[Dịch]Trong Suốt Gặp Tiểu Chính Thái

Chương 15 : Cho dù là thắng.




Tiểu Hỉ ngẩn người, giống như toàn thân đang sôi trào bỗng nhiên bị giội một chậu nước đá, lạnh đến thấu xương. Các thành viên Luyến Thiên bị giọng nói lạnh lẽo của chỉ huy giội vào tai, có chút khựng lại. Mọi người giật mình đứng nguyên tại chỗ, đưa mắt nhìn nhau không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Các huynh đệ Thiên Đoàn, ta Hỗn Hỗn đến Luyến Thiên, là vì Ngàn Trần. Tham vọng của cậu ta, không phải chỉ là mang thanh danh của Ham chiến vang xa, mà trọng yếu hơn, cậu ta muốn Luyến Thiên trở thành bá chủ của cả RX tư phục giới. Ta là chỉ huy, nhưng cũng chỉ là một thành viên bình thường của gia tộc ham chiến, hoàn thành khát vọng của chính mình, đồng thời cũng thực hiện được ao ước của ta…..”

“Chắc các ngươi cũng biết, ba tuần trước ở trận gia tộc chiến do ta chỉ huy, đã thua! Thua! !”

Tiếng nói trầm thấp bỗng nhiên cao vút lên. “Thua!” hai chữ gắt gao xoay quang anh ta, cũng vây quang các thành viên Luyến Thiên.

Nhìn toàn bộ thành viên Luyến Thiên bất động trên màn hình, mặc dù đã uống huyết lam được rất nhiều nhưng vẫn bị kẻ địch một lần lại một lần giết, xong lại một lần lại một lần sống lại…. Thua….Thua… là sỉ nhục thành viên Luyến Thiên, cũng là sỉ nhục Ham chiến Hỗn Hỗn.

“Nhưng, ta không muốn lại thua! Ta khát vọng, cùng các huynh đệ Thiên Đoàn, từ điểm xuất phát mới làm nên vẻ vang tối cao nhất. Ta cũng hy vọng, nhiều năm về sau, khi người khác nói đến chỉ huy RX tư phục truyền kì, sẽ có tên của Hỗn Hỗn ta! ! Mà ta cũng hy vọng, khi họ nhắc tới Ham chiến Hỗn Hỗn ta, cũng có thể lập tức nhớ tới Luyến Thiên các người đã cùng ta khuếch trương Thiết Huyết đoàn đội, quét ngang thiên hạ! !”

Nói xong lời cuối cùng, thanh âm Hỗn Hỗn bao hàm bi thương, không giống như những tiếng nói hỗn loạn trên IS, mà như tận đáy lòng bay lên một cỗ chí khí hào hùng cùng áp lực thống khổ.

Đối phương vẫn tiếp tục im lặng, Tiểu Hỉ ngẩn ra nhìn nhân vật Luyến Thiên Ngu Ngốc của mình, huyết lượng không ngừng giảm mạnh rồi lại tăng đầy, sau đó bị đám người vây công mà chết, rồi sau đó lại tiếp tục sống lại ở điểm phục sinh, tiếp tục thêm đầy máu, tiếp tục bị giết, tiếp tục…..

“Đoàn đội là cái gì? Đoàn đội là một lại tinh thần, là một loại tín ngưỡng! Không phải là không cần tuân theo kỷ luật mà đi cướp bóc cường đạo xung quanh! ! Đoàn chiến là gì? Đoàn chiến, là va chạm tinh thần, là đan xen tín ngưỡng. Nếu các ngươi chính mình cũng không đem đoàn đội đặt trong lòng, làm thế nào mà có thể thành công? Như vậy các ngươi còn cần người chỉ huy làm gì? Trả lời đi?”

Tiếng hỏi cuối cùng mang theo rống giận.

