[Dịch]Vân Ngạo Cửu Thiên

Chương 11 : Về nhà




Ngày hôm sau, đám người Vân Dạ liền lên đường trở lại trấn nhỏ bên cạnh Thuý Ngọc Sâm Lâm.

Bên trong trà lâu thuộc trấn nhỏ.

“Tiểu Dạ nhi, ta hảo luyến tiếc ngươi nga. Nếu không ngươi theo chúng ta đi đế đô đi. Bao ăn bao ở bao mĩ nam nga.”Trải qua một ngày ở chung, Quý Mặc Nhiên xem như là thuần thục tiếp cận được Vân Dạ, ngay cả xưng hô cũng bị hắn sửa lại.

Vân Dạ thản nhiên liếc mắt nhìn Quý Mặc Nhiên:“Mĩ nam? Ngươi sao?”

Quý Mặc Nhiên hướng Vân Dạ phao cái mị nhãn, dịu dàng nói:“Tiểu Dạ nhi nếu muốn ta cũng không thành vấn đề nga.”

“Cút!” Không chờ Vân Dạ mở miệng, một bên Tiêu Hàn liền động thân che ở trước mặt Vân Dạ, khẩu khí không tốt nói.

Mà người nào đó cố tình da mặt dày có thể so với tường thành, hoàn toàn không nhìn địch ý của Tiêu Hàn:“Ai nha nha, tiểu hài tử không cần nóng tính như vậy đến đây, cười cho ca ca xem một cái nào~” Nói xong, thân thủ liền đưa đến trước mặt Tiêu Hàn.

“Tỷ tỷ, vị ca ca này giống như tỷ tỷ ca hát ở Phiêu Hương Viện a.” Vân Tiêu tiếp tục phát huy “Thiên chân” của hắn.Trong lúc này so Quý Mặc Nhiên cùng Tiêu Hàn, Vân Tiêu xác định là giúp Tiêu Hàn . Tiêu Hàn không giỏi ăn nói, mà Vân Tiêu hoàn toàn là cao thủ ở phương diện này.

Phiêu Hương Viện?Nghe là biết không phải là cái địa phương tốt gì.

Khuôn mặt xinh đẹp của Quý Mặc Nhiên nháy mắt đen một nửa, bàn tay đang vươn ra tiến cũng không được mà lui cũng không xong.

“Ta nói tiểu Tiêu Nhi, ngươi không thể đem ta so sánh như vậy nha. Ca ca ta anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, tuấn tú lịch sự, phong độ..”Tất cả mọi người hoài nghi nhìn Quý Mặc Nhiên.

“Ngươi?” Sau đó tập thể lắc đầu.

“Ô ô ô... Các ngươi làm sao có thể hợp nhau đến khi dễ ta?” Quý Mặc Nhiên che mặt giả khóc.Làm ra bộ dáng điềm đạm đáng yêu.

“Ha ha, Mặc Nhiên cũng có thời điểm thật kinh ngạc a. Vân Dạ, Vân Tiêu, Tiêu Hàn, lần này đến Thuý Ngọc Sâm Lâm thu hoạch lớn nhất của chúng ta đó là nhận thức các ngươi, đến, cụng ly! Hy vọng vài năm sau có thể ở Tiêu Dao học viện nhìn thấy các ngươi.” Tề Tử Khiêm bưng ly rượu đứng lên.

“Nhất định sẽ. Cụng ly!” Vân Tiêu dẫn đầu đứng lên.

Sau khi ăn xong, ba người Vân Dạ liền hướng mấy người Quý Mặc Nhiên cáo từ .

Trên lầu của trà lâu , nhìn bóng dáng Vân Dạ chậm rãi biến mất, Quý Mặc Nhiên thu hồi gương mặt vừa mới tươi cười, thay vào biểu tình mờ mịt:“Tử Khiêm, Lâm, ta hiện tại giống như đang bắt đầu nhớ nàng .”

