Ván đầu tiên trong cuộc chiến Đoạn Tiên Đài dành cho tu sĩ sáu mươi tuổi trở xuống.
Trong vòng sáu mươi năm trở lại đây, tình hình của Hư Kiếm Phái và Sở gia khá củ chuối, phần lớn các đệ tử dưới sáu mươi tuổi trong môn phái đều bị kẹt tại bình cảnh Dược Long Môn nhất phẩm này.
Thậm chí có đệ tử Hư Kiếm Phái đánh sâu vào cảnh giới Dược Long Môn đến mười bảy lần, mỗi một lần đều phải chấm dứt trong thất bại. Mỗi lần thất bại thì cảnh giới lại hạ xuống trở về đệ tứ khiếu Tị Khiếu. Chỉ có thể tiếp tục khổ công tu luyện, tích góp lực khí huyết lần nữa, lại đánh vào bình cảnh Dược Long Môn.
Đừng nghĩ rằng cảnh giới nhất phẩm chỉ là bình cảnh nho nhỏ, nhưng chính phần cổ của chiếc bình nhỏ* đó đã vây khốn đến hơn 6% tu sĩ. Đặc biệt là những tán tu và những môn phái không đủ tài nguyên, thậm chí còn có người dùng cả đời của mình đánh vào bình cảnh này, nhưng lại không thể phá tan
* bình cảnh.
Sở gia còn đỡ, ít nhất họ còn có một Sở Sở thiên tài.
Hư Kiếm Phái hoàn toàn không có một mống đệ tử nào dưới sáu mươi đạt cảnh giới nhị phẩm, tất cả đệ tử tham gia chiến đấu đều chỉ có cảnh giới Dược Long Môn nhất phẩm mà thôi.
Sở gia phái ra hai vị đệ tử cũng có cảnh giới Dược Long Môn nhất phẩm.
Dưới tình huống thực lực đệ tử hai bên ngang nhau, sự phát huy của một đệ tử phụ thuộc vào trang bị của mình.
Người nào có vũ khí tốt, công pháp tốt thì phần thắng càng lớn.
Người bảo vệ Tiên Thai tuyên bố bắt đầu chiến đấu.
Vị đệ tử Hư Kiếm Phái lên sàn đấu là một người khổng lồ cao gần ba mét, e rằng trong cơ thể người này có huyết mạch đặc thù.
Nếu so sánh, khí thế của vị đệ tử Sở gia kém khá nhiều, dáng người bình thường, công pháp trụ cột vững chắc, cho thấy đây cũng là một đệ tử có kinh nghiệm phong phú.
Sở gia đặt toàn bộ hi vọng về ván đấu đầu tiên lên người Sở Sở.
…
…
Đối với người bình thường, cuộc chiến đấu cấp bậc nhất phẩm khiến bọn họ sôi trào nhiệt huyết. Nhưng với các vị tiền bối nhóm Cửu Châu số 1 thì có vẻ hơi nhàm chán.
Hơn nữa, cấp bậc công pháp của Hư Kiếm Phái và Sở gia khá thấp, nhóm tiền bối Cửu Châu số 1 thực sự không thể khơi dậy dù chỉ một tia hứng thú.
Lúc này, tộc lão Sở gia đi thong thả qua lại bên ngoài chiếc lều.
Hắn muốn biết trạng thái khôi phục của Sở Sở đang ở trong lều đã đến mức nào rồi. Không cần nhiều lắm, chỉ cần giữ thực lực Đệ Nhất Đan Điền nhị phẩm thì đã có thể trấn áp Hư Kiếm Phái rồi.
Vũ Nhu Tử cũng lẳng lặng chạy tới, cô còn đang muốn lấy chiếc trâm cài áo của Tống Thư Hàng, biến thân thành Sở Xuân Huỳnh, đại diện Sở gia tham gia chiến đấu. Cô chỉ cần tưởng tượng viễn cảnh bản thân bước lên Đoạn Tiên Đài, đánh đám người Hư Kiếm Phái như hoa rơi nước chảy, trong lòng vô cùng hưng phấn.
