[Dịch]Trò Chơi

Chương 34 : Dưới đáy hồ




Một mùi hương thơm phức làm Anh Nhi tỉnh lại, mỹ nhân lúc mới ngủ dậy thường rất đẹp, tuy Anh Nhi mới chỉ là thiếu nữ nhưng cũng đã có phong phạm của một tiểu mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, đoán chắc rằng về sau sẽ làm điên đảo tâm hồn rất nhiều chàng trai mới lớn.

Ngáp dài rồi đưa tay lên dụi mắt cho tỉnh ngủ, Anh Nhi vốn vẫn còn hơi buồn ngủ thì hai mắt liền trợn tròn, nàng thấy một cảnh tượng cực kỳ buồn cười.

Chỉ thấy Tiểu Y Tiên nhãn thần nghiêm túc lắng nghe Quang vừa nấu ăn vừa giảng giải cách thức nấu nướng, thỉnh thoảng còn gật đầu tỏ vẻ đại ngộ. Còn Quang thì càng giảng càng hưng phấn, thậm chí còn khoa chân múa tay đến nỗi quên cả việc mình đang làm.

Quang đang nói đến mức cực kỳ hưng phấn, càng nói Quang càng cảm thấy hiểu sâu hơn về trù nghệ, thậm chí có khi đang nói với Tiểu Y Tiên thì Quang lại cảm ngộ ra một cái mới từ cái cũ, quả thực là làm ít mà công nhiều, một công mà đôi việc.

Anh Nhi vốn cũng kiên trì ngồi nghe được một lúc nhưng khổ nỗi cái bụng lại bắt đầu kháng nghị, cuối cùng không thể nào chịu nổi nữa, nàng mới khẽ ho lên một tiếng.

Hai người một nghe một nói đang tập trung cao độ thì khẽ giật mình một cái rồi quay lại chỗ Anh Nhi. Thấy nàng đã tỉnh, Quang liền gật đầu rồi nhanh chóng hoàn thành nốt công việc của mình, Tiểu Y Tiên thì cười nhẹ rồi đi đến chỗ Anh Nhi nói

- Muội tỉnh rồi à, sao không nghỉ ngơi thêm một chút nữa ?

- Có ai đó nói to quá làm muôi không ngủ được

Anh Nhi nhìn nhìn Tiểu Y Tiên hờn dỗi nói

Quang nghe thấy vậy thì bất đắc dĩ cười khổ nói

- Ta cùng Y Tiên tỷ tỷ nói chuyện một chút về trù nghệ thôi mà

- Đúng vậy, tỷ cùng Quang đệ đệ chỉ trò chuyện một chút thôi, vậy mà làm muội tỉnh dậy, cho tỷ xin lỗi nhé !

- Y Tiên tỷ tỷ ...? Quang đệ đệ ... ? hai người xưng hô thân mật thế từ bao giờ ?

Anh Nhi nghi ngờ hỏi

- Khục.. chúng ta vừa gặp đã như quen biết từ lâu, nói chuyện ăn ý liền kết bái làm tỷ đệ rồi ... ! phải không Y Tiên tỷ tỷ !

Quang từ xa khẽ ho nhẹ một tiếng nói

Những lời trên đương nhiên là nói láo, tuy nhiên Tiểu Y Tiên cũng thực sự có cảm tình với hắn nên cũng không nỡ nói ra sự thật, cuối cùng nàng đành gật đầu nói

- Đúng là như vậy, Anh Nhi muội có thêm một ca ca nữa cũng là tốt phải không ?

- Ca ca ? hắn làm ca ca của muội ?

Anh Nhi chỉ vào Quang hét lớn

- Không biết có người nào đã từng hứa cả đời gọi ta là ca ca rồi nhỉ, định nuốt lời à ?

Quang quay lại cười gian nói

- Cái đó không tính , không tính

Anh Nhi vội vàng nói

- Không tính là không tính thế nào, một lời đã hứa vạn lần không thể thay đổi được !

Quang nghiêm túc nói

- Cái này .. cái này

Anh Nhi gấp đến độ sắp phát khóc ra rồi

- Muội đã hứa với người ta rồi thì nên thực hiện, nên biết lời hứa là rất quan trọng, một khi đã hứa thì phải làm, nhất quyết không được nuốt lời

Tiểu Y Tiên vừa vỗ nhẹ vào lưng Anh Nhi nói, tuy nhiên Quang thì lại có cảm giác những lời này là dành cho hắn.

