Mây tía trùm kín ba ngàn dặm bầu trời, đạo nhân đầu đội mũ Cửu Vân, mặc bộ áo tơ Đại Hồng Bạch Hạc, tay xách một thanh trường kiếm mà quát: "Ta là Thượng Thanh đạo nhân."
Huyền Hoàng nhị khí ( vàng đen) lượn lờ, đạo nhân đầu đội mũ Như Ý, mặc áo bát quái màu vàng nhạt, tay cầm Linh Chi Như Ý cất tiếng quát: "Ta là Ngọc Thanh đạo nhân."
Khí tức Hỗn Độn ngập trời cao, đạo nhân đầu đội mũ Cửu Tiêu, mặc áo Bát Bảo Vạn Thọ màu tím; tay cầm quạt Long Tu cũng quát: "Ta là Thái Thanh đạo nhân."
Ba vị lão đạo với vạn đạo hào quang, ngàn ráng mây lành quanh thân toả ra trông thật xán lạn, ánh mắt sáng ngời. Họ cùng thi triển thần thông, trường kiếm, Ngọc Như Ý, quạt Long Tu chấn vỡ không gian, Ngọc Hoa bay đầy trời, khắp nơi sinh ra Bạch Liên, ánh sáng thần thánh lan toả như mưa rào.
Không ngờ ba người cũng có thực lực cấp Bán Tổ nên hiện tại giống như bốn vị Bán Tổ đang đại chiến Thanh Liên thiên nữ, lập tức khiến cho nàng có cảm giác trứng chọi đá, chật vật không chịu nổi. Phượng thoa cài tóc trên đầu bị tuột ra một nửa,cả mái tóc xanh như thác nước giờ đây rối bù.
"Lý Đam ngươi. . ." Thanh Liên thiên nữ gầm lên, bốn thanh Chiến Kiếm giống như Ngân Hà trút xuống. Chúng khuấy động nên gió giật đầy trời ngăn cản bốn vị lão đạo ở bên ngoài.
Lão Tử đứng yên lặng như cây gỗ khô, từ đầu đến cuối không nói nửa câu mà điều khiển Thái Cực đồ không ngừng lướt đi . Nó mấy lần va chạm với Bích Ngọc Đao phát ra những tràng âm thanh như sấm rền.
"Phanh "
Thái Cực đồ hung hăng vụt trên lưng Thanh Liên thiên nữ, lập tức khiến nàng miệng phun máu tươi, bị đánh bay ra ngoài mấy trăm trượng. Thượng Thanh, Ngọc Thanh, Thái Thanh ba vị đạo nhân truy đuổi sát theo sau.
Từ lúc khai chiến tới nay đây là lần đầu tiên Thanh Liên thiên nữ chịu thiệt thòi lớn. Nàng không làm thương tổn địch thủ mảy may, còn chính mình lại chật vật gặp bất lợi. Các vị Bán Tổ đang xem cuộc chiến thầm khen bản lĩnh của Lão Tử, không hổ là Bán Tổ mạnh nhất dưới cấp Tổ Thần.
Thanh Liên thiên nữ tức giận không thể kìm nén nổi, phượng mi dựng ngược, Bích Ngọc Đao trong tay quét ngang tứ phương. Bốn thanh Chiến Kiếm cùng sắp hàng thành trận Tứ Tượng muốn vây khốn ngược Lão Tử. Ba ngàn dặm hải vực rung chuyển ầm ầm, Chiến Kiếm lao ra vây xung quanh để cắt đứt thiên địa tinh khí tứ phương, vây Lão Tử cùng ba vị đạo nhân kia ở giữa. Kiếm khí tung hoành ngàn vạn đạo, mũi kiếm hoàn toàn chôn vùi mọi thứ trong trận.
Nhưng mà trong khoảnh khắc công kích mãnh liệt đình chỉ, Thanh Liên thiên nữ kinh ngạc phát giác ra hào quang của Thái Cực đồ vẫn lấp lánh, vẫn không bị hủy diệt. Còn trên không trung có bóng người chớp động, bóng dáng của Lão Tử cùng ba vị đạo nhân lại hiện ra, trận Tứ Tượng căn bản không cách nào gây thương tổn chút xíu cho Lý Đam.
