Giám định trang bị xong, Nhiếp Ngôn liền rời khỏi đó. Hắn kiểm tra thanh kỹ năng của mình, hiện tại hắn chỉ có mỗi hai chiêu là Tàng Hình và Tấn Công Điểm Yếu thôi.
Một đạo tặc hoàn hảo là người có kỹ năng đầy mình(1). Có thể đạo tặc không cần trang bị, nhưng không thể không có kỹ năng. Mấy cuốn sách kỹ năng cho đạo tặc cấp thấp Nhiếp Ngôn đều nắm rõ như lòng bàn tay. Tuy nhiên, hắn sẽ không lãng phí thời gian của mình để đi tìm những cuốn sách đó. Chỉ cần sách kỹ năng có tỷ lệ rớt ra thì đều có thể được rao bán trên thị trường.
Vậy thì kỹ năng nào mới là kỹ năng hiếm tới mức hắn phải tự mình đi tìm đây?
Nhiếp Ngôn vỗ trán, làm sao mà hắn lại quên bẵng mất việc này chứ. Các người chơi đạo tặc muốn duy trì được sức chiến đấu liên tục thì phải học qua nghề thuốc hoặc kỹ năng Băng Cứu Thương. Nghề thuốc là nghề chế tạo các loại bình máu và dược phẩm. Trong lúc chiến đấu, bình máu hồi phục tức thời được xem như là sinh mạng thứ hai của người chơi. Sau khi chiến đấu xong, thì một bình máu hồi phục từ từ có thể khiến người chơi nhanh chóng lấy lại sức chiến đấu ban đầu. Nhờ đó họ có thể tập trung tinh thần cho các trận chiến tiếp theo, cũng như cày cấp được nhanh hơn. Băng Cứu Thương Chiến Đấu có công dụng không mạnh bằng bình hồi máu tức thời và sau khi chiến đấu xong người chơi mới được phép sử dụng. Nhiếp Ngôn biết một chỗ hắn có thể học được kỹ năng quý hiếm này.
Sau này khi cấp độ cao hơn, nếu suốt ngày hắn phải đi mua các thuốc hồi máu tức thời và thuốc hồi máu từ từ các thứ thì rất tốn kém. Mấy món đồ này đều được người chơi quý như mạng, có giá cao ngất trời, chỉ nhà giàu mới mua nổi. Người chơi bình thường không thể chạm tới mấy loại bình hồi máu này đâu. Thế nhưng Nhiếp Ngôn lại là trường hợp ngoại lệ. Hắn không cần lo lắng vấn đề tiền bạc vì trong đầu hắn có rất nhiều cách để kiếm tiền. Mấy thứ như dược phẩm hồi máu tức thời hay dược phẩm hồi máu từ từ, hắn chỉ cần tìm ở trong sàn đấu giá là có. Thế nên, hắn không cần phải đi học nghề thuốc làm gì cho mất công. Nhưng mà nếu hắn học được kỹ năng chế tạo Băng Cứu Thương Chiến Đấu thì coi như tự tăng thêm cho mình khả năng sống sót trong giao tranh. Tổng hợp lại tất cả các nguyên do, hắn đã biết mình nên làm gì. Hắn phải học được kỹ năng này xong rồi tính sau.
Nhiếp Ngôn trả 2 đồng cho NPC ở tiệm thuốc để mua hai bình thuốc hô hấp trong nước cấp thấp. Sau đó hắn đi đến hồ Rondo cách thị trấn Amtrak không xa.
