[Dịch] Tuyết Ưng Lãnh Chúa

Chương 968 : Giá lâm (2)




Làm tồn tại mở ra Sát Lục Đạo, chỉ ba ngày đã đem năm thức đầu của Tiệt Sát Lục Kiếm Thức hoàn toàn luyện thành, thức thứ sáu phía sau hao phí thời gian lại dài hơn rất nhiều, ước chừng hao phí hơn hai trăm năm mới nắm giữ.

Bởi vì bản tôn ở trong vật chất giới Hồng Thạch sơn xa xôi duy trì thời gian tăng tốc gấp trăm lần, bên ngoài trên thực tế mới trôi qua hơn hai năm.

Sau khi nắm giữ, Đông Bá Tuyết Ưng bắt đầu cẩn thận nghiên cứu kiếm thức thứ sáu này của Tiệt Sát Lục Kiếm Thức là sáng tạo ra như thế nào, ảo diệu Sát Lục Đạo là kết hợp như thế nào. Phải biết rằng trong thần giới thâm uyên ‘Tịch Diệt đại đế’ thực lực rất tiếp cận với Thanh Quân chính là tìm hiểu quyển hạ Huyết Ma quyển, sau đó dựa vào cái này sáng chế tuyệt học thuộc về mình! Một môn tuyệt học thích hợp đạo của mình, chỉ riêng học tập là một mặt, thật ra càng quan trọng hơn là có thể mượn nó dò xét người sáng tạo là sáng tạo tuyệt học như thế nào.

Sáng tạo ra tuyệt học thích hợp mình nhất, vậy uy lực mới lớn nhất.

Dù sao cùng là Sát Lục Đạo, cũng có sự khác biệt.

Về phần kiếm chiêu?

Biểu hiện bên ngoài đều là nông cạn nhất, dùng kiếm, dùng đao, dùng thương, đều là ngoại tại nông cạn nhất. Quy tắc ảo diệu bên trong mới là trung tâm!

“Học được một môn tuyệt học Sát Lục Đạo, khiến Sát Lục Đạo của ta công kích uy lực tăng thêm mấy lần.” Đông Bá Tuyết Ưng tràn đầy vui mừng, “Nhưng vậy còn chưa đủ, nếu là tương lai sáng tạo ra tuyệt học của bản thân, đọ sức với chúa tể cũng không phải không có khả năng.”

Tịch Diệt đại đế, chính là tồn tại tự nghĩ ra tuyệt học, đọ sức với chúa tể.

Thần giới thâm uyên muốn học Tịch Diệt đại đế rất nhiều, Đông Bá Tuyết Ưng cũng không cho rằng mình nhất định có thể làm được, nhưng hắn có ưu thế của hắn, Hư Giới Đạo cùng Sát Lục Đạo của hắn kết hợp, chỉ sợ Tịch Diệt đại đế biết cũng sẽ hâm mộ!

“Ầm!”

Bỗng nhiên một luồng khí tức kinh khủng từ xa xa nhanh chóng tới.

Đông Bá Tuyết Ưng khoanh chân ngồi ở trong đình viện ngẩng đầu nhìn, vẫy tay phải một cái, thất điện hạ Sùng Ngôn ở xa xa luyện kiếm trực tiếp bị thao túng bay đến phía sau Đông Bá Tuyết Ưng. Sùng Ngôn có chút nghi hoặc: “Sư phụ, chuyện gì vậy?”

“Ngoan ngoãn ở bên cạnh nhìn.” Đông Bá Tuyết Ưng đứng dậy phân phó.

“Ai?” Trong Sùng thị gia tộc Sùng thị lão tổ cũng phát ra tiếng gầm lên, pháp trận của gia tộc cũng bị dẫn động.

Xa xa ánh lửa chói mắt, mang theo uy thế cực kỳ khủng bố rơi về phía Sùng thị thế gia.

Uy thế này khiến lông mày Đông Bá Tuyết Ưng cũng khẽ nhíu: “Tôn giả?”

Lửa đó không chỉ có riêng quy tắc thế giới này hiện ra lôi hỏa, mà là ngọn lửa khủng bố sau khi mở đạo ngưng tụ ra. Tuy còn chưa bằng ‘Hỏa Thành tôn giả’, cũng đã khiến Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được uy hiếp: “Xem ra, hắn hẳn là học tuyệt học hỏa diễm chi đạo nào đó. Các tôn giả thế giới này cũng không thể xem nhẹ, dù sao bình thường đều có thể tìm được tuyệt học thích hợp bản thân.”

“Ầm.”

Ánh lửa này ầm ầm nện ở trong đình viện, bá đạo vô cùng, uy năng vô hình từ bốn phương tám hướng đánh tới.

Toàn bộ pháp trận của Sùng thị gia tộc cũng đang vận chuyển, sóng biển màu đen mãnh liệt liều mạng áp chế. Dù sao đây chỉ là một vị tôn giả tản mát ra một chút dư âm, pháp trận của Sùng thị gia tộc vẫn chống đỡ được.

Nhưng toàn bộ đình viện lại bị hủy diệt một nửa.

