[Dịch] Tuyết Ưng Lãnh Chúa

Chương 803 : Đạt Nhĩ Hào cầu cứu




Mà đang ăn mỹ thực, là một vị nam tử cực kỳ tuấn mỹ mặc áo giáp bạc trắng, hai tay hắn phân biệt cầm một đao, rất thuần thục cắt thức ăn ăn từng miếng, hưởng thụ vô cùng.

Hắn chính là Bạch Quân vương!

Hắn giết chóc, hiếu sát, ở toàn bộ thâm uyên cũng có tiếng, nhưng lúc bình thường hắn lại vô cùng yêu thích hòa bình, thích mỹ thực.

Bỗng hắn liếc xa xa một cái.

Thấy được xa xa bóng người áo bào đỏ sậm trên thuyền lớn màu đen.

“Áo bào này? Là vị quán chủ nào đó của Huyết Nhận tửu quán?” Bạch Quân vương nhẹ nhàng lẩm bẩm một tiếng, liền tiếp tục ăn mỹ thực.

Ngẫu nhiên đại năng giả nào đó đi ngang qua thế giới của mình, cũng là thường có việc, hắn cũng lười quản.

...

Rời khỏi tầng thâm uyên thế giới thứ hai mươi ba này, Đông Bá Tuyết Ưng mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, đây là một tồn tại duy nhất trên đường có thể dễ dàng diệt sát mình, một chiêu giết ngay cũng không phải không thể.

“Sắp rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra ý cười.

Tiếp tục tiến lên.

Tầng thâm uyên thế giới thứ hai mươi sáu, chính là nơi mục tiêu đại ma thần ‘Đạt Nhĩ Hào’ sống!

Kế tiếp, một đoạn lộ trình cuối cùng không có bất cứ gợn sóng nào, phi thuyền tinh vực đã đến tầng thâm uyên thế giới thứ hai mươi sáu này, thật ra dọc theo đường đi không trải qua nguy hiểm cũng trong dự đoán, dù sao các thâm uyên đại năng giả cũng thường xuyên hành tẩu ở từng cái thâm uyên thế giới, nếu chỉ đi ngang qua liền khiêu khích chém giết, đó mới là chuyện cười! Cho nên lữ trình lần này, độ an toàn vẫn rất cao, điều kiện tiên quyết là... không bại lộ thân phận!

“Đến rồi.” Đứng ở trên phi thuyền tinh vực, ánh mắt Đông Bá Tuyết Ưng nhìn ra xa, trong đôi mắt có sự chờ mong, “Trường Phong đại ca, ta đến rồi. Hy vọng ngươi vẫn đang chống đỡ!”

“Đạt Nhĩ Hào!”

Trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng có lãnh ý.

Đạt Nhĩ Hào lúc trước chỉ cách vô tận không gian thẩm thấu thế giới Hạ tộc, xa xa thao túng một chút lực lượng, đã quấy thế giới Hạ tộc lúc đó một mảng gió tanh mưa máu, thiếu chút nữa cũng khiến Hạ tộc diệt tộc! Đông Bá Tuyết Ưng đối với hắn tự nhiên sẽ không nhân từ nương tay, chỉ là cứu ra Trường Phong đại ca cùng thê tử của hắn trước.

“Trường Phong đại ca ý chí phi phàm, chống đỡ mấy vạn năm hẳn là không phải việc khó.” Đông Bá Tuyết Ưng càng tiếp cận mục tiêu cuối cùng, ngược lại có một tia thấp thỏm.

...

Trong một cung điện rộng lớn, trên ngai báu sảnh cung điện, chính là một đại ma thần mặc áo giáp màu đen.

“Ha ha ha ha...” Đạt Nhĩ Hào ngồi nơi đó, cười ha ha. Mặt hắn gầy yếu, gương mặt có lân giáp, một đôi sừng cong cực lớn, trong con ngươi màu máu tản ra khí tức hung dữ, “Nhảy không tồi, đến đến đến, đến bên cạnh ta.”

Phía dưới, một số mị ma, huyễn ma mỹ mạo đang nhảy múa cũng đều cười quyến rũ, mỗi người lập tức lên bậc thang đi tới bên cạnh Đạt Nhĩ Hào, bắt đầu vờn quanh Đạt Nhĩ Hào hầu hạ. Đám mị ma, huyễn ma đó tuy đều chỉ là thuộc hạ tầng dưới chót, lại đều là tồn tại cấp ma thần.

“Chủ nhân, thoải mái sao?” Có huyễn ma ở hỗ trợ mát xa vuốt ve.

“Chủ nhân, thử mùi vị rượu này như thế nào.” Càng có mị ma xinh đẹp trực tiếp hôn, đem rượu ngon trong miệng đưa qua.

Đạt Nhĩ Hào cũng tùy ý hưởng thụ.

Cường giả hắc ám thâm uyên phần lớn đều là như thế, khi giết chóc mỗi người độc ác, lúc bình thường nên hưởng thụ cũng tận tình hưởng thụ, có đôi khi khi điên cuồng thì lại như tên điên.

Tâm tình Đạt Nhĩ Hào vô cùng tốt! Bởi vì hắn đã đột phá trở thành giới thần tam trọng thiên.