Băng qua vài khu vực quái cấp 2 và cấp 3, hắn nhìn thấy không ít người đang lập đội để đánh quái. Thường thì họ sẽ chiếm giữ một khu vực, các chức nghiệp tầm đánh gần như chiến sĩ và thánh kỵ sĩ sẽ đi dụ quái vật tới, sau đó các pháp sư sẽ sử dụng kỹ năng oanh tạc quái vật từ xa. Một số đội còn có thêm linh mục. Mặc dù hiện tại các linh mục vẫn chưa có khả năng chữa thương, sát thương lại không cao như của pháp sư, họ căn bản chỉ đi hưởng ké kinh nghiệm thôi, nhưng khi lập đội thì chức nghiệp này vẫn được coi trọng. Nếu muốn đội của mình có thể phát triển xa hơn trong tương lai, người chơi phải tạo quan hệ tốt với các linh mục, đội nào không có chức nghiệp này thì coi như thiếu mất một kho máu di động. Còn đối với chức nghiệp đạo tặc, các tổ đội thường bỏ mặc nhóm người chơi này. Tuy nhiên, từ trước đến giờ nhóm đạo tặc đều nổi tiếng vì họ tự cày cấp. Chỉ cần có đủ các chiêu thức thì một đạo tặc cày cấp đơn lẻ còn nhanh hơn cả pháp sư, không ai tổ đội họ thì họ vẫn sống tốt.
Quá trình đánh quái để lên cấp rất nhàm chán, nhưng nếu có đội thì lại có người để nói chuyện giết thời gian, thế nên quá trình này trôi qua sẽ rất nhanh.
Nhiếp Ngôn cẩn thận đi qua những khu vực mà người chơi tụ tập. Nếu có người xảy ra tranh chấp, người này đánh chết ai đó, hắn sẽ phải chịu phạt nhận tên đỏ. Tên của ai màu đỏ thì người đó không thể trở về thành. Nếu người mang tên đỏ xui xẻo bị người khác đánh chết, sẽ bị hệ thống phạt kinh nghiệm ác hơn nhiều so với bình thường, trang bị cũng sẽ rơi sạch. Nếu người mang tên đỏ đi đánh quái một lúc thì màu đỏ sẽ nhạt dần rồi biến mất. Có nhiều kẻ luôn thèm thuồng trang bị của người khác, cho dù biết sẽ bị phạt tên đỏ cũng dùng hết mọi thủ đoạn để đi giết người ta. Nếu người chơi muốn được yên thân thì không nên kết giao bạn bè ở nơi hoang dã(2), phải thật cẩn thận mới được.
Bờ hồ Rondo là nơi sản sinh người cá. Người ta nói người cá là hậu duệ của yêu quái cổ xưa Naga. Sau vô số lần sinh sôi nảy nở, chúng trở thành như hiện tại, thân là cá nhưng lại có tay chân của loài người. Bọn chúng tấn công bằng hàm răng sắc nhọn và cây đinh ba trong tay. Người cá là quái vật cấp 3, luôn tụ tập theo đàn. Ở gần đó còn có một thôn làng mà chúng sinh sống gọi là thôn Người Cá. Nhiếp Ngôn muốn tiến vào khu vực bờ hồ Rondo thì phải đi dọc bên ngoài thôn Người Cá.
Thôn làng này nằm kế bên hồ Rondo. Hàng trăm căn nhà gỗ nhỏ nằm trải dài bên bờ cát. Trong thôn có ít nhất là ba trăm người cá đang sinh sống, mười mấy người cá thủ lĩnh và hai hoặc ba người cá tinh anh. Nếu là người hiểu rõ nơi này, họ sẽ cần ít nhất một nhóm hơn ngàn người mới đi đánh được.
Nhiếp Ngôn chuẩn bị sử dụng kỹ năng Tàng Hình để vòng qua thôn Người Cá thì đột nhiên nghe hệ thống thông báo.
Thông báo toàn khu vực: Trong vòng 3 phút nữa bang Khải Hoàn sẽ thanh lý(3) nơi đây, xin mời các người chơi xung quanh khu vực người cá đi nơi khác.
