- Nếu không có ngươi thì chúng ta không thể đi tới chỗ này được. - Hồ Ly Bán Tỉnh nói.
Một đường tiến tới, các đội viên đều nhìn Nhiếp Ngôn với ánh mắt phức tạp, vẻ mặt đầy kính nể. Mệnh lệnh của hắn thì nghe răm rắp, từng lời phát ra đều được quán triệt vô cùng.
Nhiếp Ngôn dẫn bọn họ tới được nơi này cũng đã đủ chứng minh thực lực của mình. Người giống như Nhiếp Ngôn, nhất định sẽ trở thành một truyền thuyết.
- Niết Viêm huynh đệ thật sự không nghĩ sẽ gia nhập công hội của chúng tôi sao? Thần Thánh La Mã đế quốc trong số các công hội cũng là một công hội có danh tiếng. Nếu Niết Viêm huynh đệ gia nhập, đãi ngộ của chúng ta tuyệt đối sẽ không kém hơn các công hội khác đâu. Nếu mà không được thì trước hết có thể nhận chức trưởng lão, không cần làm gì hết, chỉ cần gọi là có người phục vụ liền.
Hồ Ly Bán Tỉnh dò hỏi.
Nhiếp Ngôn không có đeo huân chương công hội trên người, như vậy là chưa gia nhập công hội nào cả, hắn vẫn còn hy vọng.
- Thật xin lỗi. - Nhiếp Ngôn cười cười cự tuyệt.
Hồ Ly Bán Tỉnh những mong là sẽ đem Nhiếp Ngôn kéo lên cùng thuyền. Sau đó thì từ từ “cảm hóa” hắn, khiến hắn hoàn toàn trở thành thành viên của Thần Thánh La Mã đế quốc. Tuy làm trưởng lão của công hội thì quả thật có rất nhiều lợi ích, nhưng thiên hạ thì không có bữa ăn trưa nào miễn phí. Nhiếp Ngôn không nghĩ sẽ lãng phí thời gian để xử lý sự vụ trong công hội.
- Oh, vậy thì quên đi vậy. - Hồ Ly Bán Tỉnh cảm thấy có chút mất mát.
- Nhưng mà chúng ta về sau còn gặp lại, sẽ có cơ hội hợp tác. - Nhiếp Ngôn nói.
Trong thế giới hư nghĩ này đã sinh ra rất nhiều thần thoại về kinh tế, là thế giới thứ hai dích thực. Lúc trước, khi thế lực Tào Húc đạt tới đỉnh cao. Nắm trong tay năm đại công hội, các loại sản nghiệp trải rộng Tạp La Nhĩ thành, Ni Tác Đức thành, Quang Huy thành, thủ hạ, sản nghiệp bao quát mấy chục hạng mục, tài sản hư nghĩ hơn một trăm ngàn triệu. Nhiếp Ngôn phải mạnh hơn Tào Húc. Hoặc là hoàn toàn đánh bại Tào Húc hoặc là làm cho chính mình mạnh đến mức Tào Húc không dám động tới thì mới an tâm. Không thể để bi kịch kiếp trước lại xảy ra. Nhưng một người thì không thể làm được điều đó, nên hắn phải chậm rãi phát triển quan hệ. Hồ Ly Bán Tỉnh là một người đáng giá để “đầu tư”.
- Lúc nào cũng hoan nghênh ngươi.
Hồ Ly Bán Tỉnh nghĩ rằng Nhiếp Ngôn rủ hắn sau này cùng đi phó bản. Hắn chưa bao giờ coi Nhiếp Ngôn như một thế lực đáng để vào mắt.
Nhiếp Ngôn cũng không nói nhiều, chuyên tâm dẫn một con Hạt sư tới sau đó xử lý.
- Thất Dạ mở rộng phạm vi thám thính, tiến về hướng Đông Nam! Cẩn thận cạm bẫy, nhất là những vũng bùn trong đầm lầy. - Nhiếp Ngôn nói.
Thất Dạ Lạc Mạc là Đạo Tặc bài danh thứ ba trong đoàn đội, là một thanh niên 20 tuổi. Tuy lúc này hắn không được Hồ Ly Bán Tỉnh xem trọng nhưng mà hắn có tiềm lực rất tốt. Trong tương lai sẽ từ từ trưởng thành và trở thành đệ nhất Đạo Tặc của Thần Thánh La Mã đế quốc, một người hết sức quan trọng trong tinh anh đoàn của công hội. Thất Dạ Lạc Mạc tuy có vẻ trầm mặc nhưng tính tìn ôn hòa, Nhiếp Ngôn có ấn tượng không tồi với hắn, cho nên bất tri bất giác, lúc ra mệnh lệnh thì có điểm thiên vị hắn.
- Roger!
Rốt cuộc cũng tới phiên mình biểu diễn. Nghe được mệnh lệnh của Nhiếp Ngôn, Thất Dạ Lạc Mạc liền nhắm hướng Đông Nam mà tra thám. Hắn đối với mệnh lệnh của Nhiếp Ngôn tuyệt không chút nghi ngờ.
