[Dịch]Vân Ngạo Cửu Thiên

Chương 4 : Thiên tài cùng phế vật




Thoáng một cái nháy mắt hai năm trôi qua.Dựa theo quy củ Cổ Vân đại lục, trẻ con đến hai tuổi liền phải tới nghiệp đoàn ma pháp sư kiểm tra thể chất ma pháp sư. Ma pháp sư ở Cổ Vân trên đại lục cũng không nhiều, hơn nữa ma pháp sư cùng cấp với chiến sĩ lực chiến đấu so ra lớn hơn nhiều cho nên ma pháp sư so với kiếm sĩ là nghề nghiệp cao quý hơn. Trên Cổ Vân đại lục, cơ hồ tất cả cha mẹ đều hy vọng đứa nhỏ của mình có thể trở thành ma pháp sư tôn quý.Cho nên đến hai tuổi đều mang đứa nhỏ của mình đến kiểm tra thể chất ma pháp.

Hôm nay là ngày Vân Dạ cùng Vân Tiêu kiểm tra thể chất.

Bên trong nghiệp đoàn Ma pháp sư, trái phải là một đám đứa nhỏ hai tuổi đều được phụ mẫu của chính mình hoặc khiên hoặc ôm đang xếp hàng. Trước mặt đội ngũ là một cái lão nhân đầu bạc một thân pháp bào màu đen. Lão nhân mắt khép hờ đang lười biến ngồi trước bàn. Trên bàn đặt hai viên thủy tinh cầu thật to, tất cả tiểu hài tử tiến lên thí nghiệm đều đặt tay lên trên thủy tinh cầu. Khi tay các tiểu hài tử đặt lên thủy tinh cầu có đôi khi thủy tinh cầu phát ra quang mang bất đồng, nhưng đại đa số người thí nghiệm thủy tinh cầu đều là không có phản ứng . Không có phản ứng cha mẹ tiểu hài tử trên mặt đều là thất vọng.Ngược lại thủy tinh cầu phát ra hào quang cha mẹ tiểu hài tử đều một mảnh vui mừng, ôm tiểu hài tử của mình hôn một cái.

Đột nhiên, nghiệp đoàn ma pháp sư đang náo nhiệt lập tức im lặng, tất cả mọi người đem ánh mắt dời về phía cửa nghiệp đoàn. Theo ánh mắt mọi người nhìn lại, chỉ thấy thiếu chủ Vân gia Vân Khiếu Thiên cùng phu nhân hắn Lam Linh Nhi mỗi người dắt tay một cái tiểu hài tử đi đến.

Hai cái tiểu hài tử bộ dạng giống nhau như đúc đều rất được, giống như tiểu tiên đồng. Bất đồng là, Vân Khiếu Thiên dẫn theo một tiểu hài tử tóc đen tử mâu, tuổi còn nhỏ mà hai tròng mắt hiện ra cơ trí thành thục không phù hợp với độ tuối. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ mà tinh xảo mặc dù lộ ra một chút thản nhiên tươi cười, lại làm cho người ta không cảm giác được cảm xúc vui vẻ, giống như kia tươi cười kia chính là một hình thức mà thôi.

Mà tiểu hài tử theo bên người Lam Linh Nhi cũng không đồng dạng. Hắn lam phát lam mâu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn là đồng dạng lộ ra một chút tươi cười, cái tươi cười này làm cho người ta có cảm giác ôn nhu chân thật. Đồng dạng một gương mặt lại làm cho người có hai loại cảm giác bất đồng, so sánh với nhau tiểu hài tử lam phát sống động chân thất hơn nhiều.

Này đó là song bào thai Vân gia Vân Dạ cùng Vân Tiêu . Hôm nay Vân Dạ cùng Vân Tiêu lần đầu tiên xuất hiện ở trước mặt mọi người, xem ra hiệu quả cũng không tệ lắm.

Trải qua hai năm tu luyện, Vân Dạ thành công tiến vào tầng thứ nhất cao kì , chỉ cần một cái cơ hội liền có thể tiến vào tầng thứ hai. Chính là không biết cơ hội này khi nào thì mới có.

