[Dịch] Tuyết Ưng Lãnh Chúa

Chương 381 : Tiền bối Hạ tộc hàng lâm




Đương nhiên ——

Có thể có tư cách được dẫn dắt linh hồn đúc lại thân thể cũng chỉ là số rất ít. Phần lớn chỉ là linh hồn bị dẫn dắt nhập thần giới, làm cho bọn họ vẫn còn sống, cũng không sẽ trả giá đại đại giới trọng tố nhục thân làm cho bọn họ tiếp tục tu hành.

Tuy không đúc lại thân thể tu hành vô vọng, nhưng Bán Thần lựa chọn đầu nhập vào cũng nguyện ý, ít nhất còn sống, không phải sao?

Mà Hạ tộc thì sao? Hạ tộc chung quy chỉ là một chủng tộc thế giới phàm nhân, trong tiền bối Hạ tộc mặc dù có một đám thành thần, nhưng chưa ai có thể làm tới mức dẫn dắt linh hồn đúc lại thân thể chuyển sinh. Cho nên các Siêu Phàm Hạ tộc một khi chết, chính là thật sự chết, ngay cả linh hồn cũng không thể tồn tại.

Các Siêu Phàm Hạ tộc thì cho rằng ——

Không đúc lại thân thể, tuy cũng còn sống, lại cũng chỉ là một mực cống hiến tín ngưỡng, cho đến linh hồn già nua mà chết, cách sống như vậy... Không phải điều Siêu Phàm Hạ tộc muốn!

Bọn họ muốn chính là oanh oanh liệt liệt! Chính là thống thống khoái khoái!

Bọn họ không muốn bị bất cứ trói buộc nào!

Thà rằng thống khoái cả đời sau đó linh hồn tiêu tán, cũng không thể chịu các loại trói buộc, ngay cả linh hồn sau khi được dẫn dắt cũng tiếp tục bị khống chế cống hiến tín ngưỡng.

Có thể thành Siêu Phàm, phần lớn trong xương tủy đều rất kiệt ngạo. Cho nên mặc dù theo cường đại biết chỗ tốt của Huyết Nhận tửu quán, Đại Địa thần điện, nhưng đầu nhập vào bọn họ ở toàn bộ Hạ tộc chung quy là một bộ phận nhỏ. Hạ tộc đối với cái này cũng không để ý, dù sao ai cũng có chí hướng, chỉ cần đừng như Siêu Phàm Ma thần hội ích kỷ đến phản bội toàn bộ tộc đàn như vậy, Hạ tộc đều sẽ dễ dàng tha thứ.

“Ầm ầm ầm ~~~ “

Cửa điện đóng lại.

Trong đại điện này đặt các bức tượng, những bức tượng này đều là Hạ tộc, ai cũng khí độ bất phàm, hoặc là phóng đãng không kềm chế, hoặc là lãnh khốc ngạo nghễ, hoặc là bình thản lạnh nhạt, hoặc là phát ra khí phách ngập trời...

Đây đều là tiền bối thành thần trong lịch sử Hạ tộc!

Nhưng những bức tượng này có một số là đặt ở bên cạnh, những cái đặt ở bên cạnh, đều là sau khi thành thần không còn liên hệ với Hạ tộc! Điều này cũng khiến hậu bối Hạ tộc có chút tâm ý nguội nhạt. Nhưng đã thành thần vẫn đúc tượng cho bọn họ! Mà các bức tượng khác đặt ở vị trí trung ương, đều là tâm niệm Hạ tộc, các hậu bối Hạ tộc cũng cảm kích.

Nhưng từng hàng bức tượng đặt ở trung ương mặc dù có hơn hai trăm bức, nhưng hiện nay hơn phân nửa đều lại không còn khí tức.

Bởi vì...

Bọn họ đã chết!

Thành thần, ở thần giới rộng lớn, cũng chỉ là một cái bắt đầu. Bọn họ ở thần giới cũng cần chinh chiến, giao tranh. Bọn họ tâm niệm quê hương, nhưng trong quá trình liều mình chinh chiến, có một số lại đã vĩnh viễn ngã xuống.

Hiện nay còn có năm mươi hai pho tượng còn tản ra khí tức, trong mỗi một pho tượng đều có ký hiệu không gian bọn họ lưu lại.

Thần linh Hạ tộc tâm niệm quê hương, hiện nay còn sống là năm mươi hai vị!

Trong đó khí tức cường đại nhất tổng cộng có ba vị!

“Vân Hải tiền bối, hậu bối Hạ tộc có việc thỉnh cầu!” Trần cung chủ cung kính hành lễ, đồng thời các Bán Thần khác ở đây bao gồm Dư Tĩnh Thu cũng đều cung kính hành lễ, ai cũng là phát ra từ trong lòng.

Vân Hải đại đế.

Đó là một trong ba vị thực lực mạnh nhất trong năm mươi hai vị thần linh còn sống của Hạ tộc.

“Chuyện gì?”

Một pho tượng nam tử tóc dài áo bào trắng đó bỗng nhiên miệng động đậy, nói.

