Hắn tên là Ái La Tá Thương Hàn Dương, tên hắn được chính mẫu thân đặt cho mình. Nghe nhũ mẫu bảo , ngay lúc hắn sinh ra đó là mùa đông lạnh nhất trên Thanh Phong quốc nhưng lúc đó ánh mặt trời lại ấm áp hơn bao giờ hết. Mọi người đều bảo hắn là điềm lành trời ban cho Thanh Phong quốc. Nên mọi việc hắn làm đều có người quan sát, đều có người đều ám hại hắn nhưng chưa bao giờ thành công.
Đến một ngày mẫu thân hắn nói hắn sắp có một đệ đệ hoặc muội muội , lúc đó chính là lúc bắt đầu những chuỗi ngày mẫu thân hắn gặp nguy hiểm . Có ngày hắn nhìn thấy mẫu thân bị trúng độc ói một ngụm lớn máu rồi ngất đi nhưng may mắn hài nhi trong bụng mẫu thân không sao. Cứ tiếp diễn rất nhiều , hắn từng hỏi mẫu thân có biết người hãm hại không! Mẫu thân hắn chỉ cười nhạt rồi đánh vào mông hắn nhẹ điểm yêu cái mũi rồi nói :
'' Hài tử ngoan thì không nên nói những thứ này''
Sau đó hắn cũng không hỏi lại mẫu thân, ngoan ngoãn làm một hài tử ngoan. Nhưng rồi đến một lần chính tai hắn nghe nha hoàn của Nhã Hoàng phi nói hạ độc nhiều lần như vậy Tiếu Hoàng phi vẫn không chết hắn mới biết người hãm hại mẫu thân mình là ai. HẮn nhưng vẫn làm một hài tử tốt, nói lại với mẫu thân trước rồi sau đó sẽ nói cho phụ hoàng biết để trị tội Nhã Hoàng phi nhưng lúc đó mẫu thân hắn khuôn mặt lại khẽ biến đổi , dặn kĩ hắn phải quên chuyện này. Hắn lúc đó vẫn không hiểu tại sao mẫu thân lại nói vậy.
Cho đến lúc mẫu thân sinh tiểu muội muội hắn mới rõ ràng tất cả, mẫu thân muốn bảo vệ hắn, nhưng chẳng qua bảo vệ sai cách. Xe ngựa của mẫu thân bị rơi xuống vách núi, hắn rơi xuống một động có một lão quoái nhân, còn muội muội hắn không biết nơi nào .
Hắn được lão quoái đó cứu sống nhưng sau khi cứu sống xong lão lại đưa hắn về lại kinh thành bỏ hắn đi. HẮn từ một người sống trong nhung lụa ăn sơn hào hải vị bỗng chốc trở thành một tiểu khất nhi mặc vải rách nát ăn đồ thừa người khác cho. Hắn vẫn cam chịu để có thể sống đợi phụ hoàng đi vi hành gặp để có thể báo thù. Hắn đợi , đợi qua mấy năm vẫn chưa gặp được phụ hoàng nhưng lại nghe tin Nhã Hoàng phi được phong làm Hoàng hậu. Hắn căm hận phụ hoàng.
Rồi đến một ngày, một tiểu cô nương đến trước mặt hắn , ngông cuồng bắt hắn về làm hộ vệ cho nàng. Từ một kẻ nhu nhược hắn được học võ công , được học ám sát. Còn tiểu cô nương đó , từng ngày lại thay đổi khác đi, xinh đẹp hơn nhưng từ một cô nương ngông cuồng nhưng tốt bụng nàng lại biến thành một cô nương ngông cuồng tự đại , lòng dạ hiểm ác. Hắn lại trở thành tay sai của nàng.
Rồi đến lúc hắn 16 tuổi , hắn mới biết được nàng là con gái của kẻ thù hắn , và bao việc ám sát hắn làm đều giúp cho kẻ thù. Lòng hắn dường như chết đi.
Qua mấy năm sau hắn lại tiếp tục cố gắng để có sự tin tưởng hơn. Hắn lại gặp một cô nương khác , nàng cười tựa xuân sang, xinh đẹp yêu kiều, hiền dịu khiến người khác mê đắm. Nàng thanh mát như tên của nàng , Thủy nhi. Lần đầu hắn biết rung động trong tim, đánh mất tim cho nàng. Nhưng đến khi hắn biết nàng đã là người của Các chủ trái tim hắn vẫn không thôi rung động. Cố kìm chế , cố nén , trái tim lại thêm đau. Hắn lúc này đã rõ, hắn ái mộ nàng. Sau vì đại cục hắn không còn gặp lại nàng, nhưng đến lần gặp lại là lần hắn nhận lệnh ám sát thất vương gia, thất vương phi . Nàng lại là thất vương phi , nàng tên thật Vương Vũ Mị . Hắn lần này tự cười nhạo chính bản thân mình.
