[Dịch]Truyền Thuyết Minh Giới

Chương 1 : Chương 1




Ngày sáng thứ hai

Tại nhà

Một cô gái cột tóc hai bím, đeo một chiếc mắt kính dày cộm, ở bên mắt trái còn có một vết sẹo trải dài từ trên xuống, đứng ở trong bếp nấu bữa sáng, nói

"Yuki, cậu lên trên kêu Ayu dậy đi, nếu không sẽ muộn đấy"

Cô gái nói với một người tóc ngắn, khuôn mặt đầy tàn nhang, mái tóc đen nhánh che đi đôi mắt nhìn qua rất lạnh lùng, miệng người đó nhấp nhánh nhưng không nói ra một câu nào mà chỉ bước lên lầu.

Người đó không thèm mở cửa mà đi luôn vào phòng, vài phút sau thấy một cô gái, mái tóc nhuộm màu, trên khuôn mặt có một cái bớt lan rộng bao trùm cả con mắt phải và đang bị người kia nắm áo.

"Bỏ tao ra, Yuki, mày muốn chết sớm à"

Nói xong cô cầm tay người tóc ngắn, lộn một vòng ra sau lưng người này, đôi tay cô đánh đến sau cổ của người đó, bất ngờ rằng người đó cũng không ở phía trước mà là ở bên cạnh cô.

"Im lặng, ngồi xuống ăn" Tiếng nói nhẹ nhàng nhưng uy quyền của cô gái cột tóc hai bím vang lên, đương nhiên là không ai dám cãi lại cả.

Cô ấy chính là Kiyoko, một người bình thường đến mức không thể bình thường hơn, nhưng chỉ hai người bạn thân kia của cô mới biết, cô tốt bụng, hiền lành chỉ với những người không chạm đến cô còn nếu chạm vào thì.....hậu quả tự gánh.

Còn người có mái tóc ngắn che mắt kia, là một người lạnh lùng, tuy rằng ai nhìn vào cũng tưởng rằng là một đứa con trai nhưng thực chất cô là một thiếu nữ, cô không bao giờ nói chuyện cả bởi vì cô chẳng thể nào nói được dù có muốn ,đa phần cô ấy sẽ dùng ngôn ngữ tay hoặc là bảng giấy đối với người không biết, tên của cô là̀ Yuki, nó cũng có nghĩa là tuyết.

Còn người con gái có cái bớt trên mặt là Ayu hay tên đầy đủ là Ayumi, từ hồi nãy là có thể nhận ra rằng tính tình cô khá nóng nảy nhưng thực chất là chỉ đối với Kiyo hay là "kẻ thù vạn năm" là Yuki thôi.

Các cô năm nay đã hai mươi rồi, hiện đang làm việc cho một nhà thờ, nếu chú ý sẽ thấy không ai có họ cả bởi lẽ ai cũng là trẻ mồ côi.

Sau khi ăn xong bữa sáng,Kiyoko nói:

"Bây giờ các cậu đến nhà thờ quét dọn đi, tớ sẽ đi mua đồ ăn khi nào về tớ sẽ làm luôn phần của mình"

Chỉ vừa nói xong đã thấy Kiyoko mở cửa bước ra rối.

"Lẹ thật!" Ayumi khen, xong rồi thì cũng đi về phía cánh cửa muốn đến nhà thờ nhưng chưa kịp đi thì bị Yuki nắm lại.

"Thay đồ" Yuki dùng ngôn ngữ tay biểu đạt

Ayumi nhìn xuống, chậc, ngu vật vã, vì muốn tẩu lẹ ra ngoài mà quên rằng hồi nãy bị Yuki kéo xuống nên vẫn chưa thay đồ, vẫn y nguyên bộ đồ ngủ màu hồng phấn. Yuki lại chỉ vào đống chén nằm trên bàn.

"Rửa" Dù cho có là ngôn ngữ tay Yuki vẫn tiết kiệm như thế, này chỉ là di chuyển tay thôi có tốn calo nào đâu.

"... ..."

Ước mơ (trốn việc) của ai đó tan tành rồi, Ayumi nhìn Yuki bằng ánh mắt "yêu mến"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.