"Vâng, gia chủ!"
Hai hộ vệ tiến lên kéo Quân Mạc Nhan về, nhưng nàng lại gắt gao bắt lấy tay Thiên Thừa Ngôn, mắt đẹp rưng rưng, đau đớn nhìn hắn.
"Nhan Nhi, nàng yên tâm, nửa tháng sau ta nhất định sẽ đón nàng đi!" Hắn nắm chặt bàn tay mềm mại nhỏ nhắn của Quân Mạc Nhan, ánh mắt lưu luyến thống khổ, còn có kiên định...
Bất luận thế nào, hắn cũng sẽ không buông tay nàng!
Bị những người kia lôi kéo, Quân Mạc Nhan cuối cùng cũng phải buông tay, nàng tê tâm liệt phế khóc nói: "Thiên Thừa ca ca, Nhan Nhi ở đây chờ ngươi, dù xảy ra chuyện gì cũng sẽ ở đây chờ ngươi!"
"Nhan Nhi!!!"
Nhìn Quân Mạc Nhan bị những người đó kéo đi, nắm tay Thiên Thừa Ngôn run rẩy, đau khổ tràn ngập trái tim hắn.
Nếu... nếu hắn có thực lực cường đại, có phải sẽ không phải rời xa nữ tử mình yêu hay không? Chỉ cần hắn có thực lực thì sẽ không ai có thể ngăn cản bọn họ yêu nhau...
Lần này hắn sẽ bất chấp tất cả đánh bại Tần Phi, mang nữ nhân mình yêu rời khỏi nơi này, không cho bất kì ai quấy phá...
Quân Lâm Thiên nhìn bóng lưng kiên quyết của thiếu niên, đáy mắt xẹt qua tia sáng khác thường...
Gia tộc Thiên Thừa, ánh nắng chiều chiếu vào đại sảnh, Thiên Thừa Vân Long nôn nóng đi qua đi lại, đột nhiên, hắn nhìn thấy thiếu niên đang đi tới, hai mắt sáng lên chạy ra nghênh đón."Ngôn Nhi, thế nào?"
Thiên Thừa Ngôn lắc đầu: "Châu chủ nói chỉ cần ta đánh bại Tần Phi thì sẽ cho ta cưới Nhan Nhi..."
Trong lòng Thiên Thừa Vân Long run sợ, chua xót nói: "Đánh bại Tần Phi? Tần Phi kia đã là đỉnh thiên phú rồi, ngươi làm sao đánh bại hắn?"
"Cha, bất luận thế nào ta cũng không thể để Nhan Nhi gả cho Tần Phi", Thiên Thừa Ngôn ngước mắt nhìn Thiên Thừa Vân Long, ánh mắt kiên định, "Ngươi giúp ta giải trừ phong ấn trong cơ thể đi."
Ngón tay Thiên Thừa Vân Long run lên, nói: "Ngôn Nhi, ngươi nên biết hậu quả sau khi giải trừ phong ấn, năm đó vì lực lượng trong cơ thể ngươi quá cường đại cho nên thân thể tổn hại, ta phải tìm một cao thủ tới giúp ngươi phong ấn lại, nhưng nếu ngươi muốn cởi bỏ phong ấn, sẽ khiến thể chất suy yếu, sống không quá năm năm..."
"Nhưng nếu không có Nhan Nhi, ta tham sống sợ chết thì mỗi ngày đều sống trong đau khổ, nếu có thể cưới được nàng, dù chỉ sống được năm năm ta cũng thỏa mãn."
Hắn ngước mắt nhìn nam nhân trung niên, thanh âm kiên định mà vang dội.
"Cha, ngươi muốn nhi tử ngày ngày sống trong đau khổ sao? Đời này, Nhan Nhi chính là kiếp nạn của ta, nhưng ta vui vẻ tiếp nhận, ta không muốn mất nàng, bây giờ chỉ còn một biện pháp này, nếu không, ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Nhan Nhi gả cho Tần Phi, mặc dù nhìn Nhan Nhi nhu nhược nhưng tính tình rất cương liệt, bắt nàng khuất nhục gả cho người khác, nàng sẽ tìm chết, nếu Nhan Nhi chết, nhi tử cũng sẽ không sống nổi nữa!"
Thiên Thừa Vân Long biết trong lòng hắn đã hạ quyết tâm, nếu cứ khuyên nữa, có lẽ sẽ thật sự có một đôi uyên ương số khổ cùng sống cùng chết....
"Ngôn Nhi, năm đó đan dược sư nói ngươi chỉ có thể sống được năm năm, bất đắc dĩ mới phong ấn lực lượng của ngươi, cho nên một khi giải trừ phong ấn, ngươi chỉ có thời gian năm năm, nếu như năm năm sau ngươi chết, chẳng phải Nhan Nhi cũng sẽ..."