[Dịch] Tuyết Ưng Lãnh Chúa

Chương 843 : Đất phong (2)




Ân Thạch biệt viện.

“Phụ thân.” Ở trong động phủ, Đông Bá Tuyết Ưng vừa mới xuất hiện, con gái Đông Bá Thanh Dao đã rất vui vẻ chủ động tới đón.

“Tuyết Ưng.” Dư Tĩnh Thu, Ma Tuyết quốc chủ cũng đều xuất hiện.

“Phụ thân, nghe nói người lấy một địch ba đối phó ba vị đại năng giả, còn đã giết một người?” Mắt Đông Bá Thanh Dao tỏa sáng, rất hướng tới cảnh tượng như vậy.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn con gái cười cười: “Giết chỉ là phân thân mà thôi. Đại năng giả tranh đấu lẫn nhau thật ra tử thương là rất thông thường, nhưng phần lớn đều chỉ là phân thân! Thật sự bản tôn phân thân đều bị diệt mới hiếm thấy.”

“Con rể ngoan, khung cảnh hắc ám thâm uyên vây giết ngươi là rất lớn, nhiều thâm uyên quân chủ như vậy ra tay, ngay cả La ma chủ, Kỳ Hải hoàng như vậy cũng ra tay... Thậm chí sau lưng còn có Bạch quân vương trong truyền thuyết! Ngươi cũng có thể còn sống trở về, đã rất khá rồi. Rất nhiều lão hữu của ta đều nói khả năng Đông Bá điện hạ lần này còn sống đi ra sợ là rất thấp. Đáng tiếc, bọn họ đều đã đoán sai.” Ma Tuyết quốc chủ khen ngợi.

Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười, lập tức nói: “Đúng rồi, sư tôn bảo ta đảm đương Ngũ Phương Đế Quân, còn cho đất phong, chúng ta chuẩn bị xuất phát đi.”

“Ngũ Phương Đế Quân?” Ma Tuyết quốc chủ, Dư Tĩnh Thu, Đông Bá Thanh Dao đều nghi hoặc.

“Cũng chỉ là chức quan, chức quan tương đối đặc thù.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Nói là Ngũ Phương Đế Quân, trên thực tế nay mới có hai vị đảm nhiệm, phân biệt là Bắc Hỗ điện chủ và Cổ Tàng sư huynh của ta.”

“Bắc Hỗ điện chủ và Cổ Tàng đế quân? Dù ở trong đại năng giả cũng là tồn tại rất khá rồi.” Ma Tuyết quốc chủ vừa nghe đã hiểu Ngũ Phương Đế Quân này nhất định là khó lường.

“Còn có đất phong?” Dư Tĩnh Thu cũng nghi hoặc.

“Ừm, ở Hắc Vụ hải.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Đương nhiên ta phải đi tiến hành xây dựng. Đúng rồi, Ngọc Nhi đâu?”

“Ngọc Nhi vẫn kẹt ở bình cảnh không đột phá được, đi bên ngoài xông pha rồi, ta đã đưa tin cho Ngọc Nhi, bảo nó nhanh chóng trở lại, nhưng nó nói còn cần trì hoãn chút thời gian. Nhắm chừng nửa tháng sau sẽ về.” Dư Tĩnh Thu nói.

“Như vậy, bảo nó trực tiếp đi Hắc Vụ hải.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Chúng ta sẽ không chờ nó.”

Cùng ngày.

Đông Bá Tuyết Ưng mang theo đám người thê tử ngồi phi thuyền tinh vực xuất phát hướng tới Hắc Vụ hải.

...

“Đó là Hắc Vụ hải?” Mắt Đông Bá Thanh Dao rất sáng, hưng phấn nhìn sương mù màu đen mênh mông xa xa trong vũ trụ.

“Nơi này nghe nói có pháp trận khổng lồ bao phủ, căn bản không thể tới gần.” Ma Tuyết quốc chủ nói.

Đông Bá Tuyết Ưng nói: “Mọi người tạm ở đây chờ.”

Vù.

Một mình một người trực tiếp phá không mà đi.

Dư Tĩnh Thu, Ma Tuyết quốc chủ, Đông Bá Thanh Dao bọn họ đều đứng ở trên boong phi thuyền nhìn một màn xa xa, chỉ thấy Đông Bá Tuyết Ưng dễ dàng xuyên qua pháp trận trở ngại tới rìa Hắc Vụ hải.

“Bắt đầu đi.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn vô tận sương mù đen quay cuồng bên cạnh. Nơi này chính là đất phong của mình, mình nếu thành đại năng giả, sợ là vô tận năm tháng dài lâu về sau đều sẽ ở đây. Các đại năng giả đều sẽ có hang ổ của mình, ngay cả Huyết Nhận thần đế cũng có ‘Huyết Nhận thần đình’ của mình, dù sao chỉ có tự mình xây dựng mới là mình quen thuộc nhất.