“Các huynh đệ thiên đoàn, các ngươi cho ta biết, rốt cuộc là muốn thua hay muốn thắng? ! ! Muốn thắng đánh số 1 cho ta, còn không thì lập tức logout cút! !”

Trên không trung, trời xanh mây trắng hoàn mỹ.

Tiểu Hỉ đem tầm nhìn nhân vật chuyển hướng về phía bầu trời trong xanh phía trên, chính là trong nháy mắt, nước mắt như ứa ra, trực chảy dài trên mặt, cô vội đưa tay lau. Tầm nhìn trở lại bình thường, vô số “11111111111” ở màn hình hiện lên…..Chẳng vấn đề, bọn họ còn sợ bị kẻ địch giết hay sao…

“Tốt, nếu các huynh đệ đều muốn thắng, như vậy có thể nói cho ta biết, kỉ luật đầu tiên của đoàn đội là gì hay không?”

“Nghe theo chỉ huy.”

Không biết từ khi nào, Luyến Thiên Ngàn Trần đã lẳng lặng đứng ở giữa đám người, cũng giống đám người Luyến Thiên không hề phản kháng, mặc cho đám đối địch chém giết cũng không quan tâm.

Nghe theo chỉ huy! Nghe theo chỉ huy!

“Các huynh đệ, mọi người thấy sao? Đây là chính miệng đội trưởng các ngươi nói ra! ! Các ngươi có biết sai lầm hôm nay của các ngươi là gì không?”

Ham Chiến Hỗn Hỗn một hơi nói khiến mọi người phải xấu hổ.

“Có phải các người cho rằng đoàn chiến cũng chỉ là đánh nhau, cũng chỉ đến tùy tiện giết vài người, sau đó liền bỏ chạy! Cho nên các ngươi mới không để ý lời ta — mới không thèm nghe lời chỉ huy Ham Chiến Hỗn Hỗn ta, vi phạm kỉ luật của Luyến Thiên.

“Các huynh đệ, ta Ham chiến Hỗn Hỗn tuy đọc sách không nhiều, cũng vừa mới tốt nghiệp đại học, kinh nghiệm xã hội cũng chẳng có là bao, nhưng ta cũng biết cái gọi là “không đuổi chó chạy đường cùng”, chẳng nhẽ các ngươi ngay cả điều này cũng không hiểu sao?”

Tiếng nói phẫn nộ giờ đây đã mang theo một tia nghẹn ngào, nhưng ngay lập tức anh ta thu lại cảm xúc của mình nói tiếp.

“Các huynh đệ, ta không muốn nói nhiều lời vô nghĩa. Ta muốn nói là, Hỗn Hỗn ta hôm nay dạy các ngươi bài học đầu tiên, ở trên chiến trường, bất luận chỉ huy là ai, bất luận các ngươi là ai, chỉ cần nhạc chiến đấu vang lên, chỉ cần các ngươi vẫn là một phần của đoàn đội, vô điều kiện trăm phần trăm phải nghe lời chỉ huy! Luyến Thiên các huynh đệ, các ngươi có làm được không?”

Tiếng hô thật lớn, tựa hồ chấn động cả kênh ngữ âm.

Tiểu Hỉ không tự chủ đưa tay lên lau nhẹ khóe mắt, khóe miệng nhẽ nhếch cười, hung hăng ở kênh [Phụ cận] đánh ra một chuỗi kí tự “1”. Màn hình chợt hiện lên vô số chuỗi kí tự giống nhau.

Những số “1” đó, là lời hứa của bọn họ, cũng là khát vọng của bọn họ.

“Tốt lắm.Nếu như vậy, các huynh đệ, cầm lấy vũ khí của các ngươi, cửa Nam tập hợp –“

Một hàng chữ hiện lên trên IS.