Tề Tử Khiêm cười trêu nói:“Ha ha, Mặc Nhiên xem ra ngươi là thật đem tâm lạc mất ở trên người nàng . Ai, cái này đại bộ phận nữ sinh trong học viện chắc sẽ bị thương tâm đến chết mất...”Lúc hai người khác không chú ý Tề Tử Khiêm lại âm thầm vuốt chính mình ngực, cảm thụ được trái tim đang kịch liệt nhảy lên.Ha ha, xem ra chính mình so với Mặc Nhiên cũng không tốt hơn chút nào.

Nam Cung Lâm nhìn hai cái hảo bằng hữu không bình thường, nhẹ nhàng cười cười .Vân Dạ sự xuất hiện của ngươi rốt cuộc là tốt hay là xấu đây? Ta rất chờ mong chuyện xảy ra kế tiếp .Trong con ngươi đen tối của Nam Cung Lâm hiện lên một tia hứng thú.

Mà Vân Dạ bên này đã bước trên đường về nhà.Vài ngày sau, ba người Vân Dạ rốt cục về tới Lạc Nhật thành.

Lạc Nhật thành, Vân gia.

“Gia gia? Phụ thân? Nương? Tiêu gia gia? Các ngươi đứng ở cửa làm gì?” Thời điểm Vân Dạ đẩy cửa đại môn ra, liền nhìn đến Vân lão gia tử, vợ chồng Vân Khiếu Thiên cùng Tiêu lão gia tử đều đứng ở cửa, xem ra là chuẩn bị đi ra ngoài.

“Bảo bối, các ngươi đã về rồi?” Lam Linh Nhi kinh hỉ nhìn Vân Dạ cùng Vân Tiêu.

“Ân, nương chúng ta đã trở lại.” Vân Dạ hiện lên một cái tươi cười nhiệt tình.

“Hảo hảo hảo, trở về là tốt rồi! Chúng ta còn chuẩn bị đi nghiệp đoàn lính đánh thuê phát nhiệm vụ tìm các ngươi đây. Dạ nhi, thế nào? Tìm được nguyên liệu ngươi muốn tìm không?” Vân lão gia tử vuốt chòm râu của mình, rất là cao hứng hỏi.

Vân Dạ gật gật đầu:“Ân, tìm được rồi, trừ cái đó ra, gia gia, cha mẹ, ta còn muốn cho các ngươi xem cái này.”

“Cái gì vậy?” Vân lão gia tử tò mò hỏi.

“Nơi này không tiện, chúng ta vào trong rồi nói.” Vân Dạ thản nhiên cười, nhưng ở trong mắt mọi người xem ra có cái gì rất thần bí.

Mấy người đồng loạt đi vào hậu viện Vân phủ, vừa bước vào hậu viện, Vân lão gia tử liền khẩn trương mở miệng:“Dạ nhi, ngươi rốt cuộc muốn cho chúng ta nhìn cái gì?”

Vân Dạ nhìn mọi người nói:“Gia gia, các ngươi phải chuẩn bị tinh thần nga.”

“Hỏa Diễm, xuất hiện đi”

“Rống!” Một tiếng Sư Tử rống bá khí mười phần ở trong hậu viện vang lên, tiếp theo, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt hồng quang chợt lóe, một đầu Sư Tử thật lớn cả người hỏa diễm bao quanh liền xuất hiện trước mắt mọi người.Nồng đậm uy áp thánh thú ở chung quanh dâng lên. Vân Dạ tùy tay bày một cái kết giới, miễn cho rước lấy phiền toái không cần thiết.

“Này, này, này đây là...... Thánh thú?” Vân lão gia tử nói chuyện có chút lắp bắp . Những người khác cũng là kinh ngạc cười toe toét.

