[Dịch] Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 647 : Hỏa Sơn chi chiến. (3)




Đứng mũi chịu sào chính là các Thiên sứ đang tạo thành ma pháp thuẫn kia, từng người một đón đỡ hơn một ngàn phát đạn pháo, mà những quả đạn pháo đó hợp nhau lại cùng nổ mạnh thì uy lực của nó thật sự quá mức khủng bố, ngay đương trường đem một tiểu đội trăm Thiên sứ đang xuất ra ma pháp thuẫn, toàn bộ nổ mạnh thành bột phấn.

Chẳng qua, bọn họ hy sinh lại rất đáng giá, bởi vì bọn họ dùng chính bản thân mình để che chắn cho các chiến hữu ở phía sau, vì thế tại thời điểm Hỏa Long pháo công kích chỉ vẻn vẹn xử lý có một vạn Thiên sứ mà thôi, nếu như chia đều ra thì vài phát đạn pháo mới giết được một người, nhưng chúng ta ở bên này thì mệt muốn chết đi được. Tiếp theo, sau khi bắn chết hơn vạn Điểu Nhân, bọn họ cũng đã vọt vào bên trong Tử Vong Thiên Mạc, tức tốc chạy đến trước mặt trận địa của chúng ta.

Mặc dù Tử Vong Thiên Mạc đối với tầm mắt của bọn họ có ảnh hưởng nhất định, nhưng ở bên dưới khắp nơi đều là người của chúng ta, chỉ cần Điểu Nhân rơi xuống đất, thì toàn bộ có thể tìm được đối thủ. Những Thiên sứ này cả hai mắt đều đỏ bừng, vì đã có rất nhiều chiến hữu bị chết trong tay địch nhân đang ở trước mặt, vì thế bọn họ sớm đã giận dữ rồi, sẽ đợi những nhóm người đốt pháo hảo hảo giết một trận.

Nhưng, chuyện xảy ra tuyệt đối không có ở trong suy nghĩ đơn giản của bọn họ, ngay sau khi âm thanh của đợt Hỏa Long pháo thứ hai qua đi, từ trong những hố pháo rộng khoảng năm ba thước kia đột nhiên chui ra hai cương cốt Khô Lâu chiến sĩ, nói một cách chuẩn xác là bọn họ mạnh mẽ đứng bậc dậy mà thôi.

Nguyên lai bọn họ đều ngồi ở tư thế chồm hổm như bị chôn dưới đất, phía bên ngoài được bao quanh một lớp đất đá, từ ngoài nhìn vào thì không phát hiện được, nhưng chỉ cần ra lệnh một tiếng, bọn họ liền đứng bật dậy trực tiếp tham gia chiến đấu. Những người này sau khi đứng lên thì chiều cao đại khái so với mặt đất hơn hai thước. Vừa lúc cao hơn một chút so với chiến sĩ bắn pháo. Hơn nữa, bọn họ một tay cầm thuẫn bài, một tay nắm kiếm, lúc đứng lên thì ngang bằng với pháo thủ. Trên thực tế, bọn họ căn bản là thủ vệ pháo thủ, chỉ có điều được che dấu mà thôi. Vong linh mà giống như thế này là tương đối khá. Có thể bảo trì một cái tư thế bất động dài lâu hơn một chút, cũng có thể bị tùy ý chôn sống, thật sự là một lựa chọn âm hiểm nhất.

Lúc các Thiên sứ vọt đến Tử Vong Thiên Mạc, vốn định tập kích những pháo thủ tay không tấc sắt này, nhưng thật không ngờ, đối thủ của chính mình biến thành cương thiết cự nhân thân cao bốn năm thước. Thật sự làm cho bọn hắn vô cùng kinh hãi và uể oải, vì thế những tên gia hỏa vọt tới nhanh nhất, cơ bản ngay cả cơ hội phản ứng cũng đều không có, đã bị Khô Lâi chiến sĩ nâng kiếm lên trực tiếp chém thành hai mảnh. Kiếm của những người này về độ dài đạt được một thước năm, rộng đến nửa thước, chém người thật sự rất là thích hợp a.