Câu nói vừa hiện lên, không ngừng có tiếng hưởng ứng đáp lại, không ngừng……

Các thành viên Luyến Thiên bị Ham chiến Hỗn Hỗn giáo huấn, bao gồm cả các thành viên đang ở ngoài thành, tổng cộng hơn hai mươi người, không còn một ai dám rời khỏi vị trí. Không tính Luyến Thiên hùng mạnh, giữa thử thách lửa đạn, vì truy đuổi khát vọng của chính bọn họ, từng bước một áp đảo đối thủ, cuối cùng đạt được đến thắng lợi cuối cùng.

Thành viên Tình tộc chiến đoàn trong nháy mắt cơ hồ toàn bộ đều biến mất. Vì khinh địch tự mãn làm cho bọn họ không chuẩn bị tốt, ngay lúc đầu đã áp đảo Luyến Thiên khiến cho bọn họ nảy sinh tự mãn. Tuy không biết vì sao Luyến Thiên trong một thời gian dài để mặc cho bọn họ chém giết, nhưng rõ ràng, chém giết dễ dàng như thế vô hình đã làm bọn họ nả sinh tâm lí tự đại, sau lại càng thêm khinh thường địch nhân.

Mãi cho đến khi tất cả các thành viên Tình tộc chiến đoàn đều bị giết trở về thành, không thể chạy trở lại tham chiến, kết quả thất bại không phải là ngẫu nhiên.

Mà kết quả như vậy, đối với bọn họ là không thể chấp nhận.

Nhưng giống vậy, Luyến Thiên lần đầu tiên đoàn chiến thành công, tâm trạng hiện tại không phải là vui sướng, mà là tự kiểm điểm mình.

Tiểu Hỉ đứng xem giữa đám nhân mã màu xanh, nhìn từng bóng giáp quen thuộc cùng ngoại nhân thảo luận về trận chiến hôm nay, cảm xúc hưng phấn là không thể thiếu.

Lười biếng vặn vặn eo vài cái, Tiểu Hỉ thở một hơi thật dài. Tốt xấu gì đêm qua cũng không uổng phí, mọi người đều cố gắng là được.

Vì thế, Tiểu Hỉ thuận tay thoát hết quần áo trên người, vội vàng chạy tới phòng tắm.Nhưng lại nhớ đến hai ngày hôm trước bị tên tiểu chính thái kia nhìn thấy hết, Tiểu Hỉ lại quay về mặc lại quần áo, cẩn thận đi ra kiểm tra cửa, sau khi xác định đã khóa kĩ mới yên tâm quay lại phòng tắm.

Vừa từ phòng tắm bước ra, nhìn trên màn hình IS, Tiểu Hỉ thấy nhân vật Luyến Thiên Ngu Ngốc của mình cùng Luyến Thiên Tinh Quang ở riêng trong phòng.

Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Làm gì vậy?”

“Bã xã, muội vừa đi đâu vậy?”

“Tắm.”

“Tắm à……………hắc hắc………….”

Không biết có phải do Tiểu Hỉ cô đa tâm hay không, nhưng hình như vừa rồi cô nghe thấy tiếng cười của Tinh Quang có vẻ có chút mờ ám. Nhưng là cô nghĩ phần lớn con trai trên Internet đều như thế, vừa nghe con gái nói đến tắm là nghĩ ngay đến thứ không trong sáng nào đó, vì thế cô hung hăng lườm nhân vật Tinh Quang trong màn hình, không thèm trả lời lại.

“Bã xã, nghe hát không?”

Một lát sau, Tinh Quang lại nói tiếp.

Tiểu Hỉ đang mơ màng, bị tiếng nói vừa phát ra làm giật mình, nhưng là rất nhanh đã trả lời lại.Tinh Quang liền bật một bài hát lên. Tiểu Hỉ lắc lư đầu đang định hỏi anh ta cho cô nghe bài hát gì, nghe nghe, kia giai điệu có vẻ quen, lại nghe nghe, kia tiếng hét chói tai như heo bị chọc tiết kia cũng có vẻ quen, lại tiếp tục nghe nghe ——Chết thật, cái này chẳng phải là bài hát mà cô hay hát hay sao?

