Pháo đài Wallen được xây dựng vào năm 456 lịch đế quốc, trấn giữ ở khu Viễn Đông và quốc lộ Trường Hà duy nhất để đi vào phúc địa của gia tộc Tử Xuyên, được xưng là cứ điểm số một trên đại lục (không tính đại lâu đài Ma Thần của Ma tộc), kiên cố vô cùng, thậm chí trong dân gian còn lưu truyền: “Chỉ cần trốn ở pháo đài Wallen, cho dù chúng thần tức giận cũng không sợ!” Sự thật chứng minh Wallen cũng xứng đáng với mỹ danh này, quân đội Ma tộc bốn lần phát động đại công kích với hơn trăm vạn quân, gia tộc Tử Xuyên đều dựa vào pháo đài Wallen tường cao hào sâu mà kiên cường ngăn cản, đội quân mạnh mẽ của Ma tộc ở trước mặt nó chỉ có khóc mà quay về.
Đại tổng trưởng đời trước, danh tướng một thời Tử Xuyên Viễn Tinh đã từng nói: “Nếu không có Wallen, chúng ta đã sớm bị diệt vong hai mươi lần.” Câu nói này cho thấy Wallen trọng yếu như thế nào. Bộ tổng chỉ huy cùng đại bản doanh quân Viễn Đông cũng được thiết lập tại Wallen.
Bởi có công trong trận quyết chiến Hằng Xuyên, Tử Xuyên Tú được phó thống lĩnh La Ba quân Viễn Đông hẹn tới bộ tổng tham mưu quân Viễn Đông ở Wallen gặp mặt. Nhưng, không may..
Cô thư ký xinh đẹp động lòng người nho nhã lễ độ nói với Tử Xuyên Tú:
- Xuyên Tú kì chủ, thật sự có lỗi, phó thống lĩnh Lâm Băng triệu tập hội nghị quân vụ đột xuất, La đại nhân vẫn đang họp. Người nói nếu các vị đến, xin mời chờ một chút ở phòng khách. Thật sự tạ lỗi.
Tử Xuyên Tú vẻ mặt nghiêm túc ghé sát vào bên tai nữ thư ký, nhìn phải trái xung quanh một chút, rồi nhỏ giọng nói:
- Tiểu thư, cô có nhận ra cái gã mặc quân phục võ sĩ tiểu kì kia không?
Gã vừa nói vừa chỉ vào một sĩ quan vừa mới đi ra từ tòa nhà bộ chỉ huy.
- A, đó là sĩ quan liên lạc của kỳ chủ Tây Nam Ca Tây, y vừa mới đến phòng La phó thống lĩnh để gửi công văn..
- Gã đó là giả mạo!
Tử Xuyên Tú chém đinh chặt sắt nói:
- Hắn là thích khách của gia tộc Lưu Phong phái tới!
Nữ thư ký bị dọa đến mức mặt mày thất sắc:
- Nhưng y có giấy chứng nhận sĩ quan cùng lệnh quan phòng, lại còn có công văn..
- Cô không tin lời ta nói sao? Cũng khó trách, chúng tôi ở trên đường đến đây đã gặp được sĩ quan liên lạc chân chính, y đã gần tắt thở, chỉ kịp nói với chúng tôi rồi chết.
Giọng không cho phép nghi ngờ của Tử Xuyên Tú nói tiếp:
- Mục đích của thích khách chính nhằm vào La Ba đại nhân! Thích khách vừa đi qua những chỗ nào? Chúng ta nhất nhất phải kiểm tra cẩn thận!
Nữ thư ký bị sự tự tin mạnh mẽ trong giọng nói của Tử Xuyên Tú thuyết phục, nàng không tự chủ nói:
- Hắn vừa rồi đi tới phòng của La Ba đại nhân, ở đó suốt năm phút đồng hồ, nhưng tôi cũng luôn ở bên..
- Đưa chìa khóa văn phòng cho tôi!
Tử Xuyên Tú không lằng nhằng cầm lấy chìa khóa:
- Năm phút đồng hồ sao? Đối phương là gián điệp chuyên nghiệp, chỉ cần năm phút đồng hồ là đủ gài xong ba mươi quả bom!
Gã đi vào văn phòng rồi đóng cửa lại:
- Ai cũng không được tiến vào. Rất nguy hiểm!
Bộ tham mưu quân Viễn Đông loạn thành một đám, hiến binh quân đội vội vàng tới, nhưng lại bị Tử Xuyên Tú hạ lệnh không được tới gần văn phòng, chỉ nghe thấy bên trong tiếng đồ đạc bị lục tung cùng tiếng Xuyên Tú kì chủ thì thào tự nói: “Ở chỗ nào đây? Làm sao? Mau lộ ra cho ta, ta biết ngươi nhất định có dấu.. ta cũng không tin tìm không thấy!”
