[Dịch]Trọng Sinh Phượng Hoàng Truyền Kỳ

Chương 48 : Hảo Tâm Giải Vây




Lâm Hiểu Nặc không nề hà lắc đầu, đang chuẩn bị ăn thì bên tai vang lên thanh âm chán ghét: “ Tiểu Nặc, mấy hôm ngươi đi nới nào? Ta tìm mà không thấy?”

Khuôn mặt Lâm Hiểu Nặc nhíu lại, tức giận nói: “ Thái tử, ta hiện tại muốn ăn sáng, mong ngươi đừng làm phiền.”

Người đi tới là Tả Thanh Dương, sinh viên khoa điện tử Z đại, phụ thân chính là thị uỷ Tả Hoài Minh, tiểu tử này điển hình chính là hoa hoa công tử, là người thích chơi bời lêu lổng, ngang ngược, thích người ta xưng hắn là ‘ Thái tử’, đã làm vô số chuyện xấu. Còn phụ thân của Lâm Hiểu Nặc chính là bản giáo hiệu trưởng Lâm Hoa Vũ, là trường cao đẳng trực thuộc Z đại, hơn nữa lại nằm trên địa bàn HZ, cho nên không thể không cấp vài phần mặt mũi cho Tả Thanh Dương, Tả Thanh Dương nhờ quan hệ của phụ thân mới có thể đo vào Z đại, nếu lấy trình độ của hắn , chỉ sợ trường dạy nghề cũng thi không đậu.

Đối với sự lạnh lùng của Lâm Hiểu Nặc, Tả Thanh Dương cũng không để ý, ngồi xuống đối diện nàng, lặng lẽ cười nói: “ Tiểu Nặc, ngươi đừng như vậy, mấy ngày không thấy, nói chuyện một lát với ngươi cũng không được sao?”

Lâm Hiểu Nặc không muốn trở mặt, cho nên đành phải vừa ăn sáng vừa nghe Tả Thanh Dương ở bên cạnh nói đến nửa ngày, Tả Thanh Dương thấy đối phương không để ý đến mình, cho nên cảm thấy hơi mất mặt, ý niệm hiện ra trong đầu, Tả Thanh Dương nói tiếp: “ Tiểu nặc, tối hôm nay hội liên nghị công thương tổ chức vũ hôi, ngươi đi cùng với ta có được không?”

Lâm Hiểu Nặc không chút do dự từ chối, “ Không rảnh!”

Tả Thanh Dương đang muốn tiếp tục nói, thì bên cạnh đột nhiên có người lên tiếng: “ Học tỷ, vừa rồi ta ở trên đường gặp phải Mộ Dung lão sư, nàng nói có chuyện tìm ngươi, thoạt nhìn thì thấy rất cấp bách.”

“ Phải không?” lâm Hiểu Nặc phát hiện người nói là Tiêu Tân, không khỏi có chút sững sờ, thấy hắn khẽ nháy mắt với nàng, lập tức hiểu được.

“ Được, ta lập tức đi tới!”

Lâm Hiểu Nặc vội vàng đứng dậy, lớn tiếng hỏi: “ Tiêu Tân, Mộ Dung lão sư ở chỗ nào?”

Tiêu Tân đang muốn nới ở văn phòng, nhưng đột nhiên nhớ tới hôm nay là cuối tuần, đành phải nói là ở nhà trọ.

“ Nàng ở nhà số bao nhiêu?” Lâm Hiểu Nặc hỏi.

Tiêu Tân chỉ có thể nhớ rõ vị trí, căn bản không nhớ rõ số nhà, đang chần chờ thì nghe thanh âm của Lâm Hiểu Nặc: “ Ngươi hiện tại có rảnh không? Mang ta tới tìm nàng.”

“ Được rồi!” Tiêu Tân đành phải tiếp tục diễn trò, cùng với Lâm Hiểu Nặc xoay người rời đi.

