"Thôi được rồi, chúng ta có thể thu thập Nhược Nhã. Điều này chẳng lẽ còn chưa đủ để cho đám người chim kia cảnh giác sao?" Vong Ưu cười hỏi: "Sợ rằng lực chiến đấu của nàng cũng đủ xử lý một vạn binh lính rồi."
"Thật bất hạnh nói cho ngươi biết, cao tầng Thiên Giới đều cho rằng Lệ Nhược Nhã không phải là chết trận, mà là trốn tránh, ừ, bọn họ gọi là đọa lạc." Athena cười nói.
"Tại sao bọn họ cho rằng là như vậy?" Vong Ưu kỳ quái hỏi.
"Bởi vì thời điểm cuối cùng nàng ta mất đi liên lạc với Thiên Giới. Dùng tinh thần lực nói câu sau cùng là: "Thật xin lỗi !"." Athena giải thích: "Điều này hiển nhiên không phải là di ngôn trước khi chết. Hơn nữa tinh thần lực của nàng không phải biến mất, mà là bị mạnh mẽ chặt đứt. Bốn tên gia hỏa ở trên Thiên Giới kinh nghiệm phong phú đến bực nào chứ. Tự nhiên có thể hiểu được sự khác biệt trong đó, cho nên bọn họ mới cho là Lệ Nhược Nhã phản bội, mà không phải chiến bại bị giết chết."
"Thì ra là như vậy? Không trách được bọn họ vẫn không có phái người đến đây tìm kiếm Lệ Nhược Nhã." Vong Ưu bừng tỉnh đại ngộ.
"Cho nên Thiên Giới đối với thực lực của các ngươi đoán chừng không đủ nghiêm trọng, ngay cả gã Bỉ Đặc cũng bị bốn tên ngu ngốc kia nói dối, vẫn cho rằng các ngươi chỉ là phát triển hơi nhanh mà thôi, không hề đặt các ngươi vào trong mắt." Athena cười nói: "Ngươi hôm nay nhắc nhở ta như vậy, ta mới nhớ tới tình huống dị thường này. Nếu đã nhìn các ngươi không lọt vào mắt, làm gì còn phải vận dụng trăm vạn đại quân đây? Hơn nữa còn nhất định phải tự thân hắn xuất chinh, điểm này nhất định là có tin vịt."
"Hắn giải thích chuyện này với các ngươi thế nào?" Bần đạo hỏi.
"Hắn nói lần này sở dĩ hưng sư động chúng, ngoại trừ muốn triệt để tiêu diệt các ngươi ra, còn cần phải gia tăng địa vị Quang minh giáo trong lòng tín đồ trên toàn đại lục. Mặt khác, hắn còn muốn mượn lần chiến tranh này để đàn áp tất cả các thế lực khác, đánh cho mọi thứ cản trở Quang minh giáo biến thành tro bụi.”
"Ối trời ơi." Bần đạo khinh thường nói: "Chỉ bằng hắn? Một gã người chim tám canh cấp thứ thần cũng xứng thị uy trước mặt chư thần trên khắp đại lục? Căn bản là không biết sống chết mà."
"Đúng đấy, thần minh trên phiến đại lục này ngoại trừ nữ thần Tự Nhiên và Hải Thần là chủ thần cấp một thực lực hơi kém, chỉ ngang bằng với Thiên sứ mười cánh, những chủ thần đỉnh cấp khác đều là tồn tại tương đương với s cả." Vong Ưu cười lạnh nói: "Trong đám bọn họ tùy tiện một ai xuất thủ cũng có thể bóp chết hắn như bóp chết con kiến, tên ngu ngốc này quả thực rất ngu xuẩn."
"Ta đã nói mà, đây nhất định là lấy cớ thôi. Ta cuối cùng vẫn có cảm giác hình như hắn đang nghe một người nào đó chỉ huy, rất nhiều mệnh lệnh thay đổi xoành xoạch, không hề giống với phong cách quyết đoán trước kia của hắn." Athena nói: "Chẳng lẽ người chim lần này có động tác lớn hơn?"
"Đây là khẳng định." Bần đạo cười nói: "Nếu không, bọn họ sẽ không điều động quân đội đang chiến đấu kịch liệt ở tiền tuyến trở lại ."
