[Dịch] Tu La Vũ Thần

Chương 264 : Cả nhà đoàn tụ​




Tin tức Thanh Long Tông được thăng làm nhất đẳng tông môn rất nhanh lan truyền khắp Thanh Châu. Ở Thanh Châu đột nhiên xuất hiện thêm một nhất đẳng tông môn, đây chính là một việc lớn, hiển nhiên khiến cho các thế lực khắp nơi ở Thanh Châu để ý rồi.

Mà đồng thời còn một chuyện khiến mọi người chú ý, chính là Sở Phong. Hôm nay Sở Phong đã trở thành đệ nhất đệ tử của Thanh Long Tông, chẳng những có thể lấy tu vi Nguyên Vũ thất trọng chém giết Cung Lộ Vân - Huyền Vũ tứ trọng mà còn kết nghĩa huynh đệ với tộc trưởng Tề thị của Kỳ Lân Vương Phủ, thực lực cùng với thân phận đều mạnh mẽ đến vô cùng đáng sợ.

Có đủ loại tin đồn về Sở Phong, tất cả quả thực giống như chuyện thần thoại cho nên có rất nhiều người cũng không có tin tưởng tất cả một cách mù quáng, mà là giữ vững thái độ nghi ngờ. Nhưng bất luận thế nào thì cái tên Sở Phong này quả thực đã truyền khắp Thanh Châu, trở thành đề tài mà mọi người hay bàn tán say sưa lúc rảnh rỗi.

Cùng lúc đó, còn có một tin tức khiến cho người ta cảm thấy khiếp sợ, đó chính là thành chủ Huyền Vũ Thành - Cung Thiên Bình vậy mà lại thừa dịp Lâm Nhiên bị trọng thương, ra tay giết hại vô cùng tàn nhẫn, mà điều này cũng khiến cho Kỳ Lân Vương Phủ giận dữ, đem người của Cung gia - từ lớn đến bé đều bị tàn sát không còn một mống.

- Sở Phong đệ, cuối cùng đệ cũng đã trở lại, chúng ta đều đã nghe được tin tức đệ đánh bại Cung Lộ Vân, đệ thật lợi hại, đệ chính là niềm kiêu ngạo của Sở gia chúng ta.

- Đúng vậy, Sở Phong đệ à! Chúng ta còn nghe nói hôm nay Thanh Long Tông của chúng ta đã trở thành nhất đẳng tông môn, mà đệ cũng trở thành đệ nhất đệ tử của Thanh Long Tông, tất cả đều là sự thật sao?

Ở nơi đám tiểu bối Sở gia ẩn cư, Sở Phong đến khiến cho tất cả mọi người trở nên hưng phấn, mọi người đều vô cùng kích động, bởi vì hôm nay Sở Phong đã không còn là một tên tiểu tử vô dụng bị bọn họ khinh thường như trước đây nữa rồi, mà đã trở thành một thiên tài mang đến vinh quang cho bọn họ, khiến bọn họ kiêu ngạo.

- A, những điều này đều là thứ yếu, hôm nay đệ đến mang theo một tin tức tốt lành muốn nói với mọi người.

Sở Phong ngồi trong phòng khách, mỉm cười nói với mọi người.

- Tin tốt gì?

Tất cả mọi người đều trở nên kích động, rất nhiều ánh mắt dán chặt lên người Sở Phong, trong ánh mắt tràn đầy sự chờ mong.

- Vì để cho tu vi của mọi người có thể tiến thêm một bước nên đệ đã thay mọi người xin tông chủ một ít vũ kỹ và Huyền Công, mà tông chủ đã đồng ý.

Sở Phong vừa nói chuyện, vừa ném một túi càn khôn ra, mà khi túi càn khôn ấy sáng rực lên thì vô số sách xuất hiện trên bàn phòng khách.

- Wow, Sở Phong đệ, ta thực sự yêu đệ chết đi được.

Thấy những quyển sách kia, tất cả người Sở gia đều điên cuồng tung hô, ngay cả Sở Cô Vũ, hai mắt cũng sáng lên, trong mắt xuất hiện một tia vui mừng khôn xiếc.

