Đông Bá Tuyết Ưng cười.
Giới Thần.
Ở thần giới thâm uyên Giới Thần cũng tính là trung tầng cao tầng.
Vị Giới Thần đầu tiên trong lịch sử Hạ tộc, ngay tại một ngày này, lặng lẽ sinh ra.
“Đây chỉ là bắt đầu.” Đông Bá Tuyết Ưng tuy tâm tình cũng kích động, nhưng hắn lại không chút kiêu ngạo. Hắn rất tỉnh táo, “Lúc ta ngộ ra nhất phẩm chân ý ‘Thế Giới Chân Ý’, đã định sẵn có thể nắm giữ Thế Giới Thần Tâm trở thành Giới Thần nhất trọng thiên.”
Bên cạnh, khí linh Hồng Thạch cũng gật đầu nói: “Đúng, đối với Siêu Phàm nhất phẩm chân ý mà nói, thành Giới Thần là không khó khăn nhất. Nhưng Giới Thần nhị trọng thiên, Giới Thần tam trọng thiên, Giới Thần tứ trọng thiên, mỗi một bước muốn vượt qua đều phải trải qua gian khổ! Nhưng gian khổ nữa, hy vọng cũng là phi thường lớn. Như rất nhiều Giới Thần nhất trọng thiên, tu luyện đến phát điên bản tôn thần tâm cũng tán loạn, cũng không thể bước vào nhị trọng thiên.”
Đông Bá Tuyết Ưng cười cười.
Đúng vậy.
Cho dù là mình, sau khi chiến tranh cũng tu luyện hơn sáu trăm năm, mượn dùng phân thân, ‘Tinh Thần Thần Tâm’ thì tăng lên tới Thần cấp đỉnh phong cảnh, nhưng muốn tiến hóa đến ‘Hỗn Động Thần Tâm’ tựa như chỉ thiếu một bước, nhưng một bước này mới là khó vượt qua nhất. Trong thần giới, không biết có bao nhiêu Thần cấp đỉnh phong, nhưng hầu như đều ngã xuống, tiến giai nhất phẩm thần tâm quá khó. Về phần ‘Cực Điểm Xuyên Thấu Thần Tâm’ tiến bộ lại có thể xem nhẹ, ngay cả Thần cấp đỉnh phong cũng còn chưa tới.
“Ta thành nhất trọng thiên Giới Thần, rất nhanh. Nhưng muốn thành Giới Thần nhị trọng thiên thì không biết phải bao lâu.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu.
“Nhị phẩm thần tâm tiến hóa đến nhất phẩm thần tâm, vốn là rất khó. Trong thần giới, dựa vào nhị phẩm thần tâm thành thần vô số kể, nhưng ta có thể nói cho ngươi, một trăm triệu nhị phẩm thần tâm thành thần, cũng không có một ai tiến hóa thành nhất phẩm thần tâm thành Giới Thần!” Khí linh Hồng Thạch cảm thán.
Đông Bá Tuyết Ưng giật mình: “Một trăm triệu, cũng không được một?”
Xác suất này thấp thái quá.
“Các Giới Thần càng có thể giữ được bản tâm, sống càng lâu. Các thần linh tu hành càng kém chút, càng dễ tán loạn bản tôn thần tâm... Cho nên thần linh chết đi từng đám, các Giới Thần sống lâu, nhưng một tinh vực khổng lồ, Giới Thần cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.” Khí linh Hồng Thạch nói, “Nhưng Đông Bá ngươi chính là ‘Siêu Phàm nhất phẩm chân ý’ không biết bao nhiêu năm mới có một, ngươi nhất định so với thần linh, Giới Thần khác còn nhanh hơn nhiều. Ài, thật không biết, ngộ tính của ngươi sao lại cao như vậy. Ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi làm sao ngay tại giai đoạn Siêu Phàm đã có thể nhìn thấu bản chất thiên địa quy tắc, ngộ ra nhất phẩm chân ý?”
Đông Bá Tuyết Ưng cười cười: “Ngộ tính?”
Nói thật.
Ở lúc tu hành là có thể cảm giác được mình biến hóa, ví dụ như lúc thiếu niên điên cuồng luyện thương, khiến tâm tính mình càng thêm thấu triệt, tìm hiểu thương pháp càng thêm trực tiếp. Ví dụ như một trận chiến với ‘Hạng Bàng Vân’, sự điên cuồng giữa sinh tử đó khiến linh hồn mình cũng có cảm giác lột xác. Đó là bùng nổ giữa sinh tử!
Ngộ tính, theo ‘từng trải’ ‘suy sụp’ ‘cảm ngộ’ ‘sinh tử’ đủ loại đều sẽ dần dần tăng lên.
Không có ai từ nhỏ đã ngộ tính nghịch thiên.
Cho dù là con nối dõi của bậc đại năng, trời sinh trí tuệ vô cùng, nhưng tìm hiểu thiên địa quy tắc cái này không phải đơn giản ‘trí tuệ’ có thể giải quyết, cần là linh tính ở sâu trong nội tâm—— ‘ngộ tính’ . Dù cho ngọc thô, cũng cần tạo hình.