Bị Tiêu Tân chặn ngang, đem Lâm Hiểu Nặc kéo đi làm cho Tả Thanh Dương rất tức giận, hướng về hai gã huynh đệ bên cạnh nói: “ Ngươi đi theo phía sau, chỉ cần Lâm Hiểu Nặc đi một mình, lập tức gọi điện thoại cho ta biết.”

Tiêu Tân cùng Lâm Hiểu Nặc đi ra căng tin, đang định tách ra mỗi người một đường thì bị Lâm Hiểu Nặc duỗi tay cầm lấy tay hắn.

“ Như thế nào vậy?” Tiêu Tân khó hiểu nhìn đối phương, vừa rồi hắn thấy Lâm Hiểu Nặc bị Tả Thanh Dương làm phiền, cho nên có ý tốt giải vây, không biết nha đầu này còn muốn gì nữa chứ?

Lâm Hiểu Nặc kéo Tiêu Tân lại, ý bảo đi cùng với nàng, thấp giọng nói: “ Tả Thanh Dương sai người đi theo!”

Tiêu Tân quay đầu nhìn lại, quả nhiên có người theo dõi, nhất thời đau đầu không thôi. Ai, đây không phải là tự mình tìm phiền toái sao! Chẳng lẽ đối phương cứ đi theo thì ta không thể rời đi? Còn nữa, vừa rồi hỗ trợ, điểm tâm còn chưa ăn, bụng hiện tại còn bị đói chứ!

Lâm Hiểu Nặc cũng cảm thấy có lỗi, nhưng không còn cách nào khác, Tả Thanh Dương giống như con đỉa bám không ngừng, nàng tuy có một thân công phu nhưng không thể đánh, chạy lại không thể chạy, só với đám ong mật luôn quấn quýt còn đáng giận hơn.

Tiêu Tân trầm ngâm một lát, cau mày hỏi: “ Ngươi hôm nay có chuyện gì không?”

Thấy đối phương lắc đầu, Tiêu Tân nói: “ Ngươi đã không có việc gì, vậy chúng ta đi tìm Mộ Dung lão sư, sau đó hộ trợ cho ta.”

Lâm Hiểu Nặc sẳng giọng nói: “ hừ, ta như thế nào hỗ trợ cho ngươi?”

Tay Tiêu Tân giơ lên nói: “ Ngươi nói làm sao bây giờ? Hiện tại chỉ có thể đi từng bước, nghĩ từng bước, tìm cơ hội đem con chuột này vất bỏ.”

Lâm Hiểu Nặc nghĩ vậy cũng đúng, đi theo Tiêu Tân hướng về phía nhà trọ dành cho giáo sư đi đến.

“ Tiêu Tân, cảm ơn ngươi giúp ta thoát khỏi sự dây dưa của Tả Thanh Dương!” Lâm Hiểu Nặc hướng về phía Tiêu Tân cảm ơn.

Bởi vì chuyện vừa rồi, cho nên Lâm Hiểu Nặc nhìnTiêu Tân bằng một ánh mắt khác, hơn nữa nàng còn cảm thấy có chút kỳ quái, người khác nhìn thấy nàng thì luôn xun xoe nịnh nọt, nhưng gia hoả này lại có bộ dạng không kiên nhẫn, giống như sợ dính dáng gì tới nàng, nàng còn nhớ mấy ngày trước Tiêu Tân tiếp cận chính mình, lúc ấy là tham gia học võ thuật truyền thống, khuôn mặt hắn lúc ấy có chút xấu xí, nhưng bây giờ không hiểu sao lại biến ra có chút đẹp trai.

Tiêu Tân căn bản không để ý đến suy nghĩ của Lâm Hiểu Nặc, hắn còn đang lo lắng, qua hệ của hắn với Mộ Dung Thanh Tư có thể công khai hay không, tối hôm qua hai người đã đâm qua tờ giấy mỏng, nhưng nếu muốn ở cùng một chỗ thì vẫn có chút trở ngại, giống như thân phận lão sư quan hệ với đệ tử, còn nữa, cha mẹ Mộ Dung Thanh Tư có phản đối hay không, làm bạn trai của Mộ Dung Thanh Tư, cho nên những vấn đề này không thể lảng tránh.

