Đang ở một khu vực khác, Yuki bị bao vây bởi một bầy chó sói, lông bao quanh thân thể chúng có màu cam, đôi khi lóe lên một vài tia lửa, đôi mắt sói sắc bén nhìn vào con mồi ngon trước mặt
Hỏa Lang - Cấp 2 - Hệ Phong - Chuyên sống theo bầy - Mỗi bầy từ 5 đến 7 con
"...."
Nếu không sai thì trước mắt cô có tổng cộng 5 con, mệt rồi đây...
Lấy tay đẩy gọng kính lên một chút, xung quanh đây không hề có ai, nếu vậy thì...
"Cút"
Một giọng nói nhẹ nhàng và ấm áp vang lên, không ai có thể tưởng tượng được một giọng nói thiếu nữ thế này lại phát ra từ phía một người như Yuki
Mấy con sói lùi xuống một chút, cả thân hình run lẩy bẩy, bản năng nói cho chúng nó biết, người này.....rất đáng sợ....
Nhưng ma lực xung quanh người này rất yếu ớt, căn bản không thể làm bị thương chúng nó được
Nếu như đây là ma thú cấp 4 trở lên thì sẽ chạy đi chỗ khác nhưng Hỏa Lang chỉ là ma thú cấp 2, tư duy thấp đến đáng thương
Nhìn vào bọn sói đang định vồ vào mình, đôi mắt Yuki hơi lạnh lại đôi chút
"Đây là các ngươi tự chọn"
Lại là giọng nói ấm áp tựa như nắng mùa hạ, cô đã cho bọn chúng tự chọn rồi nhưng có lẽ cô không nên mong chờ gì từ lũ ma thú ở trong khu rừng này...
Một cây súng ngắn bỗng dưng hiện ra trên tay Yuki, cả thân nó có màu bạc, vào giây phút nó hiện ra cũng chính là giây phút cả 5 con sói ngã xuống, máu văng ra tung tóe khắp nơi, chết không nhắm mắt
Những giọt máu tươi bắn ra kia không thể nào chạm được đến Yuki, thân hình cô mờ ảo tựa như một hồn ma không gì có thể chạm đến
"Quá chậm"
Sau 2 năm không chạm vào vũ khí, tốc độ của cô đã chậm hơn lúc trước rất nhiều rồi, có lẽ đợi lúc nào đó cô nên đi luyện tập lại thôi
Nhắm mắt lại một vài giây, đôi mắt trống rỗng kia lại một lần nữa mở ra, Kiyo đang ở phía Bắc, Ayu thì ở phía Nam, dựa theo những gì cô cảm nhận được thì cả hai đều không bị nguy hiểm
Đưa đôi mắt về hướng của Kiyoko, Yuki nhảy lên một cành cây gần đó, Ayu thì chắc không cần phải lo đâu nhỉ, dù gì nó cũng sống dai lắm, nghĩ thế, trong chớp mắt Yuki biến mất, không, phải là tốc độ của Yuki nhanh đến mức người bình thường không thể nào nhìn được, đương nhiên chỉ là người bình thường mà thôi....
Ở một khu vực khác -------------
"Kiyo, coi chừng"
Tiếng nói vừa dứt thì có một kết giới bảo vệ hiện lên trước mặt Kiyoko, ngăn cản đòn tấn công của con ma thú đang ẩn nấp
Hắc Thử - Cấp 5 - Chuyên gia ám sát - Hệ Hắc Ám
Nếu không phải Toshiro đang bận chiến đấu với 2 con ma thú cấp 7 thì đâu đến lượt con Hắc Thử nhỏ bé được chạm đến Kiyoko chứ, trong giây phút tức giận, ngay lập tức Toshiro giết chết cả 3 con thú chỉ trong 1 chiêu, đùa, đến cả thiên sứ bốn cánh còn thua dưới tay anh nữa mà, mấy con ma thú nho nhỏ này làm sao có thể làm anh chịu thua được
"Em có sao không, Kiyo?"
"......"
Nổi da gà có được xem là có sao không, mặc dù lúc trước cũng thế này nhưng bây giờ cô thật sự không chịu nổi cái xưng hô này
Dù nghĩ thế nhưng Kiyoko vẫn phải cố gắng nở một nụ cười với anh
"Tôi không s...— —"
Chưa kịp nói dứt câu thì một ngọn gió mạnh mẽ thổi đến, kéo theo là cả đoàn sương mù màu trắng xóa nhanh chóng tràn đến bao trùm cả hai người
Toshiro nhanh chóng nắm lấy tay của Kiyoko nhưng tiếc rằng đã không kịp nữa rồi, sương mù đã lan đến đây kéo theo sự biến mất của người bên cạnh
Ngay lập tức, Toshiro đứng lên nhìn xung quanh tìm kiếm Kiyoko, dùng linh hồn lực của mình trải dài khắp nơi nhưng thứ anh nhìn thấy chỉ là màu trắng xóa của làn sương mù bất tận, như vậy chỉ có hai khả năng: Một là Kiyo đã ra khỏi tầm kiểm soát của anh, hai là sương mù này ngăn cách linh hồn lực tìm kiếm. Khả năng thứ hai có vẻ cao hơn vì tầm kiểm soát của anh rất rộng, anh không tin cái thứ màu trắng này lại rộng hơn, với lại theo những gì anh biết thì trong khu rừng này có một loại sương mù ngăn cách linh hồn lực
Sương mù Kí Ức - cấp 0 - không có hệ
Nếu là như vậy thì không sao rồi, sương mù Kí Ức chỉ phản chiếu lại một vài hồi ức của người chạm phải nó, nó di chuyển xung quanh khu rừng không ngừng nghỉ, hên là nó vô hại..