"Ha hả. Ta đoán ra rồi, khẳng định là bởi vì nhóm chúng ta chiếm cứ một nửa giang sơn, triệt để cưỡng chiếm khu vực khai thác mỏ của bọn hắn ở dưới lòng đất và Uy đảo vốn là nơi sản xuất quáng mỏ cho bọn hắn. Do đó đã làm ảnh hưởng rất lớn tới quá trình cung cấp vật liệu chiến tranh cho bọn họ. Cho nên bọn họ mới không tiếc làm lớn chuyện cũng phải đánh một đòn mạnh triệt để giải quyết vấn đề." Vong Ưu cười nói: "Ta đoán rằng lần này bọn họ có mục đích chính là muốn ngả bài luôn với chư thần, mở ra sắc mặt lưu manh kia, muốn chính thức bức ép chư thần, sau đó độc chiếm khối đại lục này."
"Theo như ta nghĩ, thật ra tỷ lệ cao nhất là bọn họ đang thử nghiệm, nếu như chư thần không có động tĩnh, vậy thì bọn họ đã gãi đúng chỗ ngứa một hơi đánh chiếm toàn bộ, nhưng hễ có một vị chủ thần nào đứng ra phản kháng, bọn họ sẽ trực tiếp đánh, hoặc thấy tình thế không ổn sẽ lập tức rút lui. Đến lúc đó bọn họ có thể tùy cơ ứng biến." Bần đạo cười nói: "Bỉ Đặc và trăm vạn đại quân cũng chỉ là đội quân điều tra trước khi hành động mà thôi."
"Chúng ta ở đây tính toán, liệu chư thần trên đại lục ai sẽ đứng ra can thiệp đây nhỉ? Thứ nhất là nữ thần Tự Nhiên, nàng cơ hồ nhất định sẽ xuất hiện rồi. Những thần minh khác, Hỏa Thần còn đang bị giam cầm trong không gian hắc ám kia, Phong thần. Thủy thần, Đại Địa mẫu thần toàn bộ đều liên lạc không được, không biết sống hay chết. Minh thần thì chúng ta có thể liên lạc, nhưng mà tên đó vừa lười vừa gian xảo, trên đại lục không có ích lợi có liên quan đến hắn, hắn tuyệt đối sẽ không đụng tới nhóm người chim." Vong Ưu cười khổ nói: "Nói như vậy, chỉ có một mình nữ thần Tự Nhiên thôi hả?"
"Nếu như chỉ có một mình nàng xuất hiện, ta có thể khẳng định nàng sẽ dữ nhiều lành ít." Bần đạo bất đắc dĩ nói: "Ai dà, thần minh trên phiến đại lục này làm sao ai nấy đều ngu xuẩn như vậy chứ? Không biết liên thủ đối kháng người chim cường đại sao? Một chút ý thức đoàn kết cũng không có. Sớm muộn gì cũng bị người ta tiêu diệt từng bộ phận. Đáng đời bọn họ đi!"
"Ha hả, ngươi còn không biết xấu hổ nói người ta không biết đoàn kết, dường như Đông Phương Thần Giới các ngươi không phải cũng như vậy sao?" Vong Ưu trêu chọc nói: "Hơn nữa các ngươi lại còn chia ra làm ba, một nơi là Thiên cung của Ngọc đế lão nhi, một nơi là Linh sơn Phật giới của Phật tổ. Một nơi khác là sư phó của ngươi - Đạo gia Tiên giới. Ha hả, các ngươi nếu như liên thủ, ta sợ rằng s cũng chỉ có đường bán nhà chạy trối chết ?"
"Thôi đi, ngươi biết cái gì?" Bần đạo cười lạnh nói: "s dĩ nhiên là lợi hại, đáng tiếc so sánh với Đông Phương chúng ta thực lực còn thua kém quá xa, không cần phải liên thủ, chẳng lẽ một đối một hắn là đối thủ của chúng ta? Phật tổ bên kia cũng không cần phải động thủ, chỉ cần mười tám vị La Hán bày ra La Hán Trận, bảo đảm dễ dàng oanh s thành tro."
"Rồi đến sư phó của ta nếu dùng tới Hạo Thiên thần kiếm, bản thân ngài có thể dễ dàng đánh chết ba s. Dù cho hiện tại hắn không có Hạo Thiên thần kiếm, chỉ dùng Tru Tiên kiếm trận tuyệt đối có thể một mình đấu hai." Bần đạo khinh thường nói: "Thực lực bản thân s mặc dù không kém ân sư ta bao nhiêu, nhưng mà kỹ xảo chiến đấu của hắn thật sự kém muốn chết. Nếu như không phải dựa vào số lượng người chim quá nhiều, thực lực chiến đấu của hắn không đáng kể chút nào."