Trải qua hai năm được hỗn độn linh khí rèn luyện, thân thể Vân Tiêu so với trước kia tốt hơn rất nhiều. Nhưng vốn sinh ra đã yếu nhược cũng chưa được chữa khỏi hoàn toàn . Phỏng chừng chờ thời điểm Vân Dạ vào tầng thứ ba hoặc tầng thứ tư mới có thể giúp Vân Tiêu trị tận gốc.

Im lặng trong nháy mắt, không khí nghiệp đoàn lại lần nữa náo nhiệt lên. Ở Cổ Vân đại lục nhìn chằm chằm người khác là một loại hành vi cực kỳ không lễ phép. Ở đây đại đa số mọi người là tiểu quý tộc Lạc Nhật thành hoặc là bình dân, đối với Vân gia bọn họ là không thể trêu vào .

“Người tiếp theo!”

Một đạo âm thanh lười biếng vang lên là của lão ma pháp sư trước mặt. Đối với Vân Dạ cùng Vân Tiêu đã đến, lão ma pháp sư chính là thản nhiên liếc mắt một cái, liền khép hờ mắt một bộ dáng sắp ngủ. Nhưng Vân Dạ bắt gặp đáy mắt hắn có một chút tinh quang, tuy rằng biến mất rất nhanh.

Vân Khiếu Thiên cùng Lam Linh Nhi mang theo tỷ đệ Vân Dạ xếp hàng phía sau đội. Vân gia cùng quý tộc khác bất đồng.Người Vân gia chưa bao giờ làm ra bộ dáng quý tộc, cũng sẽ không ỷ thế hiếp người. Cho nên ở Lạc Nhật thành thanh danh Vân gia so với tất cả quý tộc khác là tốt nhất. Nhất là đối với bình dân danh tiếng của Vân gia là cao nhất. Mà theo sát phía sau là Tiêu gia, Tiêu lão gia tử tuy là người chính trực, nhưng nhiều người Tiêu gia cũng không giống Vân gia bình dị, có một số người làm ra dáng quý tộc ức hiếp dân thường.

Thời gian một chút một chút trôi qua, đội ngũ cũng chậm chậm rút ngắn lại, rốt cục cũng đến phiên Vân Dạ cùng Vân Tiêu.

“Người tiếp theo!”

Vân Tiêu đi lên trước. Vân Tiêu đặt tay lên trên thủy tinh cầu, thủy tinh cầu lập tức phát ra một trận lam quang chói mắt. Không biết có phải là Vân Dạ nhìn nhầm hay không khi nàng đang nhìn đến lam quang phía trước tựa hồ có một đạo bạch quang chợt lóe qua, rất nhanh làm người ta không thể nắm bắt được.

Lão nhân có chút nâng mắt, nhìn thoáng qua Vân Tiêu, nói:“Thủy hệ, nguyên tố lực tương tác siêu hạng!”

Tiếng nói vừa dứt, toàn trường một mảnh yên tĩnh.

Thiên tài!

Vân Khiếu Thiên cùng Lam Linh Nhi cười loan mắt. Đối với Vân Tiêu, bọn họ là có chút áy náy , bởi vì bọn họ là nguyên nhân làm cho Vân Tiêu từ nhỏ liền thân thể suy yếu, nhìn thân thể Vân Tiêu chuyển biến tốt, hai vợ chồng cũng yên tâm không ít. Hiện tại biết con mình là thiên tài lại thêm cao hứng.

“Hiện tại đặt tay lên thủy tinh cầu khác, sau đó tĩnh hạ tâm.” Thanh âm lười biếng của lão ma pháp sư lại vang lên.

Vân Tiêu nghe lời đặt tay lên trên thủy tinh cầu, ở đây mọi người ngừng hô hấp, nhìn chằm chằm thủy tinh cầu trên bàn. Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, thủy tinh cầu phát ra một trận quang mang chói mắt, sau đó hào quang càng ngày càng lớn, nguyên bản lão ma pháp sư còn lười biếng đột nhiên vẻ mặt kinh hỉ nhìn Vân Tiêu.

“Ba!”

Thủy tinh cầu bên trong truyền đến một thanh âm kỳ quái, ngay sau đó, một một vết nứt xuất hiện ở mặt ngoài thủy tinh cầu.

“Mau dừng lại!” Thanh âm lão ma pháp sư vội vàng truyền đến nhưng tựa hồ vẫn là chậm một bước.