Quang vừa lấy thức ăn đặt vào tay Tiểu Y Tiên , miệng nói nhẹ

- Những điều đệ đã hứa, chắc chắn sẽ thực hiện

Tiểu Y Tiên khẽ gật đầu rồi quay lại nói chuyện với Anh Nhi

Sau khi lo xong hết bữa sáng, hắn bắt đầu thực hiện kế hoạch hoạt động đã đặt ra từ trước của mình, theo như hắn tính toán, hắn còn khoảng mười ngày nữa là kết thúc nhiệm vụ ở đây, đến lúc đó thì phải rời đi khỏi chỗ này để đến Tiêu Gia, một khi đến đó thì mới có thể tiếp tục nhiệm vụ tiếp của hắn là giúp cho Dược lão thức tỉnh.

Tuy nhiên trong mười ngày này, hắn không phải ngồi chơi xơi nước mà sẽ bắt đầu rèn luyện thân thể, mà địa điểm thực hiện thì hắn cũng đã xác định được rồi.

Lẳng lặng đi đến bên bờ giếng, hắn nhìn một chút sau đó cởi bỏ quần áo bên ngoài ra, chỉ mặc đúng một cái quần cộc rồi tung người nhảy xuống bên dưới.

Không sử dụng thủy khống, không biến thành trạng thái Băng Long, không dùng bất kỳ sự trợ giúp nào cả, hắn dùng một thân máu thịt, lấy sức chịu đựng của bản thân mà dần dần chìm xuống dưới.

Mới đầu thì không sao, nhưng về sau càng xuống sâu dưới nước thì áp lực xung quanh càng mạnh, cũng may tuy hắn không dùng Thủy khống nhưng cảm ngộ và sự liên thông đối với hệ thủy cũng khá tương đối nên không lo bị thiếu không khí.

Tuy nhiên áp lực càng ngày càng mạnh cũng mang đến cho Quang cảm giác hít thở ngày càng khó khăn, cơ thể cũng càng ngày càng nặng như bị đeo vào quả tạ sắt.

Áp lực của nước từ bốn phương tám hướng ép lại làm Quang không thở nổi, các chỗ mềm yếu của cơ thể như hai mắt, hai lỗ tai, các đầu và khớp ngón tay, khớp xương, lồng ngực, hạ bộ đều bị ép đến mức đau nhức khó chịu. Tuy nhiên Quang vẫn cố cắn răng chịu đựng mà tiếp tục lặn sâu xuống. Với mức độ này không đủ làm cơ thể của hắn tiến bộ mà chỉ có tác dụng củng cố mà thôi, cái hắn cần là một áp lực đủ để thân thể hắn chịu đựng và rèn luyện tiến cấp.

- Chỗ này được rồi

Quang miệng lẩm bẩm rồi dừng lại, cả người lơ lửng trong làn nước, chỗ này đã là cực hạn thân thể hắn có thể chịu đựng, xuống sâu hơn nữa chỉ tổ làm hắn bị thương chứ không có ích lợi gì. Dừng lại điều chỉnh hơi thở một lát, hắn bắt đầu cử động, tuy rất chậm nhưng đúng là hắn đang cố gắng kiểm soát cơ thể của mình.

Hai tay Quang chầm chậm vẽ nên một vòng tròn thái cực, cả người cứ từ từ luyện Âm Dương Điều Hòa Thái Cực Thủ, khi học thủ pháp này, hắn đã sớm biết rằng đây không chỉ là một bộ thủ pháp dùng trong trù nghệ mà còn là một môn võ thuật chính tông, người sáng tạo ra thủ pháp này dùng võ nhập trù, từ đó có thể liên hệ được Âm Dương Điều Hòa Thái Cực Thủ có thể dùng trong chiến đấu.

Hắn từ trước đến nay chưa từng học qua bất kỳ một môn võ thuật nào, khi chiến đấu chủ yếu là dùng theo bản năng và phản xạ của cơ thể là chính. Lúc bình thường thì không sao nhưng một khi gặp phải cao thủ thực sự thì chắc chắn sẽ bị đập cho tơi bời hoa lá. Mà võ thuật thì hắn không có điều kiện học, chọn tùy ý bất kỳ một môn nào trong hệ thống cũng đã có cái giá trên trời rồi. Suy đi tính lại thì chỉ có thái cực thủ là hắn có thể sử dụng được, coi như một công đôi việc.

Hắn cũng từng có suy nghĩ qua xem Phân Cân Thác Cốt Như Ý Thủ có công dụng nào khác hay không, sau nhiều ngày tìm hiểu thì hắn cũng nhận ra rằng, đây còn là một môn cầm nã thủ khá là hiếm có. Tuy nhiên, Phân cân thủ hắn không thể luyện ở đây được, muốn luyện thì phải luyện ở hoàn cảnh khác mới thích hợp.

Quang nhắm hai mắt lại, điều chỉnh hơi thở một mực ổn định không tán loạn, hai tay đánh ra hình thái của thái cực thủ. Ở đây không gian xung quanh một mực tối om, hai mắt đã không còn tác dụng, hai tai bị nước áp lực vào cũng không nghe thấy gì, đối với hắn lúc này đã không còn ngoại lực quấy nhiễu, toàn tâm toàn ý tu luyện.