Kịch chiến lại bắt đầu một lần nữa, Lão Tử cùng ba vị đạo nhân vây quanh Thanh Liên thiên nữ. "Keng" một tiếng vang thật lớn. Trường kiếm trong tay một vị đạo nhân bổ vào trên người Thanh Liên thiên nữ, lập tức khiến nàng miệng phun máu tươi. Nếu như không phải bởi vì có đài sen hóa thành chiến giáp trên người thì e là nàng cũng bị chém đứt thân thể.
Rất rõ ràng, bản lĩnh của Lão Tử cao hơn một bậc, pháp lực vô biên. Nhưng mà Thanh Liên thiên nữ cũng vô cùng đáng sợ, nàng giống như đang quyết đấu cùng bốn vị Bán Tổ .
"Một lần hóa ra TamThanh, ta xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu!" Trong đôi mắt Thanh Liên thiên nữ lộ ra sát khí, nàng chăm chú nhìn Lão Tử. Lúc mà Tam Thanh tiêu tan chính là khi nàng sẽ dốc sức phản công mãnh liệt.
Có điều tuy nói như vậy, nhưng Thanh Liên thiên nữ vẫn cực kỳ khổ sở. Chỉ trong chốc lát sau đó mà trước sau nàng đã trúng năm kiếm, ba trượng Như Ý, hai quạt Long Tu. Tất cả đều là bị quyết liệt đánh vào trên người. Mà đồng thời chân thân của Lão Tử thì lại lấy Thái Cực đồ để ngăn cản Bích Ngọc Đao lẫn rút ra một cái Thiết Quải ( gậy sắt)mà uy hiếp bổ vào nàng. Ngài đánh cho Thanh Liên thiên nữ bốc lửa giận mãnh liệt, hàm răng nghiến chặt.
"Ta liều mạng cùng với ngươi." Nàng kêu to lên tiếng, mái tóc đen huyền bay loạn. Nàng quyết định mở ra Tuyệt Diệt kiếm trận. Đây là sát trận mà mấy năm gần đây nàng vừa tìm hiểu ra, bình thường thì không dễ mà thi triển, kẻ nào nhìn thấy liền phải chịu án diệt khẩu.
Hôm nay, mười một Bán Tổ vây khốn nàng. Có muốn đào tẩu cũng vô cùng khó khăn nên vốn định dùng trận này vào thời khắc mấu chốt để phát huy tác dụng. Nhưng rồi không tưởng tượng được cửa ải trước mắt này cũng đã rất khó qua, nàng đành sớm bày trận.
Bốn thanh Chiến Kiếm trấn ở tứ phương, Bích Ngọc Đao tấn công phía dưới. Áo giáp quanh thân nàng trút ra mà hóa thành cánh hoa sen. Chúng sắc bén như đao mang, đứng vững vàng ở phía trên cùng ngăn chặn và bao vây Lão Tử cùng ba vị đạo nhân ở bên trong.
Cả người Thanh Liên thiên nữ bắt đầu mờ ảo như mây khói, cuối cùng lại dung nhập vào bên trong Tuyệt Diệt Trận mà biến mất không thấy đâu nữa.
"Lý Đam ta muốn giết ngươi!" Thanh Liên thiên nữ nói lành lạnh, cả tòa Tuyệt Diệt Trận đều vang vọng âm thanh của nàng.
Ở bên ngoài, đông đảo Bán Tổ đều giật mình. Chỉ trong chốc lát mà Lão Tử tổng cộng tương đương với bốn vị Bán Tổ nhưng mà vẫn bị Tuyệt Trận này vây ở bên trong. Có thể tưởng tượng ra Thanh Liên thiên nữ mạnh mẽ và đáng sợ ra sao.
Lão Tử cùng ba vị đạo nhân đứng thẳng trong Tuyệt Trận như hoá đá. Ngài vẫn không nhúc nhích mà yên lặng theo dõi kỳ biến.
"Quét sạch!"
Thanh Liên thiên nữ mặc dù chỉ là một nữ nhân, nhưng nàng lại có khí thế như Hoàng đế. Âm thanh to lớn như sấm rền ù ù rung động trên chín tầng trời.