Bởi vì đó cũng không phải là sách thông thường mà chính là Huyền Công và vũ kỹ, quyển Huyền Công kia chỉ có đệ tử hạch tâm mới có thể tu luyện, vũ kỹ từ cấp một đến cấp cấp năm đều có đủ. Ngày xưa, những thứ này dù bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ đến, căn bản không có cơ hội động vào, nhưng bây giờ lại có thể hưởng dụng tất cả, tất cả đều do Sở Phong ban tặng. Truyện dược dịch và đăng tải tại truyen.org

- Ngoài ra còn một tin tức nữa đệ muốn nói cho mọi người biết, đó chính là đệ đã tìm được thủ phạm tàn sát Sở gia ta, hơn nữa còn khiến hắn trả giá cao!

Đột nhiên Sở Phong nghiêm túc nói.

- Thật sự? Sở Phong đệ, thủ phạm đó đến tột cùng là ai?

Nhắc tới chuyện này, tất cả mọi người đều đứng dậy, tất cả đều trở nên kích động.

- Thủ phạm chính là Cung Lộ Vân!

Sở Phong nói.

- Cái gì? Hóa ra là hắn!

Sau khi biết được chuyện này, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, chỉ có điều sau khi hoảng hốt xong thì cũng có người thoải mái nói:

- Cung Lộ Vân đã bị Sở Phong đệ giết chết, mà Cung gia đã bị Kỳ Lân Vương Phủ tàn sát, thật ra thì nhắc đến mới nói bọn họ cũng đã nhận được báo ứng thích đáng.

- Bọn họ chết rất đáng tội, chỉ đáng tiếc là ta không thể chính tay làm thịt bọn họ, nếu không thì ta sẽ càng thống khoái hơn.

Sở Thành hung tợn nói.

- Mặc dù người cung gia không phải do chính tay ta giết chết, nhưng cũng bởi vì ta mà chết.

Sở Phong khẽ cười, sau đó kể chuyện hắn làm thế nào giết chết Lâm Nhiên, làm thế nào lợi dụng mẫu thân của Cung Lộ Vân, đem việc Lâm Nhiên chết vu oan giá họa cho Cung Thiên Bình.

- Sở Phong đệ, đệ quả thật cao minh, không ngờ đệ có thể nghĩ ra được biện pháp mượn đao giết người như vậy.

- Đúng vậy, Cung gia bọn họ được Kỳ Lân Vương Phủ bảo hộ, nếu như đệ thật sự động đến bọn họ thì Kỳ Lân Vương Phủ sẽ không tha cho chúng ta, nhưng Sở Phong đệ lại làm giả thành thật, khiến cho Kỳ Lân Vương Phủ chủ động diệt Cung gia, thật sự quá lợi hại.

Sau khi biết được chân tướng, tất cả mọi người đều mừng rỡ như điên, trên mặt viết đầy sự khoái chí. Bởi vì Cung gia bị tàn sát không phải là ngẫu nhiên, mà chính là một tay Sở Phong dựng nên mâu thuẫn, mối thù diệt tộc của Sở gia đã được báo rồi, bọn họ hiển nhiên cảm thấy sảng khoái rồi.

- Sở Phong đệ, chuyện Lâm Nhiên và mẫu thân của Cung Lộ Vân có gian tình được che giấu kỹ như vậy, ngay cả Cung Thiên Bình và Cung Lộ Vân cũng không biết, làm sao đệ có thể biết được?

Sở Cô Vũ tò mò hỏi.

- A, ban đầu khi đệ biết được là Cung Lộ Vân thuê Ngũ Hộ Trại tàn sát Sở gia ta thì đệ liền đến Huyền Vũ Thành, hơn nữ còn bí mật theo dõi mẫu thân Cung Lộ Vân, đệ muốn tìm hiểu tung tích của Cung Lộ Vân. Nhưng đệ lại phát hiện tuy rằng mẫu thân của Cung Lộ Vân cũng không biết tung tích của hắn, thế nhưng mỗi ngày bà ta đều đến bờ sông, lần nào cũng lẩm bẩm một mình rất nhiều chuyện cũ, mà trong có còn nhắc tới một cái tên rất nhiều lần, đó chính là "Lâm Nhiên".

