Edit: Hoa Trong Tuyết
Tướng gia đột phát bệnh nặng, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, bọn nha hoàn đều náo loạn.
Đi đến của viện của Mộc Thừa tướng, thấy mấy lão thái y đều giống như kiến bò trên chảo nóng đi lại vòng vòng.
"Tướng gia như thế nào?" Đại phu nhân cố làm ra vẻ sợ hãi đi theo thái y hỏi.
"Hồi bẩm đại phu nhân, tướng gia bị sốt cao, nôn mửa, đau bụng, có triệu chứng co rút, giống như là bị ngộ độc thức ăn, nhưng vi thần điều tra đồ ăn tướng gia ăn mấy ngày gần đây, cũng không có gì khác thường, như vậy xem ra, nhất định là do bản thân sinh bệnh. Vi thần đã bốc thuốc giảm đau, để cho tướng gia ngâm dược để giảm bớt triệu chứng đau đớn." Một vị lão thái y khom người nói.
"Phương pháp dùng thuốc ngâm người này không được!" Mộc Thất trầm tư chốc lát, ngăn lại nói.
Mọi người đều là ngẩn ra, Nhiếp Chính Vương Vương Phi lại giám bác bỏ lời nói của lão thái y quyền uy nhất thái y viện! Nhưng mà nếu nhìn lại những sự tích diệu thủ hồi xuân trước đây của Vương Phi, cũng không người nào dám can đảm lên tiếng.
Sở Vân Mộ nằm ở trên giường nệm, mặc cho nha hoàn quạt cho hắn, mắt phượng khẽ hếch lên, cũng không tham dự vào việc này.
Coi như Vương phi của mình có ở phủ thừa tướng náo lên tận trời, có hắn ở sau lưng làm chỗ dựa, ai cũng phải nhịn mặc kệ nàng muốn làm gì thì làm, cứ đi theo nha đầu này là được.
"Ngâm dược có hiệu quả giảm đau rõ rệt, vì sao không thể?" Nam Cung Trạm hỏi.
"Tề Vương Điện Hạ là người ngoài nghề, làm sao biết có bao nhiêu nguyên nhân dẫn đến tình trạng đau bụng như vậy? Nguyên nhân phát sinh gây đau bụng không dưới trăm loại nguyên nhân, không phải mỗi loại chứng bệnh chỉ cần ngừng đau là có thể khỏi hẳn.
Lão thái y quan sát cho kỹ, có đúng là phụ thân của ta bị đau bụng phía bên phải và phần thắc lưng không, cảm giác đau kịch liệt còn có nôn mửa, sốt cao, rùng mình, vả lại bụng có cục sưng, hiện tại không thể cử động được! Một khi xảy ra chuyện không may sẽ ảnh hưởng đến ngũ tạng, hậu quả này các ngươi cũng không thể gánh vác nổi!"
Khuôn mặt Mộc Thất lạnh tanh không chút tình cảm nhìn lướt qua Nam Cung Trạm, không nhìn đến ánh mắt sát quắt của hắn, gằn từng chữ.
Sở Vân Mộ nằm một bên bẻ gãy quạt ngọc trong tay, quạt ngọc trong tay hắn hóa thành phấn vụn.
—— hắn thật muốn khoét đi đôi mắt sắng quắt của Nam Cung Trạm, đang nhìn chằm chằm Tiểu Thất!
Tiểu Thất là người của hắn, ai cũng không được nhìn!
Hai chân lão thái y phát run, nghĩ lại một chút, gật đầu như giã tỏi.
"Lời Nhiếp Chính Vương Vương Phi nói trùng khớp với triệu chứng bệnh của tướng gia, phía bên phải bụng tướng gia có một cục sưng, vi thần cho là hỏa khí tích tụ, nhưng là triệu chứng này với khí hư tích tụ trong cơ thể có mấy phần khác biệt, vi thần đã nghĩ đủ cách vẫn không giải thích hợp lý." Lão thái y bừng tỉnh hiểu ra nói.
Sắc mặt Mộc Thất âm trầm, quả nhiên nàng đoán không sai, đáng tiếc ở cổ đại không có chụp X quang, chỉ cẩn làm một cuộc xét nghiệm nhỏ là có thể xác định Mộc Tương bị viêm túi mật!
"Để ta vào xem bệnh cho phụ thân, nếu phụ thân đã cố ý cho mới ta đến, chuyện này ta không thể không quản." Mộc Thất đi về phía bên trong nhà.
"Đợi đã nào...!" Đại phu nhân vương tay với móng tay vẫn còn sơn đỏ ngăn cản Mộc Thất, mở miệng nói: "Xem bệnh cho tướng gia đã có thái y, Lương nhi trước tiên ngươi cứ đi nghỉ ngơi đã, thức ăn cũng đã chuẩn bị xong."
Mộc Thất nâng lên khóe môi cười lạnh, khe khẽ đẩy tay đại phu nhân ra, lạnh nhạt nói: "Đại phu nhân không cần phải lo lắng, bổn vương phi không muốn mang tiếng bất hiếu, tất nhiên sẽ tận lực trị bệnh cho phụ thân, huống chi tướng phủ to như vậy khó tránh khỏi sẽ xảy ra sai sót. Giống như trước đây phu nhân trúng độc tỳ cao, lại dọa sợ mọi người ở đây."
Đản Hoa ngồi trên vai Mộc Thất, mở cái miệng nhỏ nhắn lè lưỡi, một mùi bạc hà mát mẻ truyền đến mũi đại phu nhân.
Mộc Thất khe nhíu mày, nói bên tại đại phu nhân: "Hay là nói, đại phu nhân không muốn ta chẩn bệnh cho phụ thân, là có bí mật gì không muốn bị ta phát hiện sao?"
