Tiểu bất điểm trên vai Vân Dạ hạ mi mắt, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Một lát sau,nó ngẩng đầu lên, mở miệng niệm khởi một chuỗi chú ngữ liên tiếp Vân Dạ nghe không hiểu.
Biểu tình của nó rất nghiêm túc, nghiêm túc đến nỗi Vân Dạ không có mạo muội đánh gãy.
Vài phút sau,dưới chân Vân Dạ xuất hiện một cái thất thải ma pháp trận hình tròn, thanh âm non nớt của Tiểu bất điểm vang lên:"Ta, Đại Lệ Ti Na Băng Nhi, nguyện cùng chủ nhân trước mặt ký kết khế ước suốt đời, vĩnh viễn đi theo chủ nhân, không rời không khí. Khế!” Hai cái ký hiệu ma pháp từ trong ma pháp trận bay ra, phân biệt nhập vào trong trán Vân Dạ cùng Băng Nhi.
“Ngươi?” Vân Dạ có chút khó hiểu nhìn Băng Nhi.
Băng Nhi bay đến trước mặt Vân Dạ, vui vẻ nói:“Chủ nhân, Băng Nhi thích ngươi, cho nên muốn đi theo ngươi.” Nói xong, lại bay đến trên vai Vân Dạ.
Vân Dạ có chút bất đắc dĩ đỡ cái trán, đây là tình huống gì a? Nàng hiện tại ngay cả Tiểu bất điểm này là cái gì cũng không biết, liền hồ đồ bị nó ký kết khế ước?
“Được rồi, ngươi nói xem, ngươi rốt cuộc là cái gì? Tinh Linh?” Vân Dạ đem Băng Nhi từ trên vai bắt đến, đặt ở trong lòng bàn tay.
Băng Nhi từ chối một chút, liền đáp xuống lòng bàn tay Vân Dạ, lấy tay vỗ vỗ tiểu bộ ngực của nó nói:“Ta nhưng là Tinh Linh thất hệ nguyên tố duy nhất trên thế gian này, là Tinh Linh Vương của tất cả các nguyên tố.”Trên khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn của nó làm ra biểu tình :nhanh...mau khích lệ ta đi~.
Vân Dạ hoài nghi nhìn nó liếc mắt một cái:“Thật không? Vậy ngươi như thế nào bị Hỏa Diễm đuổi đánh?”
Mặt Băng Nhi lập tức suy sụp:“Đó là bởi vì người ta bây giờ còn ở ấu sinh kì thôi... Không có lực công kích gì. Thế gian này sỡ dĩ Tinh Linh nguyên tố ít như vậy, phần lớn là Tinh Linh nguyên tố ở ấu sinh kì không có lực công kích, chỉ có thể bị nhân loại cùng ma thú cắn nuốt.” Nói tới đây, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Băng Nhi một mảnh ưu thương.
Vân Dạ dừng một chút, nhìn Hỏa Diễm im lặng đứng một bên liếc mắt một cái:“Ngươi bị Hỏa Diễm đuổi giết cũng là bởi vì nguyên nhân này?”
“Rống, chủ nhân, đó là bởi vì Tinh Linh nguyên tố đáng giận này ăn vụng Xích Diễm quả ta thủ mười mấy năm qua.” Hỏa Diễm một bên rốt cục thiếu kiên nhẫn nói.
Băng Nhi không phục hướng Hỏa Diễm làm cái mặt quỷ:“Thiết, keo kiệt! Không phải là một quả Xích Diễm quả thôi sao, về phần truy ta lâu như vậy sao? Nói sau lúc ấy ta cũng không biết Xích Diễm quả kia là của ngươi ...”
Xích Diễm quả, hỏa hệ thánh phẩm, bên trong chứa đựng hỏa nguyên tố phong phú, năm mươi năm nở hoa một lần, năm mươi năm mới kết quả. Là linh quả bài danh bảng thưởng đẳng thứ mười lăm linh quả của Cổ Vân đại lục.Rốt cuộc, Vân Dạ coi như là hiểu được chân tướng sự tình.