Thế nhưng, sau khi đợi thật lâu... Sở Sở, Bạch Tôn Giả và cả Tống Thư Hàng vẫn chưa đi ra khỏi lều.
- Chẳng lẽ còn chưa khỏe à?
Vũ Nhu Tử khó hiểu, cô vươn tay xốc lều lên, nhìn thoáng qua tình huống bên trong.
Sau đó, cô nhìn thấy cát vàng bay đầy trời.
- Ảo ảnh chân thực?
Vũ Nhu Tử lập tức buông tay, lui ra ngoài lều. Không ngờ Bạch Tôn Giả sử dụng năng lực ảo ảnh chân thực bên trong lều! Chẳng lẽ kích hoạt tiềm lực của Sở Sở lại trắc trở đến thế à?
***************
Mà lúc này, bên trong ảo ảnh chân thực của Bạch Tôn Giả.
Bạch Tôn Giả không kích hoạt tiềm lực của Sở Sở... Hắn chỉ lấy vài giọt máu của cô, sau đó hắn lấy bình nhỏ đựng máu, trong bình chứa đủ loại vật liệu.
Không biết Bạch Tôn Giả dùng cách gì để giúp Sở Sở bình phục đây?
Lúc này, Bạch Tôn Giả lấy điện thoại di động, bấm số điện thoại Dược Sư:
- Dược Sư, gần đây có người liên hệ với ngươi phải không?
Bên kia điện thoại truyền ra thanh âm Dược Sư:
- Đúng vậy, Bạch tiền bối. Ngay lúc Tử Yên mang đám tù binh làm vật thí nghiệm đến thì hôm sau đã có người bắt đầu liên hệ với ta thông qua vài vị đạo hữu, hỏi dò xem cái giá phải trả để có thể chuộc được đám tù binh này là bao nhiêu.
- Đã nhận được thứ kia chưa?
Bạch Tôn Giả cười ha ha hỏi lại.
- Vâng, theo như lời dặn dò của Bạch tiền bối, ta tỏ vẻ đồng ý cho đối phương chuộc hai tù binh với phí chuộc người là hai tầng công pháp Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công đầu tiên củaTam Thập Tam Thú Thần Tông. Sau đó đối phương đã lằng nhằng với ta cả một ngày, cò kè mặc cả, cuối cùng lại đến đây một mình, đi dạo quanh một vòng đám tù binh làm vật thí nghiệm kia, rồi để lại công pháp, chuộc ba tên tù binh về.
Dược Sư kể rõ, sau đó nói tiếp:
- Tiền bối, có phải bên trong Tam Thập Tam Thiên Nhất Khí Công có ẩn giấu bí mật không?
- Chính xác... Nhưng không sao, chủ yếu là ta muốn lý giải ý tưởng của người đã sáng lập ra môn công pháp này thôi. Đưa hai cuốn công pháp này cho ta đi, ta muốn xem một chút. Qua một thời gian nữa ta sẽ tìm ngươi xử lý chuyện sau. Ha ha ha. Còn nữa, ngươi kiểm tra trạng thái thân thể của đám tù binh còn lại đi, nếu không nằm ngoài dự đoán của ta, thân thể của đám tù binh này đã xuất hiện vấn đề. Phỏng chừng có người đã âm thầm lấy đi chân khí bản nguyên của bọn họ rồi.
Bạch Tôn Giả mỉm cười dặn dò.
- Được, Bạch tiền bối.
Dược Sư lại hỏi dò:
- Ta gửi trực tiếp cho người qua thì không sao chứ?
- Ngươi cứ sử dụng tùy ý phương thức gửi bảo mật gì đó cho ta đi, dù sao thì đây cũng không phải công pháp của ta.
Bạch Tôn Giả đáp lại.
Dược Sư gật nhẹ đầu, cúp điện thoại.
Chỉ một thoáng, hắn gửi hình ảnh hai cuốn công pháp Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công qua phần mềm chat.