Sắc mặt đại phu nhân tái xanh, giống như cảm giác đau đớn lúc trước Mộc Nguyệt Lương châm cứu cho nàng lại dâng lên.
Trán nàng ta chảy xuống từng giot mồ hôi lạnh, đôi tay nắm chặt, nhưng lại không thể không nhường đường.
Mộc Thất phân phó nha hoàn dùng rượu lau chân tay và trán Mộc thừa tướng, trước tiên hạ sốt, sau đấy là bắt mạch chẩn bệnh.
Quả nhiên, Môc Tương xuất hiện triệu chứng sốt nhẹ, lúc đó có nôn mửa, bên phải bụng rất là đau đớn, giống với chẩn đoán của nàng như đúc!
Mộc Thất đưa tay chạm vào sươn xường bên phải của hắn, thấy rõ ràng có một cục sưng.
Ở hiện đại, loại bệnh này gọi là viêm túi mật, chỉ là tình trạng bệnh hiện tại cua Mộc Tương có hơi khác một chút, môi của hắn biến màu xanh, giống như là trúng độc mãng tính!
Mộc Thất bước ra khỏi phòng, phân phó nói: "Trầm Thu, mang hòm thuốc của ta đến đây, chuẩn bị vôi sống trừ độc."
"Vâng" Trầm Thu đáp lời nói.
"Nếu lão thái y đã bó tay hết cách, các ngươi cũng chỉ có thể nghe theo ta, cho ta thời gian một canh giờ, ta nhất định làm cho tướng gia khỏe trở lại! Mọi người có dị nghị gì không?" Mộc Thất nhìn về những người đứng trong sân, quay đầu lại lạnh nhạt nói.
Ngườ đầu tiên lên tiếng là Mộc Nguyệt Ninh, nàng rũ con ngươi nói: "Đại tỷ tỷ y thuật tinh xảo, người đời đều biết, ta tin tưởng đại tỷ tỷ."
Nam Cung Trạm nhìn gương mặt của nàng đã có chút biểu hiện khác đi, sau lại nói: "Tất nhiên có thể giao cho Nhiếp Chính Vương Vương Phi, chỉ là để đảm bảo, nên để hai vị thái y vào cùng......"
"Không cần!" Mộc Thất ngắt lời hắn, lạnh lùng nói: "Trong quá trình chữa bệnh, ta không thích là có người quấy nhiễu."
Mộc Thất để Trầm Xuân và Trầm Hạ canh giữ ngoài cữa, không để cho bất cứ ai vào, chỉ để một mình Trầm Thu vào bên trong với nàng, sau khi vào phòng liền lấy nước sôi tiêu độc quần áo, lại dùng vôi sống tiêu độc đơn giản.
Nàng lấy dụng cụ trong hòm làm thuốc ra: dao giải phẩu, giải phẫu cắt bỏ, nhiếp, kềm kẹp, kimm khâu, chỉ khâu, mọi thứ đầy đủ hết.
Trầm Thu nhìn các loại dụng cụ nho nhỏ trên khay, kinh ngạc nói: "Tiểu thư, sẽ không muốn làm thật, mổ bụng tướng gia chứ?"
Mộc |Thất dùng rượu lau kỹ do giải phẫu lạnh nhạt nói: "Nói văn nhã, gọi là giải phẫu."
"Ta chỉ nghe nói qua vận công, châm cứu, uống thuốc là những biện pháp chữa bệnh, này ‘ giải phẫu ’ là lần đầu tiên nghe thấy! Tiểu thư thật là một kỳ nữ!" Trầm Thu nói.
Nàng còn muốn nói, có lẽ chỉ có kỳ nữ như tiểu thư, mới có thể chế trụ được Nhiếp Chính vương......
Nàng không khỏi sinh lòng kính nể, kính tiểu thư nàng là một hán tử!
Mộc Tương đang trong trạng thái mê mang, nhưng vẫn có cảm giác với đau đớn, những thứ khác mặc cho Mộc Thất quyết định.
Như vậy thì tốt dễ làm việc hơn nhiều, Mộc Thất cho Mộc Tương uống một viên thuốc mê, xác định bản thân hắn đã hôn mê, lấy dao găm tiến lên.
Điều kiện vệ sinh ở cổ đại có hạn, để dẩm bảo không có vấn đề xảy ra, tất cả đao cụ đều được nàng khử trùng bằng rượu, rồi để lên lửa đốt, cuối cùng dùng cho giải phẫu.
Đây là lần giải phẩu đầu tiên của nàng sau khi đến đây —— Giúp Mộc Tương cắt bỏ túi mật.
Nàng đã sớm phát hiện ra Mộc Tương không chỉ đơn giản là bị viên túi mật, rõ ràng là do ăn phải vật chứa độc mãng tính làm tắc nghẽn túi mật.
Nghĩ muốn tìm ra đáp án phải chờ Mộc Tương tỉnh dậy tiếp tục hỏi hắn.
Từ biểu hiện rất nhỏ của đai phu nhân, không tránh khỏi liên quan với việc Mộc Tương phát bệnh!
Nàng nháy mắt với Sở Vân Mộ, ý muốn hắn sai người điều tra kỹ đại phu nhân có gì khả nghi hay ko, hai người trao đổi ánh mắt tâm ý liền tương thông.
Mộc Thất nhếch môi cười lạnh, không bằng mượn cơ hội này, nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt......
Ban đầu đại phu nhân Vân Hồng Mai vu hãm nàng cấu kết với nam nhân, đánh nàng đến thương tích khắp người ném vào phòng chứa củi, gặp phỉa người cha không biết phải trái ném nàng vào Ôn Dịch cốc, sau đấy lại luân phiên phái người hại nàng......
Xem ra đã đến lúc tính sổ toàn bộ rồi!