ các ngươi đáng được nhận.”

Ánh mắt nhìn về phía Lý Phù Trần, Tông Chủ nói: “Ngươi là phổ thông căn cốt?”

Lý Phù Trần nói: “Thưa Tông Chủ, ở trong Bách Thảo Bí Cảnh, đệ tử đã nuốt một quả Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả, hiện tại đã là 1 sao căn cốt.”

“Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả sao?”

Tông Chủ trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, loại Địa Cấp thảo dược này, Thương Lan Tông cũng chưa từng có, một khi phát hiện được, sẽ ngay lập tức được đưa vào trong kho chứa báu vật.

Tất nhiên, nếu như là Địa Cấp thảo dược khác, hắn có lẽ sẽ động tâm, nhưng đây là Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả, còn chưa thể khiến hắn động tâm.

Tuy trong gia tộc của hắn, có rất nhiều người căn cốt dưới 3 sao, nhưng đối với hắn mà nói, 3 sao căn cốt hay là 2 sao căn cốt cũng đều không có gì khác nhau, hắn sẽ không phí tâm đi bồi dưỡng bọn họ, thực sự không đáng để làm.

“Nói như vậy, trước đó, ngươi chỉ là phổ thông căn cốt, thú vị.” Tông Chủ đi tới gần Lý Phù Trần, “Không cần khẩn trương, ta kiểm tra thân thể của ngươi một chút.”

Hắn không tin Lý Phù Trần trước đó chỉ là phổ thông căn cốt, mà có thể là một loại căn cốt đặc biệt, khiến cho Căn Cốt Thạch không kiểm tra ra được.

Hắn dù sao cũng là Thoát Thai Cảnh võ giả, nếu như có chỗ nào khác thường, hắn ít nhiều gì cũng sẽ phát hiện ra.

Lý Phù Trần không nói gì, chẳng qua tim đập mạnh có chút căng thẳng, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu như Tông Chủ phát hiện ra Kim Sắc Tiểu Phù, thì hắn phải làm thế nào?

Tay phải đặt ở trên vai Lý Phù Trần, Tông Chủ phóng ra khí tức mềm mại thâm nhập vào trong cơ thể Lý Phù Trần.

Cỗ khí tức mềm mại này vô cùng thần kỳ, chân khí của Lý Phù Trần, một chút phản ứng cũng không có, giống như là đem cỗ khí tức này trở thành một bộ phận của Lý Phù Trần, một chút bài xích cũng không có, duy chỉ có Kim Sắc Tiểu Phù trong linh hồn của Lý Phù Trần hơi rung lên.

Hai hàng lông mày của Tông Chủ chậm rãi nhăn lại, khí tức của hắn chạy một vòng trong cơ thể của Lý Phù Trần, không thấy có cái gì khác thường, hiện tại Lý Phù Trần chính xác là 1 sao căn cốt.

“Người này ngộ tính cực kỳ cao, có thể ở trong đầu, có cái gì đó khác thường.”

Tông Chủ không hề sợ cỗ khí tức mềm mại này sẽ gây ra thương tổn cho Lý Phù Trần, hắn rất tự tin vào bản thân, tâm niệm vừa động, cỗ khí tức mềm mại lại chậm rãi di chuyển về phía đỉnh đầu của Lý Phù Trần.

Nửa ngày trôi qua, Tông Chủ lắc đầu, vẻ mặt có hơi thất vọng, nhưng mà rất nhanh, vẻ thất vọng trên mặt biến mất.

“Xem ra ngươi đúng là phổ thông căn cốt, có thể do linh hồn của ngươi trời sinh mạnh mẽ, dẫn đến ngộ tính cao hơn bình thường.” Về khía cạnh linh hồn, hắn không có cách nào có thể kiểm tra được, đối với người thường mà nói, linh hồn là vùng cấm , là lĩnh vực của thần.

“Tuy ngươi chỉ là phổ thông căn cốt, nhưng mà cũng không cần phải bận tâm về điều đó, chỉ cần ngươi có biểu hiện tốt, tông môn sẽ không bạc đãi ngươi, nhất định sẽ dùng hết toàn lực bồi dưỡng ngươi, hơn nữa ta cũng muốn nhìn xem, ngươi có thể đi được bao xa trên con đường võ đạo.”

Hắn tới đây, chủ yếu là để gặp Lý Phù Trần, đáng tiếc là không phát hiện ra có gì khác thường ở trên người Lý Phù Trần.

“Được rồi, Triệu Trưởng Lão, chuyện tiếp theo ngươi hãy an bài thật kỹ, ta đi trước.” Tông Chủ mất đi hứng thú, liền nhanh chóng rời đi.

“Tông Chủ yên tâm.”