Bên trong trận kiếm quang hàng tỉ đạo, đây mới thật sự là một tòa Tuyệt Trận. Cũng chỉ có người tâm tính như Thanh Liên mới có thể đủ sức tìm hiểu tế luyện mà thành trận này.
Lão Tử cùng ba vị đạo nhân phát ra hào quanh xanh đầy trời để ngăn cản, nhưng rồi vẫn bị xuyên thủng trước trăm ngàn đạo kiếm khí. Trong ba vị đạo nhân thì Ngọc Thanh đạo nhân bị chém chết trong nháy mắt.
Sát trận đáng sợ!
Mặc dù Ngọc Thanh chẳng qua là một phần công lực của Lão Tử biến thành, nhưng dù sao ở trong khoảng thời gian ngắn lão vẫn có thực lực Bán Tổ. Nay cứ như vậy mà bị chém thì không thể không làm cho người ta giật mình.
"Hắc hắc. . ."
Thanh Liên thiên nữ cười lạnh, tiếp tục thúc dục Tuyệt Diệt Trận. Kiếm khí ngút trời, một ngôi sao nhỏ xa xôi trên bầu trời không ngờ bị một đạo kiếm quang cực lớn xuyên thủng nên rơi xuống.
Lực phá hoại kinh khủng làm cho người ta khó có thể tưởng tượng. Mười vị Bán Tổ vội vàng gia cố phong ấn, bằng không các tiên đảo trong hải vực này khẳng định sẽ hóa thành tro bụi tất, sinh linh tử thương thì khó có thể đếm hết.
"Xích xích "
Trong sát trận đầy tính hủy diệt có hàng tỉ kiếm quang đang đâm chém. Thượng Thanh đạo nhân bị chém chết mà hóa thành một luồng khói xanh tan đi trong thiên địa, chỉ còn lại Lão Tử cùng Thái Thanh đạo nhân.
Nhưng mà mọi người cũng phát giác, Lão Tử cố ý để mặc thế. Ngài bỏ qua hai vị đạo nhân, còn chân thân đã vọt tới bên cạnh một thanh Chiến Kiếm với ý định phá vỡ một cửa của Tuyệt Diệt Trận.
"Lý Đam ngươi khó nhọc vô ích!" Thanh Liên thiên nữ cười lạnh. Ở giữa hàng tỉ đạo kiếm quang mà nàng vẫn bình yên vô sự, bỗng nhiên hiển linh ở trước người Lão Tử. Nàng cầm một cái phượng thoa cài tóc đâm xuống.
"Keng "
Thái Thanh đạo nhân tiến lên đánh bay phượng trâm, đồng thời bổ quạt Long Tu mạnh mẽ đánh bay nốt Thanh Liên thiên nữ. Nhưng tấn công mà không gìn giữ chút nào như thế đã khiến chính lực phòng ngự của lão rơi đến mức thấp nhất. Trong nháy mắt lão đã bị hàng tỉ đạo kiếm quang xả thây, hóa thành một luồng khói xanh hoà tan trong thiên địa.
Nhưng mà thế cũng đủ thời gian cho Lão Tử tranh thủ . Lão Tử thuận lợi lấy đi một thanh Chiến Kiếm định thu vào trong Thái Cực đồ. Nhưng ngài lại phát giác Chiến Kiếm có cấp độ,phẩm chất rất cao, vì đang có Thanh Liên thiên nữ dùng ý niệm để thao tác nên căn bản không cách nào thu nó vào nổi.
Lão Tử vốn không hề lo lắng lần đầu tiên để lộ ra sự kinh ngạc. Ngài liều mạng chịu đựng vài đạo kiếm quang để mạnh mẽ xóa đi một đoạn tinh dấu ấn tinh thần trên Chiến Kiếm, rồi sau đó cầm lấy Chiến Kiếm để công kích ngay tại chỗ.
Thanh Liên thiên nữ giận dữ hét lớn một tiếng. Kiếm trận thu hẹp lại định dồn ép vào, rõ ràng là muốn nghiền nát Lão Tử. Thanh Chiến Kiếm tạm thời bị Lão Tử đoạt đi cũng bắt đầu cắn trả, ấn ký còn sót lại của Thanh Liên trên bề mặt quả là khó có thể phai mờ.
