[Dịch]Tử Thần Thiết Kế Sư

Chương 24 : Nhiệm vụ của Âu Dương Lục Sắc (1)




Một người phụ nữ uống rượu một mình có thể có rất nhiều nguyên nhân. Nhưng tổng kết lại thì không ngoài mấy loại tình huống dưới đây, đầu tiên là mượn rượu giải sầu, thứ hai là mượn rượu chúc mừng, thứ ba là dùng phương thức uống rượu để hoài niệm về một người hoặc một kỷ niệm nào đó. Đương nhiên là có khả năng thứ tư, đó chính là vì sở thích cá nhân, nói cách khác, rất có thể người phụ nữ này yêu rượu như tính mạng mình.

Khi uống rượu, nàng luôn luôn im lặng, không hề toát ra vẻ bi thương hoặc thích thú. Hơn nữa, trong thời gian hơn một tháng gần đây, nàng trải qua cuộc sống ẩn dật liên miên bất tận trong biệt thự, do đó về nguyên nhân khiến nàng uống rượu một mình tại đây có thể loại trừ khả năng thứ nhất và thứ hai. Mà về phần khả năng thứ tư thì càng không cần cân nhắc đã có thể loại trừ - từ động tác và cách thức uống rượu của một người có thể dễ dàng thấy được người đó rốt cuộc có phải là tửu quỷ yêu rượu như mạng hay không.

Ánh mắt của nàng vẫn luôn hướng về một nơi xa xăm phía trước, tay nàng cầm ly rất vững vàng, mỗi lần uống rượu đều là uống một hơi cạn sạch, dường như không hề để ý chút nào đối với hương vị của rượu. Khi đặt ly xuống, động tác của nàng rất nhẹ nhàng, dường như ly rượu kia chính là con của mình, sau khi nhẹ nhàng đặt xuống liền cầm lấy bình rượu, như nhìn như không nghiêng thân bình rót đầy ly, một giọt cũng không rơi ra.

Vì vậy, nàng uống rượu, là vì kỷ niệm, là vì hoài niệm. Người phụ nữ lạnh lùng này, ẩn đằng sau về ngoài lạnh như băng của nàng nhất định có rất nhiều câu chuyện ý nghĩa.

Trong nháy mắt, Âu Dương Lục Sắc bỗng nhiên có một cảm xúc muốn đi vào tâm hồn của nàng, thấu hiểu những câu chuyện kia.

Nhưng lập tức nàng bị chiếc vòng tay màu tím trên cổ tay mình hấp dẫn bản thân trở về hiện thực. Trên cổ tay trắng như tuyết có thêm một chiếc vòng tay thạch anh màu tím, chiếc váy màu tím trên người và chiếc kính màu tím trên sống mũi kia, tất cả cùng nhau tạo nên sự nổi bật của nàng (1).

Âu Dương Lục Sắc có thói quen mặc đồ trắng, vẫn chưa thích ứng với bộ váy màu tím trên người mình. Đây là năm phút trước nàng vừa mới mua bên trong cửa hàng quần áo.

Vòng tay, quần áo, mắt kính, còn có quyển sách đặt trên bàn này đều là vì tiếp cận nữ vệ sĩ thần bí này mà đặc biệt chuẩn bị. Đây là một cuốn tiểu thuyết suy luận huyền nghi, tên cuốn sách là “Tử Thần Thiết Kế Sư”, là quyển sách nữ vệ sĩ thích đọc nhất mà trải qua vài ngày quan sát, Mộc Tử phát hiện được.

Gần gũi nàng, hiểu rõ nàng. Mục tiêu quan trọng nhất là – biết làm thế nào để thần không hay quỷ không biết kéo dài thời gian nàng ở đây. Đây là điều mà Mộc Tử muốn Âu Dương Lục Sắc làm.

Chỉ cần giải quyết được vấn đề thời gian lập tức giải quyết được tất cả, như vậy chúng ta sẽ chuyển từ bị động sang chủ động, thời gian sẽ do chúng ta kiểm soát! Bởi vì chúng ta sẽ quyết định thời gian nữ vệ sĩ quay lại biệt thự! Đây là mạch suy nghĩ của Mộc Tử!

Muốn trì hoãn vị nữ vệ sĩ thân thủ cao cường, rất có tinh thần trách nhiệm, lại còn cẩn thận, nhạy bén thì chỉ có một biện pháp, đó chính là tiếp cận nàng, cố sức lấy được tín nhiệm của nàng, sau đó tìm biện pháp làm khiến nàng chủ động, tự mình cam tâm tình nguyện trì hoãn thời gian trở về biệt thự.

Nhiệm vụ này đương nhiên phải do Âu Dương Lục Sắc hoàn thành, cũng chỉ có Âu Dương Lục Sắc mới có thể hoàn thành…

Muốn gần gũi một người, trước tiên phải hiểu người này, mà để hiểu rõ người này thì cần phải cẩn thận quan sát từng chi tiết một của người đó. Sau đó căn cứ trên những chi tiết này để suy ra tính cách và suy nghĩ của người đó.