Nguy cơ liên tục suốt năm phút đồng hồ mới thấy Xuyên Tú kì chủ mồ hôi đầy đầu xuất hiện ở cửa:
- Không phát hiện, có thể hắn giấu ở chỗ khác!
Đám sĩ quan, hiến binh, nhân viên văn phòng có mặt đều nhìn kì chủ Tử Xuyên Tú dũng cảm trấn tĩnh với ánh mắt vạn phần kính nể, vậy nên không một ai để ý đến việc gã mang ra một túi công văn rất to đã được che kín, bên trong phát ra tiếng nước ‘óc ách óc ách’.
Phó thống lĩnh La Ba mãi sau khi hội nghị chấm dứt mới biết được chuyện này, lão quá sợ hãi chạy vội về, mở két bí mật: Rỗng tuếch. Phát ra một tiếng rống bi thống!
Đám bộ hạ tất cả đều đoán: “Có lẽ là văn kiện cấp tuyệt mật đã bị gián điệp nhà Lưu Phong trộm mất..”
Phó thống lĩnh La Ba nghiến răng nghiến lợi:
- Xuyên Tú, ngươi làm việc giỏi thật!
Tử Xuyên Tú bộ dáng kinh sợ:
- Dạ! Hạ quan biết tội! Hạ quan không nên không biết rõ mà nói lung tung, làm đảo loạn trật tự, lại còn làm hại huynh đệ đồng đội vô cớ bị bắt, phải chịu án oan. Hạ quan nhất định thành khẩn nhận lỗi, sám hối!
La Ba quát: “Ta quản cóc gì cái gã võ sĩ tiểu kì tìm chết kia!” rồi hạ thấp thanh âm:
- Rượu của ta đâu? Ba bình rượu nho trăm năm với một chai brandy hoàng gia!
Tử Xuyên Tú vẻ mặt mờ mịt tựa như kiếp này chưa từng nghe qua chữ “rượu”:
- Rượu gì cơ?
- Đừng có giả bộ nữa! Ngươi vào văn phòng ta trộm rượu..
Nói đến đây La Ba bỗng nhiên dừng lại.
- Đại nhân, không có khả năng? Quân Viễn Đông kỷ luật nghiêm minh, trong thời gian làm việc không được uống rượu. Chẳng lẽ trong văn phòng đại nhân có rượu? Đây là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra. Đại nhân tuân thủ quân kỷ, chấp pháp như núi, chính là chuyện toàn thể tướng sĩ quân Viễn Đông chúng tôi mọi người đều biết, làm sao lại có thể phát sinh loại chuyện này được? Đây nhất định là có người vô sỉ bịa đặt, nhằm mục đích bôi nhọ danh dự của đại nhân. Hạ quan tuyệt đối không tin, xin đại nhân yên tâm!
La Ba giọng cầu khẩn:
- Đừng làm tận vét tuyệt đến như vậy. Thôi.. đem chai brandy trả lại cho ta là được.
Tử Xuyên Tú trả lời bằng một nụ cười thần bí. Nụ cười này La Ba rất quen thuộc, lão đã nhiều lần nếm trải đau khổ rồi.
- Xem như ngươi lợi hại. Đợi lần sau! Văn phòng tổng thống lĩnh đã có công văn chính thức gửi xuống: “Bởi vì kì chủ Tử Xuyên Tú trong trận chiến ở Hằng Xuyên chỉ huy biểu hiện xuất sắc, làm rạng rỡ lá ưng kỳ của gia tộc, bởi vậy bản thống lĩnh sau khi xin chỉ thị tổng trưởng, hội nguyên lão, quyết định khen thưởng cho Xuyên Tú kì chủ, phong chức..
Giọng La Ba ngân nga kéo dài:
.. Phó thống lĩnh! Người ký lệnh: Tổng thống lĩnh Dương Minh Hoa. Thông qua: Phụ tá trưởng thống lĩnh La Minh Hải, thống lĩnh quân Viễn Đông Ca Ứng Tinh, thống lĩnh quân Biên Phòng Minh Huy, thống lĩnh quân Trung Ương Lôi Tấn, thống lĩnh quân Cờ Đen Phương Kính, thống lĩnh quân Cấm Vệ Pigou. Ngày 28 tháng 7 năm 778 lịch đế quốc.”
Tử Xuyên Tú cũng sợ ngây người: "Phó thống lĩnh!" Từ kì chủ áo đen bỏ qua cấp bậc kì chủ áo đỏ, phong thẳng chức phó thống lĩnh! Gã không thể ngờ tới có chuyện như vậy..