Bang Khải Hoàn ư? Nhiếp Ngôn nhướng lông mày. Ở kiếp trước, hắn và bang hội này đã xảy ra chút xung đột. Bang Khải Hoàn rất đông người, thế nên bọn chúng luôn luôn tự kiêu tự đại, hơi một tí là đòi thanh lý khu vực để cày cấp. Có lần, một người anh em của Nhiếp Ngôn không đồng ý với cách làm của chúng, nên đã giết chết ba người của bang này. Thế là bọn chúng sinh thù, đuổi giết người bạn kia. Bọn chúng muốn giết người đó về cấp 0 mới thôi. Thời gian đó, vì nhóm của Nhiếp Ngôn năng lực còn chưa có, nên chỉ có thể trốn chui trốn nhủi ở nơi thâm sâu cùng cốc mà cày cấp. Sau này cấp cao hơn bọn hắn mới dám mò ra. Dù là cấp cao nhưng mỗi người trong đám bạn của Nhiếp Ngôn cũng chỉ có thể tự thân vận động, không ai dám đi đối đầu thẳng mặt với một bang hội lớn như Khải Hoàn nữa.
Cái cảm giác nghẹn uất này hắn chẳng muốn nhớ lại chút nào. Đời này của hắn sẽ không để cho việc như thế lặp lại lần nào nữa. Nợ này nhất định phải trả, chỉ có điều quân tử báo thù mười năm chưa muộn, hắn sẽ chờ. Nhiếp Ngôn mới chơi Tín Ngưỡng được không lâu, hắn vẫn cần phải tích lũy của cải trước mới được.
Nhiếp Ngôn tiếp tục chạy về phía hồ Rondo. Trước mặt hắn là trời xanh mây trắng, giáp với bờ nước mênh mông, ánh mặt trời soi rõ vào làn nước trong vắt của hồ.
Người của bang Khải Hoàn đang nhanh chóng được tập trung lại quanh đây, nhìn đâu cũng thấy bọn chúng. Lần này, chúng tới rất đông, chắc là đang muốn đánh bộ lạc người cá đây. Bộ lạc người cá không phải là phụ bản. Đây chỉ là nơi tụ tập nhiều quái vật mà thôi. Tuy nhiên đôi khi người ta cũng nhặt được vài món đồ không tệ khi tiến đánh nơi này.
Nhiếp Ngôn đi ngang qua một rừng cây nhỏ, cách hồ chỉ chừng hai trăm mã. Bỗng nhiên một quả cầu lửa xẹt ngang qua không trung, bắn về phía hắn. Ánh lửa lập lòe, Nhiếp Ngôn nhìn vào trong rừng. Ở đó có một pháp sư nguyên tố mặc áo choàng đỏ, gã là một người trong bang Khải Hoàn, pháp sư nguyên tố cấp 3! Pháp sư bao gồm pháp sư nguyên tố, pháp sư bí truyền và pháp sư thánh ngôn. Pháp sư nguyên tố nắm trong tay sức mạnh của băng, lửa và sấm sét. Pháp sư bí truyền lại thành thạo các kỹ năng thần bí. Pháp sư thánh ngôn có số lượng không nhiều, kỹ năng của họ khó luyện nhất nhưng sức mạnh thì lại khỏi phải bàn. Họ có khả năng sử dụng các phép thuật thần diệu. Theo ước tính, pháp sư nguyên tố hệ lửa có sát thương phép cao nhất.
Thời điểm Nhiếp Ngôn phát hiện ra quả cầu lửa kia thì đã quá muộn.
Bùm. Kỹ năng Cầu Lửa nổ tung trên người của Nhiếp Ngôn. Hắn mất đi 22 điểm máu.
Hệ thống: Bạn bị người chơi Tử Hỏa tấn công. Bạn được quyền tự vệ trong vòng 3 phút.
Đối đầu với pháp sư, một là hắn phải xông lên áp sát người đó, hai là bỏ dép chạy lấy người. Nhiếp Ngôn nhìn quanh, không thấy bóng dáng của người chơi Khải Hoàn khác. Vậy thì còn ngại gì nữa, hắn liền lao thẳng về phía pháp sư nguyên tố Tử Hỏa.
Cách chiến đấu của pháp sư là phải giữ được khoảng cách với đối phương, sau đó dùng phép thuật để công kích. Tử Hỏa nhảy về phía sau một bước, niệm kỹ năng Lửa Bùng Cháy, bắn thêm một quả cầu lửa nữa. Xong, hắn xoay người chạy đi, muốn gia tăng khoảng cách với Nhiếp Ngôn.