Thông thường, những người thích màu tím đều khá u buồn, đa sầu đa cảm nhưng trong nội tâm lại rất lãng mạn, tâm lý giằng xé phức tạp, ánh mắt sắc bén nhưng vẫn mang theo cảm xúc; là người mà trong cuộc sống tấp nập này vẫn có thể ôm sách đọc cả ngày, thông thường tương đối hướng nội, tự kỷ; và là người đặc biệt thích đọc thể loại sách huyền nghi, bình thường là người khá bình tĩnh, cẩn thận đa nghi, tính cách khá trầm. Căn cứ vào những hiểu biết trước mắt về nữ vệ sĩ, trong mắt Âu Dương Lục Sắc, nàng là một người như vậy. Tổng hợp những phỏng đoán đó, thêm vào điều kiện tiên quyết của công việc vệ sĩ, Âu Dương Lục Sắc có một kết luận sơ bộ về nữ vệ sĩ này: đó là một người rất khó để gần gũi nhưng không phải là không có con đường để đột phá. Từ tính cách và nghề nghiệp của nàng có thể thấy nàng có rất ít bạn bè, nhưng sâu trong nội tâm của nàng có một quan niệm khiến nàng tin tưởng chắc chắn rằng mình cô đơn là vì chưa thật sự gặp được người cùng chung chí hướng, người đồng bệnh tương lân hoặc người tâm đầu ý hợp…

Cô bé áo tím này thật xinh đẹp, không, dùng từ xinh đẹp để hình dung nàng có phần quá tầm thường rồi. Khí chất trên người nàng…

Trên thực tế thì từ lúc Âu Dương Lục Sắc vừa ngồi xuống, Phong Ảnh đã chú ý đến cô bé mặc một bộ toàn thân màu tím giống mình. Một bộ áo tím giống nhau, tóc dài xỏa vai giống nhau, nếu là đối với một số ngôi sao lớn sẽ được gọi là “Đụng hàng”, có mùi khiêu khích nhau, mà khi Phong Ảnh nhìn thấy Âu Dương Lục Sắc, trong nội tâm nàng lại hơi dao động một chút. Bắt gặp những người có cùng sở thích với mình sẽ làm người ta có cảm giác đồng cảm với nhau.

Cô bé hiển nhiên cũng phát hiện trang phục, kiểu tóc của hai người giống nhau một cách kinh ngạc, nàng mỉm cười với Phong Ảnh, chầm chậm ngồi xuống, nàng lựa chọn chỗ ngồi đối diện với Phong Ảnh, cũng là trong góc của nhà hàng.

Khi cô bé gọi món ăn, Phong Ảnh đã nhìn thấy nàng đặt quyển sách xuống, ah, xem ra trên thế giới này vẫn còn có người thích cầm sách đọc như mình vậy… Phong Ảnh lặng lẽ suy nghĩ.

Cô bé chỉ gọi một phần salad hoa quả và một ly nước trái cây, sau đó liền lẳng lặng đọc sách. Phong Ảnh không thấy rõ nội dung quyển sách nàng đang đọc nhưng nàng chú ý thấy cứ cách vài phút cô bé lại ngẩng đầu lo lắng nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Đối với một người xuất thân là vệ sĩ như Phong Ảnh thì điều này đã quá quen thuộc, rất rõ ràng, cô bé này đang trốn tránh một người nào đó, mà khi nhìn ra ngoài cửa kính, một người lái motor Halley chậm rãi chạy ven đường, không ngừng nhìn đông nhìn tây, dễ nhận thấy là đang tìm kiếm cái gì đó.

Phong Ảnh không khỏi âm thầm nở nụ cười, sau đó tiếp tục uống rượu của mình.

Nếu thời gian lui lại năm sáu năm trước, có lẽ chúng ta còn có thể trở thành bạn bè… Có một lần khi nâng ly rượu lên, Phong Ảnh bỗng nhiên nghĩ như vậy, sau đó nàng uống một hơi cạn sạch rượu trong ly.

Xem thời gian, đã là mười giờ rưỡi tối, lúc này hẳn Hà Lệ đã xem xong một tập phim tình cảm sướt mướt, chuẩn bị ngâm mình trong bồn tắm và sau đó đi ngủ, người phụ nữ này mỗi lần ngâm mình trong bồn tắm cũng phải một tiếng đồng hồ, hầu như mỗi lần đều chợp mắt một chút trong bồn tắm, còn điệu đà nói rằng đó là bí quyết bảo dưỡng của nàng. Phòng tắm là nơi duy nhất không lắp đặt camera, trên cửa lại không lắp đặt bất kỳ máy móc gì, có thể nói đây là góc chết của toàn bộ biệt thự, nếu lúc này có người muốn gây bất lợi đối với nàng thì quá nguy hiểm rồi… Như vậy, ta phải đi.

Phong Ảnh thanh toán hóa đơn, chuẩn bị đứng dậy rời đi thì cửa ra vào bằng thủy tinh của nhà hàng đột nhiên bị đẩy mạnh ra, một người lảo đảo đi vào, chạy đến sảnh nhà hàng liền liếc mắt nhìn đông nhìn tây khách hàng ngồi thưa thớt trong nhà hàng . Đây chính là người ban nãy lái motor Halley bên ngoài, hắn cũng không tháo mũ bảo hiểm xuống cho nên bộ dạng nhìn đông nhìn tây trông rất buồn cười. Không chờ những nhân viên phục vụ của nhà hàng mù mờ tiến đến hỏi thăm, hắn đột nhiên nhìn thấy Phong Ảnh, sau đó sải bước nhanh về phía nàng!

~~o0o~~

Chú thích:

(1) – Nguyên văn: thành ngữ “tương ánh thành thú”.

Giải nghĩa: ánh – so sánh, làm nổi bật. Tôn lên lẫn nhau, lộ ra sự thú vị, rất có ý nghĩa/hứng thú/tình ý.

Ví dụ: Một vài nét trong lịch sử nghệ thuật của Trung Quốc và nước ngoài có thể nói thường cùng tạo nên sự hấp dẫn cho nhau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.