Lão Tử bất đắc dĩ, bỗng nhiên trong lòng chợt nảy ra ý nghĩ liền quăng Chiến Kiếm ra ngoài Tuyệt Diệt Trận, đúng là về phía Tiêu Thần.
Tiêu Thần cùng Kha Kha vẫn một mực chú ý trận quyết đấu đỉnh phong này, thấy một đạo kiếm quang lao ra liền lập tức cảm giác được khí tức quen thuộc, đó là Chiến Kiếm.
Hắn không chút nghĩ ngợi, ôm Tuyết Bạch Tiểu Thú phóng lên cao mà hô lớn: "Mở Thất Nhạc Viên ra."
Tuyết Bạch Tiểu Thú "y nha" một tiếng, trong phút chốc liền mở thần viên khiến cả đến Bán Tổ cũng phải hơi bị biến sắc. Chiến Kiếm toả ra hào quang mà nhập vào trong đó.
Liền vào giờ khắc này, Thanh Liên thiên nữ tâm thần rung động. Đây là lần đầu tiên nàng cảm giác được mình đã mất đi một thanh Chiến Kiếm.
Quả nhiên, trong phút chốc tiếp theo trong lòng nàng thấy mất mát vô cùng, giống như sinh mệnh đã bị đoạt đi một bộ phận. Nàng biết Chiến Kiếm đổi chủ, đã hoàn toàn mất đi. Bất kể nàng triệu hoán như thế nào đều không thể liên lạc với nó. Sự cảm ứng tinh xảo giữa nàng và Chiến Kiếm bị cắt đứt .
Tiêu Thần cùng Tuyết Bạch Tiểu Thú lập tức rời xa chiến trường, lui trở về chỗ an toàn. Mấy Bán Tổ rõ ràng thấy được tất cả chuyện này, vẻ mặt mỗi người khác nhau nhưng không ai nói lên lời.
Trải qua biến cố này, Thanh Liên thiên nữ tâm thần đại loạn nên không ngờ ở ngay trong Tuyệt Diệt Trận mà bị Thái Cực đồ của Lão Tử phang liền ba cái khiến miệng phun máu tươi, kiếm trận suýt nữa thất thủ.
Nhìn thấy Lão Tử muốn đi chộp tiếp thanh Chiến Kiếm thứ hai, cho dù như thế nào thì nàng cũng không thể chịu đựng được. Nàng bèn hiển linh ngay bên cạnh Chiến Kiếm để kịch chiến cùng Lão Tử, khiến cho hàng tỉ đạo kiếm quang quét ngang với sát khí ngút trời.
Áp lực đè lên Lão Tử lập tức tăng gấp bội, Thái Cực đồ mặc dù ngăn cản được tuyệt đại đa số mũi kiếm, nhưng vẫn có vài đạo kiếm khí xuyên qua thân thể của ngài làm máu tươi chảy ra ồ ồ.
Nhưng cùng lúc đó, quải trượng trong tay Lão Tử cũng hung hăng nện trúng vai Thanh Liên thiên nữ khiến cho nàng liên tục phun ra ba ngụm máu.
Thái Cực đồ hất ngược một cái, thanh Chiến Kiếm thứ hai bay lên. Thanh Liên kinh hãi vội nhảy ra ngoài trận chặn Chiến Kiếm để thu trở về. Nhưng mà kiếm trận xem như đã bị phá, hai thanh Chiến Kiếm khác suýt nữa bị Lão Tử lấy đi.
Thanh Liên thiên nữ bất đắc dĩ thở dài một tiếng, thu hồi ba thanh Chiến Kiếm cùng với Bích Ngọc Đao, Đài Sen mười hai tầng. Nàng đứng thẳng trên bầu trời, lạnh lùng nhìn Lão Tử mà không nói một câu."Ngươi đã bại." Cho đến lúc này Lão Tử mới nóira ba chữ.
"Ta không phục, mặc dù ngươi đã nhổ ra một thanh Chiến Kiếm, nhưng cũng không cách nào lấy đi. Ngươi mượn lực lượng của người khác để giữ lại một thanh Chiến Kiếm của ta."
"Ngươi cuối cùng đã bại. Vốn ta cũng có thể trấn phong nó bên trong thân thể mình." Lão Tử kiệm lời nên nói vắn tắt.