“Hạ tộc ta có một Siêu Phàm trẻ tuổi, tên là Đông Bá Tuyết Ưng.” Trần cung chủ chỉ về phía Đông Bá Tuyết Ưng nằm bên cạnh ở nơi đó tựa như bức tượng kim loại, “Hắn nay trúng độc Vu Thần kiếm, chúng ta bó tay không có cách nào, xin Vân Hải tiền bối cứu hắn một mạng.”

“Vu Thần kiếm? Vu Thần?” Ánh mắt pho tượng Vân Hải đại đế chuyển hướng về phía Đông Bá Tuyết Ưng.

Hắn hiện tại chỉ mượn dùng ký hiệu không gian cảm ứng được nơi này, mới có thể ‘nghe được’ ‘nhìn thấy’, loại phương thức điều tra này là rất thô ráp.

“Vu Thần kiếm, là kiếm Vu Thần sử dụng?” Vân Hải đại đế hỏi.

“Vâng.” Thanh giáp thủ vệ vội nói.

“Vậy ta khẳng định không có cách nào.” Vân Hải đại đế nói, “Vu Thần Ma thú nhất tộc tín ngưỡng, là một vị tồn tại thiên phú cực cao, ở phương diện vu độc cực kỳ xuất sắc! Ta lại không tinh thông đối với cái này, khẳng định không giải cứu được. Trong Hạ tộc ta luận ở phương diện dược đạo thành tựu cao nhất không thể nghi ngờ là Tử Lôi đế quân. Tử Lôi đế quân nay càng được Huyết Nhận thần đình hấp thu, một lòng tìm hiểu dược được, trình độ của hắn ở trên dược đạo cũng cực cao. Nếu muốn cứu Đông Bá Tuyết Ưng tiểu oa nhi này, hẳn chỉ có Tử Lôi đế quân ra tay mới có hi vọng. Nếu là hắn cũng không cứu được, vậy không cứu được.”

“Rõ.” Trần cung chủ vội đáp.

Vân Hải đại đế nhẹ nhàng gật đầu, pho tượng của hắn lại khôi phục bình thường.

Trần cung chủ lập tức lại lần nữa kích phát ký hiệu không gian của pho tượng Tử Lôi đế quân, Tử Lôi đế quân ở trong thần giới xa xôi đang đau khổ cân nhắc dược thảo sinh ra cảm ứng, liền lập tức thông qua tầng tầng thế giới trở ngại khoảng cách xa xôi vô tận, cảm ứng trực tiếp tiến vào trong pho tượng.

“Tử Lôi tiền bối, hậu bối Hạ tộc có việc thỉnh cầu.” Trần cung chủ cung kính hành lễ, mọi người khác cũng đều hành lễ.

“Có việc gì?”

Tử Lôi đế quân là lão giả diện mạo phi thường hòa ái, hai chòm râu rất đáng yêu. Hắn ở lúc phàm nhân chính là một thầy thuốc, một lòng cứu tử phù thương, về sau thức tỉnh lôi điện thái cổ huyết mạch bá đạo, nhưng hắn lại tìm hiểu ra ‘Tử lôi chân ý’, khiến lôi điện cũng dùng để cứu mạng người. Cứ như vậy bất tri bất giác, hắn thành thần. Thậm chí sau khi tiến vào thần giới, hắn vừa mới bắt đầu không bắt mắt.

Như một số tiền bối trong tiền bối Hạ tộc lúc trước chói mắt như Xích Vân đại đế đều từng dũng mãnh tinh tiến, có một số thực lực đình trệ, có một số thậm chí chết.

Mà Tử Lôi đế quân lại lần lượt vượt qua, nay đã trở thành một trong ba vị mạnh nhất trong tiền bối thần linh Hạ tộc, thậm chí càng được ‘Huyết Nhận thần đình’ hấp thu, tiền đồ phi phàm.

“Hạ tộc ta có một Siêu Phàm trẻ tuổi, tên là Đông Bá Tuyết Ưng, trúng độc Vu Thần kiếm...” Trần cung chủ nói.

“Ngươi là muốn ta cứu hắn?” Tử Lôi đế quân nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng nằm ở nơi đó, “Độc của Vu Thần kiếm, Vu Thần kiếm này là Vu Thần bội kiếm? Để Bán Thần nào đó của ma thú nhất tộc sử dụng?”

“Đúng.” Trần cung chủ vội nói, “Sử dụng Vu Thần kiếm là đương đại đại trưởng lão ma thú nhất tộc.” Trần cung chủ nói ngay.

“Có thể để Bán Thần sử dụng, hẳn là thần kiếm Vu Thần luôn đeo ở giai đoạn thần cấp.” Tử Lôi đế quân nói, “Vu Thần chính là tồn tại vĩ đại cấp Giới Thần, sau khi bước vào cấp Giới Thần, binh khí hắn sử dụng là không có khả năng để Bán Thần sử dụng. Nếu là binh khí của hắn hiện nay đâm trúng tiểu oa nhi này, tiểu oa nhi này sợ sớm đã chết rồi. Nhưng mặc dù là bội kiếm năm đó, cũng là bội kiếm của hắn lúc tu hành đến Thần cấp đỉnh phong nhất, hắn cũng dựng dưỡng năm tháng dài lâu, cũng nhất định là dị thường lợi hại. Ta cần buông xuống hình chiếu, tự mình xem xét một phen.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.