Phía sau vị trí Đông Bá Tuyết Ưng đứng, cỏ xanh như trước, không có chút ảnh hưởng.

Vù vù vù vù! ! ! !

Liên tiếp bốn cái bóng người tới đây, chính là Sùng thị lão tổ cùng ba vị đại năng giả trưởng lão khác. Bọn họ thấy được theo ánh lửa kia đáp xuống chính là một vị nam tử tóc đỏ toàn thân tắm rửa ở dưới lửa. Hắn khoanh tay đứng ở nơi đó, đôi mắt cũng mang theo vô tận uy áp, ngọn lửa màu đỏ ngoài thân bốc lên dữ dội, khiến đám Sùng thị lão tổ cũng cảm giác được tử vong uy hiếp.

“Hữu cung chủ.” Sùng thị lão tổ bốn vị bọn họ đều căng thẳng. Tuy sớm có chuẩn bị, nhưng lúc nhìn thấy một trong hai vị cung chủ Thiên Hỏa cung hữu cung chủ ‘Phi Hỏa cung chủ’ đứng ở đỉnh phong thế giới này, vẫn cảm thấy run sợ hốt hoảng.

“Thiên Hỏa cung hữu cung chủ?” Sùng Ngôn đứng ở phía sau Đông Bá Tuyết Ưng cũng khẩn trương, cũng kìm lòng không được hướng phía sau Đông Bá Tuyết Ưng đến gần thêm một bước.

Đông Bá Tuyết Ưng đứng ở nơi đó, đeo một thanh kiếm, nhìn nam tử tóc đỏ phát ra uy áp, mỉm cười nói: “Phi Hỏa cung chủ?”

Ở đây, bốn vị bọn Sùng thị lão tổ cùng với thất điện hạ Sùng Ngôn đều không khỏi khâm phục.

Đối mặt Phi Hỏa cung chủ, bọn họ đều hốt hoảng.

Nhưng Phi Tuyết khách khanh vẫn bình tĩnh tự nhiên, giống như đối mặt một kẻ địch bình thường.

“Có chút ý tứ.” Phi Hỏa cung chủ nhìn thanh niên đồ đen đeo thần kiếm trước mắt, thoạt nhìn là khí tức giới thần tứ trọng thiên rất bình thường, nhưng hắn từng nhìn dòng sông thời gian, biết Phi Tuyết khách khanh trước mắt này không tầm thường.

“Ngươi muốn giúp Sùng thị gia tộc?” Phi Hỏa cung chủ hỏi, hỏi rất tùy ý.

“Đúng.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, hắn trả lời cũng rất tùy ý.

“Vậy chính là đối địch với Thiên Hỏa cung ta?” Phi Hỏa cung chủ lại nói lần nữa.

Bên cạnh, năm vị bọn Sùng thị lão tổ nghe mà nhịp tim đều nhanh hơn, rất khẩn trương.

“Ta không có ý là địch với Thiên Hỏa cung, nhưng nếu Thiên Hỏa cung không bỏ qua, vậy đối địch thì đối địch đi.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Ồ?” Phi Hỏa cung chủ nhíu mày.

Quá bình tĩnh.

Quá lạnh nhạt.

Dám bình tĩnh như thế nói ra ‘đối địch với Thiên Hỏa cung’, thực sự không có mấy ai.

“Ngươi một giới thần có thể có thực lực như thế, chắc chắn có gặp gỡ đặc thù nhỉ.” Phi Hỏa cung chủ hỏi.

“Có chút gặp gỡ.” Đông Bá Tuyết Ưng nói xong liền không lên tiếng nữa.

“Ngươi không nói ta cũng biết, ngươi từng đi cổ thần điện.” Phi Hỏa cung chủ lại nói, đồng thời cẩn thận quan sát vẻ mặt Đông Bá Tuyết Ưng, muốn đánh giá suy đoán của mình.

Đông Bá Tuyết Ưng nghe xong trong lòng khẽ động.

Cổ thần điện?

Mình một giới thần tứ trọng thiên triển lộ ra chiến lực nghịch thiên như thế, từ tình báo Sùng thị gia tộc đến xem, trong lịch sử hẳn là chưa từng có, nhưng đối phương lại cho rằng mình từng đi cổ thần điện.

“Cổ thần điện?” Đông Bá Tuyết Ưng mơ hồ có một loại cảm giác, cổ thần điện này định là nơi cực kỳ phi phàm, thậm chí rất có thể có liên quan với mục đích phần tinh đồ đó của ma tổ dẫn dắt mình tới đây!

“Cổ thần điện là nơi nào?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.

“Ngươi không biết?” Phi Hỏa cung chủ cười xùy.

“Không biết.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Phi Hỏa cung chủ nhíu mày.

Giới thần tứ trọng thiên cường đại như thế, trong lịch sử chưa bao giờ có, cho nên bọn họ mới đoán có lẽ có liên quan với ‘Cổ thần điện’ thần bí.

“Vậy thực lực của ngươi vì sao so với đại năng giả mạnh hơn nhiều như vậy?” Phi Hỏa cung chủ nhíu mày quát.

“Tu hành bình thường mà thôi.” Đông Bá Tuyết Ưng thuận miệng nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.