- Lại thêm việc Lâm Nhiên đối với Cung Lộ Vân không phải chỉ tốt bình thường, nên đệ đã cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Trước khi giết chết Lâm Nhiên, đệ từng thử dò xét hắn, Cung Lộ Vân có phải là người nhà của hắn hay không, mà từ phản ứng của hắn, đệ khẳng định Cung Lộ Vân chính là con ruột của hắn.

Sở Phong mỉm cười giải thích.

- Sở Phong đệ, lực quan sát của đệ cũng có phần biến thái rồi.

Giờ khắc này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Sở Phong càng sinh ra vài phần kính nể, bởi vì Sở Phong có sẵn năng lực mà cho dù tất cả bọn họ gộp lại cũng theo không kịp, hơn nữa không chỉ có thiên phú tu võ mà Sở Phong còn có nội tâm rất tinh tế.

Sau đó, Sở Phong để lại cho đám người Sở Cô Vũ rất nhiều tài nguyên tu luyện mà hắn lấy trên người Lâm Nhiên cùng với bọn hộ vệ của Kỳ Lân Vương Phủ; còn có rất nhiều tài nguyên tu luyện ở Huyền Vũ Thành nữa, Sở Phong đều để lại tất cả cho đám người Sở Cô Vũ.

Điều này khiến cho đám người Sở Cô Vũ không biết mở miệng nói thế nào, bởi vì số lượng tài nguyên tu luyện khổng lồ như thế, cho dù bọn họ tùy tiện tiêu xài cũng đủ để bọn họ dùng tớ vài chục năm.

Mà Sở Phong lại đem tất cả tài nguyên tu luyện ấy cho người Sở gia, mà không để lại cho mình hưởng dụng. Đó là vì hôm nay, nếu hắn muốn đột phá một trọng cần nguồn tài nguyên tu luyện thực sự quá khủng bố, mà những tài nguyên này đối với đám người Sở Cô Vũ mà nói chính là đống tài sản rất lớn, nhưng đối với Sở Phong thật sự chỉ có thể nhét kẽ răng thôi.

Sau khi biết được tất cả thì mọi người Sở gia rất hưng phấn, Sở Phong cũng đặc biệt ở lại một đêm, cùng người thân của mình ăn uống no say một đêm, vốn việc người nhà đoàn tụ rất vui vẻ, huống chi đại thù đã báo được rồi. Cho nên một đêm này, tất cả mọi người Sở gia đều vô cùng vui vẻ, tảng đá lớn đè nặng trong lòng bọn họ rốt cuộc đã được lấy xuống.

- Sở Phong, bây giờ chúng ta phải đi đâu? Hôm nay, đại thù của Sở gia đã được báo rồi, cũng nên dẫn bản nữ vương đi tìm kiếm bổn nguyên đi chứ!

- Từ lần trước cắn nuốt bổn nguyên lão tổ tông của Bạch Hổ Sơn Trang thì rất lâu rồi ta đã không được khoái khẩu một bữa rồi, nếu cứ như vậy thì tu vi của ta khó có thể tiến triển được.

Sau khi rời khỏi thành trì Sở gia ẩn cư thì Sở Phong cưỡi Tiểu Bạch trở về Thanh Long Tông, mà Đản Đản thì vẫn liên tục oan ức càu nhàu.

- Lúc lão tổ tông của Bạch Hổ Sơn Trang còn sống cũng là cường giả Thiên Vũ Cảnh, sau khi ngươi cắn nuốt bổn nguyên của lão còn cắn nuốt bổn nguyên Huyền Vũ Cảnh, hiển nhiên không có tiến bộ quá lớn rồi, chỉ có điều ngươi cứ yên tâm đi, ta nghĩ lần này ngươi sẽ có thu hoạch lớn.

Sở Phong cười to nói.

- Ý của ngươi là gì?

Đản Đản tỏ vẻ khó hiểu.

- Ta nghĩ đã đến lúc mở Vạn Cốt Mộ Phần ra rồi.

Sở Phong mỉm cười, sau đó liền thúc giục Tiểu Bạch dưới thân, tăng tốc chạy nhanh về Thanh Long Tông.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.