[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 267 : Thiêu Đốt Ma Lực




Sự khác nhau lớn nhất giữa Nguyên tố pháp sư và Đạo tặc chính là: đạo tặc được mệnh danh là vua chốn dã ngoại, sở trường của bọn hắn là dã chiến, chủ động tiến thối một cách thoải mái, có thể tiềm hành, ẩn nấp, thậm chí tốc độ của bọn hắn cũng nhanh hơn hẳn những chức nghiệp khác. Còn Nguyên tố pháp sư, nếu như đối chiến với đạo tặc cùng cấp thì tỷ lệ thắng khoảng bốn thành, nhưng bọn họ lại không am hiểu truy kích nên nếu đạo tặc muốn chạy, thì đám pháp sư chân ngắn sẽ không thể nào đuổi kịp.

Nhìn các thành viên trong công hội bị tàn sát, Dạ Phá Thần Côn đã nổi điên thật rồi.

Khá khen cho một tên đạo tặc!

Bình thường, Dạ Phá Thần Côn rất ít khi xuất thủ, nhưng không phải vì hắn không có thực lực. Mà do hắn hiểu rõ, thân là hội trưởng một công hội, nếu chỉ biết đánh nhau thôi là không đủ, cho dù có là chiến thần đi nữa cũng sẽ có lúc thất bại, bởi luôn luôn tồn tại sự tương khắc về thuộc tính, kỹ năng, chức nghiệp...

Tuy hắn đầy bản lĩnh nhưng chắc chắn không phải là thiên hạ vô địch.

Là một công hội trưởng, nếu có thể bách chiến bách thắng, đúng là một sự khích lệ, cổ vũ lớn cho các thành viên trong công hội. Tựa như Nhiếp Ngôn vậy, cho tới tận bây giờ, Nhiếp Ngôn chưa từng thất bại, đó cũng chính là nguyên nhân khiến sĩ khí của Ngưu Nhân Bộ Lạc dâng cao một cách chưa từng có.

Thế nhưng trên thực tế thì hành động này của Nhiếp Ngôn cũng giống như đang làm xiếc trên dây!

Nhân tài trong thiên hạ là vô số!

Nếu có người xử được Nhiếp Ngôn, đập tan kim thân bất bại của cuồng tặc thì thần thoại về hắn cũng sẽ sụp đổ, đám người đang cuồng nhiệt kia sẽ lý trí trở lại, cũng sẽ bị đả kích tinh thần nghiêm trọng.

Hắn cơ trí hơn Nhiếp Ngôn, hiểu được điều quan trọng của một hội trưởng không phải là chiến đấu một cách ngoan cường, mà là duy trì sự uy nghiêm và thần bí.

Nên bình thường hắn sẽ không xuất thủ, nhưng một khi đã xuất thủ thì chính là đoạt mạng.

Nhưng giờ đây, nhìn cả đám huynh đệ thủ hạ do hắn dẫn tới bị tàn sát, rốt cuộc hắn không nhịn nổi nữa.

Đừng nói hắn, dù là Bồ tát cũng sẽ nổi điên.

- Toàn bộ Mục sư và Thánh kỵ sĩ, buff cho ta.

Dạ Phá Thần Côn quát. Hắn huy động pháp trượng, ma pháp nguyên tố cuồng bạo tập hợp về chỗ hắn, pháp bào không gió mà bay, hắn còn tự buff thêm trạng thái cho mình.

Đám Mục sư và Thánh kỵ sĩ cũng bắt đầu buff tăng ma pháp cho Dạ Phá Thần Côn.

Các thuộc tính của hắn tăng lên một cách chóng mặt.

Khí thế như hồng! Thần kỳ! Gia tốc! Ân tứ! Cầu nguyện!...

Trong nháy mắt, hơn hai mươi thuật tăng ma pháp điên cuồng phủ xuống, khiến các thuộc tính của Dạ Phá Thần Côn tăng lên như vũ bão, từ trí lực, lực lượng, nhanh nhẹn.. mặc kệ là hữu ích hay vô dụng, đều buff hết lên người của hắn. Ước chừng có 6 loại là gia tăng trí lực, pháp thương... Chỉ 6 loại thôi nhưng đã vô cùng khủng bố rồi.

Làn da Dạ Phá Thần Quang tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, đó chính là tăng phúc Thần thánh chi lực của Mục sư và Thánh kỵ sĩ.

