“Hoàng hậu hoàng thượng cát tường” Dương Tể đem gia quyến của hắn lên chúc tết cho Vương Thu và Viễn Phiến. Nhà võ tướng thế gia hắn cũng không có gì để chúc, chỉ biết chúc họ mạnh khỏe vui vẻ mà thôi. Chỉ có mình Dương Tể nói còn gia quyến chỉ cần gật đầu.
"Đa tạ ái khanh".
Dương Tể gật đầu lui ra ngoài.
Còn đám quan lại còn lại cũng theo sự sắp xếp mà lên chúc mừng.
Viễn Phiến hoàng hậu biết Dương Y là con gái thứ ba của Dương Tể, nên trong đám người họ, người bé con nhất chắc chắn là con bé. Nhìn một lúc, dến khi lời chúc kết thúc, Viễn Phiến mới phát hiện, đứa bé ấy đúng là rất xinh đẹp nhưng cái khăn lụa ấy rốt cuộc là thế nào.
…
“Con của Vương gia đều là sắc nước hương thành, nhất là cô bé đeo khăn lụa, không biết vì sao nhưng cô bé ấy rất giống các cô nương che mặt đều là đẹp đến không còn gì để nói” các hoàng tử cùng nhau hợp lại đánh giá các vị tiểu thư nhưng ưng ý nhất vẫn là nhà của Dương Tể, vợ ông thật sự rất đẹp nên các hài tử cũng rất xuất chúng.
“Ta nghe nói là do bị bỏng không phải như ngươi nghĩ đâu. Tuyệt đối là một cô nương xấu xí” tam hoàng tử thù ghét nàng đã lâu, lý do cũng không mờ nhạt gì chính là do Dương Minh Nguyệt thêm mắm dặm muối vào nói xấu nàng trước mắt hắn.
“Chuyện đó ta có nghe nhưng cái vết ấy là bị từ nhỏ, chắc bây giờ đã lành rồi” nhị hoàng tử vẫn là một người giữ hi vọng với gương măt của nàng. Nếu xấu xí cho dù đeo cả chục lớp khăn cũng không thể che được nhưng mà cảm giác như đằng sau cái tấm vải ấy hoàn toàn là một gương mặt xinh đẹp rất lớn.
“Ta có ý này” các hoàng tử lại một lần nữa chụi đầu vào nhau bàn bạc một kế hoạch, chỉ là không biết bọn họ có ý gì.
“Ta đi gặp tam hoàng tử một lúc, muội cứ ở đây với các tiểu thư khác” Dương Minh Nguyệt vỗ vai Dương Cẩm Tú chỉ tay về phía đám tiểu thư, hoàng tử và công tử ấy, sau đó bỏ đi mất.
Dương Y khó gần nên không muốn tiếp xúc nhiều, cũng nhìn rồi quay mặt đi hướng khác, luôm kè kè bên cạnh Khan Ni.
“Dương Y muội muội, bọn tỷ đến đây rủ muội cùng đi xem các hoàng tử chơi bóng, muội có muốn đi không?” đám tiểu thư đi đến, cả đám người đó đã bàn bạc cái gì đó khiến nàng rất không vừa lòng, lại nhìn vẻ mặt đó của Dương Cẩm Tú hình như rất hả dạ.
“Không hứng—“ nàng định mở miệng nói một tiếng nàng không muốn đi nhưng mẫu thân lại rì chặt tay nàng.
“Con đi chơi cùng mọi người đi, con cũng ở trong phủ ít khi ra ngoài nên lâu lâu thư giãn một chút” Khan Ni nắm tay Dương Y bảo nàng đừng từ chối lời mời của bọn họ. Mẫu thân cũng là vì lo cho nàng.
Nàng đã định từ chối nhưng vì mẫu thân tới đâu hay tới đó, “Được”
…
Hoàng tử cùng các công tử tập trung lại chia nhóm, riêng thái tử Vương Vệ chỉ ngồi trên ghế ngắm nhìn trận đấu thôi, “Chia thành hai nhóm đi, chúng ta chơi nhanh nào sau đó còn chuẩn bị cho buổi tối a” nhị hoàng tử ra lệnh đám người tách ra hai bên, chia nhau để chơi.
Vừa chơi đám người vừa chú ý đến nàng, các hoàng tử nháy mắt với nhau. “Truyền qua đây đi tứ ca” ngũ hoàng tử vờ vịt nhảy cao để đỡ nhưng hướng của quả bóng không bay về phía đó mà là đang bay thẳng đến mặt nàng.
Tứ hoàng tử nổi danh là nhấm chuẩn nên mọi người quyết định giao chuyện này cho hắn. Mưu sâu kế bẩn hãm hại một tiểu cô nương, đám này không phải hảo hán gì, “Tiểu muội muội mau né”.
Dương Y trừng mắt nhìn đâm đâm vào quả bóng, nhìn như vậy có khiến nó ngưng lại không nhỉ? Kết quả chắc chắn là không nhưng nàng vẫn cố định ở chỗ đó, miệng khẩu động theo chữ “Tịnh”.
Bốp. Tiếng bóng va chạm vào mặt nghe thật sướng tai, Tịnh Thiếu Xá chính là người tìm đến nhà nàng rồi bảo sẽ làm hầu cận cho nàng còn thề độc là hắn tự nguyện nếu không phải như thế hắn sẽ tan xương nát thịt. Làm nghề bảo vệ này, việc đầu tiên đã ăn một quả bóng khuôn mặt tuấn tú của hắn có lẽ sẽ bị biến dạng mất.
Đám người đấy lại tiếp tục xì xầm, “Hắn ta là ai? Hoàng cung cấm người lạ ra vào, sao hắn có thể ở đây được”.
“Hắn là người bảo vệ cho ta, các tỷ tỷ, ca ca, hoàng tử thất lễ rồi” nàng bật dậy, muốn hại nàng chỉ một người có thể làm được đó chính là trời, còn con người không đủ tư cách để hại nàng, “Đa tạ ngươi, Tịnh”.
“Chỉ một chút nữa thôi là thành công rồi” ánh mắt của tất cả đám người đằng kia đều là một vẻ, hình viên đạn đáng sợ. Chỉ tại Tịnh Thiếu Xá đỡ thay cho nàng, trận này Tịnh Thiếu Xá khó thoát khỏi ngũ trảo của các tiểu thư rồi.