[Dịch]Vạn Giới Pháp Thần

Chương 272 :  Chương 272: Tra hỏi




“Nguyên nhân?” Fayola lạnh giọng nói.

“Dạ, Thần và các vị điều tra viên đã xác định được, là do hắn đột phá tu vi ma pháp, dẫn tới phòng giam không đủ vững chắc để giam giữ được…”

“Các ngươi không tính toán trước được tình huống này hả? Hắn là trọng phạm, mạng tội ác đáng ghê tởm nhất trên thế giới này… vậy mà các ngươi lại phạm phải sai lầm ngu ngốc này hả.” Fayola cao giọng nói.

Thủ tướng Dwine lần này hoảng rồi, ông biết nữ hoàng không dễ nói chuyện như nhà vua, ông sợ hãi quỳ xuống nói:

“Thần đang chết, thần xin nhận trách nhiệm.”

Ở bên khác, mấy vị Đại hiền giả tham gia trận truy bắt tội phạm không đành lòng đứng ra nói:

“Xin nữ hoàng thứ tội cho Thủ tướng Dwine, sự việc vừa rồi quả là bất khả kháng, với lại, tên tội phạm rất mạnh, chúng thần một đấu một không là đối thử với hắn.”

“Hừ. Đứng hết lên đi. Không nên có lần sau.” Fayola lạnh giọng nói.

“Vâng ạ. Tạ ơn nữ hoàng.”

Fayola vẫn còn giận mấy tên này không chịu tiếp viện cho Ambrose, nên cô bé mới tức và nói.

Thủ tướng Dwine run lẩy bẩy đứng dậy, cả mấy vị Đại hiền giả nữa, vừa rồi bọn họ cũng hơi sợ, uy thế của nữ hoàng quá lớn, sức mạnh của người cũng vậy, bọn họ biết mình không phải đối thủ của Người.

“Tâu bệ hạ… Thần có một tin báo.”

“Là tin tốt hay tin xấu.” Ambrose giọng thờ ơ nhưng không kém vẻ uy nghiêm.

“Là tin tốt ạ. Sau trận chiến vừa rồi chúng thần phát hiện có hai mươi ba trường hợp dự bị Hiền giả đột phá lên tới cấp 4 ạ.” Thủ tướng Dwine nói.

“Khanh nói rõ hơn xem nào.” Ambrose hứng thú nói.

“Dạ, là do ma lực của tên tội phạm bùng nổ. Xung quanh khu vực chịu ảnh hưởng trùng hợp đang có hai mươi ba vị Dự bị Hiền giả tu luyện. Thần không rõ ràng lắm, nhưng bọn họ đồng loạt đột phá.” Thủ tướng Dwine giọng vui thay vua của mình nói.

Ambrose và Fayola trên cao trao đổi ánh mắt rồi cậu nói:

“Helios, khanh nghĩ sao về chuyện này?”

Helios đại hiền giả đứng đầu Hội đồng Hiền giả nói:

“Tâu bệ hạ, thần cho rằng là do ma pháp của tên tội phạm gây ra.”

]

Các vị Đại hiền giả xung quanh dồn dập gật đầu đồng ý, bọn họ cũng nghĩ vậy. Đặc biệt là các vị đại hiền giả lĩnh ngộ nguyên tố lửa cảm nhận được rõ nhất.

“Tốt. Việc này giao cho Hội đồng Hiền giả, các khanh bằng cách này hay cách khác phải tìm ra bằng được nguyên nhân. Nếu chúng ta có thể lợi dùng được việc này, không khác nào là một đường tắt đột phá cấp 4 cho mọi người.” Ambrose nghiêm giọng nói, đủ thấy cậu quan tâm đến chuyện này như thế nào.

Nên nhớ, số lượng Dự bị Hiền giả trên toàn Thất đại đảo quốc rất nhiều, hơn hai mười nghìn, trừ bỏ một phần rất rất nhỏ bằng vào tư chất của mình đột phá cấp 4.

Còn lại phần lớn chỉ ở cấp ba chờ chết già mà thôi, thử nghĩ xem, nếu lần này Hội đồng Hiền giả tìm ra con đường tắt để đột phá… chỉ cần một phần mười trong số dự bị Hiền giả đột phá thôi là số lượng Hiền giả tăng lên suýt soát gấp ba.

Con số này chứng minh rất nhiều điều. Còn có Fayola nữa, không phải cô bé cũng lĩnh ngộ nguyên tố lửa sao, cô có thể mạnh hơn nữa.

====

Mấy ngày sau đó ngoài việc nghỉ ngơi, và đi du lịch khắp Thất đại đảo quốc thì Ambrose và Fayola không có việc khác để làm. Hai người đều giao cho cấp dưới làm tất cả rồi, kể cả việc chuẩn bị trở về thế giới thực.

Lần này Ambrose trừ mang theo Helios còn mang thêm mười người giỏi nhất trong Hoàng gia Ma pháp đoàn.

Không phải cậu không muốn mang thêm mà là do càng nhiều người đi qua thì càng tốt nhiều năng lượng, với lại cái ma pháp trận truyền tống trên cây ma pháp trượng Aquaetigni không phải đồ dùng cho nhiều người.