Thánh thú a, kia nhưng là tương đương với nhân loại thánh giai a. Hơn nữa, xem ra, đầu Hỏa Diễm Sư Tử này đã muốn một chân bước vào lĩnh vực thần thú. Ở toàn bộ Cổ Vân đại lục, người có cấp bậc thánh cấp, tuyệt đối không vượt qua một vạn. Đừng nhìn một vạn là rất nhiều,dân cư ở Tiêu Dao đế quốc trên Cổ Vân đại lục có mười triệu người. Mà thần cấp, lại thiếu đáng thương. Trước mắt cường giả thần cấp mà mọi người biết chỉ có vài cái. Ba cái trong đó là viện trưởng của tam đại học viện. Tiếp theo chính là người đứng đầu Quang Minh giáo hội cùng Hắc Ám giáo hội, Thái Thượng trưởng lão của Tiêu Dao đế quốc. Mấy hội trưởng của đại công hội. Còn lại chính là tộc trưởng của vài siêu đại gia tộc. Hiện tại, Vân Dạ đột nhiên có một đầu cao giai thánh thú thậm chí có thể cùng cường giả thần cấp liều mạng, có thể nào không cho người ta kinh ngạc đây.

“Tiểu Dạ nhi, ngươi nói cho mẫu thân biết , ngươi là như thế nào thuần phục được thánh thú này ? Có bị thương hay không?” Lam Linh Nhi lôi kéo Vân Dạ nhìn trái nhìn phải, lo lắng hỏi.Dù sao cũng là mẫu thân, quan tâm đầu tiên không phải là thành tựu của đứa nhỏ mà là an toàn của bọn họ!

Vân Dạ ấm áp cười, cảm giác có mẫu thân quan tâm thật tốt!:“Nương, ta không sao,đây cũng là chuyện thứ hai ta muốn nói cho mọi người biết.”

“Chuyện gì? Không phải ngươi còn có một đầu thánh thú khác đi?” Vẫn không có cơ hội nói chuyện Vân Khiếu Thiên xen mồm nói.

Chính là,lời nói của hắn làm cho đa số mọi người ở đây ném cho hắn một ánh mắt khinh bỉ. Vân lão gia tử chụp một cái tát trên đầu Vân Khiếu Thiên nói:“Ngươi nghĩ thánh thú là rau xanh củ cải trên đường sao? Còn muốn có? Đừng có xen mồm vào, để cho Dạ nhi nói.”

Vân Dạ khóe miệng trừu rút, nàng có chút đồng tình với lão cha mình . Nàng còn có một Tinh Linh nguyên tố sau này còn lợi hại hơn thánh thú. Chính là, hiện tại Tinh Linh nguyên tố hầu như bị diệt sạch,Tinh Linh có một nguyên tố ở trong mắt mọi cường giả điều là bảo vật vô giá, huống chi của Vân Dạ là một cái Tinh Linh Vương thất hệ nguyên tố duy nhất trên đời. Bởi vì Tinh Linh nguyên tố có thể ngưng tụ tinh hoa của nguyên tố, mà tinh hoa nguyên tố mỗi ma pháp sư đều mơ ước có được để làm tệ khí. Một giọt tinh hoa nguyên tố có thể tương đương với một tháng ma lực của một cái Ma đạo sư.

Cho nên, Vân Dạ có được Tinh Linh nguyên tố là chuyện không thể nói ra, trừ phi Vân Dạ có đủ thực lực, có thể bảo vệ người nhà của mình. Mặc dù là người nhà, cũng không có thể nói, miễn cho mang đến họa sát thân.

“Gia gia, phụ thân, chuyện mà ta muốn nói cho các ngươi chính là ta có thể tu luyện ma pháp , hơn nữa là thất hệ .” Nói xong, Vân Dạ tùy tay ngưng tụ một cái Tiểu Thủy cầu, ném ra ngoài.

“Dạ nhi, ngươi, ngươi...” Vân Khiếu Thiên kích động cầm lấy tay Vân Dạ ,“Dạ nhi, ngươi làm lại một lần, làm lại một lần nữa! Nhanh đi!”

Vân Dạ hiểu được tâm tình của Vân Khiếu Thiên cũng không nói gì thêm, tùy tay lại phát ra một Tiểu hỏa cầu.