Dù sao ở trong năm tháng dài lâu còn có thể không ngừng gia cố.

“Ầm ầm ầm ~~~ “

Đông Bá Tuyết Ưng trực tiếp điều động thế giới lực, lấy trình độ của hắn hiện nay ở phương diện thế giới, đủ để điều động thế giới lực phạm vi sáu vạn ức dặm.

Thế giới lực, có thể diễn biến vạn vật.

Điều kiện tiên quyết là hiểu được cấu thành vật chất.

“Ngưng!”

Theo ý niệm của Đông Bá Tuyết Ưng, chỉ thấy trong phạm vi sáu vạn ức dặm vô tận đại địa bắt đầu sinh ra, đại địa dày nặng càng ở sâu bên trong mật độ càng cao, các loại nham thạch thậm chí kim loại, thậm chí tài liệu quý giá tương đối đặc thù. Đương nhiên những tài liệu quý giá này cũng chỉ các Siêu Phàm hoặc là thần linh tầm thường có thể coi trọng. Bởi vì tài liệu trân quý có thể được Đông Bá Tuyết Ưng phân tích ra cấu thành cơ bản, cũng đều là tương đối tầm thường.

Thế giới lực biến hóa ra, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Một lục địa thật lớn bắt đầu xuất hiện, lục địa cũng đem Hắc Vụ hải bao vây! Hắc Vụ hải đại khái chiếm cứ non nửa bầu không khí toàn bộ lục địa.

Trên đất liền, có con sông chạy chồm.

Cỏ cây sinh trưởng, dãy núi trập trùng, cảnh sắc tuyệt đẹp.

Ở trung ương đại lục, là quần thể cung điện rộng lớn liên miên, có cần để khách nhân ở lại, để các hộ vệ ở, để các đồ đệ ở lại, nuôi dưỡng một số sinh vật thần giới, còn có một số nơi để hậu bối con em tu hành, mạo hiểm, thí luyện! Còn có nơi mình bế quan tĩnh tu cần, nơi nghiên cứu bí thuật, nơi tiếp kiến tân khách...

Dù vậy, quần thể cung điện của Đông Bá Tuyết Ưng, đem so sánh với hang ổ của đại năng giả khác vẫn thuộc loại tương đối bình thường.

Dù sao hắn quá trẻ tuổi, người tùy tùng hắn tương đối ít hơn nhiều, quần thể cung điện cần cũng tương đối ít.

“Còn có pháp trận.” Đông Bá Tuyết Ưng tuy không tính là lợi hại bao nhiêu ở trên pháp trận, nhưng hắn nghiên cứu thời không pháp trận trong vòng tay đỏ đậm, còn có ‘đạo’ trong chân thần khí phi đao. Còn có tu luyện đủ loại pháp trận của tuyệt học, tự nhiên khiến Đông Bá Tuyết Ưng đạt tới trình độ khá cao ở trên pháp trận. Hắn cũng bắt đầu bố trí pháp trận san sát ở chung quanh.

Đặc biệt hư giới pháp trận, thời không pháp trận, vật chất pháp trận càng là thường thấy.

Vật chất pháp trận, chủ yếu tham khảo một ít ảo diệu của Diệt Cực Huyền Thân, sau khi bố trí, kiến trúc càng thêm củng cố. Tuy xa không vững chắc bằng áo giáp màu đen của bản thân, nhưng sợ là giới thần tứ trọng thiên mới có thể lay động kiến trúc.

Thời không pháp trận cũng khiến rất nhiều nơi không gian biến ảo.

Hư giới pháp trận, mượn dùng một chút ảo diệu của ‘Hư giới đạo’... càng thêm thần bí khó lường, dù là giới thần tứ trọng thiên tự tiện xông vào cũng có thể bị lạc.

Nói thì nhanh, trên thực tế Đông Bá Tuyết Ưng cũng hao phí thời gian hơn ba ngày, cuối cùng mới đem địa bàn của mình hoàn toàn xây xong, sau khi xây xong hắn mới thông báo đám đông thủ hạ ở ‘phủ đệ Giám sát sứ Đông Vực thành’ tất cả đều tới đây. Hắn đã thành Ngũ Phương Đế Quân, tự nhiên không đảm nhiệm chức Giám sát sứ nữa.

“Nơi này, sẽ là nhà của chúng ta về sau.” Đông Bá Tuyết Ưng cùng thê tử Tĩnh Thu với con gái Thanh Dao, Ma Tuyết quốc chủ cùng nhau hành tẩu ở trên quảng trường rộng lớn, nhìn cung điện liên miên xa xa.

“Đây là bộ dáng lúc ban đầu đơn giản nhất, mọi người đối với chỗ ở của mình có ý tưởng gì, có thể nói cho ta biết bất cứ lúc nào.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói. Địa bàn của mình tự nhiên theo thực lực của mình cường đại còn có thể không ngừng củng cố.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.