Chỉ là đây là lần đầu tiên anh chạm phải loại sương mù này, nếu có thể anh thề phải phá hủy nó ngay lập tức, dám ngăn cách anh với Kiyo, nhưng đáng tiếc thứ sương mù này, nó vô hại nhưng cũng vô đối, không thể phá hủy được...
"Đại hồ ly, sao anh cứ đến đây hoài thế, cút ra, trả đồ ăn lại cho em"
Một âm thanh vang lên trong tai của Toshiro, quay lại đằng sau, thân hình anh hơi khựng lại, khung cảnh này.....
Đó là hình ảnh một thiếu nữ có mái tóc tím đang ngồi trước bàn ăn, tay gắp đồ ăn nhanh như tia chớp như sợ người đối diện lấy hết, chẳng mấy chốc chén của nàng đã cao hơn nàng, mà người đối diện nàng....
Là anh....
Hình ảnh này là sao? Nếu anh không nhầm thì cô gái này chính là Lust, người gián điệp đã bị hỏa thiêu vài năm trước, do chính tay Michio và Ami bắt giữ và thiêu chết. Anh không nhớ là có cảnh mình với vị cựu trưởng lão gia tộc Yêu Hồ này ngồi ăn với nhau...
"Hai người đến sớm thật đấy"
Một giọng nói phát ra từ phía cửa sổ, trong thoáng chốc phòng ăn trở nên náo nhiệt hơn hẳn
Bọn họ....Tam tiểu thư gia tộc Neko - Emily Neko, Thập công chúa Địa ngục - Mina Jigoku, Cặp sinh đôi thiên tài ở Long tộc - Haru và Natsu Tsuyoku,.......
Anh chưa bao giờ quen với bọn họ cả...đừng nói quen, thậm chí số lần gặp mặt chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay
"••• là vì ăn chực, còn anh là vì cái gì đây, Toshiro?"
"Tớ biết tớ biết, là vì •••• nhà chúng ta có phải không?"
"Mina, cậu đúng là thông minh"
"Tớ đây thông minh lâu rồi"
"Mina à...."
"Chuyện gì?"
"Cậu sai lỗi chính tả kìa...."
"......"
Một khung cảnh náo nhiệt xen lẫn ấm áp hiện ra trước mắt Toshiro, cảm giác này...thật quen thuộc
"Được rồi, các cậu có muốn ăn không thế?"
Một giọng nói nhẹ nhàng nhưng uy nghiêm vang lên, một cô gái bước ra, mái tóc màu tím không biết vì sao lại nhẹ bay theo làn gió, đôi mắt màu đen nhánh tỏa sáng như một viên ngọc quý hiếm, làn da trắng hồng với nụ cười có đường cong tuyệt mỹ đã tô điểm thêm cho vẻ đẹp xinh của nàng, ở đằng sau mái tóc nàng là một chiếc nơ màu đỏ, chiếc váy màu tím dài đến chân được làm một cách tinh xảo, những viên ngọc được đính lên nó tỉ mỉ, ở chính giữa còn có một cái nơ nhỏ màu tím như là một con bướm đang bám lên người nàng thiếu nữ xinh đẹp
Khuôn mặt anh bỗng dưng thấy ươn ướt, đưa tay lên chạm thử, thì ra anh đã rơi lệ từ lúc nào, vì sao? Tại sao anh lại thấy đau khổ như vậy chứ?
Bỗng dưng hơi thở của Toshiro trở nên gấp gáp hơn, đau, đau quá, như là đang có hàng ngàn cây châm đâm vào đầu anh vậy, trái tim anh càng đau hơn, có một thứ gì đó, có một thứ gì đó rất quan trọng với anh nhưng tại sao....sao anh lại chẳng thể nhớ được...
Trong đầu anh bỗng nhiên hiện ra rất nhiều chữ
Người con gái đó.....vị nữ hoàng đầu tiên, là vị vua lên ngôi sớm nhất của Minh giới, là người được xem như ác ma đã gieo rắc bao nhiêu tội ác
Không, không phải!!
Cô ấy, là...là....là người anh yêu thương nhất!!!
Nàng trong sáng và thuần khiết tựa như tên của nàng
Nhưng mà.....
Tên của nàng.....
...Là gì?
Tại sao anh lại không thể nhớ ra?
_______________________________
Nhỏ tác giả: Thật ra thì cô gái đó không trong sáng và thuần khiết lắm đâu →_→