“Thật tốt quá, thật tốt quá,Tiểu Dạ nhi của ta có thể tu luyện ,Tiểu Dạ nhi của ta có thể tu luyện .” Vân Khiếu Thiên ánh mắt đã bắt đầu ươn ướt.

Đều nói nam nhi không dễ dàng rơi lệ, chính là chưa có chuyện thương tâm mà thôi,thì ra gặp được một chuyện đáng vui mừng cũng sẽ rơi lệ.Lúc này, không ai để ý Vân Khiếu Thiên luống cuống. Tất cả mọi người đều vì Vân Dạ cao hứng.

“Ha ha, không chỉ có như vậy nga~, hiện tại tỷ tỷ giống Hàn ca ca đều là ma đạo sĩ a.” Vân Tiêu ở một bên vui vẻ bổ sung thêm. Tỷ tỷ có thể tu luyện là chuyện hắn vui vẻ nhất.

“Thật vậy chăng? Dạ nhi?” Vân lão gia tử kinh hỉ hỏi.

Vân Dạ gật gật đầu:“Ân.”

“Tiểu Dạ nhi, nói cho mẫu thân biết, ngươi như thế nào đột nhiên có thể tu luyện đâu?” Kinh hỉ rất nhiều, Lam Linh Nhi vẫn là hỏi ra vấn đề mọi người đều tò mò. Những người khác cũng phụ họa gật gật đầu, vẻ mặt chờ mong nhìn Vân Dạ.

“Là lần trước, lần trước thời điểm giúp Tiêu Hàn trị liệu, xảy ra ngoài ý muốn, liền đánh bậy đánh bạ .” Vân Dạ không sao cả nhún vai.

“Ha ha... Hảo! Hảo! Hảo!” Vân lão gia tử liên tiếp nói ra ba chữ hảo,“Hôm nay thật sự là một ngày đáng để ăn mừng .”

“Gia gia, chuyện này ta không muốn để cho những người khác biết.” Đang lúc mọi người đều cao hứng, Vân Dạ thản nhiên nói.

“Vì sao?” Tất cả mọi người khó hiểu nhìn Vân Dạ.Mang trên người một cái danh hiệu phế vật ai đều chịu không nổi đi? Như thế nào...

“Gia gia, ta muốn làm con bài chưa lật của Vân gia.”

“Dạ nhi, gia gia không thích ngươi ủy khuất chính mình.”

“Ta chỉ để ý người ta quan tâm, những người khác ta cũng không để ý, bất luận bọn họ nói cái gì.”

“Dạ nhi...”

“Gia gia, Vân gia hiện tại nguy cơ rất cao, rất không thích hợp làm náo động, gia gia, hỗn độn phế thể có khả năng tu luyện chuyện này nếu truyền ra ngoài sẽ như thế nào ngươi biết sao?” Vân Dạ thản nhiên nhắc nhở.

Tất cả mọi người trầm mặc .Cũng đúng, hỗn độn phế thể vẫn đều được công nhận là thể chất không thể tu luyện, nếu tin tức hỗn độn phế thể có khả năng tu luyện truyền ra ngoài... Tất cả mọi người không biết hậu quả sẽ như thế nào.

Sau một lúc lâu,“Dạ nhi, ủy khuất ngươi .” Vân lão gia tử thở dài nói.

“Ha ha, các ngươi đừng như vậy a, Tiểu Dạ nhi có thể tu luyện là chuyện tốt, như thế nào một đám đều làm ra vẻ mặt sầu khổ như vậy .” Tiêu lão gia tử trêu ghẹo nói.

“Ha ha, cũng đúng mặc kệ nói như thế nào Dạ nhi có thể tu luyện đều là chuyện đáng vui mừng. Đi, ta mời mọi người ăn cơm.” Vân lão gia tử sảng khoái cười nói.

“Ha ha, hảo, hôm nay không say không về.”

“Không say không về!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.