Tiếu Khắc nghe Hứa Lập nói vậy liền cười nói:
- Cậu đúng là không coi chúng tôi là người ngoài. Cậu nói như vậy thì sau tôi lại có chút khó xử, còn muốn giống như trước đây thì sợ cũng khó khăn.
Hứa Lập nghe xong Tiếu Khắc tựa hồ là trách mình, hắn không buồn mà còn vui. Tiếu Khắc có thể nói lời này chỉ sợ là có ý muốn dựa vào Văn Thiên, nếu như có thể giúp chủ tịch tỉnh Văn Thiên kéo được Tiếu Khắc thì trọng lượng lời nói của Văn Thiên ở tỉnh Cát Lâm cũng sẽ cao hơn.
Tiếu Khắc không để ý đến Hứa Lập, mà là nói tiếp:
- Thị xã Tùng Giang là cơ sở phát triển của chủ tịch tỉnh Văn Thiên thì đương nhiên không cho phép có vấn đề gì ở đây. Bí thư Mã có thể an bài Hải Đức tới làm thị trưởng vốn nghĩ rằng là việc tốt nhưng ai ngờ cậu ở trên hội nghị thường vụ thị ủy lại không chỉ một lần đấu khẩu với Hải Đức, khiến Hải Đức bây giờ gần như không có mặt mũi gì ở Tùng Giang, nói chuyện cũng không ai nghe. Chủ tịch tỉnh Văn Thiên quen được huynh đệ tốt rồi.
Đối với Tiếu Khắc khích lệ, Hứa Lập chỉ là cười chứ không trả lời. Hắn không tiện trả lời vấn đề này. Tiếu Khắc thấy Hứa Lập không có mở miệng cũng không nói tiếp chuyện này nữa.
- Thiên Cường tới Vọng Giang thì tôi cũng yên tâm, lần này cảm ơn cậu.
- Tiếu thúc, ngài sao lại nói như vậy, cháu và Tiếu ca cùng tới huyện Cát Sơn công tác có thể nói là vừa gặp đã hợp. Tiếu ca có thể tới Vọng Giang thì người yên tâm là cháu mới đúng. Dù sao cháu công tác ở Vọng Giang hơn năm cũng không hy vọng mình mất bao công sức khiến Vọng Giang phát triển, khi mình đi Vọng Giang lại quay về đường cũ.
Cuộc gặp mặt lần này mọi người đều có mục đích của mình, đều đạt thành mục đích khiến không khí rất hòa hợp.
Tiếu Khắc thân là thường vụ tỉnh ủy, bí thư đảng ủy chính pháp, giám đốc Sở công an tỉnh Cát Lâm thì phải có thân phận siêu nhiên nhưng có Tiếu Lợi Phi ở đây, y mặc dù là chú của Tiếu Lợi Phi nhưng ít nhiều vẫn e ngại Tiếu Kiệm, y sợ Tiếu Lợi Phi về nói xấu. Đối với Hứa Lập, Tiếu Khắc cũng không dám quá nghiêm khắc vì dù sao Hứa Lập cũng là em nuôi của Văn Thiên, Văn Thiên cũng rất coi trọng Hứa Lập. Đồng thời Hứa Lập cũng có thực lực của chính mình.
Người được coi là chiêu tài đồng tử ở tỉnh Cát Lâm này có thể là người bình thường sao? Hứa Lập từ Giang Ninh đến Tùng Giang, tới Vọng Giang, trên đường đi tới dù Hứa Lập đến đâu đều có thể nhanh chóng đưa công ty khổng lồ đến đó đầu tư với số vốn hàng trăm triệu, cái này nói rõ vấn đề gì? Anh cho rằng những người có tiền thấy thừa thãi rồi đi quanh tìm chỗ đầu tư như làm từ thiện sao? Hơn nữa nghe Tiếu Lợi Phi nói qua là chủ tịch tập đoàn Huệ Tân nổi tiếng cả nước kia khi gặp Hứa Lập vẫn hay xưng huynh đệ, vui đùa thoải mái. Nó khác khi mình đối mặt với Mã Tuấn Tùng, với Văn Thiên; tuy mình vẫn tươi cười với bọn họ nhưng trong lòng vẫn có chút kính sợ. Ngay cả ông chủ tập đoàn nhiều tiền như vậy mà còn đối xử tốt với Hứa Lập thì có thể thấy được thân phận bối cảnh của Hứa Lập lớn đến mức nào.
Tiếu Lợi Phi cùng Tiếu Thiên Cường lúc này đều có chuyện muốn nhờ Tiếu Lợi Phi thì càng không khí với hắn, bọn họ liên tiếp mời rượu Hứa Lập. Mà Hứa Lập cũng rõ thân phận của mình, mặc dù không thể nói là muốn lấy lòng đối phương nhưng cũng rất khách khí.
Khi Tiếu Lợi Phi nghe nói Hứa Lập lập tức sẽ làm chủ nhiệm văn phòng Bắc Kinh, y vỗ ngực nói.
- Hứa Lập, cậu tới Bắc Kinh thì cứ tìm tôi. Tôi mặc dù không dám nói sẽ bao hết mọi chuyện giúp cậu nhưng ít nhất tôi cũng quen không ít người, có thể giúp cậu gặp người mình muốn gặp. Về phần công việc còn lại thì tôi tin với năng lực của cậu chắc không có chuyện gì cậu không làm được.