Chỉ nghe “Ba” một tiếng, thủy tinh cầu liền vỡ thành nhiều mảnh nhỏ. Lão ma pháp sư kinh ngạc mở to hai mắt nhìn. Sau một lúc lâu, mới cầm mảnh vỡ thủy tinh cầu vẻ mặt bi thống giả khóc nói:“Ô ô Bảo bối thủy tinh cầu của ta a, ngươi theo ta nhiều năm như vậy liền như vậy hỏng mất, ta thực xin lỗi ngươi a ~”

Người ở đây một trận ác hàn. Này, vẫn là cái lão ma pháp sư vừa rồi sao?

Lão ma pháp sư cũng mặc kệ phản ứng của mọi người, trực tiếp hướng về phía Vân Tiêu khóc nói:“Ngươi cái tiểu oa nhi, ta đều gọi ngươi dừng lại, ngươi còn không nghe, ô ô, ngươi đền thủy tinh cầu cho ta.”

Kỳ thật, lão ma pháp sư hiện tại trong lòng đang tính toán dùng lý do này đem Vân Tiêu ở lại nghiệp đoàn.Dù sao, thiên tài như vậy không nhiều lắm . Lần trước cái tiểu tử Tiêu gia kia hắn không lưu lại được lần này cũng không thể “Thất thủ” .

Phía trước Vân Tiêu không biết làm sao, quay đầu ánh mắt hướng Vân Dạ cầu cứu làm cho thân là cha mẹ Vân Khiếu Thiên cùng Lam Linh Nhi một trận buồn bực. Tuy nói Dạ nhi từ nhỏ liền thông minh, nhưng dù sao bọn họ mới là cha mẹ Tiêu Nhi a, nhưng vì sao từ nhỏ gặp được sự tình gì Tiêu Nhi luôn trước tiên hướng đến Dạ nhi xin giúp đỡ đâu? Điều này làm cho thân là cha mẹ bọn họ thật là thất bại a.

Người khác không có chú ý, nhưng Vân Dạ cũng không bỏ qua tinh quang trong mắt lão ma pháp sư. Hơi tự hỏi một chút liền hiểu được là chuyện gì xảy ra.

Vì thế, Vân Dạ đi lên đem Vân Tiêu kéo ra phía sau lưng mình, thản nhiên mở miệng:“Tiêu Nhi bây giờ còn nhỏ, là sẽ không gia nhập nghiệp đoàn . Theo ta được biết, loại này thủy tinh cầu ở đế đô, bất quá mấy ngàn tử tinh tệ mà thôi, số tiền đó Vân gia ta bồi thường là được .”

“Tiểu nha đầu, tuổi còn nhỏ phải hiểu được cái gì gọi là tôn trọng người lớn, chuyện này nghiệp đoàn ta nói tính.” Tuy rằng trong lòng thực thưởng thức Vân Dạ, nhưng trên mặt lão ma pháp sư một chút cũng không biểu hiện ra.

Vân Khiếu Thiên cùng Lam Linh Nhi âm thầm vì Vân Dạ mà lo lắng.

Một cỗ uy áp từ trên người lão ma pháp sư phóng thích ra.

Pháp thánh!

Vân Khiếu Thiên trong lòng cả kinh, vừa định đi lên giúp Vân Dạ, lại bị một bên Lam Linh Nhi giữ lại. Lam Linh Nhi hướng Vân Dạ bĩu môi, ý bảo Vân Khiếu Thiên xem. Chỉ thấy dưới uy áp Vân Dạ vẫn là biểu tình thản nhiên, giống như bình thường thực nhẹ nhàng.

Bên kia, dưới uy áp Vân Dạ cũng không có bối rối, mà là vận khởi linh khí trong thân thể chậm rãi chống cự. Nàng biết lão ma pháp sư đối với nàng không có ác ý, chính là đơn giản chỉ muốn thử, bởi vì trong uy áp cũng không có sát khí.

Một phút trôi qua, Vân Dạ vẫn là một bộ dáng vân đạm khinh phong. Lão ma pháp sư trong lòng âm thầm tán thưởng, đối với biểu hiển của Vân Dạ rất là vừa lòng. Nguyên bản, hắn chính là muốn thử xem tiểu nha đầu này, hiện tại hắn nhưng thật ra rất muốn nhìn xem tiểu nha đầu này có thể chống cự đến mức nào.