Chứng kiến thủ hạ trúng kế mà chết, một nhóm Thiên sứ chiến tướng đang quan khán ở phía xa xa đều chửi ầm lên, “Vô sỉ, quá mức vô sỉ, những người này làm sao mà âm hiểm đến mức này chứ”

Không chỉ có các vị chiến tướng kêu rầm lên, mà những Thiên sứ ở phía sau cũng bị dọa không nhẹ. Không quản như thế nào, chuyện xảy ra cho tới bây giờ khiến cho bọn họ hối hận cũng đã muộn rồi, cũng không thể đẩy lửa đạn kia đi xa hơn để mà chạy trở về? Cho nên bọn họ chỉ có thể kiên trì đánh nhau thôi. Trong lúc nhất thời mang kiếm ra để chào hỏi đến trên người của Khô Lâu chiến sĩ. Đáng tiếc bọn họ ngoại trừ sáng tạo ra vài miệng vết nho nhỏ tại trên chiến giáp ra, còn đối với thân mình của cương cốt Khô Lâu cũng đều không gây nên một chút thương tổn nào. Nhưng ngược lại cương cốt Khô Lâu chiến sĩ phản kích thật sự sắc bén, một kiếm một người, lực lượng cường hãn đó khiến cho Thiên sứ chống đỡ trực diện cũng phải bị chấn thương không nhẹ, mà hậu quả không chịu nổi chính là trực tiếp bị đánh chết.

Các Thiên sứ vừa nhìn thấy liền nhanh nhóng chạy ra xa cách bọn họ một khoảng, sau đó dùng pháp thuật công kích Quang Minh hệ liên tục xuất thủ. Đáng tiếc, tại bên trong Tử Vong Thiên Mạc, uy lực của pháp thuật Quang Minh hệ là đại suy giảm, căn bản đối với bản thân Cương thiết cự nhân thì không hề có biện pháp nào.

Nhưng thật ra đây là tạo cho Hỏa Long pháo một cái cơ hội tốt, trên thực tế, từ lúc bắt đầu cho đến hiện tại, nhóm pháo thủ cũng không có đình chỉ bắn tới, hướng đến chỗ Điểu Nhân nhiều nhất mà bắn, chỉ cần không phải trúng mục tiêu người một nhà là được, dù sao lực sát thương đối với Khô Lâu chiến sĩ mà nói cơ bản như là gãi gứa vậy. Dưới tình huống như vậy, Điểu Nhân bị bắn nổ khiến cho huyết nhục bay tứ tung là vô cùng thê thảm, bắt buộc lần nữa phải nhích tới gần sát hơn Khô Lâu chiến sĩ, cầu mong sao cho tránh thoát khỏi tập kích của đại pháo.

Điểu Nhân ở lần tấn công này, còn có một bộ phận tập trung ở bên dưới mặt đất của ngọn Hỏa sơn này, ngay khi bọn hắn vừa tiến vào Tử Vong Thiên Mạc liền tiến hành cận chiến thảm thiết, tất cả Minh Quang Tháp chẳng khác nào mất đi hiệu dụng của nó, bởi vì uy lực của chúng nó rất lớn, nên đối với pháo trận dày đặc ở bên dưới cũng có uy hiếp nhất định.

Dưới tình huống như vậy, khi mà toàn bộ Điểu Nhân tiến vào Tử Vong Thiên Mạc, vừa đứng vững trên chiến trường thì bên dưới Minh Quang Tháp đột nhiên khai mở ra vài cái cửa sổ nho nhỏ, phía sau mỗi cửa sổ này đều có một vị Khô Lâu pháp sư, khi bọn họ múa may tiểu ma trượng lên, lập tức vô số vong linh ma pháp phun ra. Cái gì là Minh Hỏa đạn, Khủng Cụ thuật (sợ hãi thuật) Tử Vong Ô Vân, Tà Ác Trớ Chứ, v.v… cái gì cần đều có cả. Lại có tác dụng của Tử Vong Thiên Mạc thêm vào, uy lực của những pháp thuật này đều được đề cao rất rõ rệt, các Thiên sứ đang chém giết cùng với với Khô Lâu chiến sĩ thì đột nhiên nhìn thấy pháp thuật cường lực nhắm ngay đỉnh đầu mà công kích đến, nhất thời thương vong thảm trọng.