“Tốt lắm, về sau mọi người đều là đồng bọn, không cần vì chuyện quá khứ mà ầm ỹ .”
“Dạ, chủ nhân!” Hỏa Diễm cùng Băng Nhi đồng thời cung kính trả lời.
“Về sau không cần kêu ta là chủ nhân , ta gọi là Vân Dạ, các ngươi bảo ta Vân Dạ là được rồi.” Vân Dạ không có thói quen chúng nó đem chính mình đặt ở vị trí cao cao tại thượng. Ở trong thế giới của Vân Dạ , chỉ có thân nhân, bằng hữu, đồng bọn, người xa lạ cùng địch nhân. Không có chủ nhân.
Hỏa Diễm dừng một lát liền sửa miệng :“Dạ, Vân lão đại!”
Xưng hô rất quen thuộc! Không biết cái tên tiểu tử Phong kia hiện tại thế nào rồi.(tên Phong này là đồng bọn kiếp trước của Dạ tỷ nhá...đọc ở chương 1)
“Tỷ tỷ.” Băng Nhi cũng sửa lại.
“Ân, ta mang bọn ngươi đi chỗ này, không cần phản kháng.” Đối với đồng bọn của mình, Vân Dạ là toàn tâm tín nhiệm .
Một lát sau,ba người Vân Dạ đi vào trong hỗn độn chi tâm.
Trong hỗn độn chi tâm vẫn là trước sau như một, nơi nơi lan tràn màu xám hỗn độn linh khí. Băng Nhi cùng Hỏa Diễm tò mò ở chung quanh đi tới đi lui.
Sau một lúc, Băng Nhi bay đến trước mặt Vân Dạ hỏi:“Tỷ tỷ, nơi này tuy rằng không xinh đẹp, nhưng là thực thoải mái nha, ta thích nơi này.” Nói xong còn không ngừng bay lên bay xuống bộ dáng rất là hưng phấn.
“Phải không? Thích liền lưu lại đi.” Vân Dạ nâng tay lên, một mảnh hỗn độn linh khí liền phân ra thành một vùng thất hệ nguyên tố. Độ dày cao cơ hồ gần như đông lại .
Băng nhi kinh hỉ hét lên một tiếng bay vọt vào.
Một bên Hỏa Diễm có chút hâm mộ nhìn. Vân Dạ không lên tiếng,ở bên cạnh Băng Nhi cách đó không xa tùy tay giơ lên, trong phút chốc hỗn độn linh khí biến thành nồng đậm hỏa nguyên tố, độ dày tuyệt đối không kém so với Băng Nhi bên kia:“Hỏa Diễm, đây là khu vực tu luyện của ngươi !”
“Rống! Cảm ơn Vân lão đại!” Hỏa Diễm cũng hưng phấn chạy đi vào, quanh thân hỏa nguyên tố làm cho Hỏa Diễm vui sướng không thôi, cứ tiếp tục như vậy không đến một năm nữa là nó có thể thăng cấp . Nhất thời, buồn bực để mất Xích Diễm quả lập tức biến mất vô tung vô ảnh .
“Tỷ tỷ, nơi này là chỗ nào a?” Băng Nhi có chút tò mò hỏi.
“Ân, nơi này là bên trong hỗn độn chi tâm, là một không gian pháp khí đi ~” Vân Dạ cũng không biết giải thích với nó như thế nào. Liền gọi là pháp khí cho chúng nó có thể nghe hiểu.
“Không gian pháp khí?” Băng Nhi ánh mắt lập tức nóng rực,“Cái này có thể là chân chính thần khí .”
“Chân chính thần khí?” Vân Dạ nhíu nhíu mày, thần khí cũng có giả sao?