“Nhị trọng thiên đến tam trọng thiên, tiêu phí khí lực quá lớn. Nay ở dưới trướng bệ hạ, ta coi như là xếp hạng hàng đầu rồi.” Đạt Nhĩ Hào thầm nghĩ, “Nay lãnh địa của ta mở rộng rất nhiều, nhiều đại ma thần đều lần lượt đầu nhập vào dưới trướng ta. Năm tháng ta tu hành tính toán cũng không lâu lắm, ở trong đại ma thần tam trọng thiên ta cũng tính là rất trẻ tuổi, có lẽ... Ta có hi vọng liều mạng, lao đến cấp độ giới thần tứ trọng thiên, đến lúc đó ta cũng có thể đủ tìm kiếm một hắc ám thâm uyên, làm quân chủ!”

Lòng Đạt Nhĩ Hào tràn đầy chờ mong.

Hắn quả thực coi như trẻ tuổi. Lúc trước hắn không dám hy vọng xa vời mình thành giới thần tứ trọng thiên, nhưng hiện tại đã thành giới thần tam trọng thiên, hắn vẫn dám suy nghĩ một chút.

“Nhưng nghe nói Đông Bá Tuyết Ưng thần giới, quật khởi cực nhanh.” Đạt Nhĩ Hào vừa nghĩ đến điểm ấy, không khỏi cảm thấy áp lực nặng trịch, “Là thần giới thâm uyên thành giới thần tam trọng thiên nhanh nhất, hơn nữa còn có tuyệt học trong người, thực lực cũng địch nổi giới thần tứ trọng thiên.”

Tiếng tăm Đông Bá Tuyết Ưng quá lớn!

Truyền khắp hắc ám thâm uyên, Đạt Nhĩ Hào lúc trước vừa biết được cái tên này liền bị dọa nhảy dựng, cẩn thận tìm hiểu, thật đúng là từ thế giới Hạ tộc vật chất giới đi ra! Hắn biết Đông Bá Tuyết Ưng đó.

Đạt Nhĩ Hào lập tức run sợ!

Hắn sợ, sợ Đông Bá Tuyết Ưng trả thù! Dưới loại sợ hãi vô hình này, hắn thế mà may mắn đột phá, bước vào cảnh giới giới thần tam trọng thiên. Ngay cả thâm uyên quân chủ cũng tưởng thưởng hắn rất hậu hĩnh.

“Hả?”

Trong sảnh cung điện bỗng xuất hiện một bàn tay khổng lồ, chung quanh bàn tay tràn ngập dòng khí màu đen, trực tiếp đánh về phía Đạt Nhĩ Hào.

Sắc mặt Đạt Nhĩ Hào nhất thời đại biến, bàn tay thật lớn tràn ngập dòng khí màu đen này làm hắn không khỏi sợ hãi, vội hô lớn: “Tha mạng!” Đồng thời vội né tránh, lúc né tránh dòng khí mãnh liệt ngoài thân hắn cũng khiến các mị ma, huyễn ma chung quanh trực tiếp vỡ vụn thân thể. Đây là uy thế của một vị giới thần tam trọng thiên, hơi lan đến một tia, đã khiến ma thần bình thường mất mạng.

Nhưng Đạt Nhĩ Hào chỉ chạy ra hơn mười thước, đã bị bàn tay to lớn kia trực tiếp đánh trúng.

Bồng!

Lực lượng bẻ gãy nghiền nát, Đạt Nhĩ Hào không có một chút lực lượng phản kháng, thân thể nháy mắt nổ tung. Bản tôn thần tâm bị hủy diệt, ngay cả áo giáp hắn mặc cũng bị đánh vặn vẹo rách nát! Phải biết lực lượng của Đông Bá Tuyết Ưng, là khiến đại năng giả cũng biến sắc, hắn có thể có được chiến lực đại năng giả, chỗ dựa lớn nhất chính là lực lượng tốc độ!

...

Ở trong một căn nhà đá cách sảnh cung điện này gần vạn dặm, bản tôn Đạt Nhĩ Hào đang ở đây tiềm tu. Hắn cũng vừa thành giới thần tam trọng thiên không lâu.

“Không ổn.” Phân thân nháy mắt bị giết.

Bản tôn lập tức muốn chạy trốn.

“Ngươi còn muốn chạy trốn?” Một thanh âm lạnh nhạt, lại khiến Đạt Nhĩ Hào nháy mắt trong lòng lạnh toát. Hắn hoảng sợ nhìn nam tử áo bào đỏ sậm xuất hiện ở trước nhà đá, nam tử này đeo mặt nạ, trên đầu có hai cái sừng nhọn xoắn ốc, phát ra khí tức càng khiến hắn sợ hãi. Lúc trước phân thân bị giết, khiến hắn biết chênh lệch đôi bên lớn cỡ nào.

Đạt Nhĩ Hào không chút do dự, ‘bốp’ quỳ xuống, vội khẩn cầu nói: “Tha mạng! Tha mạng! Tôn thượng tha mạng, ta nguyện thần phục tôn thượng.”

Cùng khắc ——

Hắn cũng lập tức đưa tin cho chủ nhân hắn: “Bệ hạ, bệ hạ, có một tồn tại cường đại muốn giết ta, đã tiêu diệt một phân thân của ta. Bệ hạ cứu ta, cứu ta!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.