Dạ Phá Thần Côn vung pháp trượng lên, một vòng sáng nguyên tố ma pháp hiện lên, lượn quanh người hắn.

Thiêu Đốt Ma Lực!

Chính là thiêu đốt toàn bộ nguyên tố ma pháp, khiến giá trị tiêu hao tăng lên gấp đôi, mỗi vòng quay sẽ thiêu đốt 2 điểm.

Duy trì liên tục trong 3 phút, thời gian cooldown là 5 ngày.

Cột Mana từ từ hạ xuống, Dạ Phá Thần Côn cảm thấy một loại năng lượng nóng rực bốc lên từ trong bụng, thuộc tính của hắn tăng lên khoảng 3 thành (30%).

Hiệu quả của toàn bộ nguyên tố ma pháp tăng lên 300%, trí lực tăng lên 100%, tốc độ phóng ra ma pháp tăng lên 100%.

Đây là Ma Pháp Trạng Thái cao cấp rất mạnh, thậm chí còn hiếm thấy hơn cả Ma Pháp Nguyên Tố Điện bình thường, còn chuyện tốt hay kém hơn thì rất khó nói.

Kỹ năng Thiêu đốt ma lực này có vài phần tương tự như các kỹ năng được thêm vào từ Trật Tự Chi Chương của Nhiếp Ngôn.

Nhưng trạng thái Thiêu đốt ma lực rất khó duy trì, bởi vì ma pháp của pháp sư vốn đã tiêu hao rất nhanh, nay lại còn tiêu hao gấp đôi thì tốc độ tiêu hao lại càng kinh khủng. Hơn nữa, mỗi một vòng đều cần phải thiêu đốt ma pháp, nên dù là một pháp sư cường đại với giá trị ma pháp trên hai nghìn đi nữa cũng sẽ bị tiêu hao hết.

Phong Hành Chi Tốc!

Đây là kỹ năng của nguyên tố pháp sư, tăng thêm 30% tốc độ di chuyển, giúp gia tăng tốc độ chạy trốn, tăng khả năng thoát khỏi đạo tặc hoặc chiến sĩ, lúc bị đạo tặc và chiến sĩ truy đuổi. Bình thường, kỹ năng này cũng có chút hữu dụng, tuy không nhiều. Bởi vì pháp sư chân ngắn nên cho dù có thêm 30% tốc độ di chuyển cũng không thoát được hai kỹ năng Truy kích của Đạo tặc và Xung phong của chiến sĩ.

Thế nhưng giờ đây, hiệu quả của Phong Hành Chi Tốc lại khác biệt hoàn toàn.

Tốc độ di chuyển +120%, so với việc cưỡi một con ngựa tốt thì cũng chỉ đến thế mà thôi.

Tốc độ của Dạ Phá Thần Côn tăng vọt lên, quả rất xứng với cái tên Phong hành.

Buff thêm cho mình vài trạng thái tốt, Dạ Phá Thần Côn đuổi theo Nhiếp Ngôn. Hắn cách Hoàng Kim Địa Long hơn mười mét nhưng lại to gan lớn mật, không thèm đếm xỉa tới Hoàng Kim Địa Long.

Dù sao thì cừu hận của Hoàng Kim Địa Long cũng đang tập trung trên người Nhiếp Ngôn, vỗn không cần lo lắng chuyện nó đột nhiên thay đổi mục tiêu.

Băng Lăng Chi Vũ!

Dạ Phá Thần Côn lần theo ánh mắt của Hoàng Kim Địa Long để phán đoán đại khái vị trí của Nhiếp Ngôn. Hắn vung pháp trượng lên, băng lăng khắp trời phóng vèo vèo xuống đất.

Những băng lăng này giống như những gai nhọn nhỏ, bao phủ chằng chịt cả một vùng với phạm vi 30 mét, băng lăng rơi xuống nổ tung trên mặt đất, ngay lập tức trên đầu các người chơi xuất hiện hàng loạt các giá trị thương tổn -2, -3 điểm.

Băng Lăng Chi Vũ vốn không thể gây nên thương tổn gì.

Cả vùng không gian xung quanh tràn ngập băng tuyết và hơi sương. Những bông tuyết nhỏ bám vào trên người các ngoạn gia, khiến thân ảnh của tất cả đều bị lộ ra, bao gồm cả Nhiếp Ngôn trong đó.

