[Dịch]Trùng Sinh Chi Hầu Môn Đích Phi

Chương 11 : Xử phạt Vân thị




“Ngươi còn có mặt mũi ngồi!”

Mắt lão thái thái trợn lên. Ngày thường lão thái thái rất ít khi tức giận, Vân thị nghe lão thái thái sẵng giọng, trong lòng “lộp bộp”, thân mình bà cứng đờ, cái mông vừa mới ngồi lên ghế dựa bỗng chốc liền trượt xuống.

Bà gắt gao cắn môi quỳ trên mặt đất, ở trong phủ bà chưởng quản việc bếp núc không phải một hai năm, thói quen cao cao tại thượng, đã lâu cũng không có bị người làm cho mất mặt. Trên mặt nóng bừng, vừa thẹn vừa giận, ở dưới tay áo dài hai tay gắt gao nắm chặt lại.

Vừa nghĩ liền biết, chuyện xảy ra hôm nay, nhất định lão thái thái sẽ cấp thể diện cho Tần Tích, đồng thời cũng vì cảnh cáo bọn hạ nhân trong phủ, về sau phải cung kính với mẹ con Tần Tích.

Bà làm sao có thể cam tâm!

Vân thị ngẩng đầu, đôi mắt rưng rưng nhìn về Tần Mạc Bắc ở ghế chủ tọa.

Tần Mạc Bắc nhìn bộ dáng khóc hoa lê đẫm mưa của Vân thị, trong lòng không khỏi mềm nhũn, tuy cùng Tôn thị mới là vợ chồng, nhưng hắn đã sớm không có cảm tình cùng Tôn thị, nhiều năm nay đều là Vân thị bồi bên người hắn.

Hắn lại nhìn Tần San, San nhi cũng là nữ nhi nhu thuận, cho tới bây giờ đối với hắn đều là cung kính, lúc này đôi mắt San nhi cũng ngấn lệ.

Tần Mạc Bắc không khỏi nhìn về phía lão thái thái, lúc này sắc mặt lão thái thái nghiêm túc, hắn do dự một lát mới cẩn thận mở miệng,“Mẫu thân......”

“Con là đại lão gia chuyện hậu viện con cũng đừng quản!” Tần Mạc Bắc mới vừa mở miệng đã bị một câu của lão thái thái cản lại, Tần tướng quân nghẹn lại, than nhẹ, không nhiều lời nữa.

Chuyện hậu viện, nguyên bản hắn không nên nhúng tay, huống chi là thời điểm mẫu thân thịnh nộ. Tần tướng quân nhìn về phía Vân thị sắc mặt tái nhợt trong đại sảnh, nghĩ rằng, chỉ có thể ngày sau bồi thường cho bà.

Hôm nay Lão thái thái quyết tâm cấp thể diện cho Tần Tích, bà trừng Vân thị, lạnh lùng nói,“Vân thị, nguyên bản ta nghĩ ngươi cũng chính là nữ nhân khôn khéo, nên dể dàng tha thứ thân phận ti tiện của ngươi mà nâng ngươi lên làm di nương! Nhưng thế nhưng ngươi dám hồ lộng, đặt điều hãm hại đích nữ, ngươi cũng biết tội danh mưu hại đích nữ là cái gì!”

Mưu hại đích nữ?!

Sắc mặt Vân thị trắng nhợt, vạn lần không nghĩ tới lão thái thái thế nhưng muốn nghiêm trọng hóa vấn đề, mưu hại đích nữ, ấn pháp lệnh đại xa triều, nếu di nương hãm hại đích nữ con vợ cả, là phải chịu cực hình!

Bà kinh hoảng,“Lão thái thái, thiếp thân không có, thiếp thân thật sự không có mưu hại nhị tiểu thư......”

Bà cho rằng nhiều lắm lão thái thái trị bà tội danh không rõ thị phi, thế nào cũng không nghĩ tới lão thái thái vừa mở miệng là muốn chỉnh chết bà!

Hai mắt Vân thị đẫm lệ nhìn về phía Tần Mạc Bắc,“Lão gia, ngài tin tưởng thiếp thân, thiếp thân cũng nghe lời Từ bà tử bẩm báo, cho nên mới bẩm báo với ngài, thiếp thân đều là vì tốt cho Tần gia......”

“Mẫu thân, chuyện này không nên làm lớn.” Tần tướng quân hạ thấp giọng nói,“Dù sao cũng không phải chuyện tốt, thật sự náo lớn, chỉ sợ hội chuốc họa vào thân a.”

“Tổ mẫu......” Tần San cũng quỳ trên mặt đất, ngước nhìn Tần Mạc Bắc, nói,“Hôm nay đích xác di nương làm việc không chu toàn, sự tình không có điều tra rõ mà bẩm báo cho tổ mẫu cùng phụ thân, nhưng tổ mẫu...... điểm xuất phát của di nương là tốt, là vì toàn bộ Tần gia, lúc này cầu tổ mẫu tha di nương......”

Trong lòng lão thái thái phức tạp.

Bà cũng biết chuyện này không thể làm lớn, bởi vì chuyện này nếu truyền ra, chỉ sợ chuyện Tích nhi đi phủ thừa tướng cũng sẽ bị truyền ra, dù là giả, nhưng cũng bị ảnh hưởng.

