"Tịnh, ngươi làm gì vậy? Mất hết cảm giác rồi sao?" một người phụ nữ vận y phục đỏ hở hang đứng trên lan can gỗ nhìn xuống. Cặp mắt sắc sảo nhìn trân trân vào gương mặt của Tịnh Thiếu Xá.
"Tinh, ta rất muốn nàng ta vào Vân Du các. Nàng ta thích hợp làm tân hoa khôi của buổi lễ hai tháng sau" Tịnh Thiếu Xá đột nhiên nhớ đến buổi lễ kỷ niệm lập Vân Du các hai tháng sau, nhân dịp ấy lựa chọn ra người đủ tiêu chuẩn để đoạt lấy giải tân hoa khôi của kinh thành năm nay.
"Tịnh Thiếu Xá! Hoa khôi đã được định sẵn là Đông Tuyển, không kẻ nào có thể xinh đẹp hơn cô nương ấy đâu trừ ta" Tinh Thiên rất ức chế với hắn, cái thói quen xem ai cũng như nhau của hắn không bao giờ đổi được.
"Tinh lần này không sai đâu, ta cảm thấy Đông Tuyển không bằng nàng ấy. Nàng ấy rất... lạ" Tịnh Thiếu Xá trong lòng có cảm giác rất giác rất khó tả, đột ngột phóng lên lan can cạnh Tinh Thiên ngồi ngay ngắn.
"Trước giờ ta chưa từng thấy ai xinh đẹp hơn Đông Tuyển. Ngay cả tân hoàng hậu của Vương Thu cũng không bằng một ngón chân của cô ấy" Tinh Thiên không thể nào so đo với con người Tịnh Thiếu Xá thêm nữa, con người hắn nếu không đưa ra bằng chứng đủ sức thuyết phục sẽ không chịu nhượng bộ. Lần này nàng quyết lấy mẫu nghi thiên hạ của quốc gia để so sánh xem hắn còn dám mở miệng ra không.
"Đông Tuyển so với hoàng hậu đúng là xinh đẹp hơn rất nhiều nhưng cô nương ấy..." nói đến đây hắn phát hiện dưới khán đài đang có chuyện xảy ra, một bước nhảy xuống trung tâm khu vực xảy ra chuyện.
"Aaaa" các cô nương trong Vân Du các thay lời nhau hét lớn.
"Bắt tất cả về cho ta, ngày mai là sinh thần của trại chủ phải cho ngài ấy một áp trại chủ phu nhân. Haha" người đàn ông với bộ râu rậm rạp cầm thanh đao trong tay ra lệnh cho đồng bọn ra tay. Đã phải nhẫn nhịn một thời gian dài vì trại chủ không cho đi bắt nạt kẻ khác vì một khế ước không đáng có nhưng mà trại chủ phải tu luyện nên không có thời gian quản giáo, đám người này mới ra sức lộng hành.
"Đến chỗ của Vân Du các mà dám làm bậy. Bây giờ rút lui thì Vân Du các sẽ tha cho các người một mạng, nếu không Vân Du tông sẽ không tha cho các ngươi" ánh mắt sắc lạnh, một tay chấp sau lưng khí thế vang dội hô hào với tất cả mọi người.
Vân Du các là do Vân Du tông của tông chủ Vân Đồ, ông ta lập ra Vân Du các chỉ có một lý do chính là cũng cố lại vị thế của bổn môn ở kinh thành rộng lớn phồn hoa đầy rẫy thế lực này.
Đa số người trong Vân Du các đều thuộc đại bộ phận tông môn Vân Du. Nhân tài không ít, huống hồ có cặp song đấu Tinh, Tịnh bọn người này nếu có thể khó mà bước ra khỏi cửa. Vân Du các không phải chỉ có một lần bị phá như vậy, mỗi lần có chuyện xảy ra nơi đây đều nhuộm một màu đỏ của máu kẻ địch.
"Kẻ nào cản trở giết!" Khẩu lệnh vang lên, đám người tấn công vào phía trong, thoáng vài nhịp lại một vài người phải chết oan. Trại chủ của bọn chúng đã phải từ biệt bọn chúng sớm rồi.
"Giết" ngữ khí lạnh lẽo, Tịnh Thiếu Xá trừng mắt nhìn về đám người đang giết người không gớm tay đó, một bàn tay đưa lên cao. Trong màn đêm vô số bóng đen bay ra, năm khắc máu nhuộm tất cả các nơi trong Vân Du các.
...
Dương Y đang thư giãn cùng Thận nhi, Thận nhi nhanh nhẹn lấy bình trà rót cho nàng một ít nước, "Tiểu thư, uống trà".
"Ta nghe thấy mùi máu" trong mùi vị của gió có một mùi tanh nồng nặc của máu, lúc còn ở hiện đại nàng tiếp xúc rất nhiều với máu nên nghe đến thấy rất quen. Nàng vừa nghe thấy đã nói với Thận nhi một câu "Ngươi ở đây đừng đi theo ta" nói xong nàng bước đi đến phía có mùi máu.
Vị bác sĩ mười sáu tuổi đã trở thành viện trưởng lãnh đạo một bệnh viện lớn, thực hiện những ca mổ khó khăn để kéo con người ra khỏi tuyệt vọng của cái chết chính là nàng. Có lẽ vì đã cứu rất nhiều người nên mới cho nàng cơ hội luân hồi chuyển kiếp.
"Các ngươi giải quyết thi thể của bọn chúng thật sạch sẽ" Tịnh Thiếu Xá lạnh lùng ra lệnh, oai phong vô cùng nhưng là trên danh nghĩa một kẻ giết người tàn bạo.