Ma pháp này khiến mọi người chơi nằm trong phạm vi ảnh hưởng đều bị giảm tốc độ di động xuống -20%. Thế nhưng, khi được Dạ Phá Thần Côn thi triển, thì hiệu quả lại vô cùng dễ sợ, tốc độ di động của mọi người trực tiếp giảm xuống -80%.

Nhiếp Ngôn phát hiện Băng Lăng Chi Vũ bao trùm trên đầu, lúc này dù tốc độ có nhanh hơn nữa cũng không thể tránh thoát, hắn liền vội uống một lọ tễ thuốc kháng băng. Nhiệt độ xung quanh bỗng nhiên hạ thấp xuống, trong không trung tràn ngập băng tuyết và hơi sương. Tốc độ của Nhiếp Ngôn ngay lập tức giảm xuống -60%, hiệu quả thật kinh khủng.

Nhiếp Ngôn cả kinh, đây là Băng Lăng Chi Vũ mạnh nhất mà hắn từng thấy. Nhìn về phía xa, chỉ thấy Dạ Phá Thần Côn với pháp bào căng phồng, từng vòng từng vòng sáng ma lực chuyển động trên người hắn. Chỉ cần liếc mắt Nhiếp Ngôn cũng rõ ràng Dạ Phá Thần Côn đang tri triển kỹ năng gì.

Chính là Thiêu đốt ma lực!

Ma pháp biến thái này trải qua nhiều lần thăng cấp của hệ thống thì hiệu quả đã suy giảm đi, nhưng vẫn là một trong những ma pháp khủng bố nhất của nguyên tố pháp sư.

Đến giai đoạn sau, những nguyên tố pháp sư sở hữu được ma pháp này cũng chỉ chiếm khoảng 1% trên tổng số các nguyên tố pháp sư mà thôi. Còn ở giai đoạn hiện nay, thì những người có kỹ năng Thiêu đốt ma lực hẳn có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Trước khi nâng cấp, kỹ năng Thiêu đốt ma lực quả thật khiến người khác khiếp sợ.

Ánh mắt của Nhiếp Ngôn híp lại thành một đường, hiện lên sát khí. Kỹ năng Thiêu đốt ma lực này có một tác dụng phụ rất lớn, đó là sau khi kết thúc thì sẽ bị suy yếu một lúc, trong khoảng thời gian này, toàn bộ thuộc tính của người chơi sẽ giảm xuống -80%.

Thế nhưng, lúc Dạ Phá Thần Côn đang trong trạng thái Thiêu đốt ma lực, Nhiếp Ngôn hoàn toàn không dám tranh chấp với hắn.

Thật ra, nếu Nhiếp Ngôn thi triển Thiên Thần Trọng Tài thì có thể miễn dịch được công kích của Dạ Phá Thần Côn. Thế nhưng kỹ năng này rất hữu dụng, nếu không phải tình huống bất đắc dĩ, Nhiếp Ngôn tuyệt đối sẽ không lãng phí nó.

Cực hàn băng thứ!

Dạ Phá Thần Côn vung pháp trượng, trên mặt đất xuất hiện từng cây từng cây băng thứ đâm lên với một tốc độ cực nhanh.

Những cây băng thứ này vô cùng khủng bố, nếu bị đâm trúng sẽ bị đóng băng ngay tại chỗ, không có cách nào nhúc nhích.

Nếu là bình thường, thì những cây băng thứ này không có gì lợi hại, bởi tốc độ đâm của nó rất chậm, người chơi hoàn toàn đủ thời gian để tránh thoát công kích của nó. Nhưng Dạ Phá Thần Côn thi triển kỹ năng dưới trạng thái Thiêu đốt ma lực, nên tốc độ công kích của băng thứ là vô cùng kinh hoàng.

Nhiếp Ngôn nhảy qua nhảy lại, lăn người ra ngoài.

Trên mặt đất vang lên từng tiếng đinh đinh đinh, từng cây từng cây băng thứ đâm lên. Cây nào cây nấy đều dài khoảng một mét, long lanh trong suốt.

Những cây băng thứ này đều không trúng mục tiêu, nhưng vẫn liên tục đâm lên không ngừng nghỉ.

Dù sao đây cũng chỉ là ma pháp cấp thấp nên thời gian cooldown rất nhanh, ít hao tốn mana, lại mang tới hiệu quả mạnh mẽ, sau khi đâm trúng có thể giam người tại chỗ.

