Tiêu Tân liếc nhìn tờ giấy A4 trên bàn, thì ra là đơn xin việc của nhân viên cục an toàn quốc gia, nội dung trên đó đã được ghi đầy đủ, hơn nữa còn được chuẩn bị sẵn hai tấm hình màu [đương nhiên là pose hình dạng hiện h của hắn], chỉ thiếu mỗi cái chữ ký cuối cùng của hắn.
“Có ý gì đây?” Tiêu Tân sắc mặt không đổi lên tiếng hỏi.
Nữ tử trả lời.
-Xét thầy năng lực và biểu hiện của ngươi, cục an tòan quốc gia hy vọng ngươi có thể trở thành một thành viên của cục.
Tiêu Tân liếc nhìn thật sâu vào mắt nữ tử, tiếp tục hỏi.
-Nếu ta không đồng ý?
Nữ tử mỉm cười, không trực tiếp trả lời câu hỏi.
-Ngươi có thể suy nghĩ lại một chút, đây chính là một cơ hội khó có được.
Trong ánh mắt Tiêu Tân bỗng hiện lên một tia hàn quang, trầm giọng nói.
-Nếu ta không đồng ý, các ngươi có phải định cho ta vào tù oan? Ta có thể khẳng định, các ngươi đã biết rõ chân tướng của vụ án này.
“Xin không nên kích động!” Nữ tử dị thường bình tĩnh nói.
- Đây chỉ là dự đoán của ngươi thôi, chắc gì đúng. Quốc gia không ép buộc bất cứ kẻ nào gia nhập, tất cả điều là hành vi tự nguyện.
“Tự nguyện?” Tiêu Tân cười lạnh .
Tiêu Tân phi thường hiễu rõ cục an toàn quốc gia có một kết cấu như thế nào? Một bộ luật thép, bạo lực máy móc, vĩnh viễn đem vị trí cục an toàn quốc gia nằm ở đầu tiên. Một khi gia nhập, phải đem lợi ích quốc gia lên trên hết, hết thảy mọi việc điều nghe theo mệnh lệnh của quốc gia, phải chuẩn bị tâm lý bất cứ lúc nào cũng có thể vì quốc gia mà hy sinh hoặc bị vứt bỏ. Gia nhập cục an toàn quốc gia cũng chính là trở thành một gã đặc công, thân phận thật của chính mình từ nay về sau sẽ không còn thấy mặt trời lần nữa.
Hắn không phản đối vì quốc gia mà ra sức, thậm chí còn có thể chuẩn bị tâm lý để mà hy sinh. Hắn phi thường yêu nước, nếu không hắn cũng sẽ không bỏ học, buông tha tất cả kiến thức bài tập mà trở thành một gã chiến sỹ phòng cháy chữa cháy. Nhưng mà, bọn họ lại lấy lợi thế “tự do” của mình, uy hiếp mình gia nhập cục an toàn quốc gia. Điều này, Tiêu Tân không thể chấp nhận được. Tự nguyện hay bắt buộc đối với hoàn cảnh này hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
“Ngươi có thể hảo hảo suy nghĩ lại một chút!” Nữ tử nhắc lại lần nữa, cùng với tên nam tử xoay người bước ra khỏi phòng.
Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, Tiêu Tân lẳng lặng ngồi nhìn đống văn kiện trước bàn.
Hắn cũng không biết cục an toàn quốc gia thủ đoạn làm việc như thế nào, nhưng có thể chắc chắn khẳng định được, tình cảnh trước mắt của mình vô cùng khó xử.
Dựa theo luật pháp của Trung Quốc, trong khi phòng vệ làm người khác tử vong, theo tình tiết cụ thế, có thể phán xử từ 3 đến 7 năm tù giam, cùng với gánh vác trách nhiệm dân sự tương ứng: Tình tiết giảm nhẹ, có thể phán xử dưới ba năm tù giam. Vụ án hôm nay cho dù thật sự là điều tra rõ, cục an toàn quốc gia cũng không nhúng tay thì mình cũng phải chịu tai ương chốn lao tù. Cho dù trong ngục có biểu hiện tốt đi chăng nữa, có thể được tha trước thời hạn, nhưng chẳng phải tương lai sách vở điều bị hủy trong tức khắc hay sao.
Lâm Hoành Vũ đã từng cam đoan với hắn rằng nhất định sẽ đem chuyện này điều tra cho ra manh mối, nhưng con gái xảy ra chuyện lớn như vậy, Tiêu Tân không thể cam đoan vị đại tá trưởng có oán giận hay không, bỏ mặt hắn ngồi tù mà không thèm để ý.
Mặt khác chuyện Tiêu Tân vẫn còn băn khoăn chính là Tả Dương Thanh. Phụ thân hắn là bí thư thị ủy viện năng lượng, nếu âm thầm phá rối, nhất định mình sẽ phải chịu án oan.