Càng luyện Quang càng mừng, Thủy lực ở đây mười phần nồng đậm đến mức khó tin khiến tiến cảnh của hắn trong Lạc Long Quyết tiến bộ rất nhanh, cơ hồ sắp chạm đến đoạn thứ hai của Xương Cốt Cảnh.

Xương Cốt Cảnh là cảnh giới xương cốt nhập khí, cảnh giới này chia làm ba đoạn là Dẫn khí, Nhập Khí và Cốt Long. Ba năm trước hắn đã bước vào Dẫn Khí Cảnh và hiện tại thì đã đạt đến Dẫn Khí đại thành thậm chí có xu hướng tiến lên Dẫn Khí viên mãn. Cái này cũng là nhờ cơ thể hắn có trạng thái đặc biệt là tự động hấp thu và dẫn Thủy Lực từ bên ngoài vào cơ thể, khiến cho hắn ngày tiến ngàn dặm, chỉ dùng ba năm thời gian từ Dẫn khí sơ kỳ tiến đến đại thành. Cái này cũng đã có thể gọi là thiên tài được rồi.

Trên Xương Cốt Cảnh còn có Huyết Nhục Cảnh - Huyết nhục hóa long , Kỳ Kinh Lục Phủ Cảnh , Long Hồn Cảnh - Linh hồn long hóa và cuối cùng là Hóa Long Cảnh - Chân Chính Lạc Long. Theo như Lạc Long luyện thân quyết đã nói, thứ nhất luyện xương cốt, thứ nhì luyện huyết nhục, thứ ba luyện kinh mạch và lục phủ ngũ tạng, thứ tư là luyện linh hồn và thứ năm là tổng hợp lại chân chính long hóa trở thành Lạc Long chính thống. Đây là năm cảnh giới giúp người thường có thể tu luyện hóa rồng, một điều đặc biệt chỉ có Lạc Long tộc mới có.

Nhưng muốn đạt đến Hóa Long Cảnh thì độ khó cực cao, mỗi cảnh giới muốn tiến bộ đều cực kỳ khó khăn, chỉ riêng nói đến Long Hồn Cảnh thì từ xưa đến nay người đạt đến chỉ đếm trên đầu ngón tay, còn Hóa Long Cảnh thì hình như chưa thấy.

Lúc trước Lạc Long Quân có nói với Quang rằng hắn là người đầu tiên đạt đến độ thức tỉnh huyết mạch vượt quá mười phần trăm, cái này đúng đối với Lạc Long Quân mà thôi vì trong dòng của Lạc Long Quân thì hắn là người đầu tiên đạt đến độ hợp cách thật. Tuy nhiên Lạc Long Tộc vốn cực kỳ to lớn, cũng có người giống như Lạc Long Quân đi phối ngẫu tạo nên dân tộc của mình và tất nhiên sẽ có hậu nhân đạt đến hợp cách và được tâm pháp tu luyện Lạc Long Luyện Thân Quyết giống như hắn.

Ngoài tu luyện thân thể ra, hắn còn tu luyện một cái nữa chính là linh hồn lực. Âu Cơ vốn là người của Địa Tiên tộc, am hiêu về Linh hồn nên đương nhiên là hắn cũng sẽ phải rèn luyện thêm về mặt này rồi.

Phân tâm nhị dụng, một mặt hắn tiếp tục đánh Thái Cực Thủ, một mặt hắn từ từ học cách nắm bắt và sử dụng Linh Hồn Lực. Chẳng mất bao lâu, hắn đã có thể sơ bộ nắm giữ cách điều khiển Linh Hồn Lực.

Linh Hồn Lực từ cơ thể hắn tỏa ra, lấy hắn làm trung tâm đã nhanh chóng bao trùm phạm vi hơn năm mươi centimet và có xu hướng tiếp tục lan rộng ra nữa. Trong phạm vi linh hồn lực tác động, khung cảnh xung quanh được vẽ nên rõ nét trong đầu hắn, thậm chí từng chi tiết nhỏ đều không bị bỏ qua, quả thực còn tốt hơn dùng mắt thường để nhìn.

Vốn Linh hồn lực của hắn vẫn còn tiếp tục tỏa ra xung quanh càng ngày càng rộng, thì đột nhiên, có một tia chớp màu trắng rất nhỏ từ bên dưới bay lên đánh thẳng vào Linh Hồn Lực của hắn.

Hắn bỗng cảm thấy cảm giác xung quanh sụp đổ, thân hình đang đều đặn đánh Thái Cực Thù thì chợt ngừng lại rồi bất ngờ hộc ra một ngụm máu tươi. Vừa lúc nãy, hắn có cảm giác Linh Hồn tán loạn suýt chút nữa dẫn đến tan tác, nếu linh hồn của hắn mà tan biến thì đồng nghĩa hắn sẽ trở thành người thực vật, như vậy thì sống không bằng chết, quả thực là cực kỳ nguy hiểm.