Một kiếm nàng rút ra hắn mới nhận ra nàng không phải là Thủy nhi kia hiền lành nhu nhược mà nàng tựa như mị hoặc ma quỷ , kiếm như vũ.
Đến khi tên bắn trúng vai nàng nàng mới thật sự ra tay, lạnh lùng dứt khoát. NÀng tự mình xé áo rút tên , trong lòng hắn tràn ngập đau buồn xót xa bỗng chuyển sang bất ngờ ảo não. Vết bớt bên vai nàng, vết bớt hình trăng non, hắn mới biết nàng là muội muội hắn, hắn lại ái chính muội muội mình.
Nhưng hắn nói với nàng , nàng không bất ngờ mấy, chỉ lặng lặng gọi tiếng caca bảo hắn chuẩn bị lên ngôi, mọi việc báo thù nàng sẽ lo liệu.
Sáng hôm sau , nàng đúng quả thật lo liệu mọi việc, hắn còn biết thêm một bất ngờ , muội muội hắn lại là các chủ Huyết tinh các , Lãnh Mị . Mọi việc đều được nàng làm xong, hắn lên ngôi vua , công chiếu thiên hạ. Muội muội hắn cùng thất vương trở về Thiên Thần quốc.
Còn hắn lại có thêm một nha hoàng mới, hắn kêu nàng là ''nô nô'' hắn thật sự thoải mái khi trêu đùa nàng , bắt nạt nàng nhưng ''nô nô'' lại thay đổi quá nhiều , nàng không cáu gắt , chỉ cam chịu tiết kiệm lời nói. Dù bị nô tỳ khác bắt nạt nàng cũng chỉ cam chịu không nói cho hắn một câu, dù hắn hỏi nàng cam chịu thân phận này thì nàng cũng chỉ cười nói đây là do nàng tự làm, tự gánh chịu.
Từ lúc đó hắn cảm thấy thú vị khi trêu chọc nàng, mà nàng lại chỉ một bộ mặt buồn. Có lúc hắn đã cho người sai nàng xuống bộ phận giặt ủi vào mùa đông lạnh buốt , đến khi hắn triệu lên hắn hỏi nàng cam chịu, nàng cũng gật đầu đồng ý , đôi mắt trong suốt không oán trách. Hắn bỗng cảm thấy nàng... thật đẹp. Bất ngờ với suy nghĩ của chính mình.
Đến hai năm sau, hắn đã quen thuộc với hiện diện của nàng . Đại thần trong triều mong hắn lập hậu lấy phi, hắn đã lập '' nô nô'' làm hậu một cung nữ làm hậu sau hắn cho giải tán hậu cung. Bởi lúc trước khi Ngọc nhi rời đi, muội ấy đã nói không muốn có thêm một người bị như mẫu thân, hắn cho là rất đúng, sẽ không xảy ra chuyện huynh đệ tương tàn . Còn '' nô nô'' hắn đã ban tên khác gọi là Tĩnh Tâm, Tĩnh Tâm Hoàng hậu mong nàng sẽ như tên của nàng.
Tâm Nhi nàng khi nghe đã xin hắn rút lại thánh chỉ. Còn nói nàng là con gái của người phạm trọng tội , không xứng đáng. Còn nói mong hắn lập người khác làm hậu. Đến khi hắn hỏi Tâm nhi nàng không có tình cảm với hắn hay sao , nàng lúc này chỉ khóc không nói một lời.
Ngày mười tám tháng sau, đại hôn của hoàng thượng, thiên hạ đại xá. Nghe nói Hoàng thượng lấy một cung nữ làm Hoàng hậu, nghe người trong cung nói ra cung nữ kia là một người có tài có sắc ngoan hiền cam chịu, không hay so đo. Một bậc mẫu ni thiên hạ đúng nghĩa. Nhưng không ai biết '' nô nô'' xinh đẹp ngoan hiền đó với Như Nhu quận chúa từng ỷ thế con gái riêng của kẻ phạm trọng tội là một. Chính xác hơn Như Nhu đã được Hoàng thượng đại xá tha tội , tái sinh ra một '' nô nô'' hiểu nghĩa , ngoan hiền, một Tĩnh Tâm Hoàng hậu hiểu lý nghĩa.
Nhưng dù sao, hoàng cung là một nơi bí hiểm, nhiều bí mật!