Bạch Tôn Giả nhận được tài liệu văn bản, bắt đầu quan sát hai cuốn Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công thông qua màn hình điện thoại. Bởi vì hai cuốn này chỉ là phương pháp tu luyện cấp nhất phẩm, nhị phẩm mà thôi, Bạch Tôn Giả chỉ dùng một ít thời gian thì đã xem hết tất cả nội dung.
Sau đó, Tôn Giả nhắm mắt lại, lẳng lặng suy tư trong một chốc.
Lát sau, hắn mở to mắt, ánh sáng vàng kim bắn ra từ trong mắt hắn, chúng biến ảo trong hư không tạo ra vô số ký tự màu vàng. Những ký tự màu vàng này tạo thành ba mươi ba vòng tròn, bắt đầu xoay tròn không ngừng trước mặt Bạch Tôn Giả.
- Thì ra là thế... đúng là một công pháp rất thú vị.
Bạch Tôn Giả cười ha ha, vươn tay vẽ lên hư không.
Thỉnh thoảng, ký tự màu vàng bên trong từng vòng tròn bị Bạch Tôn Giả dịch chuyển qua lại.
Bạch Tôn Giả cũng sửa chữa một vài ký tự khác.
Đây chính là những "sai lầm" do đối phương cố ý dùng thủ đoạn ngầm để lại trong công pháp, hiện tại chúng đã bị Bạch Tôn Giả chỉnh sửa. Dù sao hai cuốn này cũng chỉ là công pháp nhất phẩm, nhị phẩm, tôn giả hoàn toàn có thể liếc mắt nhìn ra chỗ sai lầm.
Đã sửa chữa xong.
- Tống Thư Hàng, vươn tay ta!
Tống Thư Hàng vươn cánh tay, đưa về phía Bạch Tôn Giả.
Tôn giả vẫy nhẹ, phù văn màu vàng rơi xuống bàn tay Tống Thư Hàng, biến ảo ra rất nhiều hình động vật - trâu, dê, ngựa, heo, chó, sư tử, hổ, sói, hồ ly, gấu, vượn, gà, chim, ưng, rắn, thỏ, cá voi, cá mập, rùa, cua tôm... vân vân, có đến ba mươi ba loại hình thái động vật.
Những hình thái động vật này di động không ngừng trên lòng bàn tay Tống Thư Hàng, sau đó tiếp xúc với bàn tay hắn.
Trâu, dê, ngựa, heo, chó, sư tử, hổ... vọt tới lòng bàn tay hắn theo trình tự. Thế nhưng, ảo ảnh của những động vật này liền tiêu tan sau khi chạm vào bàn tay Tống Thư Hàng.
Ảo ảnh trước vừa biến mất, ảo ảnh phía sau đã tiến lên, từng con từng con vọt tới, rồi lại biến mất từng con một.
Vẻ mặt Tống Thư Hàng tỏ vẻ khó hiểu, hắn nhìn về phía Bạch Tôn Giả, tôn giả chỉ đáp lại bằng nụ cười thản nhiên.
Cuối cùng, đến phiên ảo ảnh cá voi thu nhỏ tiếp xúc vào lòng bàn tay Tống Thư Hàng, nó cũng không biến mất mà giống như đột nhiên được sống lại, bắt đầu đắc ý rung đùi, thậm chí còn sống động đến mức phun ra tia nước từ đỉnh đầu.
Khóe miệng Sở Sở ngồi cạnh bắt đầu giật giật, cá voi gì đó chính là ác mộng gần đây của cô - Giết chết cô gái trong lồng ngực, thanh âm xương vỡ vụn, còn có giọng nói của tên Kình Bát biến thái kia.
- Nếu thế, đầu tiên ngươi cứ gọi cuốn Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công này là Cự Kình Thiên đi.
Bạch Tôn Giả vẫy tay lần nữa, một vòng phù văn màu vàng xuất hiện, chính là phiên bản đã sửa xong, nó lơ lửng trước mắt Tống Thư Hàng, ký tự xếp đặc thành một cuốn công pháp nguyên vẹn.
Tống Thư Hàng im lặng ghi nhớ quyển công pháp này tận đáy lòng.