Sự thật thì ra lại là như vậy, chỉ là Lão Tử không muốn liều mất một phần tu vi mà thôi. Mọi người ở đây trong nháy mắt đã hiểu tất cả.
Xoát xoát xoát
Bóng người chớp động. Mười vị Bán Tổ Nguyên Thủy, Chuẩn Đề, Huyền Vũ, Thông Thiên, Tôn Vũ, Trang Chu, Thái Hạo, Phật Đà, Tiếp Dẫn, Xi Vưu đồng loạt xông tới. Nếu quyết chiến đã phân ra thắng thua thì sẽ có chuyện để nói.
Thanh Liên thiên nữ từ ban đầu đã bị bao vây, đến giờ thì biết hôm nay thật không dễ thoát khỏi mọi người.
"Chư vị, ta đi trước để cứu đồ nhi tốt của ta." Hạo Thiên Tháp trên đầu Thái Hạo tạo ra một lối thông không gian rồi lão tiến vào không gian Thứ Nguyên kia.
Tiêu Thần bay tới, hắn nhìn thân hình của nhìn Thanh Liên thiên nữ. Vốn là hắn nên cảm thấy bi thương mới đúng, nhưng giờ phút này hắn không có bao nhiêu thương cảm. Hắn giống như đã thật sự vứt bỏ nửa trái tim, hắn bình tĩnh mở miệng hỏi: "Đây là thân thể của Nhược Thủy , nhưng linh hồn của nàng đâu?"
Thanh Liên thiên nữ nặng nề hừ lạnh một tiếng. Ngàn vạn lần thật không ngờ thằng nhãi từng bị nàng coi thường lại bày ra những trận chiến lớn như vậy để đối phó mình. Nàng cười lạnh nói: "Sát ."
"Ngươi đã giết nàng? !"
"Hoàn toàn đã nghiền nát linh hồn đó. Dẫu có trải qua muôn kiếp luân hồi, vạn năm chờ đợi cũng vô dụng. Nàng đã bị ta tự tay hoàn toàn xóa đi ấn ký trong thiên địa, ha ha. . ." Nói tới đây, nàng phá lên cười, mang theo một vẻ khoái trá nhìn Tiêu Thần.
Nội tâm trống rỗng, Tiêu Thần vốn không biết tới buồn đau, hoặc chết lặng, linh hồn không trọn vẹn. Nay muốn cảm thụ từng li từng tí của quá khứ thì đều không có khả năng, loại cảm giác này đúng là không hoàn chỉnh.
"Đây mới là nỗi khổ lớn nhất sao? Ta vốn nên bi thương nhưng không cách nào bi thương. . ." Tiêu Thần vô cùng cô đơn, loại cảm giác trống rỗng không nói lên lời nếu đem so với xé ruột xé gan thì nỗi đau này còn khó chịu hơn.
Lúc này Thái Hạo đã cứu được Thanh Thanh đang hôn mê bất tỉnh ra, lão nói với Tiêu Thần: "Thanh Thanh không việc gì, nhưng nàng ấy không có linh hồn của Nhược Thủy mà ngươi nói ."
"Thật sự hoàn toàn tan biến sao . . ." Tiêu Thần gần như chết lặng đứng đờ người ở trên không trung, sau hồi lâu đôi mắt hắn bỗng dưng bắn ra hai đạo hàn quang mà hỏi: "Trong cơ thể Thanh Liên liệu có phong ấn linh hồn không?" Hắn vẫn còn chưa từ bỏ ý định, nên quay sang hỏi Bán Tổ chung quanh.
Xi Vưu lắc đầu, đáp: "Không có."
"Tại sao lại như vậy? !" Tiêu Thần ngửa mặt lên trời hét lớn, rồi sau đó xoay người lại đối mặt đông đảo Bán Tổ mà hỏi: "Có thể vẫn còn bức được linh hồn của Thanh Liên ra không?"
"Ha ha. . ." Thanh Liên thiên nữ cười to, lạnh lẽo quét mắt nhìn Tiêu Thần mà nói: "Chuyện này so với giết ta thì còn khó khăn hơn. Bọn họ có thể đánh nát khối thân thể này, rồi sau đó làm ta bị thương nặng. Nhưng nếu muốn giữ gìn được thân thể, trục xuất ta ra ngoài thì trừ phi Tổ Thần đích thân đến."