Phép thuật đã bay đến trước mặt như thế thì người khác chỉ có nước tìm cách né đi mà thôi. Nhưng như vậy đồng nghĩa với việc tạo cơ hội cho pháp sư kéo dài khoảng cách. Nhiếp Ngôn mặc kệ cho quả cầu lửa đánh vào người, hắn vẫn nhắm hướng gã pháp sư kia mà lao tới.
Bùm. Lửa Bùng Cháy đánh vào người Nhiếp Ngôn. Hắn lại mất thêm 27 điểm máu nữa. Mỗi lần Tử Hỏa sử dụng phép thuật đều phải làm phép một chút. Các yêu cầu khi sử dụng phép thuật là thế đứng, câu chú, tài liệu, nguyên vật liệu và vũ khí ma thuật. Muốn ra kỹ năng phép khác nhau thì yêu cần cũng khác nhau. Có kỹ năng chỉ cần niệm chú hoặc đứng cho đúng là xong, nhưng có kỹ năng vừa yêu cầu thế đứng, vừa phải niệm chú và dùng thêm tài liệu nữa mới có thể làm phép được. Điều kiện sử dụng kỹ năng khác nhau, thời gian làm phép cũng khác nhau. Lúc làm phép, người ta dùng âm tiết và thế đứng làm đơn vị. Mỗi âm tiết là 1 giây, tương tự mỗi thế đứng cũng tính 1 giây. Mười âm tiết được coi như là một bộ âm tiết, mười thế đứng là một bộ thế đứng. Âm tiết có thể niệm cùng một lần khi thay đổi thế đứng(4).
Để sử dụng Lửa Bùng Cháy đòi hỏi Tử Hỏa phải niệm hai âm tiết và hai thế đứng, tổng cộng là 2 giây làm phép. Khi đang làm phép thì không được di chuyển, nghĩa là gã phải đứng tại chỗ 2 giây. Nhiếp Ngôn thừa dịp Tử Hỏa niệm Lửa Bùng Cháy mà áp sát hơn. Hắn đâm về phía trước, làm Tử Hỏa mất 20 điểm máu. Phòng ngự của pháp sư thấp như vịt đội nón. Tử Hỏa nhảy về phía sau, sử dụng chiêu Vòng Tròn Lửa, một ngọn lửa từ chân hắn bùng cháy lên. Kỹ năng này chỉ cần niệm một âm tiết là hoàn thành.
Khoảng cách gần như vậy nên Nhiếp Ngôn không tránh kịp. Hắn bị trúng đòn, mất đi 39 điểm máu. Hắn nhanh tay lôi một chai dược phẩm hồi máu tức thời cấp thấp ra uống.
Các động tác của Tử Hỏa cũng khá là trôi chảy, nhưng mà vẫn chưa đạt đến độ lưu loát. Có pháp sư nào bị đạo tặc nhảy tới trước mặt mà không hoảng hồn đâu.
Tử Hỏa nhân lúc Vòng Tròn Lửa còn tác dụng, lùi lại phía sau. Nhiếp Ngôn đã cộng thêm bao nhiêu là điểm cho thuộc tính tốc độ của bản thân. Đương nhiên lúc này tốc độ của hắn đã có chỗ để phát huy. Người ta nói đạo tặc có tốc độ của sấm sét quả không sai. Nhiếp Ngôn vẫn bám dính lấy Tử Hỏa không buông. Hắn đâm về phía trước, xóa mất 36 điểm máu của gã.
Tử Hỏa lại niệm thêm một chiêu Cầu Lửa nữa. Lần này Nhiếp Ngôn lại dính đòn. Trong trò chơi Tín Ngưỡng có một quy định, tất cả các phép thuật có thời gian làm phép dưới 3 giây đều không thể bị gián đoạn. Chỉ khi Nhiếp Ngôn giết được người kia trước khi hắn làm phép xong thì mới phá được ma thuật đó. Thế nên cho dù tiếp cận được Tử Hỏa nhưng Nhiếp Ngôn cũng không có thêm lợi thế là bao. Với sát thương của Cầu Lửa, Nhiếp Ngôn chỉ còn lại 25 điểm máu. Tử Hỏa tiến về sau một bước, bắt đầu vung gậy niệm chú.