Lão thái thái lại nhìn Tần San, đây là đứa cháu gái đầu tiên của bà, đối với đứa chàu này bà vẫn có cảm tình, hơn nữa đứa nhỏ này nhu thuận biết chuyện. Vân thị nhập phủ nhiều năm như vậy đích xác cũng không có phạm qua đại sai, lại còn sinh cho Tần gia hai nữ nhi......

Lão thái thái không nói chuyện, trong lúc nhất thời, toàn bộ đại sảnh đều yên lặng.

Tần Tích nhìn bộ dạng lão thái thái liền biết bà dao động, khóe môi cười lạnh. Muốn hạ quyết tâm, vậy thì nàng sẽ thêm chút lửa.

Tần Tích liền vén váy quỳ xuống, cụp mắt nói,“Tổ mẫu, tỷ tỷ cùng di nương nói rất đúng, cả hai đều là vì Tần gia suy nghĩ, hơn nữa dù sao di nương cũng chưởng quản việc bếp núc trong phủ, hôm nay người không nể mặt di nương như vậy, chỉ sợ......” Tần Tích cố ý để lại nửa câu, làm cho người ta đoán, nàng thở dài,“Tổ mẫu vẫn là không nên trách tội di nương.”

“Đứa nhỏ này, sao lại quỳ xuống, không muốn chân của con sao!”

Sắc mặt lão thái thái lạnh như băng, Lý ma ma phía sau bà đã cấp tốc đi đến bên người Tần Tích nâng nàng dậy. Lão thái thái thấy thân hình Tần Tích lảo đảo, sắc mặt tái nhợt, trán đầy máu, tâm tình nguyên bản dao động liền lại kiên định. Vân thị là vì cái gì, so với ai bà đều rõ ràng! Hơn nữa mấy năm nay Vân thị chưởng quản việc bếp núc, làm những chuyện gì thực cho rằng lão thái bà này không biết?!

Còn có...... Tuy rằng Ngôn Hư sư phụ nói Tích nhi không muốn ngày mai mới lấy hộ mệnh phù, nhưng bà lại biết, nguyên nhân có một phần bởi vì Tích nhi lo lắng thân thể của bà, muốn mau chóng lấy hộ mệnh phù về phủ. Còn có một nguyên nhân khác, nàng tuy là tiểu thư con vợ cả, nhưng mẫu thân lại không có chưởng quản việc bếp núc, nếu muốn lấy thẻ bài xuất môn nữa, căn bản là không có khả năng!

Không tính dĩ vãng, hôm nay bà nhất định cho Vân thị một giáo huấn, bằng không Tích nhi đối tốt với bà như vậy, bà lại bỏ mặc tâm ý của nàng, ngày sau chẳng phải đánh mất nhân tâm trong phủ sao!

Suy nghĩ, mắt lão thái thái lạnh lùng, kiên định nói,“Xem ở Tích nhi cầu xin tha thứ, ta sẽ không đưa ngươi lên quan!” Nhìn sắc mặt Vân thị bỗng nhiên vui vẻ, lão thái thái hừ lạnh, tiếp tục nói,“Nhưng dựa theo gia pháp Tần gia thì không thể bỏ qua. Thiếp thất Vân thị, không rõ thị phi, từ hôm nay trở đi, bế môn tư quá một tháng, phạt sao nữ giới một trăm lần, ngẫm lại là một nữ tử, cái gì nên làm, cái gì không nên làm! Không có mệnh lệnh của ta, ai dám thả Vân thị, ta đánh gãy chân người đó!”

Sắc mặt hạ nhân trong sảnh đều biến đổi, thương hại nhìn về phía Vân thị, xem ra lần này Vân di nương triệt để chọc giận lão thái thái.

Sắc mặt Vân thị tái nhợt, môi bị cắn cơ hồ xuất huyết. Tần San thở dài nhẹ nhõm, bế môn tư quá một tháng, sao chép nữ giới, tuy rằng vất vả, nhưng so với tội danh mưu hại con vợ cả, hình phạt này tương đối nhẹ.

Nhưng mà, lời của lão thái thái còn chưa xong, đôi sắc bén của bà quét một vòng mọi người trong đại sảnh, nhìn tất cả mọi người đều biết vâng lời, âm thanh tiếp tục lạnh lùng nói,“Vân thị vô đức, từ hôm nay, giao cho phu nhân chưởng quản việc bếp núc!”

Sắc mặt Tần San đột biến, cuống quít gục đầu xuống, không để ai nhìn thấy thần sắc của nàng lúc này.

Mà sắc mặt Vân thị lại một mảnh trắng bệch, bà nỗ lực nhiều năm như vậy, không dễ dàng mới được chưởng quản việc bếp núc trong phủ, lại trong một ngày hôm nay tất cả đều hóa thành bụi đất!

Tần Tích!

Tần Tích!

Nghiến răng nghiến lợi trong lòng mặc niệm tên này, ánh mắt Vân thị hung ác nham hiểm dọa người.

Nếu không phải vì tiểu tiện nhân này, bà hôm nay làm sao có thể rơi vào tình thế như vậy!

Tiểu tiện nhân! Chỉ cần một ngày ta không chết, ngươi cùng nương ma quỷ kia của ngươi, một người ta cũng không tha!

Không chờ Vân thị nguyền rủa xong, lão thái thái lại hạ một đạo mệnh lệnh.

“Từ bà tử nói dối, đánh năm mươi đại bản, buổi trưa ngày mai chấp hành, để cho tất cả nha hoàn bà tử trong hậu viện chứng kiến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.