Trước đây Dạ Phá Thần Côn đã từng thi triển kỹ năng Thiêu đốt ma lực, dùng băng thứ liên miên này đóng băng một Thuẫn chiến sĩ máu trâu ngay tại chỗ. Đây chính là sự kinh khủng của kỹ năng Thiêu đốt ma lực, bởi bất kỳ một ma pháp cấp thấp nào sau khi được nó buff thì cũng trở nên vô cùng bá đạo.

Bởi tốc độ công kích của Băng thứ quá nhanh, thời gian cooldown lại rất ngắn nên Nhiếp Ngôn mấy lần suýt bị Dạ Phá Thần Côn đâm trúng, khiến Nhiếp Ngôn kinh hãi không thôi. Kiếp trước, hắn cũng bị chết vài lần do kỹ năng Thiêu đốt ma lực này của Nguyên tố pháp sư, thế nhưng không ai có thể sử dụng Thiêu đốt ma lực một cách mãnh liệt như Dạ Phá Thần Côn cả.

Sau khi thiêu đốt ma lực, thì ma pháp cấp càng thấp lại càng hữu dụng.

Ví dụ như Cực Hàn Băng Thứ, như Tiểu Hỏa Cầu hay Như Áo Thuật Phi Đạn.

Và hiển nhiên, Dạ Phá Thần Côn cũng hiểu được Áo nghĩa của Thiêu đốt ma lực.

Nhiếp Ngôn vừa lách người tránh thoát được công kích mạnh mẽ của Cực Hàn Băng Thứ, thì mặt đất dưới chân khẽ chấn động, lại thêm một Băng thứ nữa đâm lên. Nhiếp Ngôn tiếp tục lách người né tránh. Băng thứ vừa rồi đâm sát sàn sạt bên chân của Nhiếp Ngôn, hàn khí tỏa ra lạnh lẽo.

- Hắn đang ở đây, giết!

Lúc này, các pháp sư không còn để ý tới an nguy của bản thân nữa, phóng ma pháp ào ào công kích Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn quét mắt, thấy một cây đại thụ liền duỗi tay trái ra, bắn một sợi tơ nhện lên cành cây. Hắn kéo mạnh liền lập tức bay người lên không. Lúc cách mặt đất khoảng năm mét thì Nhiếp Ngôn nhảy lên một chạc cây.

Mọi người sững sờ. Không ai nghĩ tới Nhiếp Ngôn lại có cả kỹ năng như vậy!

Rốt cuộc đây là thứ gì? Tơ nhện?

Đúng lúc này, Hoàng Kim Địa Long phun ra một luồng Long tức. Một tiếng ầm vang lên, đá vụn, tia lửa bắn ra tung tóe, khí nóng phả ra cuồn cuộn.

Dạ Phá Thần Côn không ngờ công kích như vậy vẫn không có cách nào chặn được Nhiếp Ngôn. Việc Thiêu đốt ma lực khiến cột mana của hắn gần như cạn sạch, Dạ Phá Thần Côn liền lôi dược tề hồi mana trung cấp ra dùng, giá trị ma pháp lập tức tăng lên một đoạn lớn.

Xem ra, để giết được Nhiếp Ngôn thì những thủ đoạn này vẫn chưa đủ.

Dạ Phá Thần Côn bắt đầu vận chuyển ma lực, ma lực dâng lên điên cuồng thổi pháp bào của hắn bay phấp phới. Pháp trượng trong tay hắn tỏa ra ánh sáng rực rỡ chói mắt. Nhìn tựa như một thiên thần từ trên trời giáng xuống.

Dạ Phá Thần Côn và Nhiếp Ngôn bốn mắt nhìn nhau nảy lửa.

Ngay lúc ấy, Nhiếp Ngôn đang đứng trên chạc cây đột nhiên cười rộ lên một cách hung ác, ngón cái hắn chỉa xuống dưới sau đó trở chủy thủ lên cổ, làm giả động tác Bôi Hầu.

Chủy thủ trong tay Nhiếp Ngôn lóe lên sắc bén, sát khí toát ra lạnh người.

Tình cảnh này y như hôm Nhiếp Ngôn đánh chết Hắc Trác, công hội trưởng của Tung Hoành Thiên Hạ. Nụ cười của Nhiếp Ngôn lạnh như băng tựa nụ cười của tử thần, không khí xung quanh dường như giảm xuống đến mấy độ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.