Lâm Hiểu Nặc đang nhìn trộm Tiêu Tân, đột nhiên phát hiện, bộ dạng Tiêu Tân rất tuấn tú, nhất là đôi mắt sáng ngời và linh động, cùng tràn ngập cơ trí, làm cho nàng nhìn thoáng qua, nhịn không được lại tiếp tục nhìn.

“ Chúng ta tới rồi!”

Bên tai Lâm Hiểu Nặc truyền đến thanh âm Tiêu Tân, Lâm Hiểu Nặc lúc này mới phát hiện, hai người đã đứng trước một căn phòng nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi đỏ lên.

“ Leng keng!” Tiêu Tân ấn chuông cửa một lần, chỉ sau chốc lát, cửa mở, lộ ra một thân ảnh xinh đẹp.

“ Tiêu Tân, anh tới rồi!” Mộ Dung Thanh Tư đem Tiêu Tân kéo vào, dịu dàng nói: “ Đã ăn điểm tâm chưa? Em mới bắt đầu làm.”

“ Ta cùng với…!” Tiêu Tân đang muốn nói chuyện thì Mộ Dung Thanh Tư đã xoay người đi vào phòng bếp, cũng không quay đầu lại nói: “ Em nấu cháo kê, anh lại nếm thử một chút, đúng rồi, anh có ăn trứng muối không?”

Tiêu Tân liếc mắt nhìn Lâm Hiểu Nặc một cái, khuôn mặt tràn đầy cười khổ. Lúc này hắn mới phát hiện ra sự quan trọng của di động, nếu có thể thông tri trước cho Mộ Dung Thanh Tư, chắc chắn sẽ không xảy ra trường hợp thế này, vừa rồi còn suy nghĩ có nên công khai hay không, hiện tại bây giờ đã có người phát hiện ra!

“ Tiêu Tân, thoạt nhìn ngươi với Mộ Dung lão sư quan hệ rất tốt nha!” Lâm Hiểu Nặc chằm chằm nhìn Tiêu Tân, trong ánh mắt biẻu hiện vô cùng quái dị.

Tiêu Tân sờ sờ cái mũi, không biết trả lời như thế nào, hắn đang tự trách mình, việc gì không tìm tự nhiên lại tự tìm phiền toái, hắn bây giờ đang cầu nguyện, mong cho mỹ nữ lão sư không nên tức giận.

Mộ Dung Thanh Tư bưng hai cái bát từ trong bếp đi ra, đang muốn nói chuyện với Tiêu Tân, đột nhiên chứng kiến thêm một người ở trong phòng khách, nhất thời đôi mắt trừng to, lộ ra sự hoảng sợ.

“ Lâm Hiểu Nặc, ngươi đến đây lúc nào?”

Mộ Dung Thanh tư cảm thấy tình huống có chút không ổn, nhìn đối phương đang tủm tỉm cười, xem như đã chứng thật sự suy đoán của nàng.

“ Mộ Dung lão sư, ta và Tiêu Tân cùng nhau đến.”

Trường hợp vừa rồi đã bị nàng chứng kiến! Hai tay Mộ Dung Thanh Tư run lên, hai cái bát chút nữa thì rơi xuống đất, may mắn Tiêu Tân nhanh tay, cầm lấy hai cái bát.

Lâm Hiểu Nặc hướng Mộ Dung Thanh Tư mở to hai mắt, đồng thời nhếch lên cái mũi đáng yêu, dịu dàng nói: “ Mộ Dung lão sư quả thực bất công, như thế nào chỉ có hai phần bữa sáng, ta còn chưa có ăn đâu!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.