"Theo ta đoán, rất có thể sư phó ta và Phật tổ đã sớm biết sau lưng s còn có chỗ dựa, vì không muốn dẫn phát xung đột lớn biến thành tổn thất không cần thiết, cho nên không có động đến hắn mà thôi. Nếu không, làm sao có thể để cho hắn lớn lối đến hiện tại?" Bần đạo đột nhiên hơi hơi bận tâm nói: "Không biết sau khi ân sư biết ta bị người chim ám toán, có thể đi tìm s tính sổ hay không? Nếu như vì ta mà dẫn phát đại chiến giữa Đạo gia và người chim, một khi hao tổn mấy vị sư huynh đệ, vậy thì Tam Phong mang tội lớn rồi."
"Ha hả, không cần phải lo lắng, sư phụ ngươi là người có đại thần thông, có thể biết trước tương lai, sợ rằng khi chúng ta xảy ra chuyện, người biết chúng ta sẽ gặp xui xẻo, chẳng qua là không nói ra thôi." Vong Ưu cười hắc hắc nói: "Ta đoán rằng người khẳng định biết chúng ta không chết được, cho nên nhất định sẽ chờ ngươi trở về tự mình tìm s phiền toái."
"Chỉ hy vọng là như thế." Bần đạo cười khổ nói: "Được rồi, nói một chút tình hình trước mắt, dựa theo chúng ta mới vừa rồi phân tích, mục đích của đám người chim lần này có tám phần là nhắm tới nữ thần Tự Nhiên, nếu như đến lúc đó không có chủ thần nào khác xuất hiện, rất có thể người chim sẽ mạnh bạo cứng rắn thu thập nàng. Như vậy vấn đề hiện tại là chúng ta phải làm gì?"
"Đương nhiên là giúp đỡ nữ thần Tự Nhiên thu thập người chim rồi." Athena cười nói: "Chẳng lẽ ngươi còn muốn giúp đỡ đám người chim kia?"
"Không phải thế, ý của ta là hỗ trợ như thế nào đây?" Bần đạo cười khổ giải thích: "Nữ thần Tự Nhiên chính là chủ thần có thực lực ngang với Thiên sứ mười cánh, người chim nghĩ muốn đối phó nàng chỉ có xuất động cao thủ chân chính mới được, nếu không lỡ tay để cho nữ thần Tự Nhiên chạy mất thì sẽ rắc rối, bọn họ ít nhất phải xuất động ba vị Thiên sứ mười cánh, hoặc là dứt khoát vận dụng một vị chủ thần đỉnh cấp mười hai cánh. Nhưng mà bất luận là ai cũng không phải thứ mà chúng ta có thể dễ dàng đối phó."
"Cái loại Thiên sứ mười hai cánh bình thường sẽ không thể nào phát động, hắn cần phải trấn giữ đại bản doanh. Ta nghe nói chiến đấu giữa các Vị Diện phi thường kịch liệt, hang ổ của hắn từng có mấy lần bị người ta tấn công, toàn tộc lâm vào tràn ngập nguy cơ, nếu không phải nhờ có chủ thần khác trợ giúp, hang ổ của hắn đã sớm giữ không được rồi." Athena cười nói: "Cho nên bọn họ tỷ lệ xuất động Thiên sứ mười cánh tương đối lớn."
"Nhưng mà chúng ta không thể không đề phòng được." Bần đạo cười khổ nói: "Một khi hắn thật sự xuất hiện, chúng ta ngay cả muốn khóc cũng không kịp khóc đó. Hiện tại ba người chúng ta cộng lại cũng không đủ làm món lòng cho hắn nhắm rượu một bữa, căn bản chỉ là một bữa ăn sáng thôi."
"Việc này không sợ!" Athena gật gật đầu nói: "Nếu như hắn động thủ, các ngươi chỉ cần cúi thấp đầu một chút là tốt rồi."
"Ừ, nếu như hắn xuất động, đến lúc đó ta lập tức mang mọi người chạy sang Vị Diện khác tạm thời né tránh. Chờ qua cơn sóng dữ rồi lại trở về ." Bần đạo cười hắc hắc nói: "Ta cũng không tin hắn có bao nhiêu thời gian rảnh rỗi để chơi trò hao tổn với ta."