Đây chính là Cự Kình Thiên, một pháp môn vận chuyển lực khí huyết đặc thù. Thông qua điều tiết lực khí huyết từ năm khiếu huyệt lớn, nó có thể bộc phát ra sức mạnh tương tự như một con cá voi.
- Đã chuẩn bị xong mọi việc, chuyện tiếp theo cần làm chính là uống bình thuốc máu này đi, sau đó ngươi biến thành Sở Sở tham gia Đoạn Tiên Đài.
Bạch Tôn Giả đưa chiếc bình nước thuốc đã dung hợp máu của Sở Sở cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng:
-!
- Chẳng phải ngươi nói kích hoạt tiềm lực cho cô nương Sở Sở, giúp cô ấy tham gia cuộc chiến Đoạn Tiên Đài à? Tại sao bây giờ lại biến thành kế hoạch hắn hóa thân thành bộ dáng Sở Sở, tham gia Đoạn Tiên Đài?
Dường như tôn giả nhìn ra nghi ngờ trong lòng Tống Thư Hàng.
- Ta có pháp môn kích hoạt tiềm lực, nhưng với trạng thái thân thể hiện giờ của cô nương Sở Sở này, chỉ một lúc sau khi kích hoạt tiềm lực thì sẽ chết chắc, không thể cứu chữa.
- Do đó... ngươi lựa chọn việc để cô Sở Sở này bộc phát tham gia thi đấu, sau đó chết sảng khoái, hay là ngươi biến thành Sở Sở, tham gia cuộc chiến Đoạn Tiên Đài?
Bạch Tôn Giả hỏi lại.
Sẽ chết ư? Sở Sở ngốc thật, đúng là cô đã nghĩ việc kích hoạt tiềm lực quá dễ dàng rồi... Thông thường, loại pháp môn này chính là phương pháp dùng trong thời khắc sống chết, muốn đồng quy vu tận với kẻ địch, để lại di chứng rất lớn.
Tống Thư Hàng nhìn sang Sở Sở, sau đó nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Bạch Tôn Giả, há to miệng.
…
…
Sau hai phút.
Có người xốc mành lều lên.
Sắc mặt Sở Sở vẫn còn hơi trắng bệch, nhưng bước chân vẫn kiên định sảng khoái. Trên người cô, lực khí huyết tràn ngập, xem ra thân thể cô đã khỏe mạnh.
Cô mặc một bộ váy màu đen mới tinh, trên đùi cột chuôi kiếm ngắn sát người. Sau lưng, cô còn đeo một ba lô quân đội khá dài.
- Sở Sở, vết thương của ngươi đã tốt chưa?
Sau khi tộc lão Sở gia trông thấy Sở Sở đi ra, lập tức trở nên vui vẻ hẳn.
Sở Sở mỉm cười nhìn tộc lão, không trả lời.
…
…
Ở một nơi khác.
Trên Đoạn Tiên Đài.
Người khổng lồ trẻ tuổi bên Hư Kiếm Phái cười đắc ý, vác đệ tử thứ hai của Sở gia lên cao cao, sau đó dùng đầu gối nện thẳng vào đầu đối phương.
Vị đệ tử thứ hai giống như gà con bị bắt, không thể phản kháng, gắng gượng chống đỡ công kích từ đầu gối, hắn kêu thảm thành tiếng, cả người mềm oặt không đứng lên được.
Hai lần đấu liên tiếp đều thua.
Người khổng lồ cường điên cuồng đầy vẻ kiêu ngạo.
Những đệ tử phe Sở gia đều tức đến nghẹn họng. Đáng giận thật, nếu sư tỷ Sở Sở chúng ta không bị thương, há lại khiến cho các ngươi kiêu ngạo nhường này!
Đúng lúc đó, một thân ảnh thon dài đi lướt qua phe Sở gia, đi từng bước một đến Đoạn Tiên Đài.
Bước chân cực kỳ kiên định.
Lúc đám đệ tử Sở gia thấy thân ảnh này, họ lập tức rống lên như tiếng sấm rền:
- Sư tỷ Sở Sở! Sư tỷ Sở Sở!