"Chư vị tiền bối, xin vây khốn nàng ta." Tiêu Thần thật sự nổi giận, hắn ôm lấy Kha Kha mà bảo: "Mở Thất Nhạc Viên ra thu nàng ta lại."
Tuyết Bạch Tiểu Thú nhảy lên vai Tiêu Thần, lập tức nó mở thần viên ra. Một mảnh thế giới tuyệt đẹp hiện lên tựa như ảo mộng. Nó hơn xa Tiên Cảnh, lại có một thanh Chiến Kiếm cố định trên không trung.
"Cơn ác mộng của Bán Tổ . . ." Thanh Liên thiên nữ từ giây lúc bị mất Chiến Kiếm, nàng liền cảm giác được sự tồn tại của Thất Nhạc Viên. Vào giờ khắc này nàng càng hiểu rõ mọi chuyện nên quát lớn: "Thông Thiên tử kiều, hiện. . ."
Đinh tai nhức óc, Một cây cầu đá cổ xưa đã bị phá hoại bỗng nhiên từ không gian Thứ Nguyên đánh xuyên qua, nó hướng về đông đảo Bán Tổ mà từ từ đè xuống.
"Oanh "
Một tiếng vang thật lớn, không ngờ nó lại nhất loạt đánh lui cả mười một vị Bán Tổ về phía sau hơn mười bước.
Có thể tưởng tượng sự siêu phàm của cầu này!
Ngoại trừ Thái Hạo, tất cả các Bán Tổ lần đầu tiên thấy Thông Thiên tử kiều này đều biến sắc. Nhưng đều trước tiên dốc hết năng lực để phong bế phiến không gian gây khốn đốn này. Họ không muốn để cho Thanh Liên thiên nữ chạy thoát.
"Thu hoạch!" Tiêu Thần hét lớn.
Tiểu Kha Kha bất chấp tất cả liền triển khai thần viên đối với cây cầu đá đang rớt xuống đinh nuốt hết nó. Tuyết Bạch Tiểu Thú dẫu cố hết sức mà thở hồng hộc, nhưng Thất Nhạc Viên chỉ thu vào được phần nhỏ của Thông Thiên tử kiều .
Thanh Liên thiên nữ nhìn tiểu Kha Kha, rốt cục biến sắc. Thông Thiên tử kiều lại bị Kha Kha giữ cứng lại một đầu. Không ai hiểu rõ sự bất phàm của cây cầu hơn nàng, điều này làm cho trong nàng dâng lên một dự cảm điềm xấu, thủ đoạn cuối cùng tựa hồ đã mất đi hiệu lực .
"Ta muốn hỏi một lần nữa, ngươi thật sự hoàn toàn đã xoá đi ấn ký linh hồn của Nhược Thủy ?"
"Ngươi mau tránh ra một con đường cho ta, ta có thể trả lại ngươi một Nhược Thủy." Thanh Liên thiên nữ nói.
Tiêu Thần hoàn toàn hết hy vọng, lấy cái gì mà vẫn còn? Chẳng qua là nàng ta muốn chạy trốn đi thôi .
Mười một vị Bán Tổ nhất loạt đi tới vây chặt, không để cho Thanh Liên thiên nữ có bất cứ cơ hội đào tẩu nào.
Thanh Liên thiên nữ kinh sợ vô cùng. Một đầu của Thông Thiên tử kiều bị giữ cứng trong Thất Nhạc Viên nên có muốn động cũng không thể động. Nàng bèn khiêu khích: "Hắc hắc. . . Các ngươi có lẽ không biết tới lai lịch của cái cầu này, nhưng mà nó có một công dụng nữa mà nhất định các ngươi sẽ có hứng thú. Đó chính là có thể mở ra con đường đi thông tới Hồng hoang Thiên giới."
Tin tức quả là rung động!
Tiêu Thần trong lòng lập tức cả kinh, hắn sợ những vị Bán Tổ này ra tay với Kha Kha. Nhưng mà trước mắt xem ra thì mười một vị Bán Tổ đều rất bình tĩnh, tiếp tục hướng về phía trước đi tới.