"Đúng, trốn sang Vị Diện của nữ thần Tự Nhiên là tốt nhất, ở đó có ăn có uống, còn có thể thừa cơ hội này tu luyện nữa. Hơn nữa, nghe nói nơi đó giống loài thực vật rất đông đảo, phong cảnh ưu mỹ. Chúng ta nhân tiện tới đó du lịch một chuyến luôn." Vong Ưu lên tiếng trêu chọc.
"Chú ý một chút, chúng ta phải đi rồi, ta trở về thương lượng cùng Hương Hương, bảo nàng câu thông với nữ thần Tự Nhiên." Bần đạo cười nói: "Đối với gã người chim mười hai cánh, chúng ta đã có đối sách. Còn nếu bọn hắn dùng ba gã Thiên sứ mười cánh, ta có thể chia sẻ bớt một gã, nhưng mà ta chỉ có bảy thành nắm chắc đánh bại hắn, tuyệt đối không thể nào lưu hắn lại. Về phần những người khác, bao gồm Vong Ưu và nàng, không có một ai đánh lại hắn cả."
"Nữ thần Tự Nhiên có thực lực như thế nào? Có thể đánh thắng hai gã Thiên sứ mười cánh không?" Vong Ưu vội vàng hỏi.
"So với thời kỳ toàn thịnh của ta còn thiếu chút xíu nữa." Bần đạo bất đắc dĩ nói: "Nàng ta coi như là có thực lực kém nhất trong đám chủ thần. Hơn nữa nàng ta chỉ am hiểu pháp thuật Thực Vật hệ vốn lấy khôi phục làm chủ, lực sát thương không mạnh, cho nên ảnh hưởng tới lực chiến đấu của nàng, nếu như chiến đấu ở trên đại lục, nàng ta khẳng định đánh không lại một gã Thiên sứ mười cánh."
"Nói cách khác, cho dù là ở chỗ của nàng, Tự Nhiên thần giới, nàng cũng chỉ miễn cưỡng ứng phó được hai gã Thiên sứ mười cánh có phải không?" Vong Ưu lo lắng hỏi.
"Đúng thế! Nhưng vấn đề là đám thiên sứ không có ngu ngốc, ai lại xuẩn chạy vào trong hang ổ người khác mà giương oai đây?" Bần đạo cười khổ nói.
Mỗi một vị chủ thần đều có địa phương riêng mà bản thân khổ tâm gầy dựng. Tỷ như Hỏa nguyên giới của Hỏa Tổ, nữ thần Tự Nhiên là Tự nhiên Thần Giới, Phật tổ là Linh sơn. Ngọc đế là Thiên cung và s là Thiên đường …vân… vân, cũng chính là hang ổ chân chính của bọn hắn. Hoàn cảnh nơi đó đã được cải tạo phi thường thích hợp với chủ nhân, ở nơi đó lực chiến đấu của chủ thần có thể gia tăng lên gấp bội, mà đối thủ lại bị giảm thấp rất nhiều.
Cho nên chủ thần bình thường sẽ không dễ dàng bước vào địa phương riêng của chủ thần khác, bởi vì một khi trở mặt với chủ nhân, rất có thể vĩnh viễn đi ra không được. Nếu như có ai muốn mưu hại một vị chủ thần, nhất định sẽ nghĩ hết mọi biện pháp lừa gạt hắn rời khỏi hang ổ, chứ không phải tự mình xông vào.
Tỷ như Hỏa Tổ trước kia bị lừa ra khỏi Hỏa nguyên giới rồi mới bị ba gã Thiên sứ mười hai cánh phong ấn, nếu như chiến đấu phát sinh ở trong Hỏa nguyên giới. Kẻ bị phong ấn chín thành chín là ba gã người chim kia mới đúng. Mà lần này Thiên Giới tính kế lên người nữ thần Tự Nhiên, trước tiên phái Bỉ Đặc đi qua làm mồi dụ, một khi nữ thần Tự Nhiên rời khỏi hang ổ, đi tới Vị Diện này tìm Bỉ Đặc phiền toái, vậy thì nàng ta khẳng định tới được nhưng đi không được, nhất định sẽ bị đám người chim thu thập ngay lập tức.
"Thiên sứ mười cánh mặc dù không phải ngu ngốc, nhưng bọn họ toàn là một đám tâm cao khí ngạo." Vong Ưu cười nói: "Ba gã thiên sứ mười cánh vọt vào Tự nhiên Thần Giới cũng có thể đánh bại nữ thần Tự Nhiên mà, ngươi nói bọn họ có thể đi vào hay không? Chỉ cần kích thích bọn chúng một chút thì không thành vấn đề nữa. Trừ phi bọn họ chỉ tới hai gã."