Vì thế, vù vù một thoáng, đại quân Điểu Nhân đáng thương kia lập tức hoàn toàn lâm vào tình cảnh tiến thối lưỡng nan, nếu bọn hắn công kích pháp sư, không nói đến uy lực pháp sư rất mạnh, xông tới phải tổn thất bao nhiêu. Thì mấy vạn Hỏa Long pháo ở trên mặt đất kia, vừa lúc với độ cao này thật đúng là uy lực tối cường nhất của chúng nó, nếu mấy vạn phát đạn pháo tại bên trong đám Thiên sứ dày đặc kia mà nổ mạnh, vậy thương vong thảm vọng tuyệt đối Điểu Nhân không thể chịu nổi. Cần phải công đánh bộ đội trên mặt đất, thì trên đầu pháp thuật của pháp sư lại quá độc ác, ai chịu cho được? Phải biết rằng, số Khô Lâu pháp sư cộng lại phải hơn hai mươi vạn người đó. Cứ như vậy, làm cho bọn họ không biết công kích ai trước thì tốt hơn cả. Cuối cùng chỉ là do dự lãng phí không công một cái cơ hội sống.

Lần này Điểu Nhân xuất động ra tổng cộng là hai mươi vạn người, thậm chí pháp sư cũng không nhiều hơn chúng ta, làm sao có thể tại cái loại tình huống đầu không thể chiếu cố cho đuôi mà kiên trì được a? Cho nên trải qua chiến đấu không đến một giờ đồng hồ, cánh quân đầu tiên này đã hoàn toàn bị tiêu diệt. Ngoại trừ một số ít Thiên sứ bốn cánh nhanh nhẹn dùng thuấn gian di động khoảng cách ngắn, chạy ra bên ngoài trốn thoát cái mạng nhỏ, thì toàn bộ số chiến sĩ còn lại đã chết trận ngay đương trường.

Về phần tám vị đầu lĩnh Thiên sứ chiến tướng kia, kết cục cuối cùng cũng tương đối thê thảm, bọn họ ẩn thân ở gần sát chiến trường, một bên chỉ huy bộ đội, một bên quan sát tình hình chiến đấu của thủ vệ trên Hỏa sơn. Lúc ban đầu bọn họ đầy kinh hãi, nhưng sau lại phát hiện không có ai công kích đến bọn họ, hơn nữa tình huống tại trên chiến trường quá mức bất lợi, bọn họ từ từ tập trung toàn bộ tinh lực để chỉ huy chiến đấu, như vậy cần phải tiến sát gần hơn. Kết quả, đột nhiên bị tám phát đạo xạ tuyến bắn tới, cơ hồ đây là tất cả lực lượng siêu cường của Minh Quang Tháp trực tiếp oanh kích thành bột phấn. Đừng nói là thi thể, ngay cả linh hồn cũng tìm không thấy. Những tên đáng thương này khi chết đi cũng không biết chính mình vì sao trở thành bị thịt.

Trên thực tế, bọn họ tối không nên chính là, quá mức thường xuyên chỉ huy bộ đội, mà người tọa trấn chỉ huy chiến đấu ở bên này của chúng ta chính là Nữ Vũ Thần, tiểu nha đầu này đối với tràng chiến trời sinh cực kỳ minh duệ tri giác, nàng tại lúc sau khi hai bên khai chiến, không đến ba mươi phút lập tức kết luận rằng có người chỉ huy đang gần đây, mà nguyên nhân chỉ cần là tốc độ biến trận của bọn họ quá nhanh, vả lại rất tinh chuẩn.