Đông Bá Tuyết Ưng chính là trải qua tất cả, sau khi chiến tranh thắng lợi, sau khi thê tử lại được cứu chữa, tâm cảnh hắn biến hóa, nhìn thiên địa cũng khác, đây cũng là một loại tăng lên, lúc này mới ngộ ra ‘Thế Giới Chân Ý’ .
“Ta từng nghe thánh chủ nói.” Khí linh Hồng Thạch cảm khái nói.”Có thể ngộ ra nhất phẩm chân ý, không có may mắn. Thần giới, thâm uyên thậm chí ức vạn phàm nhân thế giới đản sinh ra Siêu Phàm ngộ ra nhị phẩm chân ý có nhiều rồi, nhưng nhất phẩm chân ý... Lại cũng rất rất lâu mới có một người, cũng không có quy luật gì.”
“Đúng vậy, không có may mắn.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, “Được rồi, ta luyện hóa Hồng Thạch sơn trước.”
“Ta đã sớm chờ đợi ngày này.” Khí linh Hồng Thạch mỉm cười.
“Oành!”
Đông Bá Tuyết Ưng duỗi tay, Giới Thần lực màu lửa đỏ lập tức lao ra, bay vào hư không, nhanh chóng chui vào bản thể Hồng Thạch sơn.
Động thiên bảo vật ‘Hồng Thạch sơn’ ... Chính là một kiện chân thần khí! Là so với ‘Giới Thần khí’ cao hơn một cấp bậc lớn, hơn nữa là động thiên bảo vật cực kỳ hiếm thấy. Ngay cả Hồng Trần thánh chủ đại năng bực này, cũng chỉ có một động thiên bảo vật như vậy. Hồng Thạch sơn nhất mạch... Còn có Tuệ Minh đại sư huynh, cũng có một động thiên bảo vật. Mà Tuệ Minh đại sư huynh đó cũng là Giới Thần tứ trọng thiên, tồn tại cấp bá chủ một phương của thần giới.
Hồng Trần thánh chủ đã chết, khí linh Hồng Thạch lại không chống cự, chỉ một lát sau, Đông Bá Tuyết Ưng đã luyện hóa bảo vật này. Ở khoảnh khắc luyện hóa, Đông Bá Tuyết Ưng liền có một loại cảm giác ‘luyện hóa Thế Giới Chi Tâm’.
Nay, trong toàn bộ Hồng Thạch sơn, tất cả chịu mình nắm giữ.
“Hiện tại ta vừa thành Giới Thần nhất trọng thiên, còn chưa phải lúc bại lộ.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Hiện tại tùy tiện một đại năng, cũng có thể đủ tiêu diệt ta.”
Cho dù ở vật chất giới.
Các đại năng cách cự ly xa, một cái ý nghĩ, có thể diệt sát Giới Thần nhất trọng thiên. Đây cũng là nguyên nhân vì sao đừng nhắc tên đại năng.
“Ừm.” Khí linh Hồng Thạch gật đầu, “Đại năng bình thường, một ý niệm có thể diệt sát Giới Thần nhất trọng thiên! Mà vị bệ hạ kia của Huyết Nhận thần đình, vị đảo chủ kia của Thời Không đảo, vị điện chủ kia của Vạn Thần điện... Đều là có thể một ý niệm có thể diệt sát Giới Thần nhị trọng thiên. Nhưng nếu lập ‘thệ ước’, có thệ ước nhân quả, cho dù Giới Thần tam trọng thiên, cấp độ đó của bệ hạ cũng có thể diệt sát.”
Đông Bá Tuyết Ưng cười: “Cho nên ta không đi dễ dàng thề ước, lại càng sẽ không tùy ý vi phạm thệ ước. Chờ thành Giới Thần nhị trọng thiên, mới tính dễ sống chút.”
Thành Giới Thần nhị trọng thiên...
Cho dù bại lộ.
Đại năng bình thường cũng không giết được. Chỉ có Huyết Nhận thần đế, Thời Không đảo chủ, Vạn Thần điện chủ loại cấp số này có thể một ý niệm diệt sát! Nhưng Huyết Nhận thần đế bọn họ đã đứng ở đỉnh cao nhất thật sự của thần giới thâm uyên, bọn họ có thể xưng là vô địch! Căn bản khinh thường làm chuyện bực này. Đến cấp độ đó của bọn họ, trong lòng càng thêm kiêu ngạo. Có một số điều sẽ làm, có một số thứ bọn họ là khinh thường đi làm.
“Nhưng muốn thành Giới Thần nhị trọng thiên.” Đông Bá Tuyết Ưng bất đắc dĩ lắc đầu.
“Đông Bá, ngươi đi tham gia Huyết Nhận Thần Đình Vạn Hoa yến, giao thủ với vô số cao thủ Thần cấp, tin tưởng chắc chắn có xúc động. Lại bái ở môn hạ đại năng, được họ chỉ điểm, tin tưởng nhất định sẽ tương đối nhanh ngộ ra nhất phẩm thần tâm thứ hai.” Khí linh Hồng Thạch nói.
“Hy vọng ngày đó mau chóng đến, ta đi ra ngoài trước, còn có chút việc vặt cần đi làm.” Đông Bá Tuyết Ưng cất bước, liền rời khỏi Hồng Thạch sơn.