Tiểu Hỉ khóe miệng run run, trên màn hình hiện ra vô số dấu chấm tròn tỏ vẻ không biết nói gì cả.

Tinh Quang rất là vui vẻ phát ra icon o(∩_∩)o.

Thật vất vả nghe xong giọng hát của chính mình, Tinh Quang rốt cục cũng hảo tâm tắt phần ghi âm đó đi, giọng như cố nén cười hỏi:

“Bà xã, có hay không?”

“Hay, rất hay đó! Cho tới bây giờ chưa từng nghe bài hát nào hay như thế này…………”

Tiểu Hỉ một bên nói một bên cảm thấy sắp hộc máu vì những lời này của mình.

Ai ngờ Tinh Quang còn nói:

“Đúng thế! Huynh cũng thấy rất hay. Bà xã, chúng ta thực ăn ý, ánh mắt cũng không khác biệt lắm………………..”

“……………………”

Tiểu Hỉ không nói thêm gì, chỉ cảm thấy trước mắt đều là sao.

“Bà xã, muội còn muốn nghe sao?”

Tiểu Hỉ cắn răng, thực sự không muốn làm tổn hại lỗ tai chính mình, đang định cự tuyệt, lại bỗng nhiên linh quang chợt lóe:

“Muốn nghe huynh hát.”

“Nghe huynh hát?”

Tinh Quang như đang lo lắng, một lát sau mới thấy hắn trả lời:

“Muốn nghe huynh hát, có thể! Nhưng là, bà xã, muội đáp ứng huynh một việc…………….”

“Chuyện gì?”

“Gọi huynh một tiếng ông xã.”

囧.

Tiểu Hỉ hoàn toàn mất hồn. Kêu cái người chưa từng gặp mặt là ông xã……..Giết cô đi! Tuy rằng biết hiện tại trong game lưu hành việc gọi nhau ông xã – bà xã, nhưng là bắt cô gọi thân mật như vậy, có chút khó khăn mà.

“Quên đi, muội không muốn nghe nữa.”

“Vậy huynh đây lại bật nhạc.”

“…………………….”

Xem như huynh lợi hại! Tiểu Hỉ thống hận bị người khác uy hiếp, liền vội vàng “bỏ của chạy lấy người” chạy ra ngoài đại sảnh.

Tiểu Hỉ vừa mới đứng vững, Tinh Quang đã thấy chạy theo sau. Mọi ngươi đang náo nhiệt, nhìn thấy cặp vợ chồng ân ái ra liền không thể không trêu chọc một chút. Vì thế có người bắt đầu lên tiếng………

“Ngu Ngốc tỷ! Tinh Quang như thế nào suốt ngày theo sau tỷ vậy! Con trai như vậy hay là tỷ nên sớm chút quên đi.”

Luyến Thiên Tiểu Phong chính là kẻ không sợ chết đầu tiên.

“Đúng vậy đúng vậy, Ngu Ngốc tỷ, Tinh Quang xem ra rất vô dụng. Đệ nghĩ tỷ nên sớm tái giá đi……..”

……………….

“Ta hát cho mọi người nghe được không?”

Đoàn người thất chủy bát thiệt nói trận, khó khăn lắm Tinh Quang mới nói chen vào được một câu.

Mọi người thấy câu nói đó của anh ta càng vui vẻ. Tinh Quang này, mọi người đều khi dễ anh ta như thế rồi mà anh ta còn đề nghị hát cho bọn họ nghe sao? Phương pháp dời lực chú ý này của anh ta xem ra cũng quá tốn công sức đi?

Mà Tiểu Hỉ đang bi thương bỗng phát hiện ra, cái tên Tinh Quang chết tiệt này dám lôi cái bài hát chết tiệt kia ra uy hiếp cô đây mà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.