Triệu Vô Tẫn cung kính tiễn đưa Tông Chủ rời đi.

Đến khi Tông Chủ rời khỏi nơi đây, Kim Sắc Tiểu Phù trong linh hồn của Lý Phù Trần mới dừng lại không còn rung nữa, quần áo của hắn thấm đẫm mồ hôi lạnh.

Nhận thấy Lý Phù Trần có vẻ căng thẳng, Triệu Vô Tẫn cười nói: “Không cần quá khẩn trương, Tông Chủ địa vị tôn quý, có thể tự mình đi tới kiểm tra thân thể của ngươi, rõ ràng Tông Chủ rất coi trọng ngươi, ngay cả Kiếm Si cũng chưa từng được đối xử như vậy.”

Tất nhiên, Kiếm Si không được đối xử như vậy, là bởi vì Kiếm Si có 4 sao căn cốt, cho dù có biểu hiện yêu nghiệt cũng là điều bình thường, còn Lý Phù Trần có chút không bình thường, khó tránh khỏi sẽ khiến cho cao tầng tò mò.

Quét mắt nhìn một lượt, Triệu Vô Tẫn hướng 5 người nói: “Các ngươi cố gắng nỗ lực, trở thành đệ tử chân truyền, cũng chỉ là một khởi đầu mới, thế giới này rất rộng lớn, so với trong tưởng tượng của các ngươi cũng lớn hơn rất nhiều, nếu muốn khám phá thế giới này, đầu tiên phải đem tu vi tăng lên, đừng có sinh lòng tự mãn, chậm trễ tu hành.”

Sau khi động viên xong, Triệu Vô Tẫn gọi Chấp Sự tới đưa 5 người đi đến nơi ở của mình.

Cũng giống như đệ tử nội tông hàng đầu, nơi ở của đệ tử chân truyền, đều ở trên núi.

Chẳng qua núi ở khu vực chân truyền, từng ngọn từng ngọn cao chót vót xuyên thủng tầng mây, linh khí trên đó so với khu vực bình thường nồng đậm hơn rất nhiều.

“Từ sườn núi trở xuống là chỗ ở của Đệ Tử Chân Truyền Bạch Ngân, còn từ sườn núi trở lên thì là nơi ở của Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim.” Ở phía trước Lý Phù Trần, Chấp Sự vừa dẫn đường vừa giới thiệu.

Lý Phù Trần ngẩng đầu nhìn lên, chi thấy ngọn núi cao chót vót trong mây, căn bản không nhìn thấy đỉnh núi, mà từ sườn núi trở lên đã thấy có từng tầng mây vờn quanh, như được sắp đặt để tránh có người nhìn lén.

“Sư huynh, đây là chỗ ở của huynh.”

Chỉ sau một lát công phu, tên Chấp Sự này đã dẫn Lý Phù Trần đi tới trước một tòa đình viện được xây trên sườn núi.

“Đa tạ.”

Lý Phù Trần gật đầu, đẩy cửa ra đi vào, bên trong đình viện rất sạch sẽ, không cần phải dọn dẹp thêm nữa.

Nhìn cảnh vật trong sân, Lý Phù Trần lại nhớ tới nhà mình, nhớ tới cha mẹ.

Đi tới Thương Lan Tông đã được vài năm, hắn vẫn chưa về nhà lần nào, có lẽ đã tới lúc trở về rồi.

Nhưng mà trước khi đi, hắn muốn xông qua tầng thứ nhất của Chân Truyền Tháp, trở thành Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim, để có thể nhận được Phần Thiên Chân Công.

“Vân Vụ Thành, đã lâu rồi không có trở về, không biết có biến hóa gì hay không.” Lý Phù Trần trong mắt toát lên vẻ lạnh lẽo.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lý Phù Trần đi tới Chân Truyền Tháp.

Chân Truyền Tháp là một tòa tháp vô cùng to lớn, cao tới 10 tầng, ở bên ngoài tháp, có mấy vị đệ tử chân truyền đang đứng xếp hàng.

“Di, vị sư đệ này rất lạ mặt.” Vài tên đệ tử chân truyền nhìn về phía Lý Phù Trần.

“Ngươi tin tức thật là kém, vị sư đệ này tiếng tăm lừng lẫy, chính là Lý Phù Trần sư đệ, ngoại hiệu Kiếm Yêu, trong hành trình Bách Thảo Bí Cảnh lần này, đem đệ tử của 3 tông giết cho hoa rơi nước chảy, so với Kiếm Si sư huynh năm đó càng hung hãn hơn.”

Chỉ mất một ngày, chuyện về Lý Phù Trần đã lan truyền khắp cả khu vực chân truyền, không tới vài ngày, là có thể lan tràn đến khu vực nội tông cùng với khu vực ngoại tông.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.