Vì thế, Thất công chúa liền tìm bên người mình vài cao thủ, thỉnh bọn họ nghĩ biện pháp tìm ra người chỉ huy của đối phương đó mà xử lý. Kết quả, người nghĩ ra chủ ý chính là Khắc Lý, ta cho hắn một quyển sách ‘Thiên Hà Thực Giải’ trong đó có một loại pháp thuật chuyên truy tìm nơi ẩn thân của địch nhân, có tên là ‘Cửu U Sưu Hồn Thuật’ Lấy thực lực hiện tại của Khắc Lý, có thể tìm kiếm ra địch nhân ẩn thân ở trong vòng phạm vi mấy chục dặm. Dĩ nhiên, nếu cao cấp quá là không có khả năng tra ra dược. Nhưng những Thiên sứ cấp bậc sáu cánh này cũng tuyệt đối đừng nghĩ chạy trốn khỏi sự truy tìm của Khắc Lý.

Vì thế Khắc Lý rất nhanh phát hiện ra tám tên gia hỏa kia, hắn liền tập tức nói cho thân huynh đệ của hắn là Vu Yêu Vương Bất Lại Khắc. Mà Bất Lại Khắc lại phát hiện có người dám ở trước mặt mình phá rối, nhất thời giận dữ, tự mình xung trận chỉ huy, an bài đánh lén. Lúc này cận chiến vừa mới chính thức bắt đầu, tất cả Minh Quang Tháp đã mất đi tác dụng, cho nên rất dễ dàng tập trung toàn bộ năng lượng, dưới sự chỉ huy của Bất Lại Khắc, xuất kỳ bất ý xử lý tám tên Thiên sứ chiến tướng kia.

Thiên sứ chiến tướng tại trong Thiên sứ được xem như là tướng lãnh cao cấp, ngay tức khắc bị xử lý đi tám người, làm cho tổng chỉ huy trận chiến lần này là Hồng Lệ thiếu chút nữa hộc máu mà chết. Vừa mới khai chiến đã trọng thương vong thê thảm như vậy, một phần năm bộ đội đã bị xử lý một cách nhanh chóng như vậy, mà tổn thất của người ta thì cực kỳ nhỏ bé, sau này còn ỷ vào cái gì mà đánh nhau nữa cơ chứ?

Ngay khi Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ đang còn buồn bực, bàng hoàng, thì cái lão già luôn đối đầu với hắn - Thiên sứ chiến tướng Bì Tạp đã tới nơi này. Từ doanh trại bộ đội của Bì Tạp đến nơi đây chẳng qua có vài dặm mà thôi, đối với Thiên sứ phi hành mà nói, bất quá chỉ mất có nửa ngày thời gian. Nhưng Bì Tạp đã đến không kịp, sau khi nhận được tin tức hắn lập tức tự mình chạy đến đây xem tình hình thế nào, đồng thời mệnh lệnh cho bộ đội của hắn gia tăng hơn nhanh đến đây.

Hồng Lệ chưa từng nhìn thấy qua Bì Tạp đáng yêu giống như ngày hôm nay bao giờ. Sau khi gặp mặt, hắn phi thường nhiệt liệt đón tiếp hướng Bì Tạp chào hỏi, mà trục lợi này khiến cho Bì Tạp không có quen lắm. Hắn vốn đang kỳ quái về sự biến hóa của Hồng Lệ, nhưng sau khi Hồng Lệ thuật lại xong sự đổ nát mới vừa rồi, thì Bì Tạp cái gì cũng rõ ràng, tựa hồ lần này hai người bọn họ gặp được phiền toái không nhỏ a.

Nhìn trên Hỏa sơn ở phía xa xa, kia là đang đánh một thi thể Điểu Nhân, khiến Thiên sứ chiến tướng Bì Tạp cau mày lại, mặt nhăn mày nhíu, vội vàng nhìn Hồng Lệ nói: “Mau đem chuyện chiến trận đã trải qua nói cho ta biết” Ngữ khí của hắn tương đối bất kính.