Ngoài ra, Lâm Hiểu Nặc bị hạ độc thủ ngay trước mặt mình, hắn cũng không có khả năng làm ngơ. Làm công tác phòng cháy chữa cháy nhiều năm qua, Tiêu Tân đã từng chứng kiến qua vô số vết bỏng, trong lòng hắn hiểu rõ thương thế của Lâm Hiểu Nặc nghiêm trọng cỡ náo. Dựa vào trình độ y khoa trong nứơc, căn bản không có khả năng chữa khỏi được vết bỏng của Lâm Hiểu Nặc. Cho dù áp dụng công nghệ cấy ghép da thẫm mỹ đi chăng nữa. Nồng độ axit sunfurit đậm đặc tính ăn mòn rất cao, trực tiếp làm cho da bị hoại tử. Làm cho tế bào mới trong cơ thể không thể trao đổi chất, căn bản không thể hồi phục được. Hy vọng duy nhất là có thể tìm được người đã chữa khỏi cho Tiêu Tân. Cái vị tính tình cổ quái đã chữa cho Tiêu Tân khỏi các vết bỏng nếu tìm được Mạc Bất Ly, nhất định sẽ chữa khỏi được cho Lâm Hiểu Nặc. Nhưng mà, điều kiện trước tiên Tiêu Tân không thể bị ngồi tù.
Về phần gia nhập cục an toàn quốc gia, cũng không phải hoàn toàn không có lợi. Đầu tiên, Tiêu Tân không bị ngồi tù. Tiếp theo, hắn có thể có được các đặc quyền riêng, có thể trọn vẹn sử dụng công phu và dị năng của mình. Chỉ có một việc tồi tệ là hắn đánh mất đi tự do của mình và một khi quốc gia cần, hắn phải lập tức thực thi bổn phận của mình, thậm chí có thể trả giá bằng sinh mệnh.
Suy đi nghĩ lại, gia nhập cục an toàn quốc gia có lợi nhiều hơn hại, so với ngồi tù thì tốt hơn rất nhiều.
Nghĩ đến đây, Tiêu Tân nhìn về phía camera trần nhà làm một vài động tác.
-------------
Một lúc sau, đôi nam nữ vừa rồi lại một lần nữa đi vào.
Không đợi Tiêu Tân mở miệng, nữ tử mỉm cười nói.
-Hoan nghênh ngươi đưa ra lựa chọn sáng suốt.
Tiêu Tân không khỏi cười khổ, thấy đối phương nhìn vào tờ giấy đặt trên bàn, vì thế hắn cầm cây bút ký tên của mình vào –“Tiêu Tân”.
Nữ tử nhìn chữ ký, đưa ngón tay mảnh khảnh đặt lên trên tờ giấy, nhẹ giọng nói.
-Phiền ngươi ký hai mặt cho giống nhau.
Tiêu Tân lập tức hiễu ra ý của nàng, trên giấy đã có ghi một cái tên khác của mình—“Tiểu Sở”.
“ok, hoan nghênh ngươi gia nhập cục an toàn quốc gia. Giấy chứng nhận của ngươi sẽ được hoàn thành với tốc độ nhanh nhất.
-Nữ tử vươn tay phải, vô cùng vui vẻ nói.
Tiêu Tân lần lượt bắt tay hai người, người nữ tử một lần nữa nhìn vào tờ giấy, chỉ vào một mục duy nhất còn bỏ trống, nói với Tiêu Tân.
-Xin nói cho ta biết, dị năng của ngươi là gì?
Tiêu Tân thoáng trầm mặc, nói.
-Ta có thể hấp thu năng lượng mặt trời.
Nghe xong câu trả lời, Hồng Vũ cùng Kinh Lôi đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh. Thân là dị năng giả, bọn họ rất rõ có thể tiếp nạp năng lượng mặt trời có nghĩa là gì? Nếu trải qua quá trình huấn luyện thích hợp, có thể sẽ trở thành nhất nhân vô địch. Hồng Vũ từng giao thủ với Tiêu Tân, dị năng thủy hệ của nàng căn bản không phải đối thủ của hắn. Kinh lôi là hỏa hệ dị năng giả, thiên sinh tính tình nóng nảy, có thể công kích bằng ngọn lửa, nhưng một khi năng lượng bị cạn, phải mất một thời gian mới hồi phục được, trong khoảng thời gian đó hắn và thường nhân không khác gì nhau.
Mà Tiêu Tân hoàn toàn khác biệt. Hắn có thể hấp thu năng lượng mặt trời, nói cách khác chỉ cần có ánh sáng, hắn có thể bổ sung năng lượng bất cứ lúc nào. Có thể khẳng định, năng lượng mặt trời so với nhiệt độ năng lượng mà dị năng giả có được đương nhiên cao hơn rất nhiều, nhưng mọi chuyện tình hình ra sao, chỉ có Tiêu Tân biết được.
“Lần này rất có thể cục an toàn nhặt được bảo vật rồi!” Kinh Lôi phát ra một tiếng hô nhỏ.
Hồng Vũ nhỏ hơn vài tuổi so với Kinh Lôi, nhưng tính tình của nàng trầm ổn hơn hắn rất nhiều. Vẻ mặt nàng không thay đổi điền vào tờ giấy một loại hệ dị năng giả mới—“Hỏa hệ cao giai dị năng giả, năng lượng thuộc loại: Năng lượng mặt trời”. Nghĩ nghĩ, nàng lại tiếp tục ghi vào ở phía sau mấy chữ_Mức độ bảo mật—“SSS”. Nếu thực sự theo lời của Tiêu Tân, mức độ giới hạn biết đến dị năng của hắn được hạ thấp đến đáng thương.
“Tiêu Tân, chúng ta bây giờ là đồng sự, có cơ hội chúng ta phải so xem ai lợi hại hơn.” Cho dù biết được đối phương rất có thể có trình độ cao hơn mình, Kinh Lôi vẫn nóng lòng muốn so tài.
Lúc này đây, Hồng Vũ cũng không ngăn cản. Nàng cũng rất muốn biết, Tiêu Tân rốt cuộc có trình độ đến mức nào?