Đồng dạnh cũng là Đạo Tặc, Thất Dạ Lạc Mạc đối với Nhiếp Ngôn bội phục sát đất. Nhiếp Ngôn không để ý tới hai Đạo Tặc khác trong đoàn đội ngược lại đối với hắn khách khí, làm hắn rất kích động, trong lòng dâng lên ý niệm là sau khi nhiệm vụ kết thúc phải thỉnh giáo Nhiếp Ngôn vài chiêu để trở thành một Đạo Tặc giỏi.
Nhiếp Ngôn hoàn toàn không biết, thái độ của hắn đã gây sóng gió trong lòng của Thất Dạ Lạc Mạc.
- Vì sao lại tra thám ở hướng Đông Nam? - Hồ Ly Bán Tỉnh kinh ngạc hỏi.
Hạt sư vương trước mặt mà còn mở rộng phạm vi tra thám làm gì cho phiền toái?
- Một hồi sẽ biết. - Nhiếp Ngôn cười cười nói.
Sau vài phút, Thất Dạ Lạc Mạc từ bên kia bỗng truyền tới tin tức:
- Ta bên này phát hiện một đăng tháp cổ xưa, nhưng mà có mấy con Hạt sư thủ vệ!
- Đi lên thắp sáng nó. Dùng tiềm hành từ cửa sau đi vào, né những con Hạt sư đó!
Nhiếp Ngôn nói. Thầm nghĩ động tác của Thất Dạ thật nhanh nha. Dựa vào kỹ thuật của hắn cộng thêm sự chỉ điểm của Nhiếp Ngôn thì tránh mấy con Hạt sư không có vấn đề.
Một lát sau, xa xa trên đăng tháp cũ nát đã phát ra một điểm sáng.
Ánh đèn càng ngày càng sáng, phát ra quang mang vạn trượng, xuyên thấu tầng hắc vụ bao phủ tới tận nơi này.
Dưới sự chiếu rọi của ngọn đèn, hắc vụ bao phủ ở trên không Áo Cách Mã Đặc đầm lầy dần dần tan đi.
Mọi người vì hắc vụ bao phủ mà bị áp lực tinh thần, nhất thời được thoải mái hơn rất nhiều.
Hồ Ly Bán Tỉnh liền hiễu được, ngọn đăng tháp này hẳn có quan hệ rất trọng yếu trong việc xử lý Hạt sư vương.
- Làm rất tốt! - Hồ Ly Bán Tỉnh nói với Thất Dạ Lạc Mạc.
Hồ Ly Bán Tỉnh ít khi khen ngợi cấp dưới, điều này làm cho tâm tình của Thất Dạ Lạc Mạc cực kỳ kích động. Điều này cũng là nhờ Nhiếp Ngôn tạo cho hắn cơ hội để tỏa sáng như đăng tháp kia.
- Tốt lắm, đăng tháp đã sáng, chúng ta tiếp tục đi. Bên cạnh Hạt sư vương có ba Hạt sư tinh anh, chúng ta phải dẫn chúng đi ra rồi sau đó xử lý.
Nhiếp Ngôn nói. Đây là phó bản cấp chuyên gia nên đối với ngoạn gia yêu cầu rất cao nhưng mà hắn đều có phương pháp giải quyết tất cả.
Nghe Nhiếp Ngôn nói như vậy, Hồ Ly Bán Tỉnh giật mình. Phải biết rằng phó bản cấp khó khăn cùng cấp cao thủ thì Hạt sư vương cùng lắm cũng chỉ là cấp tinh anh mà thôi. Mà ở chuyên gia cấp này thì bên người Hạt sư vương khơi khơi đã có tới ba con Hạt sư tinh anh!
Độ khó của cấp chuyên gia liếc sơ qua cũng thấy, trong lòng Hồ Ly Bán Tỉnh hơi bồn chồn. Cho dù có thể đánh chết ba con Hạt sư tinh anh nhưng làm sao giết chết Hạt sư vương đây?
Tới được chỗ này của cấp chuyên gia Áo Cách Mã Đặc đầm lầy thì dù cho có đoàn diệt thì trang bị đã kiếm được cũng bù lại tổn thất rồi. Hiện tại tới chỗ này có thể buông tay được rồi.
Tuyệt đại bộ phận đội viên đều có ý nghĩ này. Có chung một tâm tình, các đội viên có vẻ buông lỏng.
Ba con Hạt sư tinh anh đó toàn là giống cái và chúng là hoàng hậu của đàn. Chúng nó có thực lực cực kỳ khủng bố không thể khinh thường.
Sau khi xử lý hết những con Hạt sư bình thường xung quanh, thì còn lại con Hạt sư vương và ba con Hạt sư tinh anh. Chúng nó hoạt động ở bãi cỏ trước mặt cách nhau không xa, khi thì nhàn nhã bước đi khi thì nằm xuống nghỉ ngơi một cách nhàm chán.
Mọi người phân tán ở các bụi cây trong đầm lầy, ngồi dưới đất nghỉ ngơi, hồi phục HP, MP. Tới khi ở vào trạng thái sung mãn thì mới dám chiến đấu cùng với Hạt sư cấp tinh anh.
Trong lúc đó, Nhiếp Ngôn lại không có nghỉ ngơi. Hắn đang tiềm kiếm vị trí thích hợp để công kích.