“Ân, ở trong truyền thừa trí nhớ của ta, thần khí hiện tại trên đại lục kỳ thật đều là ngụy thần khí.Vũ khí này là từ một ít thần cấp luyện kim sư hoặc một ít hạ vị thần luyện chế . Đến thời điểm người chân chính trở thành thần, vũ khí này căn bản không đủ để nhìn. Mà chân chính thần khí là từ thượng vị thần luyện chế , phẩm giai so với ngụy thần khí cao hơn không biết bao nhiêu. Chân chính thần khí ở Cổ Vân đại lục rất ít, phỏng chừng không vượt qua mười cái. Mà thoạt nhìn, cái không gian pháp khí này của tỷ tỷ hẳn là một cái trong đó, hơn nữa phẩm giai còn không thấp.”
“Thần? Ngươi là nói, trên thế giới này thật sự có thần?” Vân Dạ đối với phẩm giai của hỗn độn chi tâm không hiếu kỳ, nàng biết phẩm giai của hỗn độn chi tâm tuyệt đối so với thần khí muốn còn muốn lợi hại hơn. Chỉ bằng hỗn độn thần bí quyết này có thể làm cho một đứa nhỏ năm tuổi đạt được sức chiến đấu của thánh cấp là có thể hiểu được . Nàng chân chính quan tâm là, thế giới này thật sự có thần. Vân Dạ vẫn luôn là cái giả thuyết vô thần, nhưng trải qua những chuyện liên tiếp này, Vân Dạ cũng không thể không tin .
“Ân có. Bất quá thần chính là người tu luyện đến trình độ nhất định phi thăng đến vị diện rất cao thôi. Bất quá trải qua vạn năm trước Thần Ma đại chiến, hiện tại người tu luyện khó khăn rất nhiều, gần ngàn năm này, đều không có một người tu luyện thành thần .” Băng Nhi đại khái giải thích cho Vân Dạ biết.
Vân Dạ gật gật đầu. Nói đến công pháp, hỗn độn thần quyết có vẻ rất thích hợp cho Hỏa Diễm luyện . Vân Dạ lấy tay đặt lên đầu Hỏa Diễm, theo trong đầu đem một bộ công pháp phẩm giai không thấp truyền cho nó.
“Đây là?” Trong đầu lập tức có thêm bộ công pháp, làm cho Hỏa Diễm rất là giật mình, sau đó nhìn nội dung công pháp,đôi mắt Hỏa Diễm lần đầu tiên đỏ lên,“Vân lão đại, công pháp trân qúy như vậy ngươi xác định tặng cho ta?”
“Ta nói rồi, chúng ta là đồng bọn, đối với đồng bọn, ta cũng không keo kiệt.”
Hỏa Diễm không nói cái gì nữa, chính là âm thầm cúi đầu, trong lòng hạ quyết tâm, cho dù chết cũng muốn bảo hộ Vân lão đại.
Vân Dạ không biết, Hỏa Diễm Sư Tử không giống với Tinh Linh nguyên tố, Long tộc, siêu thần thú ... , chúng nó không có trí nhớ truyền thừa.Tất cả công pháp tu luyện đều là dựa vào chính mình sờ soạng, không chỉ là tu luyện chậm, hơn nữa còn rất nguy hiểm. Nhưng mà, công pháp thích hợp cho ma thú tu luyện thiếu đến đáng thương. Cho nên,bản công pháp này đối với Hỏa Diễm mà nói tuyệt đối là trân bảo!
“Đúng rồi, Hỏa Diễm, Tiểu bất điểm,hai người các ngươi ở Thuý Ngọc Sâm Lâm sống được đã bao lâu?” Vân Dạ nghĩ đến mục đích mình đến Thuý Ngọc Sâm Lâm hỏi.
“Tỷ tỷ, ta gọi là Băng Nhi, không phải là Tiểu bất điểm.” Băng nhi bay vòng quanh Vân Dạ tỏ vẻ kháng nghị nói.
Vân Dạ mỉm cười đánh giá Băng Nhi:“Chờ thời điểm ngươi trưởng thành lớn giống như ta thì ta sẽ không gọi ngươi Tiểu bất điểm nữa.”