Vì thế, uy áp trên người Vân Dạ chợt tăng cao.

Nguyên bản Vân Dạ còn ứng đối tự nhiên nhất thời cảm giác như một tòa núi lớn đặt ở trên người mình, hô hấp đều trở nên có chút khó khăn . Nhưng kêu ngạo như Vân Dạ làm sao chấp nhận thoái nhượng.Cho nên, mặc dù là rất khó chịu, Vân Dạ vẫn cắn chặt răng kiên trì ngẩng đầu lên bình tĩnh nhìn lão ma pháp sư. Hỗn độn thần bí quyết đã muốn vận chuyển tới cực hạn, mồ hôi lạnh theo trán Vân Dạ ròng ròng chảy xuống.

Nhìn Vân Dạ như vậy, Vân Khiếu Thiên cùng Lam Linh Nhi vừa kiêu ngạo lại vừa đau lòng. Vân Tiêu trong lòng Lam Linh Nhi lại nước mắt lưng tròng . Trong đại sảnh tất cả mọi người một mảnh im lặng, nhìn chăm chú vào trận “Đánh giá” này.

Lúc này, lão ma pháp sư ánh mắt nhìn Vân Dạ đã muốn biến thành kinh ngạc . Này đã muốn là một nửa uy áp của hắn , ít nhất cũng tương đương với trình độ một cái ma đạo sư. Đối với một tiểu hài tử hai tuổi chưa tu luyện mà nói, đã muốn là cực hạn trong cực hạn . Hắn nhớ rõ ba năm trước đây Tiêu gia cái tiểu tử biến thái Tiêu Hàn kia thời điểm đến thí nghiệm cũng bất quá thừa nhận được ba tầng uy áp mà thôi. Hôm nay tiểu nha đầu này cư nhiên với uy áp như vậy lại kiên trì lâu như vậy. Thật sự là một quái vật! Hắn không biết là, Vân Dạ cũng không phải là tiểu hài tử cái gì không qua tu luyện, hiện tại nàng đã muốn tương đương với trình độ cao cấp ma pháp sư.

Kỳ thật, bị lão ma pháp sư gọi là quái vật Vân Dạ giờ phút này cũng không biết. Nàng hiện tại cảm giác thân thể của chính mình muốn rã rời. Có thể tiếp tục kiên trì cũng chỉ dựa vào một cỗ chấp niệm của nàng mà thôi.

Đột nhiên,“Dỗ” một tiếng, hỗn độn linh khí trong cơ thể Vân Dạ đột phá bình chướng tầng thứ nhất, lập tức tiến nhập tầng thứ hai. Nhất thời Vân Dạ tất cả không khoẻ đều nháy mắt biến mất, chỉ cảm thấy cả người ấm dào dạt thật là thoải mái. Đang đứng ở dưới uy áp Vân Dạ thế nhưng nhắm mắt lại liền như vậy tu luyện. Chung quanh linh khí lấy tốc độ mắt thường thấy được dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Vân Dạ. Thậm chí chung quang Vân Dạ hình thành một cái động linh khí.Mọi người xem một trận kinh ngạc.

Đại khái 10 phút trôi qua, linh khí chung quanh chậm rãi phân tán, Vân Dạ cũng chậm rãi mở mắt. Thấy mọi người tò mò nhìn nàng, cũng không nghĩ đến ý, chính là cảm kích nhìn lão ma pháp sư liếc mắt một cái.

“Nha đầu, đặt tay lên trên thủy tinh cầu, cho ta nhìn xem thể chất của ngươi.” Vân Dạ ánh mắt cảm kích lão ma pháp sư rất là hưởng thụ, cười tủm tỉm sờ sờ râu của mình nói. Ánh mắt nhìn về phía Vân Dạ cũng càng phát ra thưởng thức.

Vân Dạ cũng rất phối hợp đặt tay lên trên thủy tinh cầu, một phút trôi qua, thủy tinh cầu lại một chút phản ứng cũng không có.

Không phản ứng? Làm sao có thể? Vừa mới rõ ràng nhìn đến linh khí dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Vân Dạ , làm sao có thể không phản ứng?

Mọi người cảm thấy đầu óc của chính mình trở nên mơ hồ.