"Nàng nói cũng có đạo lý." Bần đạo cúi đầu nói: "Vậy thì vấn đề sẽ đơn giản hơn rồi, mấu chốt là nhìn xem nhóm người chim xuất động nhân vật cấp bậc nào, số lượng nhiều ít ra sao, chỉ có nắm chắc tình huống cụ thể chúng ta mới có khả năng tìm ra đối sách tương ứng."
Vừa nói, ta lộ vẻ khó xử nhìn sang Athena. Điều này hiển nhiên là một vấn đề khó khăn, người chim nhất định sẽ tiến hành nghiêm khắc giữ bí mật kế hoạch của mình, ít nhất lấy cấp bậc hiện tại của Athena thì không có tư cách biết được, nếu muốn lấy được tin tình báo nhất định phải để cho nàng mạo hiểm thăm dò, ai dà, ít nhất cũng phải giở trò trước mắt mấy tên Thiên sứ mười cánh, không phải là một chuyện dễ dàng, một khi bại lộ hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
"Yên tâm đi, ta nhất định nhanh chóng đoạt tin tức tới tay." Athena cũng không có vẻ khó khăn gì lắm, ngược lại còn khuyên ta: "Không cần lo lắng cho ta, đừng quên Bát Trì Kính còn ở trên tay của ta, đây chính là pháp bảo ẩn thân siêu cấp, coi như là Thiên sứ mười cánh cũng không thể phát hiện ra, hơn nữa thứ này dùng để chạy trốn chính là nhất lưu đó, ta lỡ may có bại lộ cũng có thể lui về an toàn."
"Nếu như điều kiện cho phép, tốt nhất tìm tòi cặn kẽ tài liệu đối thủ của chúng ta cho rõ ràng, tỷ như thực lực cao thấp, có sở trường gì, đặc điểm tính cách, có kiêng kỵ đặc biệt gì hay không...vân...vân càng chi tiết càng tốt, tốt nhất là có thể nhận biết rõ ràng hết thảy." Vong Ưu nói: "Dĩ nhiên làm không được cũng không sao cả, hết thảy lấy an toàn làm trọng."
"Ừ, ta biết rồi." Athena gật đầu cười nói: "Nếu như Đại đầu mục tự mình xuất thủ, ta khẳng định không thể lấy được tin tình báo hữu dụng gì. Còn nếu như lần này xuất động Thiên sứ mười cánh, hắc hắc, trên người bọn họ có mấy cọng lông ta cũng có thể làm cho các ngươi biết rõ ràng."
"Vậy thì tốt." Vong Ưu cười nói: "Một việc cuối cùng chính là phải điều tra đối thủ của bọn hắn ở mấy Vị Diện kia, sau khi ngươi tìm được, nhớ phải tạo ra một cái không gian tọa tiêu giao cho chúng ta, ta muốn làm cho hậu viện của đám người chim ngày ngày bốc cháy, khiến cho bọn hắn vĩnh viễn đừng mong an bình."
"Ha hả, không thành vấn đề." Athena cười nói: "Một tháng sau, chúng ta lại gặp mặt ở chỗ này, đến lúc đó ta nhất định chuẩn bị tin tức ổn thỏa cho các ngươi, còn chuyện hành động sau này thì phải nhìn bản lãnh của ngươi rồi?"
"Tốt, ngươi thành công rồi thì cứ nhìn ta." Vong Ưu cười nói: "Mượn hơi đồng minh ta còn làm không được, vậy thì không bằng ta chết đi cho xong chuyện."
"Cuối cùng, ta nói một câu trọng yếu nhất." Bần đạo nghiêm túc nói: "Nhiệm vụ là thứ yếu, an toàn của nàng mới là chủ yếu, tóm lại mọi sự phải thật cẩn thận."
"Ha hả, xem ngươi lo lắng kìa, ta cũng không phải là tiểu hài tử ba tuổi nha, sẽ không có chuyện gì đâu." Athena cười nói: "Được rồi, ta phải trở về rồi, cho dù là phân thân, biến mất quá lâu cũng sẽ khiến cho người ta sinh nghi. Gặp lại sau." Nói xong, nàng khẽ hôn ta một cái, ngay sau đó hóa thành một đạo kim quang biến mất trong hư không.
