[Dịch] Tu La Vũ Thần

Chương 424 : Thần thể trời ban




“Trời ơi! Ngươi, ngươi là Sở Phong?”

Nhìn thấy Sở Phong, vị trưởng lão vốn đang tức giận bỗng tái cả mặt, vì vào lúc này, Sở Phong đã vận chuyển Lôi Đình lực khiến tu vi của bản thân đạt tới Huyền Võ bát trọng.

Với tu vi như vậy mà hắn có thể giết chết những cường giả Thiên Võ nhị trọng thì đừng nói gì đến vị trưởng lão đạt tới Thiên Võ nhất trọng này. Vì vậy, Sở Phong ấn tay lên Thiên Linh Cái của ông ta, hấp thụ bản nguyên của ông ta cho Đản Đản.

“A...” Vị trưởng lão kia hét thảm một tiếng. Sở Phong cắn nuốt luyện hóa toàn bộ bản nguyên của ông ta xong, cả người ông ta mất đi sự sống, ngã lăn ra đất mà chết.

“Hỏa Thần môn các người dám phát lệnh truy nã Sở Phong ta. Hôm nay, tất cả các người đều phải chết!” Sau khi vận chuyển Lôi Đình lực giết chết vị trưởng lão kia, Sở Phong ngửa mặt lên trời gầm một tiếng, vang vọng ra xung quanh tận vài dặm. Chim thú khắp nơi đều kinh hoảng, ngay cả yêu thú cũng sợ tới mức liên tục kêu rên, bỏ chạy ra xa.

“Sở Phong, hắn thật sự là Sở Phong! Nhanh, bày trận nhanh lên! phải bắt lấy hắn!” Lúc này người của Hỏa Thần môn mới kịp phản ứng, những Giới Linh sư đạt tới Huyền Võ cảnh bắt đầu vội vàng bố trí kết giới xung quanh, muốn dùng kết giới bắt Sở Phong lại.

“Đám người vô dụng các ngươi lại mơ tới chuyện bắt ta sao?” Thấy vậy, Sở Phong tùy ý đánh ra một chưởng, chỉ thấy một luồng gió lớn thổi qua, ba tên Giới Linh sư bỗng chốc tan xương nát thịt, chết dưới tay hắn.

“Các ngươi lui ra cả đi, để ta xử lý hắn!” Thấy vậy, vị trưởng lão đạt tới Thiên Võ tam trọng bắt đầu tản Thiên lực trong cơ thể ra đánh về phía Sở Phong.

“Hừ, ngay cả Bách Diện lão nhân cũng chưa phải là đối thủ của ta, ngươi là cái thá gì?”

Sở Phong hừ lạnh, thi triển Long Du Cửu Thiên nhảy lên không trung và hóa thành một luồng ánh sáng lấp lánh đánh về phía vị trưởng lão kia, đồng thời cầm Tu La Quỷ Phủ trong tay vòng ra sau ông ta, không thèm nương tay đánh thẳng vào lưng ông ta.

“Ngươi sai rồi, lão phu chưa từng nghĩ sẽ giết được ngươi! Ta chỉ muốn bắt ngươi lại thôi!” Nhưng vào lúc Sở Phong chuẩn bị vung rìu xuống thì vị trưởng lão kia đột nhiên xoay người, khóe môi hơi nhếch lên cười gian xảo, thả chiếc chén nhỏ trong tay ông ta ra.

“Rầm!” Sau khi chén nhỏ rời khỏi bàn tay của ông ta thì bắt đầu phình to ra, tỏa ra một lực hút kéo Sở Phong vào trong đó rồi rơi xuống đất.

“Trở về báo cho Môn chủ nhanh lên, nói Sở Phong đã bị ta nhốt trong Huyền Môn Bát Quái Trận! Bây giờ ta phải liên tục dùng Thiên lực ngăn cản hắn có cơ hội chạy thoát! Các ngươi nhanh đi báo cho Môn chủ tới giúp ta!”

Sau khi dùng cái gọi là Huyền Môn Bát Quái Trận nhốt Sở Phong lại, sắc mặt của vị trưởng lão kia cũng không dễ nhìn chút nào, tuy Bát Quái Trận này có uy lực rất mạnh mẽ nhưng cũng vì vậy mà cần rất nhiều Thiên lực để điều khiển nó.

Nhưng dù vậy ông ta vẫn mừng như điên, vì bắt được Sở Phong tức là đã lập được công lớn. Chắc chắn Môn chủ sẽ trọng thưởng rất lớn cho ông ta.

“Triệu trưởng lão, ta ở lại giúp ông tăng Thiên lực để điều khiển Huyền Môn Bát Quái Trận.” Một vị trưởng lão khác nói.

“Không cần, một mình ta có thể chống đỡ được một lúc! Bây giờ ông phải nhanh chóng về báo cho Môn chủ tới đây, nếu không ta sẽ không trụ vững được!” Vị Triệu trưởng lão đó từ chối.

Nghe ông ta nói, vị trưởng lão đạt tới Thiên Võ nhất trọng cắn răng, không do dự nữa mà nhảy lên không trung bay về phía Hỏa Thần Môn.

“Trưởng lão, chúng ta...”