Tử Hỏa thầm nghĩ, gã còn tới tận 51 điểm máu, vẫn còn an toàn chán, trong khi hiện tại Nhiếp Ngôn chỉ còn 25 điểm máu thôi, gã chỉ cần thêm một quả cầu lửa nữa là Nhiếp Ngôn chắn chắn sẽ về chầu ông bà. Theo câu thần chú của Tử Hỏa, các nguyên tố tập trung lại thành một quả cầu lửa cháy phừng phực trong tay hắn.
“Xuống địa ngục chơi đi nha!” Tử Hỏa cảm thấy mình đã kiểm soát hết thảy. Ngọn lửa chiếu sáng khuôn mặt đầy đắc ý của gã.
Nhiếp Ngôn biết bây giờ hắn đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc. Hắn đưa mắt nhìn lên thanh nộ của bản thân. Điểm nộ đã đầy, quá trình chuẩn bị hoàn tất.
“Tấn Công Điểm Yếu!” Nhiếp Ngôn đâm vào Tử Hỏa. Một vết cắt rất ngọt lướt qua trên cổ của gã. Cổ họng Tử Hỏa rách toạc, máu bắn ra tung tóe.
Hệ thống: kỹ năng Tấn Công Điểm Yếu hoàn tất, vị trí công kích lệch 5%. Bạn được nhận thêm giá trị sát thương.
-51, một con số bay lên từ trên đầu của Tử Hỏa. Quả cầu lửa trong tay gã dần dần tan biến. Khi bị giết chết, tất cả phép thuật mà người chơi đang niệm đều sẽ bị gián đoạn.
Nhiếp ngôn đã lật ngược tình thế, người sống và kẻ chết giờ đã khác!
Làm sao việc này xảy ra được?! Ánh mắt của Tử Hỏa không dấu được vẻ kinh ngạc.
Không bao giờ được đánh giá thấp sức mạnh của phái đạo tặc. Khi giao đấu với họ, có thể bạn nghĩ mình có lợi tuyệt đối nhưng vẫn không nên lơi là cảnh giác. Bởi vì ai biết được, có thể ở giây tiếp theo bạn sẽ là kẻ phải nằm xuống.
“Kẻ địch ở hướng này! Tử Hỏa chết rồi!”
“Bắt hắn lại, đừng để hắn chạy thoát!”
Nhiếp Ngôn thành công hạ được một người của bang Khải Hoàn, gây ra động tĩnh khá lớn. Hắn chắc chắn đã kéo không ít chú ý từ những người chơi gần đó. Sáu người chơi của bang Khải Hoàn từ các phía đều đang chạy về hướng này.
Nhiếp Ngôn phóng nhanh về phía hồ Rondo. Tốc độ của hắn cao hơn của những người chơi cùng cấp rất nhiều. Chẳng bao lâu hắn đã bỏ xa đám người kia.
Bỗng nhiên, một gã cuồng chiến sĩ thình lình xuất hiện trước mặt Nhiếp Ngôn, chặn giữa đường đi của hắn.
"Muốn chạy sao? Nào có dễ như vậy. Một Đường Chém Xuống!(5)"
Chú thích của dịch giả:
1. Ý chỉ có thật nhiều chiêu thức để sử dụng.
2. Nơi hoang dã ở đây nói về những khu vực quái vật, và những khu vực nằm ngoài các thành trấn.
3. Ý nói bang Khải Hoàn chuẩn bị đến nơi này cày cấp, những người chơi khác phải rời đi, nếu không đi sẽ bị đánh chết.
4. Âm tiết là dùng miệng để niệm chú, thế đứng là dùng tay và chân để tạo ra, thế nên hai việc này có thể làm cùng một lúc. Ví dụ, một phép thuật đòi hỏi một âm tiết và hai thế đứng thì tổng thời gian làm phép sẽ là 2 giây chứ không phải 3 giây.
5. Một Đường Chém Xuống là một trong những kỹ năng của chiến sĩ.