Mười ba người đã là quá quá tải đối với nó.

Mặt khác, Ambrose cũng cho đóng gói một đống sách vở là kết tinh của tinh hoa trí tuệ trong vòng hơn một ngàn năm qua Thất đại đảo quốc.

Ambrose muốn lợi dụng đống trí thức này để phát triển thế lực của cậu ở thế giới thực… đến khi mấy vị Hiền giả mang tới, Ambrose mới lại được dịp mắt chữ ô mồng chư o.

Phải nói là quá nhiều, đống sách vở đủ xếp đầy cả thư viện rông nhất thế giới, đó còn là do các Hiền giả loại bỏ một phần khá nhiều rồi.

Nhìn đống sách khổng lồ kia, đột nhiên Ambrose cảm thấy tự hào… ngày trước cậu chỉ mang theo một va li tri thức tới, không ngờ giờ nó lại phình to tới như vậy.

Cậu nhận ra một điều, tri thức không chỉ để nắm giữ mà còn để vun trồng, sinh ra tri thức mới. Và Ambrose đã làm được điều này, với một cái hạt giống nhỏ như cái va li, giờ phát triển thành một cái cây to hơn cả một hòn đảo.

Đó cũng là vấn đề, Ambrose nói:

“Các khanh lại lọc tất cả tri thức một lần nữa, chỉ chọn lấy nhưng cái có khả năng thực hiện được trong vòng từ năm tới mười năm tới thôi… a ở thế giới kia…”

Ambrose bắt đầu giảng giải cho mấy vị Hiền giả biết tình hình phát triển của thế giới thực, mất cả tiếng để cậu nói xong.

Nhưng để lọc núi sách cúng không mất thời gian nhiều như vậy, mấy vị Hiền giả này là thủ thư của Thư viện Hoàng gia. Bọn họ ai cũng đã gắn bó cả trăm năm ở trong thư viện này rồi.

Họ đều thuộc lòng và đọc qua tất cả sách mà mình được phân công quản lý, nên rất nhanh, chỉ một cái vũng pháp trượng thôi…

là cả núi sách đông loạt lơ lửng trên không chung, thêm một cái vung pháp trường nữa, đám sách này tự động vẫy cánh bay sang hai bên, tụ họp với nhau…

Trong mười giây tiếp theo, một chống sách nhỏ hơn rất nhiều xếp ngay ngắn trước mặt Ambrose, tuy nhỏ nhưng nó cũng đủ xếp đầy một chiếc xe tải mười tấn.

“Tốt, cho hết chúng vào hòm cho ta.” Ambrose khen ngòi nói.

“Vâng, thưa bệ hạ.”

trong lúc Ambrose đang nhìn các Hiền giả làm việc, thì tên cận vệ chạy tới nói với cậu:

“Tâu bệ hạ, tên tội phạm Raychick Karling đã khai rồi, mười một vị Đại hiền giả đang chờ Người ở Đại điện.”

“Làm tốt lắm. Đi thôi.”

Chờ đến khi Ambrose tới Đại điện, thì Fayola đã ngồi vào vị trí của cô bé rồi, hai người gật đầu chào nhau rồi nhìn xuống phía dưới, Ambrose nói:

“Chuyện là thế nào?”

Helios Đại hiền giả bước lên nói:

“Thưa đức vua, chúng thần đã xác định được trong trận lùm bắt tội phạm năm ngày trước, đã có hơn mười nghìn ma pháp sư bị ảnh hưởng, và bọn họ đều cảm thấy tu vi của mình tăng lên. Nên chuyện này chắc chắn liên quan tới tên tội phạm đó.”

Ngừng một lúc ông nói tiếp:

“Chúng thần đã tra khảo hắn, mới đầu hắn không khai, nhưng qua mấy ngày chịu hình rốt cuộc hắn đã khai ra. Đó là loại phép thuật do chủ nhân của hắn dạy bảo. Đây là tất cả nhưng gì chúng thần ghi lại được.”

Helios hai tay cầm một cuộn giấy da trông khá mỏng, ông cúi đầu đưa lên trước mặt Ambrose và Fayola hai người.

Ambrose gật đầu một cái, cậu đưa tay ra, cuộn giấy tự động bay vào trong tay cậu bé. Ambrose nhanh chóng lật mở nó ra xem.

Càng xem, cặp lông mày của Ambrose lại càng xoáy tít vào nhau, khi nhớ được tất cả nội dung trên cuộn giấy, Ambrose đưa nó cho Fayola rồi nhắm mắt suy nghĩ.

Fayola nhận tờ giấy, cô bé cũng nhìn khuôn mặt cũng khó coi hơn, nội dung trên đó quá khác lạ, không giống một chút nào về phép thuật trong thư viện Bán thần hoặc trong kho báu của Ravenclaw.

Mất hơn nửa tiếng sau, cả hai mới mở mắt ra nhìn nhau, Ambrose lên tiếng nói trước:

“Các khanh trước lui xuống, ta và nữ hoàng có chuyện riêng cần nói với nhau.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.