Đừng nói người ở đây, liền ngay cả lão nhân thí nghiệm cũng có chút không thể giải thích được, gắt gao nhìn chằm chằm thủy tinh cầu một bộ dáng trật khớp cầm.

Hồi lâu, lão ma pháp sư mới phản ứng lại:“Nha đầu,đưa tay cho ta xem.”

Đối với kết quả như vậy, toàn trường nhất thời ngu muội rồi. Ma pháp, nàng cũng chỉ là tò mò thôi, không thể tu luyện cũng không chuyện gì. Dù sao nàng đã có hỗn độn thần bí quyết . Nhưng xem lão ma pháp sư một bộ dáng thực để ý, Vân Dạ cũng là nghe lời đưa tay cho lão ma pháp sư xem.

Một cỗ linh khí ở trong cơ thể Vân Dạ dạo qua một vòng. Vân Dạ cố ý ngăn chặn hỗn độn linh khí trong cơ thể .Theo bản năng nàng cũng không muốn người khác biết nàng có liên quan đến hỗn độn thần bí quyết.

Vân Khiếu Thiên cùng Lam Linh Nhi khẩn trương nhìn chăm chú vào lão ma pháp sư.Dù sao, cha mẹ đều hy vọng tiền đồ đứa nhỏ của mình, hơn nữa tại đây cái thế giới cường giả vi tôn này,người không có thực lực là sống không nổi .

Nhưng mà, sắc mặt lão nhân lại càng ngày càng khó coi, vợ chồng Vân Khiếu Thiên tâm lập tức treo lên.

Qua hồi lâu, lão ma pháp sư mới buông tay Vân Dạ ra, vẻ mặt tiếc hận lắc lắc đầu nói:“Ai, đáng tiếc nha đầu tốt như vậy cư nhiên là hỗn độn phế thể.”

“Hỗn độn phế thể?” Vân Khiếu Thiên chỉ cảm thấy một trần trời đất quay cuồn, Lam Linh Nhi lại thiếu chút nữa ngất đi. Ông trời coi như cùng bọn vui đùa cái gì thế này, trước đem bọn họ nâng lên cao tận trời, sau lại làm cho bọn họ té thật đau. Làm cho người ta rất là chịu không nổi.

Vân Dạ khó hiểu nhìn thần sắc mọi người khác nhau “Cái gì là hỗn độn phế thể?”

Lão ma pháp sư thở dài, nhìn Vân Dạ trong mắt hơn một chút thương tiếc:“Hỗn độn phế thể đó là trong cơ thể sở hữu tất cả các thuộc tính thiên nhiên, nhưng là bời vì nguyên nhân như thế, tất cả linh khí sau khi tiến vào trong cơ thể sẽ hóa thành hỗn độn linh khí, ở trong cơ thể. Thể chất như vậy chẳng những không học được ma pháp mà ngay cả đấu khí cũng không học được. Khả năng cả đời đều chính là một người thường. Ai, hỗn độn phế thể này mấy ngàn vạn năm đều không xảy ra một cái, ngươi nha đầu này như thế nào liền gặp phải.”

Vân Dạ lập tức hiểu rõ, thế giới này không có công pháp cùng loại với hỗn độn thần bí quyết.Cho nên,hỗn độn thân thể trăm ngàn năm khó gặp liền tại nơi này biến thành phế thể.

Vân Khiếu Thiên nhìn Vân Dạ không có biểu tình, nghĩ đến nàng là ra vẻ kiên cường, liền một phen ôm lấy Vân Dạ, trìu mến nhìn Vân Dạ:“Dạ nhi, mặc kệ ngươi là thể chất gì, lão cha ta đều bảo hộ ngươi cùng Tiêu Nhi cả đời .”

Vân Dạ trong lòng một trận ấm áp, có cha mẹ quan tâm cảm giác thật sự rất tốt,làm nàng có chút nghiện . Nàng không nghĩ lại mất đi, cho nên nàng nhất định phải hảo hảo bảo hộ người nhà của nàng.

Bát quái ở thời nào cũng có cho nên thời gian không bao lâu, Vân gia có một thiên tài cùng một cái phế vật tin tức truyền khắp toàn bộ Lạc Nhật thành. Qua thật lâu sau, sau khi Vân Dạ rời khỏi lại có người đều nói đến lần này thí nghiệm của nàng .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.