Hứa Lập cũng hết sức cảm kích Tiếu Lợi Phi, mặc dù Lý Tân hôm nay tại Bắc Kinh coi như là có chút thân phận, địa vị nhưng hắn là người làm kinh doanh, ở Bắc Kinh nước sâu người có tiền nhiều. Lý Tân có chục tỷ nhưng người có thực quyền trong tay cũng đâu có coi vào mắt chứ. Nhưng có Tiếu Lợi Phi làm trung gian giới thiệu thì những người kia không nể mặt Tiếu Lợi Phi cũng nể mặt ông bố hắn, xem ra công việc tương lai của mình sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Ăn cơm xong Tiếu Lợi Phi không dám kéo Tiếu Khắc nhưng y không bỏ qua cho Tiếu Thiên Cường, Hứa Lập. Y muốn kéo hai người bọn họ ra ngoài chơi. Hứa Lập lại lắc đầu từ chối bởi chuyện lớn như thế này mình còn cần báo với Văn Thiên một tiếng, để Văn Thiên có chuẩn bị. nếu Tiếu Khắc ủng hộ Văn Thiên một cách rõ ràng thì sợ sẽ khiến cả tỉnh Cát Lâm chấn động, phân chia thế lực trong tỉnh sẽ theo đó mà xảy ra biến hoá.
Tạm biệt ba người Tiếu gia, Hứa Lập gọi điện cho Văn Thiên, biết tin đối phương đang ở nhà hắn liền lái xe thẳng tới đó. Bây giờ mặc dù đã là 8h30 tối nhưng lúc Hứa Lập tới nhà, vợ Văn Thiên vẫn ra mở cửa cho hắn, mời Hứa Lập vào thư phòng của Văn Thiên.
Hứa Lập thấy Văn Thiên lại có cảm giác không đúng, theo lý thuyết thì hôm nay là ngày đầu Văn Thiên đến ủy ban tỉnh chủ trì công việc với cương vị chủ tịch tỉnh thì phải cao hứng mới đúng. Nhưng mặt Văn Thiên lại rất nghiêm túc, thấy mình cũng chỉ lạnh nhạt nói:
- Đến à, ngồi đi, có việc gì không?
Hứa Lập không đoán nhiều mà nói qua việc muốn để Tiếu Thiên Cường tới Vọng Giang làm bí thư thị ủy cùng với thái độ của Tiếu Khắc với việc này ra. Hứa Lập phát hiện mặt Văn Thiên đang nhăn dần giãn ra, y vỗ nhẹ vai Hứa Lập nói.
- Lão đệ, cậu đúng là ngôi sao may mắn của đại ca. Nếu Tiếu Khắc thật sự có thể đứng về phía chúng ta thì tiếng nói của chúng ta ở trong tỉnh sẽ nặng hơn nhiều.
Nhìn Văn Thiên cao hứng như vậy, Hứa Lập biết ngày đầu nhận chức bên ủy ban tỉnh của Văn Thiên sợ là có trắc trở. Mà bây giờ có thể có được Tiếu Khắc ủng hộ thì khác gì đưa than trong ngày đông giá. Càng quan trọng hơn là Văn Thiên sớm đã biết sau lưng Tiếu Khắc còn có Tiếu Kiệm cùng thế lực khổng lồ của Tiếu gia. Tiếu Khắc có thể ủng hộ Văn Thiên thì tất nhiên là được Tiếu Kiệm cho phép. Nói cách khác Văn Thiên được Tiếu gia ủng hộ. Có lực lượng này thì Văn Thiên cũng có cơ sở để đối kháng với thế lực trên trung ương của Mã Tuấn Tùng.
Chuyện Văn Thiên gặp phải hôm nay rất đơn giản. Ngày đầu Văn Thiên tới ủy ban tỉnh nhận chức, phó trưởng ban thư ký ủy ban tỉnh – Cao Thăng liền hỏi dự toán tài chính của các cơ quan tỉnh ủy, ủy ban tỉnh sẽ an bài như thế nào.
Văn Thiên không có lập tức trả lời thuyết phục, theo thông lệ cần phải gặp bí thư tỉnh ủy rồi mới có thể quyết định. Nhưng Văn Thiên gọi điện cho Mã Tuấn Tùng, Mã Tuấn Tùng không trả lời rõ ràng mà nói với Văn Thiên là vài ngày nữa tổ chức hội nghị thường vụ tỉnh ủy, mọi người cùng nhau nghiên cứu.
Văn Thiên nghe xong không khỏi lạnh người. Theo Mã Tuấn Tùng lên làm bí thư tỉnh ủy, chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Uông Thanh cùng bí thư thị ủy thành phố Xuân Thành - Mạnh Tường Hữu vốn có quan hệ mật thiết với Mã Tuấn Tùng đương nhiên là toàn lực ủng hộ y. Giờ lại có tân trưởng ban thư ký tỉnh ủy Cái Trường Thông, Mã Tuấn Tùng đã khống chế bốn phiếu trong hội nghị thường vụ, mà mình chỉ có hai đồng minh là Cát Binh cùng Tằng Ích.
Mã Tuấn Tùng muốn đưa chuyện này ra hội nghị thường vụ chỉ sợ muốn mở rộng chuyện này, muốn làm khó Văn Thiên.