Đương nhiên, Hồng Lệ không đi so đo sự vô lý của Bì Tạp, vội vàng đem sự tình chiến đấu đã qua cẩn thận nói cho hắn nghe, sau đó hai người liền đồng hỏi mấy tên Thiên sứ bốn cánh chạy trốn thoát trở về. Sau khi hiểu rõ tất cả tình huống, hai người liền lâm vào trầm mặc thật sâu.

Một lúc sau, Hồng Lệ lên tiếng trước nhất, nói: “Người thiết kế ra loại phòng ngự này, khẳng định là một thiên tài, hắn đem từng người xuất hiện trên chiến trường được sự bảo hộ cực tốt, chúng ta vô luận là đối với ai tiến hành công kích đi nữa cũng đều gặp phải những bộ đội khác công kích cực kỳ mãnh liệt, căn bản là không có điểm yếu nhược nào để cho chúng ta lợi dụng!”

“Cũng không hẳn là vậy” Bì Tạp cười khổ nói: “Lấy trận địa phòng ngự này mà nói, kỳ thật sai lầm lớn nhất chính là không nên đặt trận địa tại trên Hỏa sơn, cho dù là một núi lửa đã tắt, nhưng chỉ cần chúng ta tập hợp toàn bộ lực lượng của ba mươi vị Thiên sứ chiến tướng, có thể biến nó sống lại, ta cũng không tin là không thiêu cháy chết bọn họ! Chỉ tiếc, chúng ta lại không thể làm như vậy được, ai, đây mới là một chỗ mà người ta căm tức nhất”

“Đúng, gần như là vậy, cái bị phá hư đầu tiên chính là chiến thuyền chiến hạm tại trên miệng núi lửa kia, đối với chúng ta chỉ cần thu được chiến hạm đó mà không tổn hao gì mới có thể báo cáo kết quả công tác hoàn hảo nhất, nếu như bị hủy hoại thì chẳng khác nào hủy đi cái mạng nhỏ của chúng ta a” Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ bất đắc dĩ nói: “Ta thậm chí có hoài nghi, bọn họ nhất định đã biết được mục đích của chúng ta, cho nên mới cố ý đem chiến hạm xuất hiện trên miệng núi lửa như thế?”

“Ta nghĩ là không thể nào? Có lẽ bọn họ chỉ muốn mượn dùng uy lực cự đại của chiến hạm để đối kháng với chúng ta mà thôi. Không cần đa tâm như vậy. Cái này thế nhưng là cơ mật cao nhất của chúng ta rồi, bọn họ không có khả năng biết được” Thiên sứ chiến tướng Bì Tạp lắc đầu phủ nhận nói, “Được rồi, không cần quan tâm đến điểm này, hãy nói đến chuyện chính sự đi, như thế nào hoàn thành nhiệm vụ mới là điều trọng yếu nhất”

“Uhm” Lập tức Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ nghiêm mặt nói: “Hiện tại, chúng ta gặp phải vấn đề nhưng thật ra là hai cái, một làm như thế nào mới có thể sát thương hữu hiệu đối với Cương thiết cự nhân này, một cái khác chính là như thế nào mới có thể phá giải được phòng ngự quá xảo diệu của đối thủ, tiến công lên đỉnh núi”

“Đối với với Cương thiết cự nhân ta kỳ thật cũng có một cái chủ ý” Thiên sứ chiến tướng Bì Tạp cười nói.

“Mời nói!”Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ vội vàng truy hỏi.

“Những tên gia hỏa này một khi đã sinh hoạt tại bên trong Tử Vong Thiên Mạc, hiển nhiên cũng thuộc loại vong linh, bọn họ xuất hiện làm ta nghĩ đến Kim chúc Long, có lẽ tính chất của bọn họ cũng giống như vậy, chỉ có điều vong linh này được khoác một tầng cương thiết ở bên ngoài mà thôi” Thiên sứ chiến tướng Bì Tạp cười hỏi: “Ngươi cho rằng có phải không?”

“Đúng, ngươi nói rất đúng, Cương thiết cự nhân này nhất định là một loại Kim chúc Long, ha ha, nếu như đã biết chúng nó rồi, thì giải quyết vấn đề này không khó a” Hồng Lệ hơi hưng phấn nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.