Vào lúc này, chỉ còn lại mười bảy vị Giới Linh sư ngơ ngác đứng tại chỗ, hoàn toàn không biết nên làm gì.

Bọn họ phát hiện, tuy đều đạt tới Huyền Võ cảnh nhưng so với Sở Phong, bọn họ giống như những con châu chấu đá voi vậy. Không ngờ tên Sở Phong này lại lợi hại như vậy, ngay cả trưởng lão đạt tới Thiên Võ tam trọng cũng phải cố gắng hết sức mới có thể tạm thời chế phục hắn.

“Các ngươi đều ở lại bảo vệ ta, ta phải dùng hết sức lực để điều khiển Huyền Môn Bát Quái Trận này. Dù Bát Quái Trận này rất đặc biệt nhưng nếu không có sự hỗ trợ thì cũng có thể bị Sở Phong dùng kỳ binh phá vỡ!” Vị trưởng lão kia nghiêm túc nói.

“Tuân lệnh!” Thấy vậy, mười bảy vị Giới Linh Sư cũng không do dự nữa, vội vây quanh vị trưởng lão kia, bắt đầu bố trí kết giới bảo vệ ông ta.

Dù sao nơi này cũng là núi rừng, là nơi có nhiều yêu thú cư ngụ. Tuy không có những yêu thú mạnh mẽ như ở núi Vạn Yêu, cũng không có yêu thú đạt tới Thiên Võ cảnh nhưng yêu thú đạt tới Huyền Võ đỉnh phong cũng không phải là không có. Nếu không đạt tới Thiên Võ cảnh thì rất khó giải quyết chúng.

Cứ như vậy, vị trưởng lão kia liện tục dùng Thiên lực để điều khiển cái gọi là Huyền Môn Bát Quái Trận, mà mười bảy vị Giới Linh sư đạt tới Huyền Võ đỉnh phong phía sau lại dốc lòng bảo vệ cho ông ta.

Bọn họ cứ như vậy từ sáng tới tối thì đột nhiên nghe Sở Phong nói vọng ra: “Vẫn chưa ra tay sao? Nếu không ra tay thì chắc ta bị chán tới chết trong này rồi!”

Đối với lời rống giận của Sở Phong, mấy người Hỏa Thần môn hơi hoảng sợ nhưng vẫn chưa hiểu tại sao hắn lại nói như vậy.

“Đúng là thiếu kiên nhẫn!” Đúng lúc này, một bóng dáng xinh đẹp bay từ một khu rừng cách đó không xa tới đây. Hơn nữa, nàng vừa phất tay một cái thì kết giới của bọn họ lập tức bị phá hủy.

Sau khi nàng giết chết mười bảy vị Giới Linh sư, vị trưởng lão kia mới nhận ra bọn họ đã bị gài bẫy. Thì ra Sở Phong đã sớm đặt mai phục ở đây rồi.

“Ngươi, ngươi là Tử Linh?” Vị trưởng lão này đã từng tới Chí Tôn sơn trang nên đương nhiên nhận ra Tử Linh. Nhưng ông ta không ngờ là một người đạt tới Huyền Võ cửu trọng như Tử Linh lại mạnh mẽ như vậy, có thể dễ dàng giết chết mười bảy vị Giới Linh sư của Hỏa Thần môn trong tích tắc.

Mười bảy vị Giới Linh sư này có thể nói là những Giới Linh sư ưu tú nhất ở Hỏa Thần môn. Mỗi người đều đã tu luyện nhiều năm rồi, kinh nghiệm chiến đấu và cách bố trí kết giới vô cùng cao minh. Vậy mà trước mặt Tử Linh lại không chịu được một đòn.

“Không sai, ta là Tử Linh. Nhưng thật ra hôm nay ta có thể nói cho ngươi biết một bí mật.” Tử Linh bước đi nhẹ nhàng, tao nhã tới trước mặt vị trưởng lão kia, cười ngọt ngào nói.

“Bí mật? Bí mật gì?” Tuy nhận ra khí tức trên người Tử Linh là Huyền Võ cửu trọng nhưng không biết vì sao ông ta lại cảm nhận được một sự nguy hiểm tỏa ra từ trên người nàng.

“Thật ra, ta là thần thể trời ban.” Đột nhiên mắt Tử Linh thay đổi, biến thành màu tím.

Cùng lúc đó, từ trên người Tử Linh tỏa ra những luồng khí diễm màu tím rất kỳ lạ, sức mạnh đáng sợ như từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ tới mức dù vị trưởng lão kia đã đạt tới Thiên Võ tam trọng cũng không có cách nào chống trả được.

“Chết tiệt!” Vào lúc này, ông ta mới giật mình kinh ngạc, phát hiện thì ra nha đầu Tử Linh xinh đẹp này còn đáng sợ hơn cả tên quái nhân như Sở Phong.

Thần thể trời ban vốn là thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết, là thần thể được trời ban cho. Thứ sức mạnh trời ban này vốn không phải là thứ mà người phàm như bọn họ có thể chống lại.

Càng nghĩ, vị trưởng lão này càng không có ý định tiếp tục bắt giữ Sở Phong mà cầm Huyền Môn Bát Quái Trận trong tay đánh về phía Tử Linh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.