Dừng lại nghe ngóng một lúc lâu xem có nguy hiểm gì xảy ra hay không, Quang vẫn một mực cảnh giác nhưng hoàn toàn không thấy điều gì bất thường xảy ra nữa. Linh Hồn lực vừa mới ngưng tụ, lại một lần nữa liều lĩnh tỏa ra xung quanh, hắn muốn tìm đường trở lại hang động, ở chỗ này cực kỳ cổ quái nên hắn muốn tìm hiểu kỹ rồi mới tiếp tục ở lại rèn luyện.

Không ngờ lúc linh hồn lực của hắn vừa tỏa ra thì có những tia sáng rất nhỏ màu trắng từ xung quanh tụ tập lại sau đó dung nhập vào linh hồn hắn. Khiến linh hồn lực của Quang đang không ổn định, một lần nữa ngưng thực lại và còn cường đại và vững chắc hơn trước nữa.

Hắn lòng mừng thâm nhưng tâm không vội, đối với hắn dưới cái giếng này có rất nhiều điều cổ quái, cuối cùng hắn cũng chứng kiến được một điều, không ngờ ở đây lại có tác dụng tu luyện Linh Hồn lực, Linh hồn lực vốn không thể nào tu luyện được, chỉ có thể dần dần theo thời gian và cảnh giới được nâng cao hoặc là nhờ dược lực tác động mà thôi. Việc rèn luyện linh hồn lực vốn không có, nhưng ai có thể ngờ rằng ở một nơi như thế này lại có tác dụng nghịch thiên đấy.

Có tác dụng tương đương với có nguy hiểm, cái giếng này hắn đã cảm thấy không ổn nay càng thấy nó huyền bí. Nếu có cơ hội chắc chắn hắn sẽ phải xuống đến tận cùng phía dưới để xem đến cuối cùng là có bí mật gì. Nhưng không phải là bây giờ, hiện tại thực lực hắn không đủ, nếu cố tình đi xuống thì e rằng sẽ gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, mà hắn thì chưa bao giờ lấy mạng mình ra đùa cả.

....

Quá trình cứ như vậy tiếp tục trong nhiều ngày, thời gian hơn mười bốn ngày nếu nói nhanh thì nhanh mà lâu cũng chả lâu, chẳng mấy chốc cũng sắp đến lúc hắn phải rời khỏi đây. Trong thời gian luyện tập, linh hồn lực của hắn cứ ngưng tụ rồi bị đánh nát, sau đó một lần nữa ngưng thực lại. Cứ như vậy tuần hoàn, linh hồn lực của hắn dần dần được đề cao và phát triển với tốc độ kinh khủng.

Chưa hết, nhờ có dòng thủy lưu và áp lực của nước đè năng lên cơ thể hắn, cũng làm cho tố chất thân thể hắn càng ngày càng được đề cao và khai thác hết tiềm năng của cơ thể. Hắn hiện tại đã có thể dùng thân thể bình thường mà chống lại áp lực của nước để tiến sâu xuống bên dưới đến độ sâu không thể tưởng tượng.

- Thành công rồi !

Quang mừng rỡ nghĩ thầm, khi nãy bàn chân của hắn cuối cùng cũng chạm đến một tầng đất bằng, chắc chắn đây là nơi sâu tận cùng của cái giếng, dưới đáy giếng rồi.

Tuy nhiên, không biết có nên gọi đây là cái giếng không nữa, đây chắc chắn là một hồ nước ngầm mà miệng giếng lại là cửa vào của cái hồ đấy.

Dù sao hôm nay cũng là ngày cuối cùng hắn ở lại đây, nên hắn quyết định sẽ đi dò xét một lượt dưới đáy hồ. Suốt hơn hai tuần qua, càng ở đây lâu thì hắn càng có cảm giác dưới này có một bí ẩn nào đó cực kỳ to lớn, khiến hắn hết sức muốn khám phá.

Nhưng nếu có nguy hiểm xảy ra thì hắn sẽ không ngần ngại bỏ chạy, hắn còn yêu đời lắm. Nghĩ vậy, nên hắn từng bước cẩn thận tiến lên phía trước, linh hồn lực một mực tỏa ra cảnh giác quan sát xung quanh, tuy hoàn cảnh ở đây tối tăm, đối với người khác có thể có khó khăn, nhưng đối với hắn thì không sao cả, hắn có linh hồn lực nên chả sợ mù đường.

Mới tiến lên được mấy bước, hắn đột nhiên ngừng lại, mặt cắt không còn hột máu, toàn thân không dám đụng đậy nữa mà nín thở quan sát cảnh tượng trước mặt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.