Băng Nhi lập tức suy sụp, vỗ cánh nhỏ trở lại khu vực tu luyện của nó, không ngừng khoa tay múa chân:“Ô...ô ~ tỷ tỷ khi dễ người, Băng Nhi không cần để ý đến tỷ tỷ nữa.”Nói xong còn dùng ánh mắt vụng trộm nhìn Vân Dạ.
Vân Dạ không khỏi mỉm cười,Tiểu bất điểm này thật sự rất đáng yêu .
“Khụ, Hỏa Diễm, ngươi nói xem, ngươi ở Thuý Ngọc Sâm Lâm đã được bao lâu?”
“Báo cáo Vân lão đại, ta vừa mới sinh ra đã ở nơi này rồi .”
“Tốt lắm, ngươi xem xem, thực vật trong Thuý Ngọc Sâm Lâm có loại này không?” Vân Dạ theo không gian giới chỉ lấy ra tờ giấy vẽ hình hỏi.
Hỏa Diễm nhìn nhìn:“Cái này ta có nhìn qua, Vân lão đại ngươi muốn loại cỏ dại vô dụng này làm cái gì?”
Cỏ dại? Vân Dạ ngạc nhiên.
Nếu làm cho người trên Địa Cầu biết linh dược trân quý này bị người ta gọi là cỏ dại, không biết có thể hay không chạy tới đây cùng Hỏa Diễm liều mạng?
“Ta biết tác dụng của nó. Hỏa Diễm, mang ta tới chỗ đó đi .”
“Nói đến thực vật, không có ai so với Tinh Linh nguyên tố chúng ta hiểu biết hơn đâu . Tỷ tỷ, ta cũng phải đi.” Nói xong, Băng Nhi đã bay đến trên vai Vân Dạ.
Vân Dạ nhếch môi cười, Tiểu bất điểm quả nhiên không chịu ngồi yên a.
Một lát sau, ba người Vân Dạ mới tiếp tục đi vào Thuý Ngọc Sâm Lâm.
“Hỏa Diễm,biến nhỏ một chút, chúng ta xuất phát!”
“Dạ, Vân lão đại!” Hỏa Diễm nghe lời biến nhỏ thân hình.Thân thể cao lớn biến thành một con chó nhỏ . Đặc biệt đáng yêu.
“Oa, không nghĩ tới thối sư tử sau khi biến nhỏ lại đáng yêu như vậy a.” Băng nhi hai mắt hiện lên nhiều ngôi sao nhỏ.
“Rống!” Hỏa Diễm hướng băng Nhi dường như muốn thị uy rống lên một tiếng.
“Tốt lắm, đừng náo loạn, đi thôi.” Hai cái tiểu oan gia đều tự hừ một câu, liền ai cũng không để ý tới ai nữa .
Thời gian kế tiếp, Vân Dạ dưới sự dẫn dắt của Hỏa Diễm cùng Băng Nhi, cơ hồ muốn gom toàn bộ thực vật trong Thúy Ngọc Sâm Lâm, thu hoạch lớn này làm cho Vân Dạ muốn ngửa đầu cười to vài tiếng. Hiện tại nàng mới biết được người của thế giới này khôn phải ngốc bình thường a. Nhiều bảo bối như vậy cũng không biết sử dụng. Trong hỗn độn chi tâm đã muốn có một đại linh dược điền thật lớn nha: nhân sâm, cỏ linh chi, hoàng tinh... đều có.Toàn bộ dược liệu này đủ cho Vân Dạ dùng thật lâu . Ngoài ra, Vân Dạ còn tìm được rất nhiều thực vật thích hợp làm gia vị. Một chuyến đi này có thể nói là thu hoạch thật lớn nga~!.
Tính tính ước chừng thời gian hẹn tập hợp cũng đã qua đi vài ngày . Những người khác nhất định sẽ rất lo lắng đi. Hy vọng Tiêu Nhi bọn họ đừng làm ra cái việc gì ngu ngốc. Vân Dạ cấp tốc chạy trở về.