Sau khi trở lại lãnh địa, chúng ta nhận được tình báo mới nhất, đại quân Giáo Đình đã bắt đầu điều động. Bọn họ đang chia ra ba đường bắt đầu tụ họp ở phía bắc, Mỹ Cách Lam đế quốc và Kham Mạt Tư đế quốc liên hiệp hợp thành đại quân hơn một trăm vạn người, toàn bộ đều là quân đội tinh nhuệ nhất trong nước, hướng về phía quân đoàn Thiết Bích của Đại Hán trú đóng mà tụ họp, trực tiếp áp bức Thiết Bích Bảo.
Đồng thời thánh nữ Tiên Nhã cùng Thủ hộ quân đoàn mười vạn người cũng sắp sửa lên đường hội hợp với bọn họ, lần chiến đấu này tổng chỉ huy chính là Tiên Nhã. Giáo Đình đặt cho bọn hắn danh hiệu là Bắc lộ quân, nhiệm vụ của bọn họ là đột phá thành lũy Thiết Bích Bảo, trực tiếp thẳng tiến Tiên Hoa thảo nguyên.
Thế nhưng, bần đạo cho là đây chỉ là Giáo Đình ngụy trang, bọn họ tuyệt đối không thể nào đặt kế hoạch trọng yếu đặt ở trên người Tiên Nhã, lần này khẳng định chỉ là một lần thử dò xét đối với Tiên Nhã mà thôi, xem rằng nàng đối với ta có còn tình cũ khó quên hay không. Rồi mục đích cụ thể chẳng qua là kiềm chế quân đoàn Thiết Bích. Còn việc công phá Thiết Bích Bảo, thật ra không có chút trọng yếu. Dù sao bọn họ không phải là chủ lực của Giáo Đình.
Quân chủ lực Giáo Đình hiển nhiên là do chính Giáo Hoàng tự mình Thống soái Nam lộ quân, quân đội này bao gồm quân đoàn Dã Man Nhân toàn bộ bảy mươi vạn, quân đoàn Cuồng tín giả mười lăm vạn người, Giáo Đình Thánh Quang kỵ binh đoàn năm mươi vạn binh tinh nhuệ, toàn bộ lực lượng Thánh Quang ma đạo binh đoàn, cùng với quân đội tinh nhuệ của Hoắc Phúc đế quốc với sáu mươi vạn người.
Đoàn quân này tụ họp ở eo biển giữa Hoắc Phúc đế quốc và Tạp Tây Á vương quốc tiếp giáp với Địa Trung Hải. Eo biển này là lối đi thông Địa Trung Hải và hải ngoại. Có chiều dài ước chừng bốn trăm dặm, rộng chừng hai mươi đến bốn mươi dặm, ngồi trên thuyền bình thường qua thời gian nửa ngày là có thể vượt qua. Hơn nữa không có bao nhiêu sóng gió, thuyền nhỏ cũng có thể xếp thành hàng mà đi, đây là địa phương tốt vượt biển bằng sức mạnh.
Giáo Hoàng an bày cho mình ở đây, rõ ràng hắn muốn ngăn chặn đánh bại một nước thực lực nhược tiểu là Tạp Tây Á. Sau đó trực tiếp từ trong lãnh thổ Tạp Tây Á xuyên thẳng vào lãnh địa của ta, cũng là tổng bộ Tự Nhiên thần giáo, tính cả khu vực Bác Lạp Tư do ta chiếm lĩnh. Khẩu vị hắn rất lớn đó nha.
Cuối cùng chính là hải quân Tây Á, hắn hiện tại đã ở eo biển Địa Trung Hải tập họp hạm đội, chuẩn bị phối hợp với quân đội Giáo Hoàng, một đường dọc theo đường ven biển Tạp Tây Á giết vào Ngõa Nạp. Dĩ nhiên, nếu như hắn có thể chiếm lĩnh thủ đô Ngõa Nạp, chuyện tình lại càng tốt hơn. Chẳng qua ngay cả bản thân Tây Á cũng không dám xác định có thể làm được không nữa.
Nhận được tin tình báo của ba nhánh đại quân tiến công. Bần đạo và Vong Ưu liếc cái đã nhân ra bí mật ẩn giấu ở bên trong, bần đạo cười nói: "Không có tình báo quân đoàn Thiên Sứ, có thể là bên phía đám người chim còn chưa có chuẩn bị xong, cho nên trong kế hoạch còn không có bọn họ."